Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1320: Đinh Đầu Thất Tiễn Thư



Từ trong miệng của Thao Thiết, Giang Lưu đại khái hiểu được quá trình Hồng Vân đại thần bị giết năm đó.

Nói thật, bản diện kim sắc cấp 90 chỉ cách Chuẩn Thánh một bước ngắn, nếu có thể, tất nhiên Giang Lưu muốn lôi kéo nhân vật như vậy về phe cánh của mình.

Do vậy, ánh mắt Giang Lưu rơi trên người Thao Thiết, cũng không Thao Thiết nói mà Giang Lưu dò hỏi ngược lại:

- Ta hỏi ngươi, ngươi muốn sống hay muốn chết?

Nghe thấy câu hỏi của Giang Lưu, Thao Thiết hơi run rẩy, nhưng lại không vội đưa ra lựa chọn mà chỉ nghiêm túc hỏi Giang Lưu:

- Muốn sống thì như thế nào? Mà muốn chết thì như thế nào?

Giang Lưu dự tính con đường Tây Hành đi đến ngày hôm nay, dù hắn có lề mề như thế nào đi nữa thì thời gian mười năm cũng đủ rồi mới đúng, vì thế bèn nói với Thao Thiết:

- Muốn sống rất đơn giản, chỉ cần ngươi đồng ý thần phục ta, không cần quá lâu, mười năm sau ta liền thả ngươi tự do, thế nào?

Nghe điều kiện Giang Lưu tung ra với mình, Thao Thiết lập tức trả lời:

- Ta muốn sống!

Chỉ là thần phục mười năm mà thôi, theo Thao Thiết đây cũng không phải khoảng thời gian nhiều nhặn gì, có thể để mình sống tiếp, tất nhiên Thao Thiết bằng lòng với lựa chọn như vậy.

- Tốt lắm…

Nghe sự lựa chọn của Thao Thiết, Giang Lưu hài lòng gật gật đầu, sau đó mở trang cửa hàng của mình ra xem.

389 vạn, đây là số tiền mình có hiện tại trong trang cửa hàng.

Ngay sau đó, Giang Lưu lật trang, tìm đồ mình muốn trong trang cửa hàng.

Chợt, nạp thẳng 200 vạn, mua một bộ sách trong tay mình.

Sau khi nạp tiền xong, Giang Lưu dán mắt vào Thao Thiết nói:

- Nếu đã như vậy, vậy ngươi trích một giọt tinh huyết nơi tim cho ta đi!

- Hả? Lấy của ta một giọt tinh huyết nơi tim? Ngươi, ngươi muốn làm gì?

Nhìn Giang Lưu lấy bộ sách ra, hơn nữa còn muốn một giọt tinh huyết nơi tim của mình, Thao Thiết theo bản năng có cảm giác không tốt.

Giang Lưu liếc nhẹ Thao Thiết một cái, hỏi ngược lại:

- Làm sao? Vừa rồi ngươi nói bằng lòng thần phục chỉ là lừa gạt ta à?

Theo lời của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không bên cạnh rất biết mình nên làm gì, gậy Kim Cô trong tay lay động, chỉ thẳng vào Thao Thiết.

- Được, được thôi…

Lúc này, người là dao thớt, ta là thịt cá, Thao Thiết cũng hiểu được mình thật sự không có tư cách mà mặc cả, trong lòng thầm than một tiếng, sau đó trực tiếp lấy một giọt tinh huyết nơi tim từ trong lồng ngực mình, giao vào tay Giang Lưu.

Sau khi lấy được tinh huyết, Giang Lưu vẩy thẳng nó lên trên bộ sách mà mình vừa mua.

Tuy đoán ra được bộ sách này chẳng phải thứ tốt đẹp gì, nhưng máu nơi tim mình vẩy trên đó, Thao Thiết vẫn không nhịn được mà tò mò hỏi:

- Đại sư, đây là thứ gì vậy?

Nhìn thấy lời nguyền đã định xong rồi, mình có thể ra tay lựa chọn nguyền rủa giết chết đối phương bất cứ lúc nào, vì vậy Giang Lưu cũng không có ý giấu giếm, bèn đáp:

- Vật này tên là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư!

- Đinh Đầu Thất Tiễn Thư?!

Quả nhiên, đại danh của bảo vật này Thao Thiết đã từng nghe thấy, suy cho cùng hắn chỉ là nấp dưới đáy biển này trăm năm mà thôi.

Thao Thiết nghiêm túc nhìn chằm chằm Giang Lưu hỏi:

- Năm đó trong lúc đại chiến Phong Thần, Đại Tiên Triệu Công Minh chết dưới Đinh Đầu Thất Tiễn Thư của Lục Áp Đạo Quân, sách này chính là sách đó?

- Không sai!

Giang Lưu gật đầu.

Lúc trước mình dùng hàng nhái của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, Người Cỏ Nguyền Rủa để khống chế Kim Mao Hống, nhưng đáng tiếc là Người Cỏ Nguyền Rủa chỉ có thể phát huy tác dụng với mục tiêu dưới cấp 80, vì vậy nếu muốn khống chế Thao Thiết thì Giang Lưu thấy rằng chỉ có thể dùng chính phẩm Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.

200 vạn lượng để đổi lấy sự trợ giúp của cường giả bản diện kim sắc cấp 90, theo Giang Lưu nó không coi là lỗ.

Huống hồ nếu về sau gặp được cường giả khác, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư vẫn có thể phát huy tác dụng.

Được rồi, đều đã đến mức này, Thao Thiết cũng biết sống chết của mình bị Giang Lưu nắm trong lòng bàn tay, hơi cúi đầu, không nói gì thêm.

Nhìn dáng vẻ của Thao Thiết, mình coi như là nắm giữ được sinh mệnh của nó, lúc này mới xem như tạm thời thu phục được nó.

Sau đó, Giang Lưu để Thao Thiết đến Minh Giáo tại thành Trường An, đồng thời đưa tin cho Cao Dương, để nàng thu nhận con hung thú Thao Thiết này.

Sau khi Thao Thiết quay người rời đi, Tôn Ngộ Không tò mò hỏi Giang Lưu, dò hỏi xem tiếp theo làm gì:

- Sư phụ, tiếp theo chúng ta làm gì?

- Tiếp theo à? Để vi sư suy nghĩ…

Nghe thấy lời Tôn Ngộ Không, trong lòng Giang Lưu âm thầm suy nghĩ.

Nói thật là, lần này có thể lấy được hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, đối với Giang Lưu cũng coi như là đưa than ấm trong ngày tuyết rơi.

Vừa lúc gần đây mình đang suy nghĩ xem nên ra tay với Di Lặc Phật Tổ hay Vương Mẫu nương nương, giết bọn họ, sau đó bỏ linh hồn của bọn họ vào trong hồ lô, há chẳng phải là thiên y vô phùng?

Nhìn giữa hai đầu lông mày của Giang Lưu hiện lên thần sắc suy tư, đương nhiên Tôn Ngộ Không sẽ không làm phiền.

Cứ như vậy, sau khi trầm tư hồi lâu, một kế hoạch càng trở nên rõ ràng trong đầu Giang Lưu.

So sánh giữa hai người thì Giang Lưu thấy rằng lúc này vẫn nên ra tay với Vương Mẫu nương nương thì hơn.

Bây giờ Vương Mẫu nương nương mình mang thương tích, cho dù là năng lực bảo vệ của Ngọc Đế đối với nàng ta rất mạnh thì chỉ cần ra tay một cách thỏa đáng, giết chết nàng ta tất nhiên là một việc càng thêm dễ dàng.

Ngọc Đế thân là chủ của Tam giới, luôn có rất nhiều chuyện cần xử lý, hắn cũng không thể lúc nào cũng bảo vệ bên cạnh Vương Mẫu nương nương được đúng không?

- Tít tít tít…

Chỉ là, vào lúc Giang Lưu vừa xác định được chủ ý, chuẩn bị ra tay với Vương Mẫu nương nương, âm thanh nhắc nhở bỗng vang lên trong đầu.

Giang Lưu mở danh sách bạn bè ra xem thì thấy ảnh đại diện của Cao Dương đang nhấp nháy, điều này làm trong lòng Giang Lưu vô cùng kinh ngạc, không lẽ việc Thao Thiết quay về đã xảy ra sự cố ngoài ý muốn rồi?

- Giang Lưu, Linh Vũ đến Minh Giáo, nói rằng mẫu thân nàng đã xảy ra chuyện, muốn ngươi đến nước Nữ Nhi một chuyến…

Đây là tin mà Cao Dương gửi đến.

Nhìn thấy tin này, lòng Giang Lưu hơi căng thẳng, quốc vương nước Nữ Nhi xảy ra chuyện rồi?

- Được, ta biết rồi, ta sẽ đi xem có chuyện gì xảy ra, người đừng ghen đó!

Giang Lưu đáp lại tin của Cao Dương.

- Yên tâm, ta không phải là loại nữ nhân hẹp hòi đó! Tuy nói ta chỉ là công chúa, nàng lại là nữ vương, nhưng ta mới là tỷ tỷ!

Rất nhanh, Cao Dương trả lời tin nhắn, dáng vẻ như nghĩ rất thoáng.

Nhìn tin nhắn mà Cao Dương gửi tới, Giang Lưu âm thầm lắc đầu.

- Đúng là xã hội phong kiến vạn ác mà, nó khiến cho những nữ tử này đều quen với việc nam nhân tam thê tứ thiếp sao? Thế giới như thế này thật không thể yêu thích nổi…

Đương nhiên, đối với cục diện xã hội phong kiểu này, Giang Lưu thật không thích hay giả vờ không thích?

Chuyện này cũng chỉ có bản thân hắn biết mà thôi.

Sau khi đóng khung trò chuyện, Giang Lưu nói tình huống sự việc với Tôn Ngộ Không, sau đó khởi hành bay đến nước Nữ Nhi.

Cũng phải nói rằng, Giang Lưu phát hiện hắn đã rất lâu rồi chưa đến nước Nữ Nhi, cũng không biết rốt cuộc quốc vương nước Nữ Nhi xảy ra chuyện gì?

Với tốc độ của Giang Lưu, tất nhiên rất nhanh đã đến được Vương cung nước Nữ Nhi.

Sau khi Giang Lưu đáp xuống, hắn có thể cảm nhận rõ ràng bầu không khí của Vương cung nước Nữ Nhi trở nên vô cùng bí bách.

Lúc này vài cung nữ đang vây quanh giường của nữ vương mà nhỏ tiếng nức nở.

- Bệ hạ…

- Huyền Trang pháp sư, ngươi cuối cùng cũng đến rồi…

Nhìn thấy Giang Lưu, vài cung nữ nọ vừa vui mừng vừa kinh ngạc nói, trong lúc nói cũng vội vàng dẫn Giang Lưu đến trước giường.

Đứng trước giường của quốc vương nước Nữ Nhi, ánh mắt Giang Lưu đặt trên đỉnh đầu nữ vương, đổng thời cau mày lại thật chặt.

Từ tình hình thanh máu cho thấy, thanh máu nữ vương nước Nữ Nhi vẫn luôn tràn đầy.

Thế nhưng lượng máu lại đang không ngừng giảm xuống!

Nói một cách đơn giản, khi lượng máu là 10000 điểm, thanh máu nữ vương nước Nữ Nhi tràn đầy.

Nhưng bây giờ thì sao? Tuy thanh máu trên đầu nàng vẫn đầy, nhưng lượng máu lại đã giảm xuống chỉ còn khoảng 800 điểm.

Tình hình như vậy, cho dù Giang Lưu có muốn sử dụng Quan Âm Chú để tạm thời làm dịu tình hình của nàng thì cũng không thể.

- Ngự, ngự đệ ca ca, ngươi đến rồi…

Nữ vương đang nằm trên giường thấy Giang Lưu đến, tia sáng trong mắt nở rộ, tinh thần hình như cũng tốt hơn một chút, gắng gượng muốn ngồi dậy.

- Ngươi nằm đi, đừng lộn xộn…

Bước đến trước giường, Giang Lưu ấn vai của nữ vương, tiếp đó nói:

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Vô duyên vô cớ, sao ngươi lại biến thành thế này?

- Ta, ta cũng không biết, bắt đầu từ nửa tháng trước, ta đã cảm thấy thân thể ngày càng sa sút, vốn cũng không cảm thấy gì, nhưng dần dần kéo đến ngày hôm nay, cũng biến thành dáng vẻ như giờ!

Nữ vương nhẹ nhàng lắc đầu, trên gương mặt đẹp đẽ tinh xảo ấy lộ vẻ suy yếu, khiến cho người khác thương tiếc, giọng cũng vô cùng yếu ớt.

- Mẫu thân…

Trong khi Giang Lưu đang nói chuyện cùng nữ vương nước Nữ Nhi, một bóng dáng nhanh chóng xông vào, đó là Linh Vũ.

Nhìn thấy nữ vương mang thân thể suy nhược nằm trên giường, Linh Vũ nức nở van nài Giang Lưu:

- Phụ thân, ngươi, ngươi nhất định phải cứu nàng mà!

Nhìn Linh Vũ khóc lóc muốn hắn cứu người, sắc mặt Giang Lưu thay đổi, lập tức nói:

- Mau đứng lên, ngươi làm gì vậy? Nếu vi phụ có thể cứu nàng thì sao lại khoanh tay đứng nhìn được?

Chỉ là, tuy đã kéo Linh Vũ dậy, cũng đã hứa mình sẽ cứu người, nhưng hắn cũng không biết căn nguyên tình hình của nữ vương, vậy phải cứu người kiểu gì? Trong lòng Giang Lưu cũng không chắc chắn.

Có điều, tuy Giang Lưu cũng không biết bây giờ nên cứu người như thế nào, nhưng hắn cũng biết tình hình nữ vương hiện tại đã vô cùng nguy hiểm rồi, hắn tuyệt đối không thể dừng lại ở đây.

Sau khi đáp lại, Giang Lưu chợt ôm ngang quốc vương nước Nữ Nhi lên, sau đó đi thẳng xuống hướng U Minh Huyết Hải.

Tuy Minh Hà lão tổ rất không muốn gặp mình, nhưng hắn là Chuẩn Thánh đứng đầu thiên hạ, lại không biết đã sống bao nhiêu năm, như vậy kiến thức của hắn vẫn là rất uyên bác!

Trước tiên đi hỏi Minh Hà lão tổ, sau đó còn có Chúc Cửu Âm, thiềsn sư Ô Sào, Trấn Nguyên Tử, Như Lai Phật Tổ, Nhiên Đăng Phật Tổ, Vân Tiêu tiên tử, Triệu Công Minh, thậm chí còn cả Tam Hoàng Ngũ Đế của động Hỏa Vân Thánh Nhân…

Hỏi tất cả những vị đại lão này, Giang Lưu cũng không tin là không ai nhìn ra được tình hình của nữ vương?

Bạn cần đăng nhập để bình luận