Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 583: Quan Âm Mua Dây trói Mình

- Đa tạ Đại Đế, lần sau có cơ hội, lại đến quấy rầy...
Biết được Na Tra đã xuống phàm trần, Quan Âm cũng biết hắn hẳn là đi tìm Huyền Trang gây sự, mắt nhìn thấy sự tình chính mình an bài đã không sai biệt lắm, thế cuộc cũng kết thúc, Quan Âm Bồ Tát không có ý tứ dừng lại thêm, đứng dậy, tạm biệt bay đi.
Ly khai cung điện Thanh Hoa Đại Đế xong, đài sen Quan Âm Bồ Tát treo cao, một đường đi hướng tây.
Đồng thời, lật bàn tay một cái, lấy sổ ghi chép kiếp nạn tây hành ra ngoài.
Không có gì bất ngờ xảy ra, lần này Na Tra Tam Thái Tử tự mình đi gây sự, cái đoàn đội tây hành thỉnh kinh này hẳn sẽ lại lần nữa trải qua một lần kiếp nạn a?
Quả nhiên, theo lật ra sổ ghi chép kiếp nạn xong, Quan Âm Bồ Tát nhìn thấy bên trên sổ ghi chép kiếp nạn tăng một lần kiếp nạn.
Nạn thứ hai mươi chín: Phá tài tai ương.
- A? Phá tài tai ương?
Nhìn danh tự kiếp nạn lần này, lông mày Quan Âm Bồ Tát hơi giương lên, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.
Mấy chữ kiếp nạn, bình thường đều có quan hệ cùng đám người bọn Huyền Trang trải qua.
Tựa như lần trước kiếp nạn là Huyết Hải Ma Anh, chỉ chính là kiếp nạn bên trong U Minh Huyết Hải, Ma Anh bị Minh Hà Lão Tổ bắt đi a.
Nhưng phá tài lúc này? Là có ý gì?
Tình huống, tựa hồ có chút không thích hợp a!
Từ mấy chữ bên trên kiếp nạn này, Quan Âm Bồ Tát cảm giác được có phần không thích hợp, trong lòng âm thầm nỉ non.
Suy nghĩ, chuẩn bị đi xem bọn Huyền Trang rốt cuộc là tình huống như thế nào một chút.
Chỉ là, trong lòng Quan Âm Bồ Tát hơi động, đang chuẩn bị hạ xuống phàm trần, đột nhiên, nhìn thấy một ánh lửa xuất hiện, hướng thẳng đến phía bên mình nhích lại gần.
Không phải người khác, chính là Na Tra chân đạp một đôi Phong Hỏa Luân.
Theo lý thuyết, Na Tra gặp Quan Âm Bồ Tát xong, đều nên ngừng chào hỏi mới đúng, dù sao nhị ca Mộc Tra hắn lúc trước là tọa hạ Sứ Giả Quan Âm.
Chỉ là hôm nay, bộ dáng Na Tra tựa hồ tâm sự nặng nề, cũng tựa hồ không có nhìn thấy Quan Âm, cứ như vậy cúi đầu, một đường bay về phía trước.
- Tam Thái Tử...
Lại là Quan Âm Bồ Tát, chủ động mở miệng, hướng phía Na Tra chào hỏi.
- A, là Quan Âm Bồ Tát a, Bồ Tát hữu lễ!
Nghe được Quan Âm Bồ Tát chào hỏi, Na Tra lấy lại tinh thần, mở miệng nói ra.
- Xem bộ dáng Tam Thái Tử tâm sự nặng nề, là vì sự tình Hỏa Tiêm Thương phải không? Bản tọa vừa lúc nghe nói Tam Thái Tử mất trộm Hỏa Tiêm Thương rồi? Có thể tìm được hắc thủ hậu trường không?
Quan Âm Bồ Tát có chút hiếu kỳ, mở miệng hỏi Na Tra, đương nhiên muốn từ trong miệng hắn hỏi rõ ràng một chút vừa rồi, hắn cùng một đoàn người Huyền Trang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì tại phàm trần.
- Không tìm được, ta cũng không biết hắc thủ hậu trường là ai!
Chỉ là, nghe được Quan Âm Bồ Tát hỏi dò, sắc mặt Na Tra có chút buồn bực, lắc đầu nói ra.
- A? Không tìm được? Hắn chẳng lẽ tại phàm trần không thấy được Hỏa Tiêm Thương trong tay Huyền Trang sao? Thế nhưng không đúng a, nếu là như vậy, phía trên sổ ghi chép kiếp nạn, làm sao lại tăng một lần kiếp nạn?
Nghe được Na Tra trả lời, trong lòng Quan Âm Bồ Tát âm thầm kinh ngạc, càng thêm cảm thấy khó có thể lý giải được.
Cùng Na Tra bắt chuyện xong, không những sự tình chính mình muốn biết không có hiểu rõ, ngược lại nghi hoặc trong lòng đã tăng nhiều, thế nhưng, lại không tiện trực tiếp hỏi vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Trong lòng âm thầm trầm ngâm một lát, Quan Âm Bồ Tát nói bóng nói gió, nói:
- Tam Thái Tử, vậy, ngươi từ chỗ nào đi ngang qua đây?
- Ta mới vừa từ phàm trần lên, đi gặp gặp bọn Huyền Trang Thánh Tăng...
Nghe được Quan Âm Bồ Tát hỏi dò, Na Tra lại không nghĩ nhiều như vậy, thẳng thắn hồi đáp.
- Đi phàm trần a? Gặp được một nhóm Huyền Trang?
Nghe vậy, bộ dáng Quan Âm Bồ Tát giả bộ hiếu kì, nói:
- Ta nghe nói Tam Thái Tử mất trộm Hỏa Tiêm Thương, đang khắp nơi tìm kiếm hắc thủ hậu trường, không lý do gì tại sao ngươi đi phàm trần một chuyến? Hẳn là? Người trộm Hỏa Tiêm Thương của ngươi là bọn hắn sao?
Một lời đến đây, Quan Âm Bồ Tát liền cố ý suy đoán hỏi:
- Hẳn là? Là cái con khỉ Ngộ Không ngang ngược kia trộm Hỏa Tiêm Thương sao? Năm đó hắn cướp Bàn Đào, trộm Kim Đan, hẳn là hắn nhịn không được sao?
- Bồ Tát, ngươi hiểu lầm rồi!
Vào lúc này trong đầu Na Tra giống như một đoàn đay rối vậy, lắc đầu, nói:
- Hỏa Tiêm Thương của ta cũng không phải là Tôn Ngộ Không trộm, hơn nữa, sự tình trộm cướp này cũng không có bất cứ quan hệ nào cùng đoàn đội tây hành thỉnh kinh, Bồ Tát ngươi yên tâm!
Nói xong câu đó, Na Tra không tiếp tục cùng Quan Âm Bồ Tát nói thêm gì, cáo từ một phen, chân đạp Phong Hỏa Luân, rất nhanh ly khai.
- Ách...
Nhìn thân ảnh Na Tra rời đi, Quan Âm Bồ Tát hơi chậm lại.
Muốn lại mở miệng giữ Na Tra nói chuyện phiếm vài câu, thế nhưng, nhìn hắn đã bay xa rồi, lời muốn gọi hắn lại, dừng tại bên miệng cũng không nói ra.
Rốt cuộc tình huống như thế nào?
Chính mình trộm Hỏa Tiêm Thương Na Tra đi, hơn nữa Na Tra cũng đã nhìn ra được trong tay Huyền Trang có một cây Hỏa Tiêm Thương, thậm chí tự mình đi tìm hiểu, vì cái gì hắn lại nói sự tình Hỏa Tiêm Thương mất trộm, không có quan hệ cùng Huyền Trang?
Chẳng lẽ? Huyền Trang thật có biện pháp chứng minh Hỏa Tiêm Thương trong tay hắn không phải của Na Tra sao?
Thế nhưng, nếu như hắn thật có biện pháp chứng minh, vì cái gì, bên trên sổ ghi chép kiếp nạn liền tăng một lần kiếp nạn?
Suy nghĩ thật lâu, Quan Âm Bồ Tát âm thầm lắc đầu, cảm thấy hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ.
- Ai dà, quên đi, nghĩ mãi không rõ thì không cần thiết đào sâu nữa làm gì!
Suy tư hồi lâu sau, Quan Âm Bồ Tát âm thầm lắc đầu, không tiếp tục truy đến cùng.
Mặc dù không biết lúc ấy đến tột cùng xảy ra chuyện gì, thế nhưng, chính mình chỉ cần biết một điểm, bên trên sổ ghi chép kiếp nạn, tăng một lần kiếp nạn là được rồi.
Chính mình lần này tính toán, trình độ nhất định có thể nói là công đức viên mãn rồi.
Vậy liền đủ rồi!
Lắc đầu, trong lòng Quan Âm hơi động một chút, nếu mục đích mình muốn đạt, đã đạt đến, như thế, Hỏa Tiêm Thương cũng nên trả cho Na Tra a?
Nếu không, chuyện chính mình đánh cắp Hỏa Tiêm Thương của Na Tra, sẽ lưu lại nhân quả, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam.
Nghĩ tới đây, Quan Âm Bồ Tát chờ giây lát, liền lặng lẽ hướng phía Thiên Vương Điện bên kia tới gần.
Trộm Hỏa Tiêm Thương ra tự nhiên không dễ dàng, thế nhưng thời điểm trả lại sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Chỉ cần tìm khi không có ai xong, cầm Hỏa Tiêm Thương ném hướng bên trong một phát, chính mình mau chóng rời đi là được, đơn giản vô cùng.
Na Tra về tới Thiên Vương Điện xong, ngồi một mình ở bên trong đại điện, lấy Hỏa Tiêm Thương ra ngoài, cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, Hỏa Tiêm Thương là pháp bảo dùng mấy ngàn năm, Na Tra sớm đã hết sức quen thuộc, một cây Hỏa Tiêm Thương này cùng một cây của mình, hoàn toàn giống nhau như đúc, không có chút khác nhau nào.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác nó cũng không phải là cây của mình, điều này làm cho trong lòng Na Tra cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào a? Trong tay Huyền Trang Pháp Sư, tại sao lại có hai cây, thậm chí mười cây tám cây Hỏa Tiêm Thương? Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Còn có, người trộm đi Hỏa Tiêm Thương, rốt cuộc là ai? Từ trong nhà của ta trộm Hỏa Tiêm Thương đi, đối phương nhất định không phải hạng người tầm thường!
- Ai, lần này, ta xem như triệt để thiếu Huyền Trang Thánh Tăng một cái nhân tình a? Đây thật là mắc cỡ chết người a!
Nghĩ đến Huyền Trang Thánh Tăng không có đánh cắp Hỏa Tiêm Thương của mình, nhưng chính mình lại đi hưng sư vấn tội, Huyền Trang Thánh Tăng lấy ơn báo oán, không những không có trách cứ chính mình, thậm chí còn đưa một cây Hỏa Tiêm Thương hoàn toàn mới cho mình.
Nghĩ đến những việc này, Na Tra đã cảm thấy cảm giác nhục nhã tràn đầy, hận không thể tìm một kẽ đất chui vào.
- A? Hài nhi, ngươi đã tìm Hỏa Tiêm Thương trở về sao? Nghe nói là bị Huyền Trang Pháp Sư trộm đi? Nguyên lai là thật a!
Vào lúc này, vừa lúc Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh đi vào bên trong Thiên Vương Điện, nhìn Hỏa Tiêm Thương trong tay Na Tra, kinh ngạc nói ra.
- Phụ thân, ta thật lại có Hỏa Tiêm Thương rồi, thế nhưng cây này, lại không là cây của ta trước kia, hơn nữa, Hỏa Tiêm Thương của ta cũng không phải Huyền Trang Pháp Sư trộm đi!
Nghe được lời Lý Tĩnh nói, Na Tra lắc đầu, cầm chuyện phát sinh chính mình vừa gặp được, một năm một mười đều giảng thuật cho Lý Tĩnh một lần.
- A? Huyền Trang Pháp Sư có thể tùy tiện lấy ra mười cây tám cây Hỏa Tiêm Thương? Cái này, cái này sao có thể?
Trên mặt mang thần sắc giật mình, miệng Lý Tĩnh âm thầm nỉ non nói ra.
- Hài nhi cũng cảm thấy không có khả năng, nhưng tất cả những thứ này đều là hài nhi tận mắt nhìn thấy a!
Sắc mặt Na Tra có chút buồn bực, lắc đầu nói ra.
- Nếu thật là như vậy, vậy chuyện này, cũng có chút không thích hợp rồi!
Trầm ngâm một lát, sắc mặt Lý Tĩnh nghiêm túc nói ra.
Na Tra không nói gì, chỉ nghiêm túc nhìn Lý Tĩnh, chờ hắn giải thích.
- Tra Nhi, ngươi ngẫm lại xem, có người trong bóng tối trộm đi Hỏa Tiêm Thương của ngươi, nhất định là có mưu đồ! Khả năng đơn thuần muốn cướp đoạt Hỏa Tiêm Thương của ngươi rất nhỏ!
- Mặc dù vi phụ không biết mục đích đối phương là cái gì, nhưng nhất định là muốn dùng chuyện này để gây ra hiểu lầm!
- Đã như vậy, như thế chúng ta liền hết lần này tới lần khác không thể như đối phương mong muốn!
- Ngươi đã có Hỏa Tiêm Thương mới, hơn nữa giống như đúc, như thế, ngươi không bằng công nhiên tuyên cáo chính mình đã tìm được Hỏa Tiêm Thương, cũng đã cầm về rồi!
- Như thế, hắc thủ trong bóng tối nhất định sẽ nghi hoặc! Mà đối phương tính toán cũng nhất định sẽ thất bại!
- Đến lúc đó, chúng ta lại tìm kiếm mục tiêu, từ minh xét biến thành điều tra ngầm! Có lẽ sẽ có chỗ phát hiện!
- Ừm, phụ thân nói có lý!
Nghe được Lý Tĩnh nói như vậy, Na Tra suy nghĩ, đồng ý gật gật đầu, cảm thấy mình phụ thân nói có lý.
Phụ tử hai người người thương nghị xong, Na Tra để cho người đi thông tri người tìm kiếm Hỏa Tiêm Thương, tạm dừng lục soát, liền nói chính mình đã tìm được Hỏa Tiêm Thương.
Thậm chí, Na Tra xách theo Hỏa Tiêm Thương, không giấu giếm ở bên ngoài đi một vòng.
Quan Âm Bồ Tát cẩn thận từng li từng tí tới gần Thiên Vương Điện bên này, chuẩn bị ném Hỏa Tiêm Thương vào bên trong Thiên Vương Điện, kết thúc chuyện này.
Nhưng vào lúc này, nàng lại nghe nói Na Tra tìm được Hỏa Tiêm Thương, thậm chí, hoàn thân mắt thấy Na Tra tay mang theo Hỏa Tiêm Thương đi tới.
- Cái này, chuyện này...
Nhìn Hỏa Tiêm Thương trong tay Na Tra, Quan Âm Bồ Tát ngơ ngác.
Chợt, bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai, Huyền Trang cầm Hỏa Tiêm Thương chính mình đưa cho Na Tra sao?
Khó trách, bên trên sổ ghi chép kiếp nạn kiếp nạn mới nói là phá tài tai ương, nguyên lai là chuyện như vậy...
Nguy rồi, lần này làm sao bây giờ?
Nhìn thấy thủ chưởng Na Tra cầm Hỏa Tiêm Thương, trong lòng Quan Âm Bồ Tát thầm kêu hỏng bét.
Hiện tại, Na Tra nhận định Hỏa Tiêm Thương trong tay hắn chính là vũ khí của hắn, chuyện này, ngoại trừ trong lòng Huyền Trang còn có nghi hoặc ra, nên tính là triệt để kết thúc.
Nhưng nếu chính mình lại ném Hỏa Tiêm Thương ra ngoài, đây không phải rõ ràng để cho Na Tra tiếp tục kiểm tra sao? Cuối cùng việc này chẳng phải là có khả năng truy xét đến trên người mình?
Vừa nghĩ đến đây, Quan Âm Bồ Tát có phần đâm lao phải theo lao.
Ném ra ngoài, là gây phiền toái cho chính mình.
Không ném ra ngoài, trên người mình thiếu Na Tra nhân quả rồi.
Ta là mua dây trói mình, đâm lao phải theo lao sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận