Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1303: Thầy trò chúng ta tới đòi công đạo với Ngọc Đế



- Bệ hạ!



Nghe thấy Ngọc Đế kêu Phật hiệu của mình, Giang Lưu hơi cúi đầu, vẫn mang bộ dạng khiêm tốn lễ độ.



- Ngươi mang mấy đệ tự của mình cưỡng chế xông vào Lăng Tiêu bảo điện là có ý gì?



Ngọc Đế vừa mở miệng liền trực tiếp định nghĩa hành động của bọn Giang Lưu là cưỡng chế xông vào, giáng một đòn phủ đầu!



Nghe lời của Ngọc Đế hoàn toàn là thái độ hỏi tội, Giang Lưu vẫn giữ thái độ rất tốt, trả lời:



- Ngọc Đế bệ hạ, chuyện này là do bần tăng thiếu suy xét, xin nhận lỗi với bệ hạ…



Sau khi lời Giang Lưu vừa nói ra, Tôn Ngộ Không bên cạnh liền cười, đồng thời mở miệng nói:



- Hì hì hì, sư phụ khách sáo nhiều như vậy với Ngọc Đế lão nhi làm gì? Hôm nay chúng ta đến Lăng Tiêu bảo điện không phải vì đòi công đạo sao?



Lời này của Tôn Ngộ Không làm chư vị Tiên quan Thần tướng tại Lăng Tiêu bảo điện đều đưa mắt nhìn nhau.



Quả nhiên sao? Thành viên đoàn thỉnh kinh Tây Hành đều kéo đến Lăng Tiêu bảo điện, quả nhiên là có chuyện quan trọng sao?



Đòi công đạo? Thế đạo bây giờ, Tiên Phật đều phải giữ thái độ kính nhi viễn chi với bọn họ, còn có ai dám làm cho bọn họ uất ức? Bọn họ muốn đòi công đạo gì?



Ngọc Đế ngồi trên bảo tọa của mình, chau mày mà phất tay, cắt ngang màn tung hứng của Tôn Ngộ Không và Giang Lưu:



- Được rồi, hai người các ngươi đừng kẻ tung người hứng nữa…



Người khác có thể không nhìn ra, nhưng trước đây khi còn là đồng tử bên cạnh Hồng Quân lão tổ, Ngọc Đế đã được tận mắt chứng kiến cảnh hai Thánh của Tây Phương Giáo diễn một màn kẻ tung người hứng, thủ đoạn của bọn họ Ngọc Đế nhìn thấy nhiều rồi.



Đương nhiên, tình cảnh như của Tôn Ngộ Không và Giang Lưu, Ngọc Đế cũng nhìn rõ.



- A Di Đà Phật…



Nghe lời Ngọc Đế nói, sau khi niệm một câu Phật hiệu, Giang Lưu chợt tiến lên vài bước.



Ánh mắt Giang Lưu rơi lên người Ngọc Đế, nói:



- Tuy rằng vừa rồi thái độ của Ngộ Không thật sự bất kính với bệ hạ, nhưng mà, lời Ngộ Không nói cũng không sai, hôm nay mấy thầy trò chúng ta đến cầu kiến Ngọc Đế bệ hạ, mục đích đúng là có thể đòi một cái công đạo!



Nghe vậy, Ngọc Đế hơi nheo mắt lại, thần sắc không tốt mà nói:



- Vậy sao? Công đạo? Không biết các ngươi muốn công đạo gì?



Giữa mình và Huyền Trang gần như là trực tiếp xé mặt nhau rồi, chuyện này có thể nói là Tam giới đều biết rõ, miệng bọn họ nói là đến đòi công đạo, nhưng Ngọc Đế lại hiểu rõ mục đích của bọn họ là đến gây sự đi?



- Ngọc Đế!



Sau khi Ngọc Đế nói xong, Bạch Long Mã trực tiếp tiến lên vài bước, ánh mắt nghiêm túc nhìn Ngọc Đế chằm chằm, nói:



- Chuyến đi ngày hôm nay là ta đã cầu xin sư phụ và các vị sư huynh cùng ta đến đây, ta muốn thay thúc phụ chết oan của ta hỏi một câu, không biết thúc phụ ta đã đắc tội gì với Ngọc Đế, đến nỗi ngươi phải thiết kế một cái bẫy, mưu hại tính mạng hắn?



Mí mắt Ngọc Đế hơi nâng lên, giả vờ như không hiểu cho lắm, mở miệng hỏi Tiểu Bạch Long Ngao Liệt:



- Thúc phụ ngươi? Người nào vậy?



Tiểu Bạch Long Ngao Liệt trả lời:



- Thúc phụ ta chính là Kính Hà Long Vương!



Thần sắc Ngọc Đế vẫn bình tĩnh như cũ, đồng thời mở miệng hỏi ngược lại:



- Kính Hà Long Vương? Thế nhân đều biết Kính Hà Long Vương xuyên tạc ý chỉ của quả nhân, giờ mưa rơi cùng với lượng mưa hoàn toàn không giống, tội này không đáng chết sao? Làm sao có thể nói là chết oan?



Lời của Ngọc Đế khiến cho không ít người đều gật đầu.



Cái chết của Kính Hà Long Vương năm đó không phải chuyện gì bí mật, lúc ấy hắn tự tìm đường chết, cũng thật sự không thể trách người khác, không biết hôm nay sao Tiểu Bạch Long lại lật lại chuyện này? Hơn nữa còn muốn đòi lại công đạo với Ngọc Đế?



Tiểu Bạch Long nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Ngọc Đế, không có chút chùn bước nào, hỏi:



- Ngọc Đế ngươi từng nghe thấy câu này chưa?



Ngọc Đế thuận theo hỏi:



- Câu gì?



Tiểu Bạch Long Ngao Liệt mở miệng, tiếng nói vang dội đầy khí phách:



- Có một câu nói rất hay, là quan bức dân phản, đối với tuyệt đại đa số dân chúng, vốn dĩ chưa từng nghĩ tạo phản, nhưng có một số người khi làm quan, bức cho dân chúng không thể không tạo phản, thúc phụ ta chẳng qua chỉ là một Kính Hà Long Vương nhỏ bé mà thôi, Thuỷ tộc cũng không nhiều, vậy mà vô duyên vô cớ sao thúc phụ ta phải làm trái ý chỉ của Ngọc Đế chứ?



Lời này ngược lại cũng khiến không ít Thần Tiên trong Lăng Tiêu bảo điện âm thầm gật đầu.



Đúng đó, cho dù Tứ hải Long Vương đứng trước mặt Ngọc Đế cũng không là gì, vậy mà một Kính Hà Long Vương nhỏ bé lại dám ngang nhiên làm trái ý chỉ của Ngọc Đế? Trong chuyện này dường như quả thật có chút trò mèo mà!



- Chư vị…



Thấy không ít Thần Tiên cũng mang dáng vẻ đồng ý với lời của mình, Tiểu Bạch Long Ngao Liệt đảo mắt nhìn tất cả mọi người đang có mặt ở đây một vòng rồi mở miệng nói:



- Các ngươi liệu có biết lúc trước vì sao thúc phụ ta lại ngang nhiên làm trái ý chỉ của Ngọc Đế không?



Chỉ là sau khi Tiểu Bạch Long Ngao Liệt nói xong, Ngọc Đế khoát tay, dáng vẻ không chút kiên nhẫn nói:



- Chớ có quấy rối ở đây!



- Bất kể Kính Hà Long Vương có lí do gì, việc hắn làm trái ý chỉ của quả nhân là sự thật, nếu đã như vậy hắn bị giết cũng không có gì oan khuất!



Bị Ngọc Đế ngắt lời, Tiểu Bạch Long Ngao Liệt nhìn chằm chằm vào Ngọc Đế mà hỏi:



- Ngọc Đế được xưng là chủ nhân Tam giới, đúng không? Oan khuất của thúc phụ ta Ngọc Đế bệ hạ đến cả một cơ hội để ta nói rõ ràng cũng không cho sao?



Lúc này Tam Thái tử Na Tra đứng dậy, mở miệng nói với Ngọc Đế:



- Ngọc Đế, ta thấy lời của Tiểu Bạch Long nói cũng có vài phần đạo lý, lý lẽ không phân tích thì không rõ ràng được, nếu hắn đã luôn miệng nói thúc phụ của mình chịu oan, ức để hắn nói hết lời là được!



Theo lời nói của Na Tra, không ít Thần Tiên trong đại điện cũng gật đầu, thể hiện sự tán đồng:



- Không sai, không sai! Lời của Tam Thái tử có lý!



Ngọc Đế ngồi nghiêm chỉnh trên bảo tọa của mình, từ trên cao nhìn xuống đám người Giang Lưu và Na Tra, sự việc đã đến mức này, mình có muốn ngăn cản không cho bọn họ nói nữa thì hình như cũng không ngăn nổi?



Sau khi im lặng một lúc, Ngọc Đế mở miệng nói:



- Thôi vậy, nếu Na Tra đã thay các ngươi cầu tình, vậy quả nhân sẽ cho các ngươi một cơ hội để nói…



- Ngọc Đế, lúc trước Thủy tộc Kính Hà của thúc phụ ta mỗi ngày đều bị người ta thả câu đánh bắt rất nhiều, khiến cho Thủy tộc ngày một giảm dần…



Có được cơ hội nói, đương nhiên Tiểu Bạch Long Ngao Liệt sẽ tranh thủ cơ hội trần thuật một lần từ đầu đến cuối cảnh ngộ lúc trước của thúc phụ hắn Kính Hà Long Vương cho tất cả Thần Tiên có mặt tại đây nghe.



Từ trong miệng Tiểu Bạch Long Ngao Liệt, cuối cùng những Thần Tiên này cũng hiểu ngày đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.



Thân là Kính Hà Long Vương, nhìn thấy Thủy tộc dưới trướng mình ngày càng giảm xuống, trong lòng hắn như thiêu như đốt, có thể nói là hợp tình hợp lý.



Nhất thời, tất cả lực chú ý của mọi người đều bị lời nói của Tiểu Bạch Long thu hút.



- Sau đó, thúc phụ ta tiến hành tra xét, biết được nguyên nhân Thuỷ tộc ngày một giảm xuống.



- Hoá ra, trong thành Trường An có một quẻ sư, hắn ngày nào cũng đoán quẻ cho một lão ngư dân, chỉ dạy hắn nên tung lưới thả câu ở chỗ nào, khiến cho ngày nào lão ngư dân kia cũng có thể bội thu!



Lời này vừa nói ra đã khiến không ít Thần Tiên trong Lăng Tiêu bảo điện đều trố mắt nhìn nhau, trong lòng đã nhận ra có gì đó không đúng.



Trước khi Kính Hà Long Vương bị giết, tuy Huyền Trang vẫn chưa bước lên con đường thỉnh kinh Tây Hành, nhưng mà vô lượng lượng kiếp trong đất trời cũng đã bắt đầu rồi chứ?



Lúc này các loại thủ đoạn đo lường tính toán đều bị áp chế đến mức thấp nhất, cho dù là Tiên Phật trên trời cũng khó có thể đoán ra cái gì, thế nhưng ở phàm trần lại có người có thể đoán chính xác làm thế nào mới bội thu ở Kính Hà mỗi ngày?



Phàm trần vậy mà còn có người kỳ lạ như vậy?



Không nói đến trong lòng những Thần Tiên ở đây có suy nghĩ như thế nào, Tiểu Bạch Long tiếp tục từ từ kể hết những chuyện xảy ra năm đó.



- Sau đó, thúc phụ của ta vì giải cứu tất cả Thủy tộc của Kinh Hà, bèn đánh cược với quẻ sư kia, cược về tình hình mưa rơi, nếu quẻ sư kia thắng thì sẽ tặng gấp mười lần tiền bói, nhưng nếu như quẻ sư kia tính sai thì phải xách quầy hàng của hắn đi, cả đời không được bói quẻ nữa!



- Vốn thúc phụ ta cảm thấy thân là Long tộc, tình hình trời mưa không phải đều do hắn định đoạt sao?



- Cho nên, hắn tự nghĩ rằng thắng chắc rồi, mà quẻ sư kia cũng thật sự đưa ra cụ thể thời gian mưa và lượng mưa nhiều ít, thậm chí là thời gian mưa tạnh mây tan cũng nói vô cùng rõ ràng!



- Thúc phụ ta vốn cảm thấy nực cười, thậm chí còn nghĩ xong chuyện nên dỡ quầy hàng của quẻ sư kia như thế nào khi đến trước quầy hàng của hắn.



- Nhưng đâu ai ngờ, vào ngày hôm sau, Lý Linh quan xuất hiện, hắn mang theo ý chỉ của Ngọc Đế, trên ý chỉ muốn thúc phụ ta làm mưa, mà thời gian và lượng mưa rơi lại giống hệt với tên quẻ sư kia dự đoán!



- Thúc phụ ta vô cùng kinh hãi, cũng hiểu được bản lĩnh của quẻ sư kia không thể đụng chạm, nhưng vì Thuỷ tộc Kính Hà, thúc phụ ta nghĩ đến việc khấu trừ lượng mưa và trì hoãn thời gian làm mưa để đối phó với tất cả việc này!



- Cuối cùng, những việc xảy ra, nghĩ rằng chư vị ở đây đều biết cả!



Kể đến chuyện cuối cùng, Tiểu Bạch Long không có ý nói tiếp nữa, nhưng mà những chuyện xảy ra sau đó cũng không cần hắn nói thêm cái gì, dù sao những chuyện xảy ra tiếp theo mọi người đều biết!



Sau khi im lặng hồi lâu, trên Lăng Tiêu bảo điện, một trong Bát Tiên Hàn Tương Tử chợt mở miệng, mặt mày ngạc nhiên nói:



- Trên đời lại có người kỳ lạ như vậy? Có thể dự đoán chính xác từng li thánh chỉ của Ngọc Đế bệ hạ?



- A Di Đà Phật, đây chính là ý định ban đầu mà đoàn người Tây Hành chúng ta đến đây tìm Ngọc Đế để đòi công đạo!



- Công đạo? Theo như lời Tiểu Bạch Long nói, Kính Hà Long Vương làm trái ý chỉ của quả nhân, có lẽ do tình hữu khả nguyên, nhưng đó không phải lý do khiến hắn có thể tự xuyên tạc ý chỉ của quả nhân!



- Hành động như vậy, quả nhân vẫn giữ câu nói kia, dù có giết chết hắn cũng không tính là xử oan hắn!



Nghe vậy, Giang Lưu lắc đầu.



- Không, công đạo mà chúng ta yêu cầu không phải cái này!



Lời này thu hút sự chú ý của tất cả Thần Tiên trong Lăng Tiêu bảo điện.



Chân mày của Ngọc Đế cũng hơi chau lại, khó hiểu mà nhìn Giang Lưu, nói:



- Không phải cái này? Vậy công đạo mà các ngươi muốn rốt cuộc là chuyện gì?



Giang Lưu mở miệng, đi thẳng vào trọng tâm của vấn đề:



- Viên Thủ Thành đã biết trước ý chỉ của Ngọc Đế, thử hỏi, ý chỉ của Ngọc Đế ngươi sẽ bị người khác đoán sớm trước một ngày được sao? Hơn nữa, theo những gì bọn ta điều tra, người dự đoán Viên Thủ Thành kia vốn không tinh thông phép bói quẻ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận