Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1321: Di Lặc Phật Tổ: lòng ta bùng nổ rồi



Nơi sâu nhất Địa Phủ chính là U Minh Huyết Hải, đã là Huyết Hải thì tất nhiên rộng lớn vô cùng vô tận.

Chỉ là, sau khi Giang Lưu vừa ôm quốc vương nước Nữ Nhi đến U Minh Huyết Hải, Minh Hà lão tổ lập tức biết hắn đến rồi.

Suy cho cùng U Minh Huyết Hải và Minh Hà lão tổ đều đã hòa thành một thể, đương nhiên tất cả những chuyện xảy ra trong U Minh Huyết Hải Minh Hà lão tổ đều biết.

Biển máu cuồn cuộn, Giang Lưu còn chưa kịp vào trong cung điện của U Minh Giáo, biển máu này đã ngưng tụ lại thành một hình người, đó chính là phân thân Huyết Thần Tử của Minh Hà lão tổ.

Sau khi xuất hiện, Minh Hà lão tổ chủ động chào hỏi Giang Lưu:

- Chiên Đàn Công Đức Phật, đã lâu không gặp! Không biết hôm nay đến thăm là vì chuyện gì?

Hai tay đang ôm quốc vương nước Nữ Nhi, cũng không có quá nhiều lời khách sáo, Giang Lưu mở miệng nói thẳng:

- Minh Hà lão tổ, đã lâu không gặp, ta có một người đã xảy ra chuyện, lão tổ có biết cách nào để chữa trị cho nàng không?

Nghe Giang Lưu vì tìm kiếm sự giúp đỡ mà đến, ánh mắt Minh Hà lão tổ đặt trên người quốc vương nước Nữ Nhi, mở miệng nói:

- Cái này, để ta xem xem…

Dĩ nhiên, hai tay Giang Lưu ôm quốc vương nước Nữ Nhi đến trước mặt Minh Hà lão tổ.

Minh Hà lão tổ nghiêm túc quan sát đánh giá quốc vương nước Nữ Nhi chốc lát, chợt đưa tay ấn lên ấn đường của nàng.

Ngón tay hắn hoá thành máu loãng của biển máu, dường như hòa vào trong thân thể của nữ vương nước Nữ Nhi, cẩn thận kiểm tra.

Qua một chốc, Minh Hà lão tổ thu tay về, trên mặt lộ ra vẻ giật mình, nói:

- Sẽ không sai, đây là hậu quả gây ra do nàng tu luyện Phạn Đàm Quyết!

Nghe lời của Minh Hà lão tổ hiển nhiên là nguyên do quốc vương nước Nữ Nhi rơi vào trường hợp này, Giang Lưu vội vàng hỏi:

- Hả? Lão tổ ngươi biết à? Có thể nói cho ta nghe không?!

- Chuyện này phải nói từ Phạn Đàm Quyết, rất lâu rất lâu về trước, hai vị Thánh Nhân hành tẩu trên đại lục Hồng Hoang, độ hoá sinh linh để phát triển thế lực của bản thân. Hai vị Thánh Nhân này, Công Đức Phật ngươi hẳn là có biết…

Nói đến đây, Minh Hà lão tổ nhìn Giang Lưu một cái.

Tuy không chỉ đích danh đạo hiệu nói là vị Thánh Nhân nào, nhưng Giang Lưu cũng không phải đồ ngốc, nhìn dáng vẻ có ý riêng của Minh Hà lão tổ, tất nhiên hắn cũng đoán ra hai vị Thánh Nhân đó hẳn là Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Dù sao thì trong truyền thuyết, thời kỳ Thượng Cổ, hai người bọn họ gần như là điên cuồng vơ vét nhân tài và bảo vật.

Minh Hà lão tổ tiếp tục giải thích:

- Lúc ấy, Phạn Đàm Quyết mà hai vị Thánh Nhân lấy ra khiến cho rất nhiều sinh linh động lòng. Lợi ích lớn nhất của môn công pháp này chính là tốc độ tu luyện có thể tiến triển cực nhanh…

Nghe lời Minh Hà lão tổ, Giang Lưu cũng gật đầu, lợi ích này mà hắn nói quả thật rất khớp với bệnh trạng trên người quốc vương nước Nữ Nhi.

Chuyện quốc vương nước Nữ Nhi tu luyện Giang Lưu cũng có biết, lúc này mới mấy năm? Mà nàng đã đạt đến tu vi Phản Hư cảnh rồi.

Không bao lâu sau, trải qua tam tai lợi hại, trở thành tu vi Thiên Tiên cảnh cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.

Tốc độ tu luyện nhanh như vậy gần như có thể bì được với tốc độ Giang Lưu đánh quái thăng cấp.

Tiếp đó, Minh Hà lão tổ tiếp tục nói, giải thích vấn đề này cho Giang Lưu nghe:

- Thế nhưng công pháp này cũng có một khuyết điểm cực đáng sợ, đó là khi thăng cấp với tốc độ cực nhanh như vậy, sinh mệnh của bản thân cũng sẽ nhanh chóng héo mòn, Phạn Đàm Quyết, một chữ “Đàm” này ý nói phù dung sớm nở tối tàn! Hôm nay nàng cũng bởi vì hậu quả của Phạn Đàm Quyết mới khiến cho lực sinh mệnh héo mòn!

- Vậy thì xin hỏi lão tổ, triệu chứng như vậy có cách nào để tiêu trừ không?

Tuy việc tìm ra nguyên nhân tại sao quốc vương nước Nữ Nhi lại trở nên như vậy là một chuyện rất quan trọng, thế nhưng làm sao để cứu nàng mới là chuyện cấp bách trước mắt.

Minh Hà lão tổ trả lời:

- Tiêu trừ sao? Vậy thì chỉ có cách là tìm ra người truyền thụ Phạn Đàm Quyết cho nàng lúc trước mới có cách để tiêu trừ, cởi chuông thì cần người buộc chuông, năm đó hai vị Thánh Nhân chính là chỉ dựa vào cách này mới có thể mở rộng thế lực môn hạ của mình ngay từ lúc ban đầu!

- Hoá ra là như vậy!

Nghe lời của Minh Hà lão tổ, trong lòng Giang Lưu chợt tỉnh ngộ.

Cái Phạn Đàm Quyết này là ai truyền thụ cho quốc vương nước Nữ Nhi? Đương nhiên là Giang Lưu nhớ kỹ năm đó đã từng nói chuyện với quốc vương nước Nữ Nhi, nàng nói là Di Lặc Phật Tổ truyền cho nàng.

- Cho nên nói, việc này đều là tính toán của Di Lặc Phật Tổ sao?

Đến lúc này, trong lòng Giang Lưu bỗng nhiên bừng tỉnh, cũng hiểu ra tình huống trên người quốc vương nước Nữ Nhi.

Lúc đó hắn còn tò mò tại sao vô duyên vô cớ mà Di Lặc Phật Tổ lại truyền công pháp tu luyện cho quốc vương nước Nữ Nhi, bây giờ xem ra quả nhiên là không có ý tốt gì!

Đợi đến khi mình khó có thể cứu sống nàng, Di Lặc Phật Tổ lại nhảy ra cứu người, lúc ấy không phải mình sẽ phải mang ơn Di Lặc Phật Tổ sao?

Thậm chí, thông qua công pháp Phạn Đàm Quyết, Di Lặc Phật Tổ còn có thể khống chế quốc vương nước Nữ Nhi trong lòng bàn tay, từ đó đạt được mục đích điều khiển mình từ xa?

Đương nhiên có lẽ vì chuyện này mà việc thỉnh kinh Tây Hành còn tăng thêm một kiếp nạn.

Tính toán của Di Lặc Phật Tổ có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích đi?

- Đa tạ lão tổ cho hay!

Nếu sự việc đã được làm rõ ràng rồi, thời gian khẩn cấp, Giang Lưu cũng không có ý lãng phí thời gian ở U Minh Huyết Hải nữa, sau khi trong miệng nói lời cảm tạ Minh Hà lão tổ một câu, bèn quay người rời khỏi U Minh Huyết Hải.

- Phù, cuối cùng cũng đi rồi…

Còn về phần Minh Hà lão tổ thì sao? Nhìn bóng dáng rời đi của Giang Lưu, hắn thầm thở ra một hơi.

Mình sớm đã quyết định chủ ý rồi, nếu vô lượng lượng kiếp Tây Hành chưa kết thúc thì tuyệt đối sẽ không rời khỏi U Minh Huyết Hải, càng sẽ không gặp mặt đoàn thỉnh kinh Tây Hành.

Vốn dĩ khi Huyền Trang xuất hiện ở U Minh Huyết Hải, mình thật sự là bị dọa sợ, chẳng qua may mà chuyện này chỉ hữu kinh vô hiểm, Huyền Trang chỉ là có chuyện đến hỏi hắn mà thôi.

Nhìn theo bóng dáng Giang Lưu rời đi, sau đó thân hình U Minh lão tổ biến thành một vùng máu tan vào trong trong U Minh Huyết Hải vô cùng vô tận.

Còn Giang Lưu thì sao? Hắn ôm ngang quốc vương nước Nữ Nhi trong lòng, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Sau khi về đến phàm trần, hắn gửi tin cho mấy người Tôn Ngộ Không bọn họ.

Đoàn thỉnh kinh Tây Hành giữa đường đổi hướng, trực tiếp đi đến Đông Lai Tự ở Đông Thắng Thần Châu!

Nhận được chỉ thị của Giang Lưu, tất nhiên mấy người Tôn Ngộ Không rất nhanh đã tụ họp với Giang Lưu.

Vào lúc này đoàn thỉnh kinh Tây Hành đều bắt đầu hành động đi đến hướng Đông Lai Tự, chỉ trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, đoàn người Giang Lưu đã đến được Đông Lai Tự.

Thân hình lơ lửng giữa không trung, cùng lúc đó Giang Lưu mở miệng, giọng nói vang như chuông lớn:

- Xin hỏi, Di Lặc Phật Tổ ở đó không?

Vốn dĩ Giang Lưu còn đang cân nhắc giữa hai người Di Lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương, cảm thấy nhân cơ hội ra tay với Vương Mẫu nương nương tương đối thích hợp.

Nhưng bây giờ, Giang Lưu cảm thấy hắn nên chuyển mục tiêu rồi, đặt mục tiêu lên trên người Di Lặc Phật Tổ xem ra lại càng thích hợp hơn.

Cùng với tiếng nói của Giang Lưu vang lên, Hoàng Mi Đồng Tử rất nhanh liền đến nghênh đón. Nhìn đám người bọn họ có dáng vẻ vô cùng hung hăng, Hoàng Mi Đồng Tử kinh ngạc hỏi:

- Chiên Đàn Công Đức Phật, không phải là các ngươi nên ở trong khu vực Tây Ngưu Hạ Châu sao?

Ôm quốc vương nước Nữ Nhi trên tay, Giang Lưu không hề có ý lãng phí thời gian với Hoàng Mi Đồng Tử, lại mở miệng lần nữa nói:

- Di Lặc Phật Tổ đâu? Hắn ở đâu?

- A Di Đà Phật, bản tọa ở đây, không biết hôm nay Huyền Trang các ngươi đến đây là vì chuyện gì?

Cùng với sự truy hỏi lần nữa của Giang Lưu, tiếng của Di Lặc Phật Tổ vang lên, đồng thời người cũng từ trong chùa đi ra, sắc mặt nghi hoặc.

Thật ra lúc trước hắn có thể đột phá mức Chuẩn Thánh vẫn là do Huyền Trang giúp hắn đánh bại Thi Hổ Thú, vì vậy từ cục diện mà nói, hắn nợ Huyền Trang một chút nhân quả.

Nhưng mà sao hôm nay dáng vẻ của Huyền Trang lại có vẻ nổi giận đùng đùng vậy?

Giang Lưu ôm quốc vương nước Nữ Nhi bằng hai tay, mở miệng nói với Di Lặc Phật Tổ:

- A Di Đà Phật, đệ tử tự nhận là từ trước đến nay chưa hề có lúc có lỗi với ngươi mà? Thậm chí còn từng giúp ngươi một tay, khiến ngươi quay về tu vi Chuẩn Thánh!

Thấy giọng điệu hỏi tội của Giang Lưu, Di Lặc Phật Tổ gật gật đầu, sau đó cũng mở miệng an ủi một câu:

- Không sai, đúng là như vậy, Huyền Trang, có lời gì đừng vội, cứ nói rõ ràng trước đã!

Hít sâu một hơi, Giang Lưu mang dáng vẻ kìm nén lửa giận một cách mạnh mẽ, hỏi Di Lặc Phật Tổ:

- Đệ tử chỉ hỏi Di Lặc Phật Tổ một câu, vì sao ngươi muốn dạy nàng Phạn Đàm Quyết? Ngươi biết rõ rằng sau khi tu luyện Phạn Đàm Quyết sẽ có hậu quả như thế nào!

- Phạn Đàm Quyết! Không có mà, ta dạy nàng ta Phạn Đàm Quyết lúc nào chứ?

Nghe câu hỏi của Giang Lưu, Di Lặc Phật Tổ cũng mặt đầy hoang mang.

Phải nói rằng hắn hoàn toàn không có ấn tượng!

- Hay là…

Trong lúc ngạc nhiên, Di Lặc Phật Tổ nghĩ đến một khả năng, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Nhìn thần sắc kinh ngạc của Di Lặc Phật Tổ, Giang Lưu cũng kịp phản ứng, bây giờ Di Lặc Phật Tổ thực sự không nhớ chuyện của kiếp trước, bèn mở miệng giải thích:

- Phật Tổ, chuyện này có lẽ ngươi thật sự không nhớ, lúc trước khi ngươi truyền thụ Phạn Đàm Quyết cho nàng thì ngươi vẫn chưa chết, nói nghiêm túc một chút thì là kiếp trước ngươi truyền thụ cho nàng!

- Quả nhiên…

Nghe lời giải thích của Giang Lưu, Di Lặc Phật Tổ mang dáng vẻ quả nhiên là vậy, đồng thời có một loại ý nghĩ hận không thể tát mình của kiếp trước vài bạt tai.

Kể từ sau khi sống lại, Di Lặc Phật Tổ chưa từng thấy kiếp trước đem lại cho mình điều tốt đẹp gì, ngược lại còn cảm thấy luôn bị mình của kiếp trước gài bẫy.

Bây giờ xem đi? Lại có một chuyện cần phải chùi đít cho kiếp trước tìm đến trước mặt hắn.

Ý thức được sự việc có thể là ngoài ý muốn, thần sắc Giang Lưu trở nên căng thẳng, nghiêm túc dán mắt vào Phật Tổ Di Lặc hỏi:

- Phật Tổ, Phạn Đàm Quyết này là do kiếp trước ngươi truyền thụ cho nàng, ngươi có cách nào tiêu trừ sự nguy hại của Phạn Đàm Quyết này không?

- Chuyện này…

Nghe được lời dò hỏi của Giang Lưu, trên mặt Di Lặc Phật Tổ lộ ra thần sắc khó xử, sau đó mở miệng an ủi:

- Huyền Trang à, chuyện này ngươi đừng nóng vội, chúng ta bàn bạc kỹ càng, từ từ nghĩ biện pháp, kiểu gì rồi cũng sẽ có cách…



Bạn cần đăng nhập để bình luận