Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1374: Át chủ bài của Ngọc Đế



Tây Thiên, Đại Lôi Âm Tự!



Lúc này thân hình của Như Lai Phật Tổ vẫn đang ngồi ngay ngắn trên đài sen của mình như cũ, chỉ là, thần niệm của hắn lại vẫn vượt qua giới hạn không gian, đáp xuống bên Lăng Tiêu bảo điện.



Thiên Đình bên này xảy ra chuyện lớn, Chiên Đàn Công Đức Phật dẫn một đám cường giả đến trước Lăng Tiêu bảo điện tìm Ngọc Đế đòi người, chuyện này tất nhiên là Như Lai Phật Tổ biết, bởi thế, cũng đều theo dõi bên này.



- A Di Đà Phật...

Theo dõi tình hình của Lăng Tiêu bảo điện, đồng thời, trong lòng Như Lai Phật Tổ âm thầm tuyên một tiếng Phật hiệu.



Tại sao Ngọc Đế lại muốn bắt Cao Dương công chúa lại? Đương nhiên Như Lai Phật Tổ hiểu, mục đích của hắn là để dụ người áo đen thần bí ra!



Chỉ là, không ngờ đến rằng, người áo đen thần bí còn chưa dụ ra, nhưng mà, lại đã rơi vào cục diện trước mặt.



Tuy rằng chẳng hạn Minh Giáo và Triệu Công Minh, những người này đồng ý xuất hiện là nể tình Cao Dương công chúa, không phải Chiên Đàn Công Đức Phật!



Nhưng mà, hành động lần này dù sao cũng là do hắn cầm đầu, điều này khiến Phật Môn cũng cảm thấy mặt mũi bị trương lên rõ ràng.



- Ai...

Chỉ là, sau khi thần niệm theo dõi tình hình của Lăng Tiêu bảo điện nơi này, chợt, trong lòng của Như Lai Phật Tổ lại bất đắc dĩ thở dài một tiếng.



Ngọc Đế dù sao cũng là chủ Tam giới, nếu như Lăng Tiêu bảo điện bên này không chống cự nổi, chính mình còn phải ra mặt đi can ngăn!



Không thể để thể diện của Thiên Đình bị mất quá bẽ bàng!



Nhưng mà, nhìn Cao Dương công chúa bị bắt lại, hai người Triệu Công Minh và Vân Tiêu đều đi cứu giúp...



Như Lai Phật Tổ hiểu, đây nhất định là bởi vì nàng đại diện cho ý chí của Thông Thiên giáo chủ.



Vì cứu Cao Dương, bọn họ đều đã ra tay, nhưng mình lại đi ngăn cản? Theo ý nghĩa nào đó mà nói, mình xem như là đang đối nghịch với Thông Thiên giáo chủ đúng không?



Sau khi trong lòng âm thầm cảm thán một hơi, chợt, Như Lai Phật Tổ lại âm thầm lắc đầu.



Chuyện đến nước này, chính mình còn cảm thán những chuyện này thì có tác dụng gì?



Từ ban đầu mình tiến vào Phật Môn, sau đó trở thành Như Lai Phật Tổ, đã nên ngồi đúng vị trí rồi!



Mình hiện nay là người Phật Môn, cùng với Tiệt Giáo trước đây, đã cắt đứt liên hệ!



Như Lai Phật Tổ bên này cảm thán thế nào, tạm thời không nói!



Vào lúc này, trận chiến đấu của Lăng Tiêu bảo điện bên này đã bước vào giai đoạn gay cấn.



Khi bên này động thủ, dĩ nhiên, rất nhiều thiên binh thiên tướng đều bị điều động đến!



Nhưng mà, theo như cục diện, lại không đủ để trấn áp đoàn người của Giang Lưu.



Dù sao trong thế giới thần thoại này, thực lực mạnh mẽ, về trình độ nhất định có thể hoàn toàn coi thường chênh lệch về mặt nhân số!



Đều là tu vi Đại La Kim Tiên trở lên, đội hình thế này, há một vài thiên binh thiên tướng lại có thể tùy ý trấn áp sao?



Ngọc Đế thân là cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh, lại bị hai người Vân Tiêu và Triệu Công Minh kéo lấy, hoàn toàn khó có thể phát huy ra kiểu chiến lực mang tính nghiền nát quân lâm thiên hạ.



Giằng co!



Theo như cục diện chiến đấu, Thiên Đình chiếm ưu thế về nhân số, còn đoàn người của Giang Lưu thì người nào cũng vô cùng mạnh mẽ.



Đặc biệt là đám người Tôn Ngộ Không, ở trong thế giới phó bản cày lâu như thế, sự phối hợp lẫn nhau lại càng vô cùng ăn ý, tất cả thực lực phát huy ra này, không phải là đơn giản như một cộng một bằng hai.



Hoàng Kim thần kiếm trong tay Ngọc Đế vung lên, kiếm khí mang hỗn hợp lực khí vận được vung ra, ép hai người Vân Tiêu và Triệu Công Minh lùi về sau rất nhiều.



Đồng thời, ánh mắt quét một lượt cục diện trước mặt, lông mày nhíu chặt lại.



Mặc dù hành động của mình vô cùng khí phách, nhưng mà, thực lực lại không phải bởi vì khí phách của mình mà có thể tăng thêm ít nhiều, những thiên binh thiên tướng này, cũng coi như là tận lực rồi.



Chỉ là, thực lực của đoàn người Tôn Ngộ Không bọn họ này, mỗi người đều mạnh mẽ đến đáng sợ.



- Ngộ Không, ngươi qua bên trái một chút, chịu đựng tổn thương, đúng, không sai, Thân Kim Cang Bất Hoại của ngươi chính là một lá chắn thịt...

- Tiểu Bạch Long, xác thịt của ngươi cũng vô cùng mạnh mẽ giống vậy, cũng có thể phát huy tác dụng làm lá chắn thịt ở một mức độ nào đó, đừng quên, ngươi là thể hỗn hợp của Vu tộc và Long tộc, hai chủng tộc này đều là sự tồn tại có xác thịt cường hãn, đừng hiểu lầm, sư phụ không có ý nói ngươi là tạp chủng!



- Bát Giới, ngươi và Ngộ Tịnh, hai ngươi phối hợp về phương diện phát lực một chút, đúng, đừng từng người chiến đấu...

Giang Lưu cầm Đồ Vu kiếm trong tay và nói, ôm lấy hình tượng mình bị phong ấn bởi vòng Cấm Thần, không chủ động đi động thủ.



Tương tự, bởi vì khiếp sợ với độ đáng sợ của Đồ Vu kiếm trong tay hắn, cũng không có người có ý chủ động đến tìm cái chết trước.



Bởi thế, trên chiến trường này, Giang Lưu không có ý động thủ, cái phát huy ra là tác dụng chỉ huy.



Đương nhiên, có lẽ đây chỉ là Giang Lưu tự thấy vậy mà thôi.



Trong video, Cao Dương đương nhiên cũng nhìn thấy rõ nét tình hình cụ thể của trận chiến này, mở miệng nói:



- Giang Lưu, cục diện hiện tại nhìn có vẻ không có ưu thế, nhưng mà cũng không có tình thế bất lợi, không tồi, trận chiến hôm nay, Minh Giáo ta coi như chính thức lộ diện trong Tam giới Lục đạo...

Chỉ là dáng vẻ Giang Lưu lại vô cùng thận trọng, lắc đầu nói:



- Theo như cục diện, tuy rằng không có tình thế bất lợi gì, nhưng mà, tuyệt đối đừng quá đắc ý...

- Ồ? Ý của ngươi là, Ngọc Đế vẫn còn quân át chủ bài khác chưa rút ra sao?

Lời của Giang Lưu, Cao Dương dĩ nhiên là nghe hiểu đại khái chuyện gì xảy ra, sắc mặt khẽ thay đổi.



- Có lẽ là như thế, không sai!

Giang Lưu bề ngoài có vẻ thư thả nhẹ nhõm, nhưng thực chất lại dè dặt thận trọng.



Cao Dương tiếp tục hỏi:

- Vậy ngươi biết quân át chủ bài của Ngọc Đế là gì không?

Chỉ là, đối với câu hỏi của Cao Dương, Giang Lưu lại rất quả quyết lắc đầu.



- Không biết...

Ngọc Đế vẫn còn quân át chủ bài khác, đây là Giang Lưu suy đoán mà thôi, còn về có những con át chủ bài gì, Giang Lưu dĩ nhiên là không biết.



Cao Dương sau một hồi lâu im lặng, tiếp tục hỏi:



- Vậy tại sao ngươi cảm thấy Ngọc Đế có quân át chủ bài chứ? Thậm chí bộ dạng rất chắc chắn?

- Ngươi nghĩ xem! Ngọc Đế là ai? Đường đường chủ của Tam giới, gần đây tuy rằng vì cái chết của Vương Mẫu nương nương, dẫn đến làm việc trở nên tàn nhẫn hơn rất nhiều, nhưng tuyệt đối không phải người đầu óc vừa không bình tĩnh đã làm việc bốc đồng!

- Trận chiến hôm nay rõ ràng không chiếm được ưu thế, hắn lại đồng ý động thủ, chính điều này là điểm đáng ngờ!

Giang Lưu mở miệng phân tích, nhìn bề ngoài, Ngọc Đế có vẻ nhất thời nông nổi, đã gật đầu đồng ý động thủ, nhưng Giang Lưu lại không tin Ngọc Đế là người xúc động đến thế.



Sau khi khẽ im lặng một lúc, Giang Lưu lại tiếp tục phân tích:



- Thứ hai! Ngươi cũng đừng quên mục đích Ngọc Đế bắt ngươi là gì, là để dụ người áo đen thần bí đến, giết hắn báo thù, mà thực lực người áo đen thần bí thể hiện ra, ngươi cũng biết đấy!

- Không thu xếp một số chuyện mười phần chắc chín, Ngọc Đế sẽ lựa chọn động thủ với người áo đen thần bí sao?

- Chuyện này, hình như thực sự là lẽ này!

Nghe vậy, sau khi trầm tư suy nghĩ một hồi, Cao Dương tán thành gật đầu, cảm thấy lời của Giang Lưu, quả thực phân tích rất hợp tình hợp lý, vô cùng ăn khớp.



Trong trận chiến, Ngọc Đế lại quét mắt qua chiến cuộc trước mặt một lượt, trong lòng âm thầm lẩm bẩm, đồng thời trong lòng cũng âm thầm thở dài một hơi.



- Thật không ngờ rằng, Minh Giáo này trong lúc bất tri bất giác đã phát triển lớn mạnh đến mức độ này rồi! Phải biết rằng, Minh Giáo này mới thành lập có mấy năm mà thôi!

- Còn có, hai người Triệu Công Minh và Vân Tiêu lại cũng xuất hiện, xem ra, Cao Dương quả thực là có Thông Thiên giáo chủ đứng sau, hơn nữa hắn vô cùng xem trọng Cao Dương sao?

- Thực lực của những người Tôn Ngộ Không này, cũng đều có thay đổi nghiêng trời lệch đất!

Trận chiến đấu hôm nay, nếu như Thiên Đình không thể thắng, đối với toàn bộ Thiên Đình mà nói, đều là cú đả kích thanh thế cực lớn!



Đây đương nhiên là điều Ngọc Đế không muốn nhìn thấy.



- Vốn dĩ, ta bí mật chuẩn bị cạm bẫy là vì đối phó với người áo đen thần bí, nhưng đợi lâu như vậy, cũng không thấy hắn xuất hiện, xem ra, hắn thực sự sẽ không xuất hiện rồi...

Cuối cùng, trong lòng Ngọc Đế lại âm thầm thở dài một hơi.



Theo như cục diện, chiếm không được lợi thế gì, ngược lại là theo thời gian trôi đi, thiên binh thiên tướng dưới trướng mình thương vong càng lúc càng nặng nề...



Nhưng Ngọc Đế lại vẫn kiên trì, mục đích chính là đợi thêm xem, đợi xem người áo đen thần bí có xuất hiện không, nhưng bây giờ xem ra, lại là chính mình nghĩ nhiều.



Âm thầm thở dài một hơi, chợt, Hoàng Kim thần kiếm trong tay Ngọc Đế lại lần nữa hùng hổ vung lên, hoá thành một kiếm khí kinh trời phất ra.



Sau khi tạm thời ép lui hai người Triệu Công Minh và Vân Tiêu tiên tử, Ngọc Đế lùi về sau một chút.



Hoàng Kim thần kiếm trong tay đột nhiên toả ra tiên mang chói lọi, đồng thời, Ngọc Đế giơ cao Hoàng Kim thần kiếm trong tay lên trời, trong miệng quát khẽ một tiếng: Trận lên!



Khi Ngọc Đế dứt lời, đột nhiên, có đến hàng trăm thiên tướng bắt đầu hành động, từng người đều đứng đúng vào vị trí của mình.



Trong mơ hồ, hợp thành một đại trận vô cùng huyền ảo mà phức tạp.

Vù!



Theo những hành động này của thiên tướng, bầu trời ban đầu vẫn còn là ban ngày, trong phút chốc đã đen lại, biến thành đêm đen!



Cùng lúc đó, trong trời đêm đen kịt, một ánh sao lấp lánh phát ra tia sáng, hơn nữa, tia sáng trở nên vô cùng rực rỡ.



Ánh sao, vốn dĩ là vô cùng nhỏ bé, như là mũi kim!



Nhưng mà hiện nay, ánh sao lấp lánh ở lưng chừng trời, lại giống như từng chiếc đèn pin vậy!



Vô cùng rực rỡ, thậm chí không phù hợp với lẽ thường!



- Nguy, quả nhiên là có át chủ bài!

Nhìn Ngọc Đế sau khi trực tiếp phát động một trận pháp kỳ quái, lại có thể trực tiếp biến ban ngày thành đêm đen, đáy lòng Giang Lưu nặng trịch.



Không chỉ là Giang Lưu mà thôi, vào lúc này, tất cả mọi người đều lần lượt dừng công kích trong tay lại, nhìn về phía không trung, trong lòng cũng thấp thỏm không yên tương tự.



Tuy rằng không biết cái gọi là trận này của Ngọc Đế rốt cuộc là trận gì, nhưng mà, có thể tạo thành loại thiên địa dị tượng này xuất hiện, hiển nhiên trận pháp này vô cùng mạnh mẽ.



Nhìn vẻ khác thường của trận pháp vừa tạo thành, đám người Giang Lưu vẫn còn âm thầm suy đoán, đột nhiên, Ngưu Ma Vương dường như nhìn ra gì đó, trên mặt mang theo vẻ kinh hãi nói:



- Cái này, lẽ nào là...

Hồng Hài Nhi ở bên cạnh mở miệng hỏi:

- Sao thế? Phụ thân, ngươi biết trận pháp này sao?

Đồng thời, tất cả mọi người của Minh Giáo đều nhìn về phía Ngưu Ma Vương.



Ngưu Ma Vương nuốt nước bọt, đắng giọng nói:



- Cái này từng là trận pháp danh xưng đệ nhất Thượng Cổ, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu!

- Hừ, đệ nhất trận pháp?

Nghe vậy, Vân Tiêu tiên tử và Triệu Công Minh ở bên cạnh lại lắc đầu.



Nếu mà nói đến trận pháp, còn có trận pháp mạnh hơn Tru Tiên kiếm trận sao? đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này, cũng dám tự xưng là đệ nhất trận pháp?



Hồi đó Ngưu Ma Vương theo sư phụ lâu như vậy là uổng phí sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận