Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1092: Biến Đổi Bất Ngờ.



- Không sai, ta vừa rồi thật đã nói như vậy!

Đối với mặt Kim Mao Hống hỏi dò, bộ dáng Giang Lưu cũng không có cảm thấy không có ý tứ chút nào, thản nhiên nhẹ gật đầu đáp.

Thời điểm trả lời, ánh mắt Giang Lưu đồng thời cũng rơi vào trên thân Kim Mao Hống.

Ánh mắt mặc dù phi thường yên lặng, thế nhưng, thời điểm tại Kim Mao Hống, lại tràn đầy áp lực nặng nề.

Bị Giang Lưu dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, cho dù biết rõ hắn đang lừa dối chính mình, thế nhưng, Kim Mao Hống dám tức giận với Giang Lưu sao?

- A, nếu như Huyền Trang Pháp Sư ngươi không muốn cho ta mượn bảo kính, vậy cứ nói thẳng, không cần như thế...

Đồng thời bị Giang Lưu cùng Khổng Tuyên hai người nhìn chằm chằm, thần sắc trên mặt khó khăn, trầm mặc một lát, Kim Mao Hống cúi đầu nói.

Không dám nhìn ánh mắt Khổng Tuyên, đồng dạng cũng không dám nhìn ánh mắt Giang Lưu.

Nghe lời Kim Mao Hống nói, lông mày Khổng Tuyên không khỏi nhíu.

Hoàn toàn không nghĩ tới, lòng can đảm Kim Quang Bồ Tát thế mà nhỏ như vậy, chính mình rõ ràng cũng cho hắn chỗ dựa, thế nhưng, hắn vẫn như cũ không dám nói cái gì nặng với Huyền Trang.

Đương nhiên, càng làm cho Khổng Tuyên cũng không nghĩ tới là, Huyền Trang thế mà đối với người Tử Trúc Lâm, cũng không có một điểm ơn tri ngộ?

Kim Quang Bồ Tát nói muốn mượn bảo kính hắn dùng một lát, rõ ràng trên tay hắn có, lại nói không có?

- Minh Vương, Huyền Trang, chắc hẳn hai vị có chuyện quan trọng phải trao đổi a? Ta cũng không quấy rầy hai vị, sau này còn gặp lại... Cúi đầu, không dám nhìn hai vị đại lão, Kim Mao Hống cuối cùng cáo từ một câu xong, trực tiếp chuyển thân ly khai.

- Không sai, Kim Mao Hống này rất thức thời!

Nhìn xem thân hình Kim Mao Hống chuyển thân rời đi, trong lòng Giang Lưu âm thầm nhẹ gật đầu, trong lòng hài lòng.

Chợt, ánh mắt Giang Lưu rơi trên người Khổng Tuyên, ánh mắt yên lặng.

- Minh Vương, không biết ngươi còn có chuyện gì sao?

Giang Lưu mở miệng hỏi dò, mặt ngoài là hỏi dò, nhưng trên thực tế, tự nhiên là đang hạ lệnh đuổi khách.

- Huyền Trang, ngươi xác định không suy tính một chút? Bản tọa chỉ mượn bảo kính ngươi dùng mấy ngày mà thôi, ta cam đoan, đến lúc đó nhất định nguyên vật hoàn trả!

Đến lúc này, bộ dáng Khổng Tuyên vẫn có chút không cam tâm như cũ, hướng về phía Giang Lưu hỏi.

- Minh Vương, sau này còn gặp lại...

Đối với lời Khổng Tuyên nói, Giang Lưu không có trực tiếp trả lời, thế nhưng, khong cần trả lời chắc chắn, chỉ như vậy đã là trả lời rất rõ ràng chắc chắn.

- Aiz... Mắt thấy bộ dáng Giang Lưu bất cận nhân tình như thế, trong lòng Khổng Tuyên, không khỏi âm thầm thở dài một hơi, chợt, chuyển thân ly khai.

Vào lúc này, trong lòng Khổng Tuyên có chút hối hận. Thời điểm ban đầu chính mình hàng lâm, không nên dùng Ngũ Sắc Thần Quang cướp đi Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ trên thân Huyền Trang, đến mức đến bây giờ hắn cũng còn ghi hận chính mình.

Chủ yếu hơn là, Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ cũng đã về tới trong tay Huyền Trang, ban đầu chính mình, hình như uổng làm ác nhân.

- Thất bại, lại thất bại!

Bay lên không rời đi, sắc mặt Khổng Tuyên tự nhiên là không dễ nhìn. Chính mình tự thân ra mặt, không có từ trong tay Huyền Trang mượn đến bảo kính kia.

Không nghĩ tới, cả Kim Quang Bồ Tát ra mặt, cũng không mượn được, như thế xem ra, chính mình hao tốn nhiều khí lực như vậy, xác định trong tay Huyền Trang có một mặt bảo kính như thế, chẳng phải là vô dụng sao?

- Nếu như Huyền Trang không cho mượn cho ta, như thế, tiếp theo, nên là như thế nào đây?

Đến cùng là tồn tại Chuẩn Thánh mạnh nhất, Khổng Tuyên cũng không có ý tứ nhụt chí, mà trong lòng chỉ âm thầm suy tư.

Nếu như từ trong tay Huyền Trang mượn đi bảo kính là sự tình không thể, như thế, chính mình cũng chỉ có thể từ địa phương khác nghĩ biện pháp.

Suy đi nghĩ lại một phen xong, Khổng Tuyên cảm thấy, chính mình tốt nhất vẫn nên đem chủ ý đánh tới trên thân Kim Tiền Thử kia a.

Hiện tại, ai cũng không biết Kim Tiền Thử kia đã trốn đến nơi nào, như thế, có thể có biện pháp gì khác có thể tìm được Kim Tiền Thử sao?

Suy tư một lát, ánh mắt Khổng Tuyên hơi hơi sáng lên. Muốn tìm tới Kim Tiền Thử, bên trong cái thiên địa này , có ba vị có thể tìm được.

Thứ nhất chính là Hỏa Vân Thánh Nhân Động Phục Hi; Tiên Thiên diễn quẻ của hắn chính là thiên địa nhất tuyệt, nếu như hắn chịu ra tay tương trợ, cho dù hiện tại Thiên Cơ hỗn loạn, nghĩ chắc hẳn cũng có thể tìm tới Kim Tiền Thử kia hạ lạc.

Thứ hai chính là Thánh Nhân Nữ Oa; xem như Thánh Mẫu Nhân tộc, đồng thời lại là Yêu tộc Thánh Nhân, từ lúc sau Vu Yêu đại chiến, Yêu tộc chí bảo Chiêu Yêu Phiên liền rơi vào trong tay nàng, chỉ cần nàng nguyện ý lấy ra Chiêu Yêu Phiên lay động, Kim Tiền Thử tất nhiên sẽ xuất hiện tại trước mặt Nữ Oa.

Cuối cùng, chính là Thính Đế tọa hạ Địa Tạng Vương Bồ Tát kia; lấy thiên phú thần thông thủ đoạn nó, chắc hẳn chỉ cần nguyện ý, nhất định có thể nghe được Kim Tiền Thử kia hạ lạc.

Như thế, ba vị này, chính mình nên tìm ai giúp thì thích hợp nhất?

Suy tư một lát, Khổng Tuyên trực tiếp đi hướng Địa Phủ.

Phục Hi Nhân Hoàng, thân phận địa vị hắn có lẽ kém Thánh Nhân, thế nhưng, thực sự áp đảo bên trên Chuẩn Thánh.

Nữ Oa càng là một trong sáu đại Thánh Nhân, hai vị đại lão này, nếu có thể không phiền phức, tận lực không cần phiền phức a.

Vì thế, suy tư một lát, Khổng Tuyên cảm thấy đi tìm Thính Đế, so với mà nói dễ dàng hơn một chút.

Lấy thần thông Khổng Tuyên, tự nhiên rất nhanh liền đi tới Địa Tạng Động.

Địa Tạng Vương Bồ Tát, bản tọa đến đây, ngươi không tới đón tiếp sao?

Đi tới chổ cửa động Địa Tạng Động, Khổng Tuyên trực tiếp mở miệng hướng về phía trong động hô.

Theo Khổng Tuyên kêu to, rất nhanh, Địa Tạng Vương Bồ Tát trực tiếp từ trong động phủ đi mấy bước nhanh ra tới, tiếp đó, hướng về phía Khổng Tuyên bên này nghiêm túc hành lễ, nói.

- Không biết vương các hạ đến, không có từ xa tiếp đón, còn xin Minh Vương các hạ thứ tội!

- Ừm, lấy năng lực ngươi, không phát hiện được ta đến, cũng không kỳ quái, có tội gì?

Khổng Tuyên khẽ gật đầu, lần này tới là có việc cầu người, tự nhiên, Khổng Tuyên sẽ không bưng giá đỡ.

- Đa tạ Minh Vương đại nhân đại lượng...

Địa Tạng Vương Bồ Tát nhẹ gật đầu nói, chợt, cắt vào chủ đề hỏi.

- Xin hỏi Minh Vương, hôm nay đến đây vì chuyện gì?

- Thế nào? Địa Tạng Vương Bồ Tát để ta ở chỗ này nói chuyện với ngươi sao?

Cũng không vội trả lời, Khổng Tuyên như cười như không hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát.

- Ngươi nhìn ta, bên trong động phủ này quá lâu không có người đến, đạo đãi khách cơ bản vậy mà cũng quên, Minh Vương các hạ, mời vào bên trong!

Nghe được lời Khổng Tuyên nói, Địa Tạng Vương Bồ Tát vội vàng dẫn Khổng Tuyên vào trong động phủ.

Tự nhiên, có Tiểu Sa Di pha trà bưng lên.

Địa Tạng Vương Bồ Tát cùng Khổng Tuyên lần lượt tọa hạ, uống mấy ngụm trà, cũng nói chuyện phiếm vài câu xong, Khổng Tuyên lúc này mới lên tiếng, chủ đề cắt vào chủ đề.

- Hôm nay bản tọa đến đây, là có một chuyện, mời Thính Đế tọa hạ ngươi hỗ trợ!

- Ồ? Không biết vương các hạ, có chuyện gì cần Thính Đế?

Thần sắc Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn bình thản như cũ, nghe vậy, mở miệng hỏi Khổng Tuyên.

- Ta muốn Thính Đế giúp ta tìm Kim Tiền Thử hạ lạc một chút!

Cũng không ý tứ nói nhảm, Khổng Tuyên mở miệng nói.

- Kim Tiền Thử?

Nghe được Khổng Tuyên lời ấy, sắc mặt Địa Tạng Vương Bồ Tát hơi hơi biến đổi, có chút khó coi.

Trên đường đi đều chú ý tới sự tình đoàn đội tây hành thỉnh kinh, tự nhiên, sự tình Kim Tiền Thử đã từng từ trong tay Huyền Trang đánh cắp sổ ghi chép kiếp nạn, Địa Tạng Vương Bồ Tát sớm biết rõ.

Hôm nay Khổng Tuyên cũng tìm Kim Tiền Thử kia? Chắc hẳn mục đích không đơn giản a.

- Thế nào? Có gì khó xử chỗ sao?

Xem sắc mặt Địa Tạng Vương Bồ Tát không thích hợp, lông mày Khổng Tuyên hơi nhíu.

Chỉ cảm thấy sự tình chính mình tìm kiếm người bí ẩn kia hạ lạc, thật đúng là biến đổi bất ngờ a, cả Địa Tạng Vương bên này, cũng sẽ tao ngộ khó khăn sao?

- Minh Vương các hạ, cũng không phải là ta không muốn giúp ngươi, thật sự là... Nghe lời Khổng Tuyên nói, tròng mắt Địa Tạng Vương Bồ Tát hơi hơi chuyển động, trên mặt cũng vẫn như cũ mang theo thần sắc khó khăn nói.

- Thật sự là cái gì? Có chuyện không ngại nói thẳng!

Khổng Tuyên hít sâu một hơi, làm chuẩn bị tâm lý, đồng thời, mở miệng hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát.

- Thực không dám giấu giếm, ban đầu sổ ghi chép tây hành kiếp nạn kia rơi vào trong tay người thần bí, xong, liền xuất hiện tin đồn một đạo Hồng Mông Tử Khí cuối cùng rơi vào trong tay người thần bí, vì thế, ta cũng để cho Thính Đế đi tìm Kim Tiền Thử hạ lạc, chỉ là, Thính Đế lại không tìm thấy Kim Tiền Thử hạ lạc, vì thế...

Trên mặt mang một vệt xấu hổ cùng thần sắc không có ý tứ, Địa Tạng Vương Bồ Tát trả lời.

- Ngươi cũng muốn Hồng Mông Tử Khí?

Nghe lời Địa Tạng Vương Bồ Tát nói, lông mày Khổng Tuyên hơi hơi giương lên, kinh ngạc nhìn Địa Tạng Vương Bồ Tát hỏi.

Chuẩn Thánh tồn tại muốn có được Hồng Mông Tử Khí, thì còn nghe được.

Thế nhưng, tu vi Địa Tạng Vương bất quá là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, cách trở thành Chuẩn Thánh có chênh lệch không nhỏ, hắn cũng vội vàng đi tìm Hồng Mông Tử Khí có tác dụng gì?

- Hồng Mông Tử Khí, có ai không muốn sao?

Nghe lời Khổng Tuyên nói, Địa Tạng Vương Bồ Tát hỏi ngược lại.

- Ừm, cũng đúng, ngươi nói có lý!

Mặc dù cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng, Khổng Tuyên nghĩ nghĩ, cũng nhẹ gật đầu, biểu thị đồng ý.

Xác thực, mặc dù nói Chuẩn Thánh đạt được Hồng Mông Tử Khí, có khả năng trở thành Thánh Nhân, thế nhưng, thực sự không nói Đại La Kim Tiên liền nhất định không được a.

Hồng Mông Tử Khí dạng thiên địa chí bảo này, bất kể là ai đều muốn đạt được, cũng hợp tình hợp lý a?

Địa Tạng Vương Bồ Tát đã sớm để Thính Đế đi tìm, thế nhưng, lại không tìm thấy Kim Tiền Thử hạ lạc sao?

Tâm tư Khổng Tuyên, chủ yếu vẫn thả trên người Kim Tiền Thử, trong lòng âm thầm suy tư.

Thính Đế cũng nghe không được, nếu như thế chỉ có hai cái khả năng.

Hoặc là Kim Tiền Thử không tại bên trong tam giới lục đạo, hoặc chính là Kim Tiền Thử đã chết.

- Cho nên, còn xin Minh Vương các hạ thứ lỗi, sự tình liên quan tới Kim Tiền Thử, ta không giúp được gì!

Xem hai đầu lông mày Khổng Tuyên mang theo thần sắc suy tư, Địa Tạng Vương Bồ Tát mở miệng nói xin lỗi.

- Nếu đã như vậy, ta cũng không còn dừng lại thêm, sau này còn gặp lại!

Nghe Địa Tạng Vương nói đến cái phân thượng này, Khổng Tuyên tự nhiên không tiếp tục ý tứ dừng lại thêm, miệng trả lời.

Cáo biệt một phen xong, Khổng Tuyên trực tiếp đứng dậy, hơi chút suy nghĩ xong, chợt hướng hư không chi cảnh bay đi.

Nếu như Địa Tạng Vương Bồ Tát tại đây, không tìm thấy đầu mối gì, như thế, cũng chỉ có thể đi cầu trợ Nữ Oa Nương Nương.

Xem tại phân thượng chính mình là Yêu tộc, chắc hẳn Nữ Oa Nương Nương sẽ không đứng nhìn đứng ngoài quan sát a?

- Xem ra, phải đến thông tri Huyền Trang, bộ dáng Khổng Tuyên nhất định phải được a... Địa Tạng Vương bên này, đưa mắt nhìn Khổng Tuyên ly khai xong, trong lòng âm thầm lẩm bẩm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận