Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1457: Mối quan hệ của Giang Lưu



Lúc này, tất cả giáo chúng của Minh Giáo đều triệu tập lại, phân phát trang bị phù hợp để đảm bảo thực lực tổng thể thăng cấp ít nhiều!



Tuy chuyện Minh Giáo sắp tuyên chiến với Thiên Đình không có hô khẩu hiệu chính thức, nhưng động tĩnh bên phía Minh Giáo cũng được không ít người có lòng quan tâm!



Lúc này, trong lòng nhiều người đều thầm ngạc nhiên, không rõ gần đây Minh Giáo chuẩn bị làm gì!



Tổng bộ Minh Giáo ở thành Trường An!



Quán cà phê mạng cũng ở thành Trường An, nhiều Tiên Phật và Yêu Ma đến quán cà phê mạng chơi, đương nhiên tình hình bên Minh Giáo cũng ít nhiều gì khiến người ta chú ý!



Vì tuyên chiến với Thiên Đình, Minh Giáo đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc chiến rồi!



Mà sau khi giải thích phương châm này với các vị cấp cao của Minh Giáo một lần, thân hình Giang Lưu khẽ động, đi thẳng đến U Minh địa phủ, đến trước đại điện Âm Thiên Tử!



Đương nhiêu sau khi biết Giang Lưu đến, Âm Thiên Tử lập tức mời Giang Lưu vào đại điện!

- A Di Đà Phật, bái kiến Âm Thiên Tử bệ hạ!



Đến trước mặt Âm Thiên Tử, sau khi Giang Lưu nói một câu phật hiệu, hành lễ với Âm Thiên Tử, vẫn cho Âm Thiên Tử đủ mặt mũi!

- Chiên Đàn Công Đức Phật không cần khách sáo!

Nghe lời của Giang Lưu, Âm Thiên Tử cũng đáp lễ nói.

- Không biết hôm nay Chiên Đàn Công Đức Phật đến là vì chuyện gì?



Hai bên chào nhau xong, lập tức để Giang Lưu ngồi xuống, mang trà lên, Âm Thiên Tử mở miệng hỏi Giang Lưu.

- Thiên Tử bệ hạ, hình như trà hôm nay không phải trà Lăng Vân à…



Nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không có trà Lăng Vân có hiệu quả có thể tăng giá trị kinh nghiệm, Giang Lưu lên tiếng.

- Không phải tất cả trà Lăng Vân của bản tọa lần trước đã thuộc về tay Công Đức Phật hết rồi sao?



Giang Lưu không nói còn được, hắn nói lời này làm sắc mặt Âm Thiên Tử hơi khó coi!

- A Di Đà Phật…

Thấy phản ứng của Âm Thiên Tử, Giang Lưu cũng biết, lần trước Âm Thiên Tử nói tất cả trà Lăng Vân đều bị mình mang đi, xem ra là đúng thật!



Không nói đến đề tài vướng mắc này nữa, Giang Lưu chuyển đề tài, nhìn trái nhìn phải nói:

- Âm Thiên Tử, hôm nay bần tăng đến đây là để nói với ngươi một tin tức tốt!

- Ồ? Tin tức tốt gì vậy?



Dẫu sao chuyện lá trà cũng không quan trọng bằng chuyện chính, nghe vậy Âm Thiên Tử hỏi.

- Không phải ngươi muốn âm gian thoát khỏi sự quản lý của Thiên Đình sao? Bây giờ cơ hội ngàn vàng đến rồi!

Giang Lưu nghiêm túc nói.

- Ồ? Đây chính là cơ hội Công Đức Phật đã nói trước đó?

Sắc mặt Âm Thiên Tử vô cùng vui vẻ!

- Đúng vậy!



Giang Lưu gật đầu nói với Âm Thiên Tử:

- Bần tăng nhận được tin tức chính xác, đáng tin, Khương Tử Nha vẫn bị Ngọc Đế ám sát, Hạnh Hoàng Kỳ và roi Đả Thần trong tay Khương Tử Nha cũng đã rơi vào tay Ngọc Đế rồi!

- Như thế thì há chẳng phải Ngọc Đế như hổ mọc thêm cánh sao?



Vốn cảm thấy có cơ hội thật, nhưng không ngờ, cơ hội từ miệng Công Đức Phật lại là cái này? Âm Thiên Tử hơi cau mày!

- Chẳng lẽ ngươi không biết Minh Giáo chuẩn bị làm gì sao?



Giang Lưu không tiếp lời Âm Thiên Tử mà hỏi.

- Chuyện đó? Minh Giáo quyết định thế nào?

Nghe Giang Lưu nói, Âm Thiên Tử hỏi theo chuyện Giang Lưu.

- Minh Giáo đã quyết định tập hợp tất cả lực lượng chính thức khai chiến với Thiên Đình!

Giang Lưu nói với Âm Thiên Tử.

- Hả? Chuyện này là thật à?

Bỗng dưng nghe đến tin này, Âm Thiên Tử bị dọa nhảy dựng!

- Ngươi cảm thấy bần tăng cố tình đến đây nói chơi với ngươi à?

Giang Lưu nhìn Âm Thiên Tử, hỏi ngược lại.



Được rồi! Nghe lời Giang Lưu nói, đương nhiên Âm Thiên Tử biết chuyện hắn nói không phải chuyện cười rồi!



Trong phút chốc, Âm Thiên Tử nghĩ thầm trong lòng!



Nhìn bên ngoài, quả thật Minh Giáo khai chiến với Thiên Đình là cơ hội nghìn năm có một, nhưng…

- Chiên Đàn Công Đức Phật…



Sau khi nghĩ thầm một chốc, Âm Thiên Tử lên tiếng hỏi Giang Lưu:

- Ngươi cảm thấy chuyện Minh Giáo khai chiến với Thiên Đình, tỉ lệ thắng thua thế nào?

- Thiên Đình làm chủ Tam giới nhiều năm, đương nhiên về thực lực thì không nói cũng rõ rồi!

- Nhưng không ai nghi ngờ Thiên Đình bây giờ đã thương gân động cốt! Dù Ngọc Đế cầm roi Đả Thần về…

Giang Lưu phân tích trước.



Lời của hắn khiên Âm Thiên Tử bên kia đồng ý gật gật đầu!



Quả thật dù tính thế nào, Thiên Đình bây giờ thật sự thương gân động cốt rồi.



Tứ Ngự đã bị diệt cả rồi, đến cả cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh như Vương Mẫu nương nương cũng đã ngã xuống!

- Lại nhìn Minh Giáo hiện tại! Cao Dương, Côn Bằng, ta, cả Ngộ Không bây giờ cũng sở hữu thực lực không hề kém Chuẩn Thánh…



Sau đó Giang Lưu lại lên tiếng phân tích sức mạnh hiện tại của Minh Giáo.

- Khoan đã, Công Đức Phật, đại chiến lần này, mấy thầy trò các ngươi cũng muốn ra tay sao?

Nghe Giang Lưu tính cả thực lực mình và Tôn Ngộ Không vào, Âm Thiên Tử hỏi chen vào.

- Chuyện của Cao Dương, sao bần tăng có thể khoanh tay đứng nhìn? Đừng nói là ta, dù Nhân Hoàng ra tay cũng không có gì lạ!

Nghe hắn hỏi, Giang Lưu trả lời.



- Chuyện này thật khiến người ta phải chấn động…

Nghe Giang Lưu trả lời như vậy, Âm Thiên Tử thầm tính toán trong lòng.



Dựa vào sức mạnh hiện tại Minh Giáo đang sở hữu, hình như có tư cách tranh phong với Thiên Đình thật?

- Đương nhiên…



Sau khi tính sơ sơ lực lượng Minh Giáo hiện đang sở hữu, Giang Lưu chuyển giọng, lại nhìn Dương Thiên Tử.

- Hành động lần này là cơ hội nghìn năm có một đối với âm gian, không những giúp Minh Giáo và bần tăng, còn tự giúp Thiên Tử bệ hạ đây! Hy vọng đến lúc đó, có thể kề vai chiến đấu với Thiên Tử bệ hạ!

- Trận chiến này, đương nhiên âm gian ta hỗ trợ hết sức!



Nói đến chuyện này, quả thật có thể xem là tự giúp mình, cũng ra tay được, Âm Thiên Tử nghiêm túc gật gật đầu!



Âm Thiên Tử có câu trả lời như vậy cũng xem như nằm trong mong đợi của Giang Lưu, vì vậy nghe gật đầu đồng ý, Giang Lưu cũng không ngạc nhiên lạ lẫm gì!

- Đã như vậy thì đến lúc đó xin chờ Thiên Tử bệ hạ đại giá!

Giang Lưu gật đầu nói với Âm Thiên Tử.



Sau khi dứt lời cũng đứng dậy chuẩn bị đi!



Lôi kéo được một vị cường giả cấp Chuẩn Thánh giúp sức, đương nhiên là chuyện vui đối với Giang Lưu!



Nhưng mà bây giờ không đi, đến lúc đó, nếu Âm Thiên Tử lại nói đến trà Lăng Vân, muốn mình đưa hắn trà Lăng Vân thì phải làm sao đây?

- Khoan đã Công Đức Phật!



Thấy dáng vẻ Giang Lưu đứng dậy chuẩn bị đi, Âm Thiên Tử lại lên tiếng giữ lại!



Nghe Âm Thiên Tử giữ mình lại, vẻ mặt Giang Lưu hơi khó coi!



Không phải chứ? Chẳng lẽ mình nghĩ đúng thật? Chẳng lẽ trà Lăng Vân Âm Thiên Tử đã đưa đi còn chuẩn bị đòi lại?

- Không biết Thiên Tử bệ hạ còn có gì muốn nói?

Tuy than thầm trong lòng, nhưng biểu hiện trên mặt Giang Lưu vẫn vậy, mở miệng hỏi Âm Thiên Tử.

- Ta muốn hỏi, thầy trò Công Đức Phật các ngươi đều ra tay cùng, phải không? Đây là ý của Phật Môn?

Âm Thiên Tử lên tiếng, nhưng không phải truy vấn chuyện trà Lăng Vân!



Điều này khiến Giang Lưu thầm thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Thiên Tử bệ hạ lầm rồi, hành động của thầy trò chúng ta đại diện cho mỗi cá nhân chúng ta, không phải cả Phật Môn!

- Ra vậy, bản tọa hiểu rồi!

Nghe Giang Lưu nói, Âm Thiên Tử hơi thất vọng!



Nếu Minh Giáo và Phật Môn cùng hợp tác đối phó Thiên Đình, vậy Thiên Đình mới thật sự khó chống đỡ nhỉ?



Nhưng đáng tiếc, Phật Môn không có ý định ra tay!

- Bây giờ đại chiến sắp đến, vẫn mong Thiên Tử bệ hạ chuẩn bị sớm sớm, bần tăng cũng phải đến nơi khác!

Giang Lưu lên tiếng nói tạm biệt.

- Ừ, Công Đức Phật đi thong thả, gặp lại sau!

Nghe thế, Âm Thiên Tử gật đầu, không có ý nói đến trà Lăng Vân nữa.



Sau khi rời khỏi cung điện của Âm Thiên Tử, Giang Lưu nghĩ nghĩ, bóng dáng hắn lại tiếp tục trầm xuống, đi về phía U Minh Huyết Hải!



Nói sao thì mình với Minh Hà lão tổ cũng có giao tình ít nhiều, không biết có thể mời Minh Hà lão tổ giúp đỡ không?



Thật sự trận chinh chiến với Thiên Đình lần này, Giang Lưu muốn dốc hết toàn lực!



Không quan tâm Minh Hà lão tổ có tình nguyện đồng ý mình ra tay không, nhưng chung quy đến thử cũng đúng nhỉ?

Sau khi Giang Lưu đến U Minh Huyết Hải, trong biển máu cuồn cuộn vô tận, một bóng người màu máu từ từ trồi lên từ biển máu, biến thành dáng vẻ Minh Hà lão tổ!



Rõ ràng đầy là một trong những phân thân Huyết Thần Tử của Minh Hà lão tổ!

- Bái kiến U Minh giáo chủ!

Thấy bóng người trong Huyết Hải trồi lên, Giang Lưu lại lên tiếng, cùng lúc đó cũng chủ động hành lễ.

- Pháp sư Huyền Trang khách sáo quá rồi! Bây giờ tu vi của ngươi cũng đạt đến Chuẩn Thánh, chúng ta ngang hàng nhau!



Nghe mấy lời khách sáo của Giang Lưu, Minh Hà lão tổ lên tiếng.

- Cung kính không bằng tuân mệnh!

Nghe Minh Hà lão tổ nói thế, Giang Lưu gật gật đầu.

- Không biết vì chuyện gì pháp sư Huyền Trang đang đi Tây Thiên thỉnh kinh lại đến U Minh Huyết Hải của ta?

Sau khi chào hỏi, rõ ràng Minh Hà lão tổ cũng không muốn nói với Giang Lưu quá nhiều nên vào thẳng vấn đề chính.

- Lần này bần tăng đến muốn mời U Minh Giáo chủ xuống núi…



Giang Lưu cũng chất phác thẳng thắn, nói chuyện Minh Giáo chính thức tuyên chiến Thiên Đình, chọn mấy chuyện có thể nói nói hết một lượt với Minh Hà lão tổ!



Lúc đối diện Âm Dương Tử, Giang Lưu có đủ sức lực, tự tin hắn sẽ ra tay giúp đỡ!



Vì vậy, mấy chuyện này hắn nói rõ ràng chi tiết một lần cho Âm Thiên Tử nghe!



Nhưng lúc đối diện với Minh Hà sư tổ, Giang Lưu không có cách nào có thể khiến hắn đồng ý!



Vì vậy, Giang Lưu cũng chỉ chọn một số chuyện có thể nói, nên nói để nói với hắn mà thôi!

- Không ngờ tới nha, Công Đức Phật các ngươi lại muốn ra tay với Thiên Đình!



Nghe mục đích đến của Giang Lưu, trên mặt Minh Hà lão tổ xuất hiện vẻ ngạc nhiên, cảm khái nói!



Giang Lưu không nói nhiều lời thừa thãi, vẫn nghiêm túc nhìn Minh Hà lão tổ như cũ! Rõ ràng là đang đợi đáp án của Minh Hà lão tổ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận