Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1425: bảo rương cấp Thần kim sắc



Không thể giết chết Ngọc Đế, đối Giang Lưu mà nói, đúng là có hơi tỳ vết!



Nhưng cho dù thế nào, lần này Ngọc Đế tự mình dẫn năm mươi vạn Thiên binh Thiên tướng tới trấn áp, đều bị Minh Giáo đánh bại, đây cũng xem như vượt ra khỏi dự tính của Giang Lưu!



Thắng lợi lần này, bất luận là đối với Giang Lưu hay là đối Minh Giáo, hoặc Nhân tộc, thậm chí toàn bộ Nhân Gian giới, ý nghĩa đều không tầm thường!



Nếu Ngọc Đế bọn họ đều lui trở về trốn trong Nam Thiên Môn, Giang Lưu cũng sẽ cùng Cao Dương dẫn giáo chúng Minh Giáo lui trở về!



Lần này đại chiến giành được thắng lợi, vốn là một chuyện cực kì tốt! Nhưng, sau khi về tới thành Trường An, nhìn thi thể chồng chất như núi, không chỉ là giáo chúng Minh Giáo, cũng có rất nhiều thi thể Thiên binh Thiên tướng, mọi người lại cao hứng không nổi!



Tiếp đó là phải thu dọn chiến trường. Đây cũng không phải là chuyện có thể làm xong trong một thời gian ngắn.

Mà cùng với kết thúc của đại chiến lần này, tất cả mọi người đều hiểu được, đi kèm với đại chiền lần này, cục diện của Tam giới Lục đạo đều có thay đổi!



Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự, sau khi chiến đấu hoàn toàn kết thúc, trên gương mặt Như Lai Phật Tổ lộ ra nụ cười!



Toàn bộ Phật Đà cùng các Bồ Tát trong Đại Lôi Âm Tự, trên mặt đều lộ ra thần sắc vui vẻ!



Nhân tộc đã nắm trong tay Nhân giới! Nếu lấy Huyền Trang làm ràng buộc, Phật Môn truyền kinh cho Nhân tộc, dựa vào khí vận Nhân tộc, Phật Môn tất nhiên có khả năng đại hưng đi?



Cho đến lúc này, dấu hiệu Phật Môn đại hưng, đã cực kỳ rõ ràng rồi!

...

- Nhân gian đã hoàn toàn thoát khỏi sự kiềm chế của Thiên Đình sao? Vậy Âm Phủ ta thì sao? Ngọc Đế vào lúc này, đúng lúc vừa thất bại, nếu như Âm Phủ ta cũng tuyên bố tự lập...



Một bên khác, cùng với sự kết thúc trận Thiên Nhân giao chiến lần này, lấy đại bại của Thiên Đình mà kết thúc, trong lòng Âm Thiên Tử cũng âm thầm bắt đầu lung lay.



...

- Đáng ghét, Huyền Trang, người áo đen thần bí thì ra chính là Ác Thi của hắn! Dao Cơ chính là chết trong tay hắn!



- Món nợ này, ta sớm muộn cũng sẽ cùng ngươi tính toán rõ ràng!



Về tới Lăng Tiêu Bảo Điện, thất bại của đại chiến lần này làm cho tâm tính của Ngọc Đế mất cân bằng!



Đặc biệt nghĩ đến chuyện người áo đen thần bí là Ác Thi của Huyền Trang, lại làm trong lòng Ngọc Dế đối với hắn tràn đầy cừu hận!



...

- Vô lượng thọ phúc! Không nghĩ tới! Chuyện vậy mà lại phát triển đến cục diện như hôm nay! Trong thiên hạ này, còn có ai có thể cảm thấy ta cùng Huyền Trang kết nghĩa, là không để ý thể diện sao?



- Ha ha ha, tất cả những thứ này đều cho thấy ánh mắt của ta độc đáo mà!



Bên Ngũ Trang Mạt Chược Quán, đối với cục diện ngay sau đó, Trấn Nguyên Tử Đại Tiên cũng là cực kì vui vẻ, không kìm được cười phá lên!



Mặc dù bây giờ vẫn chưa có triệt để đột phá Chuẩn Thánh, nhưng ngay cả Ác Thi cũng đều trảm ra rồi, Huyền Trang đột phá Chuẩn Thánh, đây không phải là chuyện ván đã đóng thuyền sao?



Vốn dĩ mình kết bái với Huyền Trang, còn có không ít người thấy mình không cần thể diện, cưỡng ép phân một bộ phận công đức thỉnh kinh!



Nhưng bây giờ thì sao? Còn có người sẽ nói như vậy sao?





- Quả nhiên không hổ là người khí vận, Nhân tộc quả nhiên không hổ là nhân vật chính của thiên địa? Huyền Trang cùng Nhân tộc liên thủ, xem như Ngọc Đế có Thánh Nhân tương trợ, cũng phải nuốt hận!



- Vô lượng lượng kiếp này quả nhiên đáng sợ! Ta vẫn nên tiếp tục đợi vậy!



Về phần Minh Hà Lão Tổ thì sao? Đang xúc động rất nhiều, trong lòng càng là một cảm giác hoảng sợ!



Ngọc Đế có Thánh Nhân tương trợ cũng thất bại, mình vẫn nên tiếp tục co đầu rụt cổ tại U Minh Huyết Hải thôi!



...



Chúc Cửu Âm, Vô Thiên Phật Tổ, Địa Tạng Vương Bồ Tát, thậm chí là Triệu Công Minh cùng Vân Tiêu tiên tử...!



Các vị cường giả Chuẩn Thánh, về chuyện chiến đấu của Thiên Nhân, dĩ nhiên đều quan tâm!



Đối với cục diện hiện tại, trong lòng những người này cũng đều có những cách nghĩ riêng!



Đương nhiên, cho dù những đại lão này nghĩ gì ở trong lòng, nhưng lại có chút giống nhau, đó chính là người áo đen thần bí vậy mà lại là Ác Thi của Huyền Trang!



Tính thời gian, lấy tu vi mới vào Thái Ất cảnh lúc trước, vậy mà lại có thể Trảm Thi?



Chuyện này, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, càng thêm cảm thấy khó có thể tin được!



Các vị đại lão cấp Chuẩn Thánh có suy nghĩ gì, tạm thời không nói đến!



Vào lúc này, đại chiến đã kết thúc, vấn đề dọn dẹp chiến trường cũng có giáo chúng của Minh Giáo tới làm, đối với Giang Lưu mà nói, lần này nhiệm vụ của mình xem như đã hoàn thành!



Chuyện lập lại Nhân Hoàng cho tới bây giờ, cũng coi là hoàn thành!



Đứng trước mặt Lý Thế Dân, Giang Lưu nói lời chúc mừng Lý Thế Dân:



- Bệ hạ! Chúc mừng bệ hạ trở thành Nhân Hoàng, từ nay về sau, thiên đạo chiếu cố, Nhân Gian giới hết thảy đều do bệ hạ nắm giữ!

Bí mật gặp mặt, đương nhiên sẽ không có nhiều quy củ như vậy, giọng điệu của Lý Thế Dân cảm kích nói:



- Giang Lưu! Ta được như hôm nay, đều là công sức của ngươi! Ta mà nhận thì có chút xấu hổ!



Nghe vậy, Giang Lưu mở miệng nói:



- Những thứ này cũng không phải cố gắng của mỗi mình ta, Cao Dương cũng hao tốn không ít tâm huyết!



Lời này, làm cho Lý Thế Dân nhẹ gật đầu!



Mặc dù Cao Dương cùng Giang Lưu liên quan không ít, nhưng suy cho cùng dù sao với mình cũng là cha con!



Phải nói là, Cao Dương cũng coi như thay mình xuất lực rồi!



Sau khi có hơi im lặng, chợt, Lý Thế Dân hởi tiếp:

- Cho đến hôm nay, ngươi có thể đánh bại Thiên Đình, chắc hẳn cũng có thể đánh bại Phật Môn đi?

Hắn đương nhiên biết rõ, Giang Lưu đi Đại Lôi Âm Tự, bên ngoài mục đích là vì thỉnh kinh, trên thực tế lại là đi lật đổ Tiên Phật khắp trời!



- Điều này không giống vậy!



Chỉ là, nghe lời Lý Thế Dân nói, Giang Lưu lại lắc đầu nói:



- Thế lực Thiên Đình mặc dù cường đại, nhưng phía sau Ngọc Đế, suy cho cùng không có Thánh Nhân làm chỗ dựa! Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất thủ, đều chẳng qua là tiện tay tương trợ mà thôi! Nhưng Phật Môn lại có hai vị Thánh Nhân!



- Cái này, ngược lại có đạo lý!



Nghe vậy, sắc mặt Lý Thế Dân nghiêm túc rất nhiều, tán thành nhẹ gật đầu!



Xác thực, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử bọn họ xuất thủ tương trợ Ngọc Đế, cùng Nhị Thánh Phật Môn xuất thủ tương trợ Phật Môn, chuyện này có thể giống nhau sao?



Mặc dù xem xét từ cục diện và khí vận, Thiên Đình mạnh hơn Phật Môn! Nhưng nếu thật sự phải động thủ, Phật Môn có hai vị Thánh Nhân làm chỗ dựa, so Thiên Đình lại càng khó đối phó hơn!



Trò chuyện cũng đã xong, Giang Lưu nói với Lý Thế Dân lời tạm biệt:



- Được rồi, bây giờ bệ hạ đã là Nhân Hoàng, chắc hẳn có nhiều chuyện cần quen thuộc, chuyện ta đi Tây phương thỉnh kinh, cũng đã là giây phút cuối cùng rồi, nếu như là không có chuyện gì khác, ta phải trở về!



- Ừm, ngươi đi đi thôi!



Nghe vậy, Lý Thế Dân nhẹ gật đầu.



Nhìn Giang Lưu rời đi, đột nhiên Lý Thế Dân lại nói thêm một câu:



- Mặt khác, nếu có chỗ nào cần ta giúp đỡ! Cứ nói thẳng! Giữa ngươi với ta không cần khách khí!



- Đã hiểu!



Nghe vậy, Giang Lưu nhẹ gật đầu, lúc này mới đi ra ngoài.

Xác thực, thân phận Lý Thế Dân hiện tại là Nhân Hoàng, ở bên ngoài mà nói, quản lý Nhân Gian giới!

Lúc này thân phận của hắn hoàn toàn khác biệt, có thể cung cấp trợ giúp cho mình, tất nhiên là không giống nhau!



Giang Lưu đi ra Thiên Điện Hoàng cung của Lý Thế Dân, ngay lúc này, đột nhiên, trong đầu Giang Lưu, một âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.



Nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ “Tôn nghiêm của Nhân tộc”, đạt được 80 tỷ điểm kinh nghiệm, đạt được bảo rương cấp Thần kim sắc!



Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, làm cho bước chân Giang Lưu không khỏi dừng lại một chút, chợt mừng rỡ trong lòng!



Kéo ra bản diện của mình nhìn một cái, nhìn thanh điểm kinh nghiệm, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười vui vẻ.



Đẳng cấp 89 (98 tỷ / 138 tỷ).



Sau khi 80 tỷ điểm kinh nghiệm nhập vào tài khoản, thanh điểm kinh nghiệm của mình bây giờ, không sai biệt lắm sẽ nhanh đột phá của ải lớn 100 tỷ rồi!



Khoảng cách thăng cấp đến cấp 90, thoạt nhìn không còn xa nữa!



Còn khoảng 40 tỷ điểm kinh nghiệm là thăng cấp sao?



Nghĩ tốc độ đánh phó bản của mình hiện tại, 40 tỷ điểm kinh nghiệm? Coi như trong lúc đó mình không nhận nhiệm vụ, cũng chỉ hơn một tháng mà thôi?



Đương nhiên, có điểm kinh nghiệm, đối Giang Lưu mà nói mặc dù là chuyện vui lớn, khoảng cách đến cấp 90, cũng có thể xem như khoảng cách đến Chuẩn Thánh ngày càng gần rồi!



Thế nhưng, cái bảo rương cấp Thần kim sắc mới càng làm cho Giang Lưu cảm thấy tò mò!



Bảo rương cấp Thần, một đường đi đến bây giờ, hoàn thành không ít nhiệm vụ cấp Thần, Giang Lưu cũng xem như thu được không ít phần thưởng bảo rương cấp Thần!



Nhưng, bảo rương cấp Thần kim sắc giống như vậy, thì lại là lần đầu tiên đạt được!



Từ tên nó cho thấy, hình như so với bảo rương cấp Thần thông thường mạnh hơn một bậc?



Vậy thì, không biết bên trong cái bảo rương cấp Thần kim sắc này, có thể mở ra đồ vật tốt đến đâu?



Giang Lưu lấy ra hai cái xúc xắc, ném ra xem xem!



Sau khi lăn trên mặt đất vài vòng , xúc xắc ngừng lại, 10 điểm!



- Tốt, vậy thì chờ một chút đi!



Mắt thấy điểm số 10 điểm, Giang Lưu nghĩ một lát, âm thầm lắc đầu, cố nén xúc động mở bảo rương!



Theo lý thuyết, 10 điểm cho thấy vận khí của mình hôm nay không tồi!



Nhưng đây là bảo rương cấp Thần kim sắc, tất nhiên Giang Lưu muốn đợi thời điểm vận khí tốt nhất, rồi mới mở!



Sau khi rời Hoàng cung, Giang Lưu tìm Tôn Ngộ Không bọn họ, đoàn người tiếp tục hướng con đường Tây Thiên thỉnh kinh mà đi!



Hình như, ngày lại lần nữa khôi phục bình tĩnh! Mục tiêu lên tới cấp 90 càng ngày càng gần!



Mấy ngày gần đâu, Giang Lưu đánh phó bản cũng là càng ngày càng có động lực!



Cứ như vậy, thoáng chớp mắt một tuần trôi qua!



Một ngày này, Giang Lưu đi ra từ trong thế giới phó bản, theo thường lệ nhìn thanh điểm kinh nghiệm của chính mình.



Cấp 89 (104,3 tỷ / 138 tỷ)!



Nhìn thanh điểm kinh nghiệm, Giang Lưu âm thầm nhẹ gật đầu, cũng xem như hài lòng!



Ngay sau đó, Giang Lưu lấy ra hai cái xúc xắc!



Một tuần gần đây, mỗi ngày Giang Lưu đều phải ném xúc xắc, chỉ là, mỗi ngày vận khí đều không có tốt đến cái loại bạo kia!



Đồng thời, tâm niệm hơi động một chút, Giang Lưu gửi cho Kim Mao Hống một tin tức.



- Kim Quang Bồ Tát, hiện trên sổ kiếp nạn, đã có bao nhiêu kiếp nạn?



Có một số ngày không có hỏi, Giang Lưu ngược lại cũng tò mò!



Khoảng cách chính mình với Đại Lôi Âm Tự, xác thực càng ngày càng gần!



Cùng với lời hỏi thăm của Giang Lưu, rất nhanh, Kim Mao Hống bên kia cho hồi phục lại.



- Công Đức Phật, mới nhất có thêm hai kiếp nạn, theo thứ tự là nạn thứ bảy mươi mốt, khó luyện Hồi Hồn Đan, cùng nạn thứ bảy mươi hai gần đây, Thiên Nhân giao chiến!



- Đã bảy mươi hai kiếp nạn rồi sao? Nói cách khác, chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, còn thiếu chín kiếp nạn cuối cùng nữa?



- Nếu như nói đại chiến Linh Sơn xem như là kiếp nạn cuối cùng, như vậy, trước khi đến Linh Sơn, còn có tám kiếp nạn cuối cùng sao?



Trong lòng âm thầm tính toán, đồng thời Giang Lưu ném xúc xắc trong tay ra.



Mười hai điểm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận