Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1330: Trư Bát Giới khiến mọi người lau mắt nhìn



Có đôi khi, ngươi phí hết tâm sức đi khắp nơi nhờ người giúp đỡ, nhưng vẫn không thể giải quyết được những việc mà đối với một vài người có thân phận mà nói, chỉ là một câu nói mà thôi.

Câu nói này cũng giống như chuyện của Phạn Đàm Quyết vậy.

Bởi vì Phạn Đàm Quyết có liên quan đến toàn bộ Phật Môn, vì vậy cho dù là một cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh cũng không cách nào loại bỏ hậu quả xấu do Phạn Đàm Quyết mang lại được.

Thậm chí là sự tồn tại như Tam Hoàng Ngũ Đế cũng không thể ra tay giúp.

Tuy nhiên, đối với Thánh Nhân mà nói, chuyện này không được tính là vấn đề gì cả.

Là vì chuyện này sẽ đắc tội Nhị Thánh của Tây Phương Giáo? Đắc tội rồi thì lại làm sao?

Lão Tử tự xưng là đứng đầu sáu vị Thánh Nhân, mặc dù nói là tuân theo tín niệm vô vi không màng gì cả, nhưng chẳng lẽ lại sợ Nhị Thánh của Phật Môn sao?

Vì vậy, đối với Thánh Nhân Lão Tử mà nói, chuyện Phạn Đàm Quyết chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng nhắc đến mà thôi.

Mình đã hứa sẽ ban thưởng cho đồ tôn, phàm là cầu cái gì thì đều sẽ không từ chối. Lão Tử cảm thấy hắn sẽ đề nghị một phần thưởng khá quan trọng mới đúng.

Ví dụ như? Cho hắn chí bảo phòng ngự đệ nhất Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp?

Tuy nhiên, trước phần thưởng mà đích thân mình mở miệng đồng ý, thứ mà Trư Bát Giới yêu cầu chẳng qua chỉ là chuyện Phạn Đàm Quyết?

Trư Bát Giới gật đầu đáp lại:

- Không sai, sư tổ, thứ mà đệ tử cầu chỉ có cái này…

Lão Tử sợ Trư Bát Giới vì ngại ngùng mới không dám đề ra yêu cầu, bèn lên tiếng nhắc nhở:

- Ngươi phải biết rằng, ta đã đáp ứng ngươi, chỉ cần có yêu cầu ta sẽ không từ chối. Cho dù ngươi muốn chí bảo gì, sư tổ cũng sẽ không cự tuyệt!

- Đồ tôn hiểu được tâm ý của sư tổ gia, nhưng thứ mà đồ tôn muốn chỉ có như vậy mà thôi!

Nghe Lão Tử nói, trên mặt Trư Bát Giới quả thực lướt qua một tia do dự, có thể lấy được chí bảo làm phần thưởng? Tuy nhiên, chỉ hơi do dự một lúc, Trư Bát Giới vẫn cắn răng khẳng định lựa chọn của mình.

Sau một hồi im lặng, Lão Tử cảm khái nói:

- Xem ra giữa ngươi và Huyền Trang cũng không phải vì việc thỉnh kinh Tây Hành mà miễn cưỡng đi cùng với nhau. Ngươi thật sự coi hắn như người thân thiết mà đối đãi!

Lão Tử đương nhiên biết rõ Trư Bát Giới có tính tình như thế nào.

Vì vậy, cũng rất rõ rằng hắn phải hạ bao nhiêu quyết tâm vì Giang Lưu mà từ bỏ chí bảo mà mình ban thưởng cho.

Trong nhất thời, tâm trạng của Lão Tử có hơi phức tạp, có loại cảm giác như cha mẹ nhìn con gái gả đi, trong lòng vừa vui mừng vừa buồn rầu vừa không nỡ.

Trư Bát Giới cúi đầu nói:

- Sư tổ, lý niệm mà Nhân Giáo chúng ta vẫn luôn tuân thủ là vô vi, thuận theo tự nhiên. Vì vậy, đồ tôn cũng chỉ làm theo bản tâm của mình mà thôi!

Vừa nói đến đây, Trư Bát Giới hơi dừng lại, sau đó có hơi lo lắng nhìn Lão Tử, nói:

- Sư tổ gia, ngươi đã hứa với đồ tôn, nếu có yêu cầu sẽ không chối từ, ngươi sẽ không nuốt lời chứ?

Nhìn thấy dáng vẻ Trư Bát Giới hoài nghi chính mình, Lão Tử vừa tức giận vừa buồn cười mắng một câu:

- Nói bậy, lời của Thánh Nhân, đã nói là làm, sao có thể nuốt lời?

Ngay sau đó, búng tay một cái, dạy cho Trư Bát Giới một bài học nho nhỏ.

- A!

Trư Bát Giới đưa tay ôm trán, không khỏi bị đau mà kêu lên, chỉ cảm thấy giống như trời đất đang xoay chuyển.

Khi định thần lại, hắn mới phát hiện ra không biết mình đã rời khỏi Bát Cảnh Cung từ lúc nào, đang rơi xuống Tiên giới.

Sau khi nghĩ lại, nếu sư tổ đã đồng ý với mình thì nhất định sẽ không nuốt lời, cho nên Trư Bát Giới cũng không có ý nói gì thêm, xoay người đi tới phàm trần.

Đồng thời Trư Bát Giới cũng mở hộp thoại ra, gửi tin cho Giang Lưu:

- Sư phụ, chuyện Phạn Đàm Quyết, lão Trư ta đã giải quyết xong rồi, ngươi cứ yên tâm đi!

Tít tít tít!

Lúc này Giang Lưu đang ngồi trên đầu Tiểu Bạch Long, đang nghĩ cách giải quyết vấn đề của Phạn Đàm Quyết, thì lúc này trong đầu chợt vang lên âm thanh báo có tin tức.

Mở khung đối thoại với Trư Bát Giới, Giang Lưu nhìn tin nhắn Trư Bát Giới gửi tới, sửng sốt.

Chuyện gì đây? Đã giải quyết xong?

Mình bên này lao tâm khổ tứ tìm rất nhiều đại lão cấp bậc Chuẩn Thánh để hỏi thăm, thậm chí còn tìm tới cả Tam Hoàng Ngũ Đế, đừng nói là giải quyết được, đến một phương án có thể dùng được còn không có, vậy mà Trư Bát Giới lại nói đã được giải quyết?

Trong lòng ngạc nhiên, Giang Lưu bèn lập tức phát cuộc gọi video cho Trư Bát Giới.

Rất nhanh video đã được kết nối, Giang Lưu có thể nhìn thấy lúc này Trư Bát Giới đang cưỡi mây đạp gió.

Giang Lưu mở miệng hỏi Trư Bát Giới:

- Bát Giới, rốt cuộc chuyện là sao vậy? Ngươi nói sự việc đã được giải quyết?

Trư Bát Giới gật đầu đáp:

- Sư phụ, quả thật là đã giải quyết xong!

Giang Lưu ngạc nhiên hỏi Trư Bát Giới:

- Ngươi, ngươi giải quyết như thế nào?

- Sư phụ, chuyện là như thế này! Lão Trư ta nghe lời ngươi đi tới Đâu Suất Cung một chuyến. Sau đó, Lão Quân bảo ta đi tìm Thánh Nhân xin giúp đỡ. Vì vậy, lão Trư ta đã đến Hư Không cảnh giới một chuyến, tìm Lão Tử của Bát Cảnh Cung...

Trư Bát Giới cất tiếng trả lời, kể lại một số tình huống tương quan cho Giang Lưu.

Tất nhiên, chuyện Thái Thượng Lão Quân bảo Giang Lưu lấy cái gọi là nhân quả ra giao dịch, chuyện này Trư Bát Giới không nói.

Ngoài ra, việc sư tổ gia Lão Tử đã nói đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào mà hắn đưa ra, thậm chí có thể dùng chí bảo phòng ngự đệ nhất Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp làm phần thưởng, Trư Bát Giới cũng không có nói đến.

- Quả nhiên không hổ là đồ tôn độc đinh đơn truyền của Thánh Nhân nhỉ?

Mặc dù có rất nhiều chuyện Trư Bát Giới đều không nói ra, nhưng nghe những lời của Trư Bát Giới, Giang Lưu cũng biết chuyện mà mình phí hết tâm tư cũng không tìm được cách giải quyết đã thực sự được Trư Bát Giới âm thầm không tiếng động giải quyết rồi. Điều này khiến trong lòng Giang Lưu không khỏi cảm khái.

Bình thường, Bát Giới quả thật là tùy ý lười biếng, thậm chí ban đầu mình còn vì việc hắn trầm mê vào nữ sắc mà trách tội một phen.

Tuy nhiên, ở thời điểm quan trọng, Trư Bát Giới vẫn phát huy tác dụng đáng kể.

Chuyện lần này ngược lại thực sự khiến Giang Lưu phải lau mắt nhìn lại Trư Bát Giới.

Mặc dù Giang Lưu không tận mắt nhìn thấy tình hình của quốc vương nước Nữ Nhi tốt lên, nhưng nếu chính miệng Thánh Nhân Lão Tử đã đồng ý, vậy thì chuyện này sẽ không có gì ngoài ý muốn.

Sau đó, đoàn người Giang Lưu đều lần lượt quay trở lại trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Sau đó, vừa nghe hết toàn bộ câu chuyện, Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tĩnh và Tiểu Bạch Long đều thay đổi cách nhìn đáng kể về Trư Bát Giới.

Lúc bình thường, tuy rằng dáng vẻ của Trư Bát Giới quả thực rất không đáng tin cậy, nhưng ở thời điểm quan trọng có thể tin cậy được, vậy là đủ rồi.

Tít tít tít!

Như để chứng minh lời nói của Trư Bát Giới, sau khi giải thích cặn kẽ những điều này, không lâu sau, âm thanh nhắc nhở có tin nhắn vang lên trong đầu Giang Lưu.

Giang Lưu mở danh sách bạn tốt của mình ra xem, nhìn thấy ảnh đại diện của Kính Hà Long Vương đang nhấp nháy.

- Chẳng lẽ là…

Nhìn ảnh đại diện của Kính Hà Long Vương đang nhấp nháy, trong lòng Giang Lưu khẽ động, nhanh chóng mở khung đối thoại ra.

Quả nhiên nhìn thấy tin nhắn Kính Hà Long Vương gửi đến, nói về việc quốc vương nước Nữ Nhi, nói rằng hậu quả xấu của Phạn Đàm Quyết gây ra trên người quốc vương nước Nữ Nhi đã bị loại bỏ, đã hoàn toàn phục hồi sức khỏe.

- Quả nhiên…

Nhìn thấy tin nhắn của Kính Hà Long Vương gửi đến, Giang Lưu thầm lẩm bẩm.

Sau một hồi suy nghĩ, Giang Lưu gửi đi một tin nhắn cho Kính Hà Long Vương.

- Ngươi có biết, tình huống của quốc vương nước Nữ Nhi đã được tiêu trừ như thế nào không?

Kính Hà Long Vương nhanh chóng gửi tin nhắn đến.

- Ta còn thực sự nhìn thấy. Từ hư không, một ánh sáng vàng kim đột nhiên rơi xuống và bao trùm lên người quốc vương nước Nữ Nhi. Chẳng bao lâu, hậu quả của Phạn Đàm Quyết trên người nàng ấy đã thành công bị thay đổi!

Nhìn thấy tin nhắn của Kính Hà Long Vương đáp lại, trong lòng Giang Lưu thầm cảm khái.

- Xem ra, quả nhiên là Thánh Nhân Lão Tử ra tay? Đối với Thánh Nhân, chuyện này quả thật không phải chuyện gì khó…

Chư vị Chuẩn Thánh đều không có cách, ngay cả Chuẩn Thánh hàng đầu như Minh Hà lão tổ và yêu sư Côn Bằng cũng không làm gì được.

Nhưng còn Thánh Nhân Lão Tử thì sao? Từ xa buông xuống một đạo ánh sáng vàng kim đã giải quyết được vấn đề. Điều này khiến cho Giang Lưu lại một lần nữa cảm nhận rõ ràng khoảng cách khủng khiếp giữa Thánh Nhân và Chuẩn Thánh.

Sau khi trò chuyện đơn giản vài câu, Giang Lưu đóng khung đối thoại với Kính Hà Long Vương lại. Sau đó, ánh mắt hắn quét qua mấy người Tôn Ngộ Không nói:

- Vừa rồi Kính Hà Long Vương gửi tin đến. Nói hậu quả của Phạn Đàm Quyết đã hoàn toàn bị loại bỏ rồi!

- Tốt quá rồi!

Nghe thấy lời của Giang Lưu, mấy người Tôn Ngộ Không vui mừng reo hò.

Trong lúc vui mừng, Tôn Ngộ Không cũng quay đầu lại nói với Trư Bát Giới:

- Tên ngốc, lão Tôn ta phải lau mắt nhìn ngươi rồi đấy!

Sa Ngộ Tịnh và Tiểu Bạch Long bên cạnh cũng gật đầu đồng ý.

- Quả thực là như vậy, lần này Nhị sư huynh thực sự khiến người ta phải lau mắt nhìn!

Làm liếm cẩu của Giang Lưu, Trư Bát Giới cười hì hì nói:

- Hì hì hì, chuyện của sư phụ đương nhiên cũng là chuyện của lão Trư ta. Nếu lão Trư ta có thể giúp đỡ, đương nhiên phải liều mình một phen!

Giang Lưu cũng nhìn Trư Bát Giới mở miệng hỏi:

- Bát Giới, dù sao lần này vi sư cũng phải cảm tạ ngươi, ngươi muốn cái gì? Chỉ cần vi sư làm được, nhất định sẽ thỏa mãn ngươi!

- Thật sao?

Nghe vậy, hai mắt Trư Bát Giới sáng lên.

- Là thật, chỉ cần vi sư làm được, ta sẽ không keo kiệt!

Giang Lưu gật đầu đồng ý.

- Vậy thì, sư phụ, người có thể để cho tu vi của lão Trư ta tăng lên nhanh chóng, vượt qua Hầu ca được không?

Trư Bát Giới hỏi.

- Việc này, có chút khó khăn…

Nghe vậy, trên mặt Giang Lưu lộ ra vẻ khó xử.

Thật là như vậy, Trư Bát Giới là cấp 83, Tôn Ngộ Không là cấp 88. Có sự chênh lệch 5 cấp, mọi người ai cũng vào phó bản thăng cấp giống như nhau, Trư Bát Giới muốn vượt qua được Tôn Ngộ Không quả thật rất khó.

Trư Bát Giới dường như đoán được Giang Lưu sẽ trả lời như vậy, bèn nói:

- Vậy xin sư phụ ngươi cho đệ tử bí quyết tinh túy để tán gái đi! Để đệ tử trở thành tình thánh được chào đón như ngươi!

Giang Lưu:

- Việc này, chúng ta vẫn là nói đến cách khiến tu vi của ngươi vượt qua Đại sư huynh của ngươi thôi…

Bạn cần đăng nhập để bình luận