Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1312: Như Lai ngăn cản



Thật ra, cục diện hỗ trợ diễn kịch giữa Giang Lưu và Địa Tạng Vương Bồ Tát là, hai người đã sớm quen tay hay làm.

Vì vậy, Giang Lưu và Địa Tạng Vương Bồ Tát bàn bạc đơn giản một phen là xác định được tiếp theo nên diễn như thế nào.

Chợt, thân hình Giang Lưu khẽ động, đi thẳng đến động Địa Tạng.

Tiểu Sa di trước cửa động Địa Tạng nhìn thấy Giang Lưu đi tới, lập tức khom mình hành lễ nói:

- Bái kiến Chiên Đàn Công Đức Phật!

- A Di Đà Phật, miễn lễ!

Lần này dù sao Giang Lưu cũng phải thể hiện ra dáng vẻ có chuyện cần nhờ, nên càng thêm khiêm tốn và lịch sự so với bình thường.

Sau khi trả lời một câu, thậm chí còn tự mình đưa tay đỡ tiểu Sa di đang khom lưng đứng dậy.

Được Giang Lưu đỡ lên như vậy, tiểu Sa di kinh ngạc nhìn Giang Lưu, dáng vẻ thụ sủng nhược kinh.

Giang Lưu nhìn dáng vẻ thụ sủng nhược kinh của tiểu Sa di, cười thầm trong lòng, nhưng mà ngoài mặt dáng vẻ vẫn khiêm tốn như cũ, mở miệng hỏi:

- Xin hỏi, Địa Tạng Vương Bồ Tát có ở bên trong không? Bần tăng muốn gặp Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Tiểu Sa di này lúng ta lúng túng gật đầu, trả lời:

- Có, Bồ Tát đang ở bên trong, Công Đức Phật mời vào!

- Đa tạ!

Giang Lưu nghe xong, khẽ gật đầu cảm ơn một câu, sau đó vượt qua tiểu Sa di, đi thẳng vào trong động Địa Tạng.

Sau khi vào trong động Địa Tạng, Giang Lưu chủ động mở miệng chào hỏi Địa Tạng Vương Bồ Tát:

- Bái kiến Địa Tạng Vương Bồ Tát!

Thấy dáng vẻ Giang Lưu chủ động chào hỏi mình, Địa Tạng Vương Bồ Tát trả lời, đồng thời còn đáp lễ với Giang Lưu:

- Công Đức Phật như vậy làm ta tổn thọ mất! Ngươi có tôn vị Phật Đà, phải là ta hành lễ với ngươi mới đúng!

Chưa nói đến bản chất quan hệ giữa hai bên là như thế nào, ít nhất, nhìn từ bên ngoài, thực sự là khách sáo lại còn giả dối.

Sau khi hai bên hành lễ xong, Giang Lưu lập tức nói với Địa Tạng Vương Bồ Tát:

- Hôm nay bần tăng đến đây là vì muốn mang hồn phách của Kính Hà Long Vương đi, hồn phách của Kính Hà Long Vương nằm trong tay Địa Tạng Vương Bồ Tát đúng không?

Địa Tạng Vương Bồ Tát nghe xong, gật đầu nói:

- Không sai, đúng là như thế!

Nói đến đây, khẽ dừng lại, Địa Tạng Vương Bồ Tát lại nói:

- Kính Hà Long Vương vốn có Tiên chức của Thiên Đình, nhưng sau khi hắn chết, không biết vì sao mà hồn phách lại biến mất nhiều năm, hôm nay hồn phách của hắn nếu lại xuất hiện, dĩ nhiên là rơi vào trong tay ta, để ta sắp xếp cho hắn luân hồi chuyển thế, Công Đức Phật đến đây là vì muốn…

Nói đến cuối cùng, Địa Tạng Vương Bồ Tát không tiếp tục nữa, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó xử.

Nếu người ngoài nhìn thấy sắc mặt khó xử này của Địa Tạng Vương Bồ Tát, có lẽ sẽ thực sự cho rằng hắn không thể đồng ý.

Nhưng hình như dáng vẻ Giang Lưu rất thạo việc, nói với Địa Tạng Vương Bồ Tát:

- Nếu bần tăng nguyện ý đưa ra cái giá tương xứng thì sao?

Quả nhiên, nghe lời của Giang Lưu nói nguyện ý đưa ra cái giá tương xứng, Địa Tạng Vương Bồ Tát lộ ra mặt mũi của con buôn, vừa cười vừa nói:

- Thật sao? Không biết Công Đức Phật ngươi có thể trả cái giá lớn chừng nào đây? Nhớ năm đó Bạch Long Mã Ngao Liệt chết, Công Đức Phật ngươi dùng Cẩm Lan cà sa làm cái giá…

Nghe lời của Địa Tạng Vương Bồ Tát, sắc mặt Giang Lưu âm tình bất định, hiển nhiên là âm thầm tính toán được mất.

Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng kiên nhẫn chờ đợi, không có ý định quấy rầy hắn.

Cứ như vậy, sau một lúc im lặng, tay Giang Lưu đưa lên, Giang Lưu lấy ra Cửu Hoàn Tích Trượng, đưa đến trước mặt Địa Tạng Vương Bồ Tát, nói:

- Nếu là như vậy, Bồ Tát, Tích trượng Cửu Hoàn này, Bồ Tát có cảm thấy hài lòng không?

Tích trượng Cửu Hoàn chính là Thí Thần thương biến thành, chỉ là đối với Giang Lưu hiện tại, vũ khí có Đồ Vu kiếm và Tru Tiên kiếm, Thí Thần thương trong tay thực sự là có hơi gân gà chút.

Hơn nữa, dùng nó để trao đổi với hồn phách của Kính Hà Long Vương, cũng không phải là thật sự tặng cho Địa Tạng Vương Bồ Tát, tất cả đều chỉ là diễn trò mà thôi.

Chỉ là, không đợi Địa Tạng Vương Bồ Tát trả lời, lúc này, đột nhiên một thiền âm diệu lý vang lên trong hư không, đồng thời, giọng nói của tiểu Sa di bên ngoài động Địa Tạng cũng vang lên:

- Bồ Tát! Phật Tổ đến…

-Phật Tổ đến?!

Nghe âm thanh bên ngoài, Giang Lưu và Địa Tạng Vương Bồ Tát đều ngây ra một lúc, đưa mắt nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tuy rằng mọi người đều biết, có lẽ chuyện của Kính Hà Long Vương Như Lai Phật Tổ là người biết chuyện, thậm chí thẳng thắn là hắn âm thầm bố trí mọi việc.

Nhưng Giang Lưu không ngờ, thực sự đến lúc mình và Địa Tạng Vương Bồ Tát diễn trò, Như Lai Phật Tổ thế mà lại tự mình nhảy vào?

Chưa nói đến trong lòng là kinh ngạc như thế nào, nếu Như Lai Phật Tổ đã đến rồi, đương nhiên nên đi nghênh đón trước đã.

Vì vậy, cả hai người Giang Lưu và Địa Tạng Vương Bồ Tát đều ra ngoài động Địa Tạng, quả nhiên, thân hình của Như Lai Phật Tổ đang ngồi trên đài sen lơ lửng trên không trung.

Giang Lưu và Địa Tạng Vương Bồ Tát từng người hành lễ với Như Lai Phật Tổ, nói:

- Bái kiến Phật Tổ!

Ánh mắt của Như Lai Phật Tổ rơi vào người của Giang Lưu, vô cùng kinh ngạc hỏi:

- A Di Đà Phật, bản tọa có một số việc muốn cùng thảo luận một hai với Địa Tạng Vương Bồ Tát, Công Đức Phật, vì sao ngươi lại ở đây?

Nghe lời nói kinh ngạc của Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu âm thầm trợn mắt, trong lòng âm thầm than phiền:

- Hay lắm, hai chúng ta đang diễn kịch, Như Lai Phật Tổ hắn cũng đang diễn kịch!

Đương nhiên, lời than phiền này không thể nói ra, Giang Lưu mở miệng trả lời:

- Nghe nói hồn phách của Kính Hà Long Vương trong tay Địa Tạng Vương Bồ Tát, nên đệ tử đến chỗ Địa Tạng Vương đòi lại, dù sao đệ tử đã đáp ứng Tiểu Bạch giúp hắn hồi sinh Kính Hà Long Vương, làm sao có thể thất tín với hắn được!

Lời này của Giang Lưu, Như Lai Phật Tổ đương nhiên biết, chuyện hắn đại náo Lăng Tiêu bảo điện cách đây không lâu cũng không phải bí mật gì.

Chỉ là, ngoài mặt, Như Lai Phật Tổ vẫn giả bộ không biết gì như cũ, hỏi tiếp:

- Vậy ngươi muốn làm sao để lấy lại hồn phách của Kính Hà Long Vương từ tay Địa Tạng Vương Bồ Tát đây?

Giang Lưu cũng không có ý định giấu diếm, nói:

- Đệ tử nguyện dùng Tích trượng Cửu Hoàn làm cái giá, đổi lấy hồn phách của Kính Hà Long Vương hoàn dương!

- Không thể!

Chỉ là, lời của Giang Lưu vừa dứt, Như Lai Phật Tổ lập tức lắc đầu nói:

- Tích trượng Cửu Hoàn và Cẩm Lan cà sa chính là năm đó bản tọa đưa Quan Thế Âm ban cho ngươi dùng để phòng thân khi thỉnh kinh Tây Hành, bây giờ Cẩm Lan cà sa đã mất, nếu như Tích trượng Cửu Hoàn cũng mất, làm sao thích hợp cho được?

Nghe Như Lai Phật Tổ nói như vậy, Giang Lưu thầm lẩm bẩm trong lòng:

- Nên, đây là mục đích của Như Lai Phật Tổ sao!?

Nếu Như Lai Phật Tổ đã sắp xếp chuyện Kính Hà Long Vương rơi vào trong tay Địa Tạng Vương Bồ Tát, đương nhiên là không hy vọng mình đem Kính Hà Long Vương đi, đạo lý này Giang Lưu hiểu rõ.

Hiện tại, Như Lai Phật Tổ nhảy ra, ngăn cản mình dùng pháp bảo trao đổi, dùng thủ đoạn thế này ngăn cản mình sao?

Giang Lưu cũng không có ý xé mặt với Như Lai Phật Tổ, khẽ gật đầu tán thành nói:

- Lời của Phật Tổ có lý…

Sau khi nói xong, dừng lại một chút, Giang Lưu cất Tích trượng Cửu Hoàn, chợt giơ Đồ Vu kiếm lên, nói:

- Đây chính là Đồ Vu kiếm do toàn bộ lực lượng của Yêu tộc chế tạo trong thời kì đại chiến Vu Yêu, cực kỳ sắc bén.

- Không thể!

Nghe lời của Giang Lưu, lại muốn dùng Đồ Vu kiếm để đổi lấy hồn phách của Kính Hà Long Vương, Như Lai Phật Tổ cũng lắc đầu, nói:

- Đồ Vu kiếm chính là sát khí cao cấp nhất thiên hạ, danh tiếng từ bi của ngươi khắp Tam giới đều biết, nên sát khí bực này rơi vào trong tay ngươi, chính là ý trời!

- Nếu ngươi dùng nó để đổi lấy hồn phách của Kính Hà Long Vương, há chẳng phải đi ngược lại ý trời sao?

Nghe lời của Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu âm thầm phỉ nhổ một câu, đánh rắm thật nhiều.

Đương nhiên, ngoài mặt Giang Lưu vẫn chưa có ý định xé mặt với Như Lai Phật Tổ, sau khi im lặng một lúc, lại cất Đồ Vu kiếm đi, lại lấy ra một bảo vật khác là một đồng tiền có cánh.

Lấy Lạc Bảo Kim Tiền ra, Giang Lưu mở miệng nói, hiển nhiên chuẩn bị dùng Lạc Bảo Kim Tiền ra trao đổi:

- Còn đây là Lạc Bảo Kim Tiền nổi tiếng trong thời kỳ trận chiến phong Thần, gần như có thể rơi xuống đa số bảo vật trong thiên hạ…

Mắt nhìn thấy Giang Lưu cầm Lục Bảo Kim Tiền ra, Như Lai Phật Tổ lại nói:

- Không thể!

Tóm lại, không cần biết Giang Lưu cầm thứ gì ra đổi, Như Lai Phật Tổ đều phải mở miệng ngăn cản.

Lần này, thậm chí Giang Lưu không đợi Như Lai Phật Tổ lấy lý do, vung tay lên, lấy ra Tích trượng Cửu Hoàn, Đồ Vu kiếm, Lạc Bảo Kim Tiền, hơn nữa cuối cùng lại thêm một đóa Thập Bát Phẩm Liên Hoa.

Lấy bốn bảo vật ra, Giang Lưu lại cường điệu giới thiệu sơ về Thập Bát Phẩm Liên Hoa:

- Thập Bát Phẩm Liên Hoa này, chính là Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên và Cửu Phẩm Diệt Thế Hắc Liên, cơ duyên trùng hợp dung hợp thành bảo vật, chắc lấy đây làm giá để đổi lấy hồn phách của Kính Hà Long Vương là đủ rồi!

Nhìn thấy Thập Bát Phẩm Liên Hoa trong tay Giang Lưu, lại nghe lúc hắn giới thiệu đến Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên, sắc mặt Như Lai Phật Tổ trở nên rất khó coi.

Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên này, trước đây lại là bảo vật của Như Lai Phật Tổ.

- Xin hỏi Phật Tổ…

Sau khi giới thiệu Thập Bát Phẩm Liên Hoa, cuối cùng, ánh mắt của Giang Lưu rơi lên người Như Lai Phật Tổ, nói:

- Đệ tử muốn từ trong bốn bảo vật này, chọn lấy một vật làm cái giá, đổi lấy hồn phách của Kính Hà Long Vương, không biết Phật Tổ cảm thấy cái nào thích hợp?

Vẻ mặt Giang Lưu nghiêm túc, nhìn chằm chằm Như Lai Phật Tổ hỏi, thần sắc kiên định đó cũng tỏ rõ tâm trạng của Giang Lưu.

Bất luận thế nào, hôm nay giao dịch lần này chính mình quyết định.

Trong lòng Như Lai Phật Tổ âm thầm cảm khái một câu, trong tay Giang Lưu thế mà lại bất tri bất giác tụ tập nhiều pháp bảo như vậy, ngoài mặt vẫn dáng vẻ nghiêm túc chăm chú, trả lời:

- Những món bảo vật này đều không được, mỗi vật đều có duyên phận lớn, há có thể vứt bỏ?

Giang Lưu quyết tâm muốn đem hồn phách của Kính Hà Long Vương đi, mà hiển nhiên Như Lai Phật Tổ quyết tâm muốn ngăn cản hắn!

Thần sắc Giang Lưu chăm chú, trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Nếu Như Lai Phật Tổ nhất định phải ngăn cản mình, vậy vi phạm ý chí của Như Lai để hành sự thì có đáng không?

Sau khi suy nghĩ một hồi, trong lòng Giang Lưu chợt có quyết định.

Con đường Tây Hành đã đi đến tình cảnh này, khoảng cách với trận chiến cuối cùng càng ngày càng gần rồi.

Hiện tại mình gần như là hoàn toàn xé mặt với Ngọc Đế, vậy thì, lúc này gây sự đến không thoải mái với Như Lai Phật Tổ, cũng không là vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận