Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1526: Ngọc Hoàng Thượng Đế nhanh khóc ra đến!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Chiên Đàn Công Đức Phật, Đại Thánh gia, các ngươi, các ngươi tới đây là có chuyện gì hay không? Ta . . . ta đi bẩm báo bệ hạ. . .

Mặc dù trong lòng cảm thấy cực kỳ sợ hãi, thế nhưng mà, một trong số các Thiên Binh trấn thủ Nam Thiên Môn vẫn cố nở nụ cười tươi, tự trấn định, đi lên ngập ngừng!

Mặc dù toàn bộ người trong Thiên Đình đều vô cùng e ngại đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, thế nhưng dù sao danh tiếng từ bi, lễ độ của Huyền Trang vẫn còn khá nổi danh, chỉ cần bọn họ không cố ý làm khó thì Huyền Trang cũng sẽ không để bọn họ phải khó xử. Như lần trước Giang Lưu cùng Trư Bát Giới đến Thiên Đình thì cũng không có trận chiến đấu nào bộc phát, mọi việc vẫn tính là khá bình thản!

Vì thế, mặc dù ở trong lòng của những Thiên Binh, Thiên Tướng này đều rất hoảng sợ, thế nhưng mà, vẫn còn không đến mức rối loạn!

- Ngộ Không, động thủ. . .

Chỉ có điều là Giang Lưu cũng không có ý định trả lời Thiên Binh này, mà là mở miệng nói với Tôn Ngộ Không ở bên cạnh!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không gật nhẹ đầu rồi nhanh chóng giơ Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của mình lên!

Sau khi dung hợp với Đồ Vu Kiếm, hiện tại Như Ý Kim Cô Bổng cũng có được hiệu quả đặc biệt bỏ qua 99% phòng ngự!

Lại thêm hiệu quả đặc biệt của Song Sinh Tinh Du cũng được Tôn Ngộ Không phát động nữa!

Một đòn toàn lực của Tôn Ngộ Không đập xuống đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn!

Một gậy này thật sự cũng coi là có uy năng hủy thiên diệt địa rồi!

- Chờ một chút! Đại Thánh gia, trước đừng ra tay, chuyện gì cũng từ từ nói, quân tử động khẩu, không động thủ!

Mắt thấy Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của Tôn Ngộ Không đã được giơ lên, lại nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không, những Thiên Binh trấn thủ Nam Thiên Môn này lập tức biết là kẻ đến không thiện, bọn họ vội vàng sợ hãi hô to lên!

Chỉ có điều là hành động của Tôn Ngộ Không há có thể bởi vì những Thiên Binh này kêu to mà dừng lại?

Như Ý Kim Cô Bổng được Tôn Ngộ Không giơ cao hung hăng đập xuống, nhanh chóng rơi vào phía trên đại trận phòng hộ Nam Thiên Môn!

Đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn này tựa như là một cái lồng thủy tinh vậy, trong nháy mắt đã bị Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không công kích đến hỏng mất!

- Đi mau, nhanh đi thông báo cho bệ hạ. . .

Mắt thấy đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn lại bị Tôn Ngộ Không đánh nát, mấy Thiên Binh, Thiên Tướng trấn thủ lập tức sở hãi, tiếp đó, chạy tan tác như ong vỡ tổ!

Kỳ thực, Nam Thiên Môn này bị đánh nát, những Thiên Binh, Thiên Tướng này căn bản không cần đi thông báo Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Dù sao, đại trận phòng hộ của Nam Thiên Môn này đều bị đánh nát, động tĩnh tạo ra cũng cực kỳ khổng lồ, hơn phân nửa Tiên Quan, Thần Tướng của Thiên Đình đều có thể cảm nhận được!

Chỉ có điều dù sao công việc của bọn họ cũng là trấn thủ Nam Thiên Môn, dù động tĩnh khi Nam Thiên Môn bị đánh nát cũng đủ để tất cả mọi người đều biết nhưng báo cáo cùng không báo cáo là hai việc vô cùng khác biệt!

- Lợi hại! Cây gậy này quả nhiên là lợi hại!

Mặc dù đã sớm quen thuộc vớiNhư Ý Kim Cô Bổng, thế nhưng mà, nhìn cây gậy ở trong tay củabản thân, vô luận là dùng bao nhiêu lần, Tôn Ngộ Không vẫn như cũ cảm thấy vô cùng vui vẻ!

Như Ý Kim Cô Bổng này cũng thật là lợi hại!

Hình như căn bản không có thứ gì có thể chống đỡ được một gậy của bản thân!

- Tốt rồi, đi vào đi!

Lần này bọn họ đến đây với mục đích gây chuyện là chính, cho nên, hoàn toàn không có khách sáo như mọi lần nữa!

Sau khi đánh nát phòng ngự của Nam Thiên Môn, Giang Lưu mang theo Tôn Ngộ Không cứ như vậy xông tới rồi!

Nếu như là có thể nhân cơ hội này để đánh chết Ngọc Hoàng Thượng Đế thì không thể tốt hơn rồi!

Nhưng nếu như không được thì chuyện này huyên náo càng lớn, mới càng ngày càng có thể chứng minh mình bây giờ phẫn nộ thế nào!

Vì thế, chuyện tìm Chuẩn Đề tính sổ cũng sẽ càng thêm hợp tình hợp lý!

. . .

Ở trong lòng của Giang Lưu có suy nghĩ gì tạm thời không nói!

Ở một bên khác, Ngọc Hoàng Thượng Đế nguyên bản vẫn đang nằm nghỉ ngơi ở trong tẩm cung của mình!

Đột nhiên, cảm giác được chấn động khổng lồ truyền đến, điều này làm cho biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi biến đổi!

Đồng thời, hắn cũng nhanh chóng trải rộng thần niệm của bản thân ra để kiểm tra!

Rất nhanh, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế trở nên âm trầm xuống rồi!

Nam Thiên Môn lại bị đánh nát rồi sao?

Hơn nữa lại là hai người Huyền Trang cùng với Tôn Ngộ Không ra tay, và bây giờ bọn họ đang chạy đến đây!

- Tình huống như thế nào . . .

Vào lúc này, Ngọc Hoàng Thượng Đế thật là có một loại cảm giác muốn giơ chân chửi má nó!

Bản thân cũng đã ra lệnh phong bế Thiên Đình, không hỏi chuyện bên trong Tam Giới Lục Đạo!

Thế nhưng mà không lý do, đám người Huyền Trang tại sao lại đến, hơn nữa, khí thế còn là hùng hổ, kẻ đến không thiện vậy?

- Bệ hạ, bệ hạ, không xong, đánh vào đến, Chiên Đàn Công Đức Phật cùng Đại Thánh gia, hai người bọn họ đang đánh vào đến. . .

Khi mà trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn đang âm thầm tức giận, cũng âm thầm ngưng trọng thì hai Thiên Binh nguyên bản có nhiệm vụ trấn thủ Nam Thiên Môn hoảng hốt, vội vàng chạy tới trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, bối rối hô to lên!

- Tình huống gì?

Sau khi nghe được lời nói của hai Thiên Binh này, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng hỏi:

- Vô duyên vô cớ, hai người Huyền Trang cùng với Tôn Ngộ Không vì sao lại đánh nát Nam Thiên Môn đi vào với khí thế hung hăng như vậy? Bọn họ có nói là vì sao mà đến hay không?

- Khởi bẩm Bệ hạ! Chúng thần không biết!

Nghe được câu hỏi dò của Ngọc Hoàng Thượng Đế, hai Thiên Binh cũng lập tức nói:

- Vừa rồi sau khi hai người Chiên Đàn Công Đức Phật cùng Đại Thánh gia đi tới, chúng ta cũng đã hỏi bọn họ, vì cái gì tới đây!

- Thế nhưng mà bọn họ không nói bất cứ một câu nào, Đại Thánh gia đã giơ Như Ý Kim Cô Bổng lên động thủ!

- Ngay cả lời đều không nói mà đã động thủ trước ư?

Sau khi nghe được lời nói của hai Thiên Binh này, Ngọc Hoàng Thượng Đế nhíu chặt mày lại, cảm thấy vô cùng khó giải quyết!

Bình thường thì nếu như là sự việc còn có khả năng cứu vãn, Huyền Trang đều là tiên lễ hậu binh, ít nhất cũng sẽ sớm tuyên cáo lý do động thủ đi?

Thế nhưng mà không nói bất cứ một câu nào mà động thủ trước giống như ngày hôm nay thì thực sự là lần đầu tiên!

- Lão đầu Ngọc Hoàng Thượng Đế, cút ra đây cho lão Tôn!

Khi mà trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn đang ngưng trọng, âm thầm suy nghĩ chuyện khác biệt này thì đột nhiên, một tiếng quát lớn vang lên, gần như vang vọng toàn bộ Thiên Đình!

Sau khi nghe được lời nói này, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng không thể ngồi yên được nữa. Hắn lập tức bay ra, vừa vặn có thể nhìn thấy hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không nhanh chóng tới rồi!

- Huyền Trang, Tôn Ngộ Không, hai người các ngươi đột nhiên hung hăng xông vào Thiên Đình ta như thế là có ý gì?

Biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế âm trầm, hắn nhìn chằm chằm vào hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không rồi mở miệng hỏi!

- Hừ, Ngọc Hoàng Thượng Đế, chuyện chính ngươi làm mà đến lúc này, còn muốn làm bộ không biết hay sao?

Nghe được câu hỏi dò của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu hừ lạnh một tiếng nói!

Vừa dứt lời, Giang Lưu không có ý định nói nhảm quá nhiều, hắn lập tức giơ tay của lên mình lên!

Thí Thần Thương xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Giang Lưu, đồng thời, Liên Hoa Tam Thập Lục Phẩm cũng nhanh chóng bay ra, hào quang màu vàng nhanh chóng bao phủ Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Tôn Ngộ Không cũng không có ý định nói nhảm, Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay được giơ cao lên, tiếp đó, hung hăng đập xuống đầu của Ngọc Hoàng Thượng Đế!

- Chờ một chút! Huyền Trang, cho dù các ngươi muốn động thủ, cũng không phải là nên nói rõ ràng hay sao? Các ngươi đột nhiên ra tay, đến tột cùng lý do gì?

Mắt thấy hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không vừa mới gặp mặt đã động thủ, hơn nữa vừa ra tay chính là hạ sát thủ, Ngọc Hoàng Thượng Đế thật sự là bị giật nảy mình, mở miệng hỏi!

- Hừ, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, đến lúc này, ngươi còn muốn giảo biện hay sao? Ta cũng sẽ không lại nghe ngươi cãi chày cãi cối nữa!

Giang Lưu hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không cho Ngọc Hoàng Thượng Đế cơ hội nói nhiều!

Công kích của hắn nhanh chóng bắn thẳng về phía Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Tự nhiên, Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của Tôn Ngộ Không cũng ầm ầm đập xuống dưới!

- Chuyện . . . Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Ta đến cùng là đã làm chuyện gì?

Vào lúc này, đối mặt với sự giáp công của hai người Giang Lưu cùng với Tôn Ngộ Không, Ngọc Hoàng Thượng Đế sắp khóc ra tới rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận