Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1551: Ta . . . Đường Tăng . . . tuyệt không làm thêm giờ!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Linh Sơn, kỳ thực cũng không tính cao cỡ nào.

Đừng nói là so sánh với Bất Chu Sơn trong truyền thuyết, dù cho là so sánh rất nhiều danh sơn đại xuyên cũng không thể tính là nổi bật.

Từ việc với tốc độ chậm rãi của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này mà chỉ cần ba, bốn ngày là có thể leo đi lên đỉnh là có thể thấy được lốm đốm rồi!

Chỉ có điều có câu nói rất hay, núi không ở chỗ cao, có tiên thì có danh!

Tổng bộ của Phật môn chính là được thiết lập ở bên trên Linh Sơn, chính vì thế cho dù Linh Sơn này chỉ là một đống đất nhỏ thì cũng không thể che giấu uy danh hiển hách của nó!

Bình thường thì trên đường đi, mấy người Giang Lưu dùng đại đa số thời gian để đánh phó bản.

Thế nhưng mà sau khi đến Linh Sơn, mấy người Giang Lưu tự nhiên là không có khả năng lại cày phó bản rồi!

Dù sao phó bản là lấy Linh Sơn làm bản gốc để chế tác, bây giờ ở Linh Sơn này cày phó bản, người trong Phật môn nhìn thấy đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đại sát tứ phương bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, gần như đồ diệt toàn bộ La Hán, Bồ Tát, Phật Đà bên trong bức hoạ thì sẽ nghĩ như thế nào?

Đây không phải là chỉ vào hòa thượng mắng con lừa ngốc hay sao?

Vì thế, không có vào phó bản, mấy người Giang Lưu cũng có càng nhiều thời gian đi leo lên Linh Sơn rồi!

Tự nhiên, tốc độ bước lên Linh Sơn cũng phải nhanh hơn dự định trước không ít!

Đến lúc này, vô số bậc đại thần thông trogn trời đất này đều biết được tin tức đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đã đến Linh Sơn, thậm chí là vượt qua Lăng Vân Độ rồi.

Vì thế, càng ngày càng nhiều ánh mắt tập trung đến Linh Sơn, đều chú ý tới đoạn đường cuối cùng của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh!

Thậm chí, không ít người âm thầm đều hoan hô, Vô Lượng Lượng Kiếp này rốt cục phải kết thúc rồi hay sao?

Thái Âm Tinh, bên trên Nguyệt Cung, vào lúc này Hằng Nga Tiên Tử ôm Ngọc Thỏ trong ngực, đứng cùng một chỗ với Tử Hà Tiên Tử, nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự ở Tây Thiên.

- Tử Hà, chúc mừng muội, nam nhân của muội cũng sắp sửa được tự do rồi, thế nhưng mà nam nhân của ta đời này cũng không thể trở lại nữa!

Trên mặt lộ biểu cảm thổn thức cảm khái, đồng thời, Hằng Nga Tiên Tử nói với Tử Hà ở bên cạnh mình!

- Hầu tử rốt cục muốn kết thúc hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi!

Ở trên mặt của Tử Hà cũng không khỏi lộ ra biểu cảm vui vẻ, nàng tỏ ra vô cùng cao hứng, nói!

- Huyền Trang cuối cùng đã tới Linh Sơn hay sao? Cũng không biết chàng ấy sẽ được thụ phong là gì?

Nằm nhoài trong ngực của Hằng Nga Tiên Tử, thoáng điều chỉnh một tư thế càng thêm dễ chịu, trong lòng của Ngọc Thỏ âm thầm suy tư!

Chỉ có điều, nghĩ đến với thân phận cùng tu vi hiện nay của Pháp Sư Huyền Trang thì hình như Phật môn lại thụ phong thế nào cũng không quá trọng yếu với chàng ấy nữa chứ nhỉ?

Có tu vi cấp độ Chuẩn Thánh, thiên hạ đều có thể đi được, còn có hiện tại chàng ấy chính là Giáo chủ của Minh Giáo nữa!

- Vô Lượng Thọ Phúc! Bọn họ rốt cục đến Đại Lôi Âm Tự rồi hay sao? Phần công đức này của ta cũng sắp sửa thu hoạch được rồi hay sao?

Ngũ Trang Mạt Chược Quán, một cái Thiên Hồ làm cho tâm tình của Trấn Nguyên Tử vô cùng thoải mái.

Chợt, Trấn Nguyên Tử đứng dậy, đưa ánh mắt nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự, trong lòng âm thầm chờ mong!

- Cuối cùng cũng kết thúc rồi, sau khi Vô Lượng Lượng Kiếp kết thúc, có thể tìm Huyền Trang tính nợ rồi hay sao?

Thiên Đình, bên trong tẩm cung của mình, ánh mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự, trong lòng âm thầm suy tư!

Chỉ có điều là ý nghĩ này mới vừa vặn xuất hiện thì Ngọc Hoàng Thượng Đế đã âm thầm lắc đầu!

Không đúng, hiện tại, Huyền Tranh chỉ là mới sắp sửa hoàn thành đại nghiệp đi Tây Thiên thỉnh kinh mà thôi, sứ mệnh của Huyền Trang trong lời Hồng Quân lão tổ nói là cái gì còn không biết được đâu!

- Cuối cùng cũng đã tới hay sao? Thú vị! Thật là mỏi mắt mong chờ, không biết sau khi mấy người Huyền Trang đi tới Đại Lôi Âm Tự, đến tột cùng sẽ phát sinh chuyện gì đi!

Ma giới, bên trong Đại Nghịch Phật Tự, Vô Thiên Phật Tổ đương nhiên cũng biết rõ tin tức mấy người Huyền Trang đã tới Đại Lôi Âm Tự, trên mặt không khỏi nở một nụ cười đến!

- Ha ha ha! Cuối cùng, hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này cũng sắp sửa kết thúc rồi hay sao? Vô Lượng Lượng Kiếp này rốt cục lại phải kết thúc rồi à? Thật không dễ dàng!

Ở bên trong U Minh Huyết Hải, Minh Hà Lão Tổ cười to!

Vô Lượng Lượng Kiếp rốt cục muốn đi qua, đối với Minh Hà Lão Tổ thì đây tự nhiên là một chuyện vô cùng đáng giá ăn mừng!

- A Di Đà Phật. . .

Ở bên trong Động Địa Tạng, Địa Tạng Vương Bồ Tát giơ tay lên, đánh vong hồn của Linh Cát Bồ Tát vào luân hồi, hoàn toàn không để ý đến cầu mong tha thứ của đối phương. Đồng thời, nghĩ đến tình huống bên phía Đại Lôi Âm Tự kia, trong lòng của Địa Tạng Vương Bồ Tát trầm lặng niệm một tiếng phật hiệu rồi cúi đầu không nói gì nữa!

- Công chúa, Giáo chủ hắn đã tới Linh Sơn, còn đang lên núi!

Ở bên trong Minh Giáo, Yêu Sư Côn Bằng mở miệng, nói với công chúa Cao Dương!

- Ừm! Người đâu, hãy báo cho mọi người biết hãy chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát!

Sau khi nghe được lời nói của Yêu Sư Côn Bằng, Cao Dương cầm Thanh Bình Kiếm ở trong tay, gật mạnh đầu, nghiêm túc nói!

Tự nhiên, sau khi công chúa Cao Dương dứt lời, có người truyền lệnh đi!

Vào lúc này, ánh mắt của chư vị đại năng cũng đều tập trung vào Tây Thiên Linh Sơn này.

Lại là một lần Vô Lượng Lượng Kiếp rốt cục phải kết thúc hay sao? Suy nghĩ một chút chuyện đã phát sinh giữa trời đất trong khoảng mấy năm gần đây, thật sự là việc lớn một lần tiếp một lần khôgn ngừng diễn ra!

Không chỉ là Chuẩn Thánh vẫn lạc, ngay cả Thánh Nhân như Chuẩn Đề cũng bị tước Hồng Mông Tử Khí, ngã xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị!

Bây giờ, Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh này cuối cùng là đã sắp sửa kết thúc rồi!

Bên trong Tam Giới Lục Đạo, các vị đại năng đang suy nghĩ như thế nào, mấy người Giang Lưu đương nhiên cũng không biết được.

Vào lúc này, bọn họ đang leo lên Tây Thiên Linh Sơn, bước chân không nhanh không chậm.

Thế nhưng mà mỗi bước tiến lên của bọn họ lại làm cho các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự đều cảm thấy cực kỳ gian nan!

Chín chín tám mươi mốt kiếp nạn do Thiên đạo định ra chỉ còn thiếu một lần kiếp nạn sau cùng rồi, chỉ có điều một kiếp nạn cuối cùng này đến cùng là phải làm thế nào?

Chủ yếu hơn chính là đám người Huyền Trang đều đã tới Linh Sơn, này nếu như lại xuất hiện kiếp nạn gì thì trách nhiệm chẳng phải cũng đều ở trên người Phật môn rồi hay sao?

Thậm chí là kiếp nạn này liệu có thể làm cho Phật môn vô cùng mất mặt hay không?

Dù sao đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đều đã đến Linh Sơn, lại gặp kiếp nạn ở Linh Sơn, chẳng phải là làm cho Phật môn mất thể diện hay sao?

Lăng Vân Độ thì còn miễn cưỡng nói được, ít nhất đó là ở chân núi Linh Sơn, còn chưa đi vào bên trong Linh Sơn Cảnh!

Một mặt là còn có một lần kiếp nạn cuối cùng, ai cũng không biết một lần kiếp nạn cuối cùng này đến tột cùng là sẽ tới từ đâu.

Một mặt khác, lại là mấy người Huyền Trang sắp đi vào Linh Sơn, kiếp nạn xuất hiện liên quan đến thể diện của Phật môn!

Vào lúc này, trong lòng của mấy người Như Lai Phật Tổ đều âm thầm vội vàng.

Nghĩ làm sao để chế tạo một kiếp nạn nhỏ, đi qua coi như xong!

Thế nhưng mà với bản lĩnh của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, bọn họ có thể tùy tiện tạo kiếp nạn hay sao?

Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đến hiện tại, đám người của Đại Lôi Âm Tự cũng đã hiểu sâu sắc đối với tình huống taok kiếp nạn rồi!

Nếu như có người nào có thể mang đến kiếp nạn cho mấy người Huyền Trang thì dĩ nhiên là không còn gì tốt hơn!

Nhưng nếu như không có người chế tác thì Thiên Đạo cũng sẽ an bài kiếp nạn tương ứng!

Dù sao, chín chín tám mươi mốt kiếp nạn là chuyện do chính Thiên Đạo chú định!

Thế nhưng mà Thiên Đạo sẽ an bài kiếp nạn dạng gì, đây cũng không phải là chuyện mấy người Như Lai Phật Tổ có thể nắm trong tay!

Mấy người Giang Lưu đi không nhanh không chậm nhưng hành động này đối với các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự lại tựa như là đao cùn cắt thịt vậy, càng thêm khó chịu!

Đi suốt một ngày, mấy người Giang Lưu mới đi đến sườn núi.

Tiếp đó, Giang Lưu lại lấy ra Linh Lung Tiên Phủ cho mấy người nghỉ ngơi qua đêm, chuyện này càng làm cho các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự cám thấy tức như muốn phun máu!

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau, mấy người Giang Lưu lại lần nữa lên đường.

Ở dưới cái nhìn chăm chú của tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát. bọn họ lại chậm rãi đi một ngày.

Rốt cục, khi sắc trời hoàn toàn tối xuống thì đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đã chỉ còn cách Đại Lôi Âm khoảng bảy, tám dặm nữa thôi, từ xa xa thậm chí đều có thể nhìn thấy cửa lớn của Đại Lôi Âm Tự!

- Sắc trời cũng không còn sớm, Ngộ Không, chúng ta tạm thời nghỉ ngơi một chút đi!

Mặc dù đã có thể nhìn thấy Đại Lôi Âm Tự ở cách đó không xa thế nhưng mà Giang Lưu vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, mở miệng nói với mấy người Tôn Ngộ Không.

Sau đó, hắn lại lấy Linh Lung Tiên Phủ ra, mấy thầy trò đi vào nghỉ ngơi!

Cảnh tượng này làm cho các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự đều kinh ngạc đến khóe miệng co giật.

Thậm chí, chuyện này còn đưa tới bạo động không nhỏ.

Có vài người cảm thấy hành động này của Huyền Trang thật sự là quá làm càn!

Đại Lôi Âm Tự đã ở ngay trước mắt vậy mà hắn lại có thể không thèm để ý đến, lại còn lấy Linh Lung Tiên Phủ ra nghỉ ngơi nữa chứ!

- Phật Tổ, mấy người Huyền Trang thật không có để chúng ta ở trong mắt hay sao?

Ở bên trong Đại Lôi Âm Tự lúc này, bầu không khí cực kỳ ngưng trọng, biểu cảm ở trên mặt của tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát đều rất khó coi, rốt cục, có một vị Phật Đà không nhịn được, lòng đầy căm phẫn, mở miệng hỏi Như Lai Phật Tổ!

- A Di Đà Phật, nếu như ngươi cảm thấy tức giận thì có thể đi tìm bọn họ chất vấn!

Đưa ánh mắt nhìn thoáng qua vị Phật Đà này, Như Lai Phật Tổ mở miệng nói!

Sau khi nghe được lời nói của Như Lai Phật Tổ, vị Phật Đà này đúng là có xúc động muốn đứng lên làm theo.

Thế nhưng mà đúng vào lúc này, vị Phật Đà này phát hiện không ít người ở chung quanh nhìn mình chằm chằm với ánh mắt cực kỳ không bình thường.

Biểu cảm thể hiện trong những ánh mắt đó cũng rất nhiều , có xem kịch vui, có cười trên nỗi đau của người khác, thậm chí còn có đồng tình!

Đột nhiên, vị Phật Đà này kịp phản ứng, trong lòng sợ hãi, bản thân đây là linh đài phủ bụi, phải đi ứng sát kiếp hay sao?

Mấy người Giang Lưu nghỉ ngơi ở trước cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, bản thân có tư cách gì tức giận?

Không thấy Như Lai Phật Tổ đều ngồi bình chân như vại hay sao?

Sau khi lấy lại tinh thần, vị Phật Đà này thật muốn hung hăng tát mình một cái rồi!

Đương nhiên, trước mặt mọi người, không có khả năng thật sự tát mình một cái!

Vị Phật Đà này âm thầm trầm ngâm một lát, phát hiện mọi người đều nhìn mình chằm chằm, đang đợi mình phản ứng đâu!

Cho dù cảm thấy có chút mất mặt, nhưng so sánh với tính mệnh thì mất mặt tính là gì?

- Phật Tổ, ta cảm thấy, mấy người Huyền Trang không chừng là muốn nghỉ ngơi một đêm, ngày thứ hai tinh thần càng tốt mới tới yết kiến! Như thế xem ra, hắn vẫn cực kỳ coi trọng chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh! Đáng quý!

- Ừm, không sai! Bây giờ sắc trời đã tối, há có đạo lý truyền kinh vào ban đêm!

Sau khi nghe được lời nói của vị Phật Đà kia, Như Lai Phật Tổ bình tĩnh gật đầu, biểu thị đồng ý nói!

Chỉ có điều là mặc dù Như Lai Phật Tổ nói đồng ý những vị Phật Đà này lại rõ ràng có thể nhìn thấy biểu cảm thất vọng hiện lên ở trên mặt của người trước.

Trong lòng của vị Phật Đà này càng nghĩ mà sợ, cảm xúc giống như là sống sót sau tai nạn!

- Nhìn chung mấy người Huyền Trang một đường đi đến Tây Thiên thỉnh kinh, thật đúng là đều mặt trời mọc mà đi, mặt trời lặn thì nghỉ, chưa từng ngoại lệ!

Ở bên cạnh, vào lúc này, Dược Sư Vương Phật cũng đột nhiên cảm khái nói một câu!

- Không sai, Pháp Sư Huyền Trang đã từng nói qua, chính là chín giờ sáng làm, năm giờ chiều nghỉ, tuyệt không làm thêm giờ!

- Sắc trời này đã tối xuống, cho dù chạy tới cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự cũng phải dừng lại nghỉ ngơi, chuyện này đúng là thật phù hợp nguyên tắc của Huyền Trang rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận