Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1194: Pháp Hải: Đại Uy Thiên Long, Thế Tôn Địa Tạng

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Mặc dù lý trí nói cho Quận trưởng, Pháp Sư Huyền Trang lời nói không sai, con trai của mình mặc y phục dạ hành, địa điểm phát sinh vụ án lại ở trong thiện phòng do chính bản thân an bài cho Pháp Sư Huyền Trang. Mà con trai của mình là người như thế nào, hắn tự nhiên cũng hiểu rõ.

Xem ra, thật là con trai của mình thừa dịp bóng đêm muốn ám sát Pháp Sư Huyền Trang, cho nên mới bị Pháp Sư Huyền Trang phản sát, thật muốn nói đến, Pháp Sư Huyền Trang nhiều lắm thì chỉ là phòng vệ quá đáng mà thôi.

Thế nhưng mà, rốt cuộc là bản thân đã mất con, sự thống khổ đó mấy ai hiểu được, muốn nói trong lòng của Quận trưởng không có oán hận, đó cũng là chuyện không có khả năng xảy ra.

Giờ phút này, nghe được lời nói của Pháp Sư Huyền Trang thì tựa hồ con trai của mình vẫn có biện pháp hoàn dương sống lại. Điều này làm cho Quận trưởng tựa như là người sắp chết đuối bắt được một cọng cỏ cứu mạng vậy.

- Không sai, biện pháp hoàn dương sống lại này thật sự là có, nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó. . .

Nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của Quận trưởng, Giang Lưu gật nhẹ đầu nói.

- Rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể giúp con của ta hoàn dương sống lại, xin nhờ cao tăng dạy ta!

Sau khi nhận được câu trả lời xác thực của Giang Lưu, vị Quận trưởng này lập tức quỳ xuống trước mặt Giang Lưu.

- Quận trưởng đại nhân xin đứng lên, việc này còn cần phu nhân của ngài đáp ứng bần tăng một cái điều kiện mới được!

Nhìn thấy Quận trưởng quỳ xuống hành lễ đối với mình, Giang Lưu vươn tay ra, đỡ Quận trưởng đứng lên, đồng thời mở miệng nói.

Giang Lưu vừa dứt lời, ở bên cạnh Tôn Ngộ Không tự nhiên là tiện tay giải khai Định Thân Thuật đang tác dụng ở trên người của phu nhân của Quận trưởng.

- Pháp Sư, ngươi muốn ta đáp ứng điều kiện gì, ngươi cứ nói đi, chỉ cần là ta có thể làm được, ta nhất định sẽ không chối từ. . .

Định Thân Pháp chẳng qua là làm cho nàng không nhúc nhích được mà thôi, nhưng nàng vẫn nghe được những lời Giang Lưu vừa mới nói tới.

- Chuyện này nói khó cũng khó, nói dễ dàng cũng dễ dàng!

Nhìn thoáng qua phu nhân của Quận trưởng ký thác hi vọng cuối cùng ở trên người mình, Giang Lưu mở miệng nói:

- Mục đích bần tăng thực hiện chuyến hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, là vì cứu vớt thiên hạ thương sinh, mà hạng người tâm tính tà ác, giết một người cứu lấy trăm người, nếu như là lệnh công tử sống lại nhưng vẫn ngu muội, không biết nói lí lẽ như trước, về sau hại bách tính thì đây cũng là trách nhiệm của ta!

- Cao tăng yên tâm, chỉ cần ngươi có thế làm cho nhi tử ta hoàn dương sống lại, ta về sau tất nhiên sẽ dạy bảo hắn thật tốt, không cho hắn làm ác!

Phu nhân của Quận trưởng gật mạnh đầu nói.

- Thánh Tăng yên tâm, ta rồi nhất định sẽ quản giáokhuyển tử thật tốt!

Ở bên cạnh Quận trưởng cũng gật nhẹ đầu, nghiêm túc cam đoan.

- Đã như vậy thì bần tăng sẽ chỉ đạo các vị về cách thực hiện biện pháp hoàn dương sống lại này!

Gật nhẹ đầu, Giang Lưu mở miệng nói.

Vào lúc này, vợ chồng Quận trưởng cùng với ở bên cạnh vài Binh sĩ thị nữ đều nhìn chằm chằm vào Giang Lưu với ánh mắt hiếu kì lại chờ mong.

Mà Giang Lưu thì giơ tay lên, lấy một viên Hồi Hồn Đan ra tới, nói:

- Trong tay của ta có một viên Hồi Hồn Đan trước đây nhận được từ trong tay của Thái Thượng Lão Quân, viên đan dược này có thể khiến cho người chết sống lại!

- Có điều chỉ dựa vào một viên đan dược thực sự không đủ để làm cho lệnh công tử sống lại, chính yếu nhất vẫn là hồn phách của lệnh công tử!

- Hồn phách của khuyển tử làm sao? Xin Pháp Sư nói rõ!

Sau khi hai vợ chồng Quận trưởng đưa mắt nhìn nhau, Quận trưởng hỏi thăm Giang Lưu.

- Hồi Hồn Đan chỉ có thể làm cho lệnh công tử hoàn dương, thế nhưng mà, không có hồn phách thì vẫn còn không đủ để làm cho hắn thành công sống lại. Vì thế, chỉ cần Quận trưởng đại nhân bày xuống tế đàn, cầu nguyện Ngọc Hoàng Thượng Đế làm cho hồn phách của lệnh công tử trở lại dương gian, chỉ có nhận được Ngọc Hoàng Thượng Đế bệ hạ cho phép, lệnh công tử liền có thể sống lại!

Giang Lưu trả lời.

- Ngọc Hoàng Thượng Đế ư?

Nghe xong Giang Lưu giảng thuật, ở trên mặt của Quận trưởng hiện lên biểu cảm chần chờ, ông nói:

- Thánh Tăng, Ngọc Hoàng Thượng Đế cao cao tại thượng, chính là chủ nhân của tam giới, ta . . . ta chỉ là một dân chúng bình thường, thấp cổ bé họng. Ông . . . ông ấy sẽ nghe được lời cầu nguyện của ta hay sao?

- Yên tâm đi, bần tăng sẽ giúp ngươi!

Nhìn thấy Quận trưởng chần chờ, Giang Lưu mỉm cười khích lệ nói.

Nghe được câu nói của Giang Lưu, Quận trưởng tự nhiên là có lòng tin.

Ngày thứ hai, Quận trưởng sai người nhanh chóng dựng lên một cái tế đàn, bắt đầu cầu nguyện thượng thiên, cầu nguyện Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể làm cho con trai của mình hoàn dương sống lại.

Ở bên cạnh tế đàn, Giang Lưu lẳng lặng đứng, cũng lẳng lặng quan sát, không nói một lời.

Tình huống ở Nhân Gian bên này là như thế nào tạm thời không nói, ở một bên khác, bên trong U Minh Địa Phủ, sau khi con trai của Quận trưởng bỏ mình tự nhiên có Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa xuất hiện, lấy xiềng xích thô to, buộc vào người con trai của Quận trưởng rồi đưa xuống Địa Phủ.

Đi qua sông Vong Xuyên, bước qua đường Hoàng Tuyền, vô luận con trai của Quận trưởng giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát được trói buộc của Đầu Trâu, Mặt Ngựa.

Sau khi đi gần nửa ngày, rất nhanh, Thành Phong Đô liền xuất hiện ở trước mặt con trai của Quận trưởng.

Ô ô ô. . .

Chẳng qua là mắt thấy Thành Phong Đô gần ngay trước mắt thì đột nhiên, từng đợt ma khí cuồn cuộn, hóa thành gió lốc cuốn phăng mọi thứ xung quanh.

- Tình huống như thế nào?

Luồng ma khí ngập trời đột nhiên xuất hiện này làm cho mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa giật nảy mình, đồng thời thận trọng nhìn bốn phía.

Ở bên trong Quỷ giới này cũng không an toàn, rất nhiều yêu ma thậm chí Quỷ Vương hoành hành, không phục sự chưởng khống của Thập Điện Diêm La.

- A Di Đà Phật. . .

Trong khi mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa còn đang cảnh giác nhìn bốn phía thì đột nhiên, một tiếng phật hiệu vang lên.

Chợt, một bóng người khoác Cà Sa màu đỏ tươi đi ra từ trong bóng tối, áo Cà Sa đỏ tươi như máumặc lên người hắn làm cho người ta có một loại cảm giác tà ác không nói lên lời.

Bóng người vừa đi tới trong khoảng bảy, tám chục tuổi, khuôn mặt già nua, chòm râu hoa râm, thế nhưng trên cái đầu trọc trụi lủi lại không có một cái sẹo nào.

Cùng lúc đó, từ trên người hắn, khí tức cực kỳ cường hãn tràn ngập ra làm cho mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa đều có một loại cảm giác ngạt thở.

- Xin hỏi đại sư là ai?

Nhìn chằm chằm vào lão tăng vừa đi tới này, Hắc Bạch Vô Thường mở miệng hỏi.

- Bần tăng pháp hiệu Pháp Hải!

Mặc dù ở trên người của lão tăng kia có Ma Diễm ngập trời, thế nhưng cách hành xử lại làm cho người ta có cảm giác ôn hòa mà khiêm tốn, hắn khẽ khom người hành lễ nói với mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa.

- Pháp Hải ư?

Nghe lão tăng ở trước mắt tự báo pháp hiệu, mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa đều đưa mắt nhìn nhau, ở trên mặt của tất cả đều hiện lên biểu cảm ngạc nhiên.

Bởi vì, bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói qua danh tiếng của Pháp Hải này.

- Xem ra, là cao tăng nhập ma bên trong Ma giới chứ nhỉ? Khí tức thật đáng sợ, người này e rằng đã đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên!

Mặc dù chưa từng nghe qua danh hào của Pháp Hải nhưng mà cảm nhận được ma khí cực kỳ nồng đậm ở trên người hắn, mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa cũng vẫn có thể hiểu được sự đáng sợ của Pháp Hải.

Mặc dù nhìn qua Pháp Hải trông ôn hòa mà khiêm tốn, thế nhưng mà, Ma Diễm ngập trời bao quanh người hắn cũng nói cho mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa biết hắn tất nhiên là ma đầu cái thế.

Chuyện này giống như là một con khủng long bạo chúa vậy, mặt ngoài dù nhìn có ôn hòa thế nào nhưng thân phận khủng long bạo chúa vẫn như trước làm cho trong lòng của người ta khó nén được sự e ngại chứ nhỉ?

- Không biết cao tăng tới đây là cần làm chuyện gì?

Sau khi trầm tĩnh một lát, Hắc Bạch Vô Thường mở miệng hỏi Pháp Hải.

- Bần tăng đến đây là vì hồn phách của người này, mong rằng chư vị tạo thuận lợi. . .

Pháp Hải chỉ vào hồn phách người con trai của Quận trưởng ở bên cạnh và nói.

- Chuyện này . . . cao tăng, hồn phách này chính là nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta phải đưa hắn đến Thành Phong Đô. . .

Suy nghĩ một lúc, ở trên mặt của Hắc Bạch Vô Thường hiện lên biểu cảm bất đắc dĩ rồi hắn nói.

- Đã như vậy, bần tăng cũng sẽ không để các vị phải khó xử!

Pháp Hải vẫn thật là nói chuyện dễ nghenhư trước, mấy người Hắc Bạch Vô Thường chỉ thấy hắn hơi cúi đầu nói.

Thân là một ma đầu cái thế, vậy mà thông tình đạt lý như thế hay sao? Chuyện này đúng là làm cho mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa đều ngây ra.

Chẳng qua là còn không đợi bọn họ nói thêm cái gì, Pháp Hải đã lại đột nhiên ra tay.

Pháp Hải vươn tay ra, đủ loại Phật môn thủ ấn biến ảo ở trong tay của hắn:

- Đại Uy Thiên Long, Thế Tôn Địa Tạng, Bàn Nhược Chư Phật. . .

Rầm rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Sức mạnh khó mà ngăn cản bạo phát ra từ bên trong thủ ấn của Pháp Hải.

Ở trước mặt Đại La Kim Tiên như Pháp Hải, mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa hoàn toàn không có chút sức chống cự nào, từng người hai mắt trắng dã, ngã xuống đất hôn mê đi.

Trong đó, năng lực phòng ngự của Đầu Trâu là tương đối mạnh, cho nên hắn còn có thể miễn cưỡng lên tinh thần, chấn động, kinh hãi nhìn Pháp Hải, suy yếu nói:

- Ngươi . . . ngươi không phải là nói, sẽ không làm cho chúng ta phải khó xử hay sao?

- A Di Đà Phật, các vị bị ta đánh bại đến hôn mê, tự nhiên cũng sẽ không phải khó xử nữa!

Vừa mới ra tay thì đặc biệt tàn nhẫn, sau khi có thể động thủ xong rồi, Pháp Hải nhìn lại trở nên bình hòa như trước.

Câu trả lời này của Pháp Hải làm cho Đầu Trâu cảm thấy không phản bác được. Sau khi sững sờ nhìn đối phương một lúc, hắn cũng hôn mê đi.

- Tốt, thí chủ, mời theo ta đi thôi!

Sau khi ra tay tuỳ tiện đánh bại mấy người Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu, Mặt Ngựa, Pháp Hải mở miệng nói với hồn phách con trai của Quận trưởng ở bên cạnh.

Cũng mặc kệ hắn có nguyện ý phối hợp hay không, Pháp Hải vung tay áo Cà Sa lên, cuốn hồn phách con trai của Quận trưởng rồi xoay người rời khỏi U Minh Địa Phủ này.

Ở một bên khác, trên Thiên Đình, trong Lăng Tiêu Bảo Điện.

Ngọc Hoàng Thượng Đế ngồi ngay ngắn bên trên bảo tọa của bản thân, Vương Mẫu Nương Nương bình thường ngồi ở bên cạnh hắn đã thật lâu không thấy lộ diện rồi.

Nhìn thoáng qua hai ba con mèo lớn mèo nhỏ bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi nhíu lông mày lại.

- Hôm nay là tình huống như thế nào? Chư vị ái khanh đâu rồi?

Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng hỏi.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng Thượng Đế, Khuê Mộc Lang Tinh Quân hôm nay có việc vắng mặt, Cang Kim Long nói là chợt có cảm ngộ, đang lúc bế quan, còn có. . .

Sau khi Ngọc Hoàng Thượng Đế dứt lời, Tiên Quan trực ban đi lên phía trước, mở miệng nói.

Từng Tiên Quan, Thần Tướng đều có lý do vắng mặt triều hội.

Bình thường trên đại điện có rất nhiều Tiên Quan, Thần Tướng, chả mấy ai dám trốn họp nhưng hôm nay đưa mắt nhìn lại, chỉ có chừng phân nửa đến, điều này khiến cho Lăng Tiêu Bảo Điện có vẻ trống rỗng.

- Phản rồi!

Nhanh chóng phất phất tay, đánh gãy lời nói của Tiên Quan này, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế trở nên vô cùng khó coi.

Mặt ngoài là đều có việc riêng nhưng Ngọc Hoàng Thượng Đế không phải là người ngu, há có thể không rõ ràng việc này sao?

Những Tiên Quan, Thần Tướng này là biết mình bị mất Đả Thần Tiên, cho nên, dùng phương thức như vậy đến xò xét ranh giới cuối cùng của bản thân.

- Bệ hạ. . .

Chẳng qua là khi trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế đang âm thầm tức giận, đột nhiên, Thiên Lý Nhãn đi lên phía trước.

- Có chuyện gì?

Nhìn sang đối phương, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng hỏi.

- Thế gian có một Quận trưởng của Quận Phượng Tiên, giờ phút này chính bày xuống tế đàn cầu trời, cầu nguyện bệ hạ, muốn cho bệ hạ mở một mặt lưới, phóng thích vong hồn của con trai hắn từ bên trong Địa Phủ về để hoàn dương sống lại!

Thiên Lý Nhãn mở miệng nói.

- Người chết không thể sống lại, há có thể tuỳ tiện làm cho người ta hoàn dương?

Nghe được lời nói của Thiên Lý Nhãn, Ngọc Hoàng Thượng Đế phất tay áo nói.

Theo Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy, chuyện này chỉ là việc nhỏ, tự nhiên là không đáng bản thân lãng phí tâm tư.

- Chẳng qua là . . . bệ hạ, đám người Pháp Sư Huyền Trang cũng đang cùng nhau đứng đợi ở bên cạnh tế đàn kia.

Hơi chút chần chờ, Thiên Lý Nhãn nói tiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận