Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1279: Nhẫn cấp Thần và Thời Trang Thánh Nhân



Giang Lưu yên lặng chờ đợi trong vườn Cam Thảo, các tiên nữ chăm sóc hoa cỏ ở đây đều có tu vi Phản Hư cảnh, thậm chí là Hóa Thần cảnh, đương nhiên không thể phát hiện ra Giang Lưu đang ẩu giấu trong bóng tối.

Núp trong bóng tối, Giang Lưu cũng có thể nghe được những tiên nữ này đều biết tin Vương Mẫu nương nương đã ngã xuống, ai nấy cũng thấp giọng bàn tán.

Suy cho cùng, xét trên danh nghĩa, Vương Mẫu nương nương chính là người đứng đầu các tiên nữ, càng là chủ nhân của vườn Cam Thảo.

Nhưng mà, Giang Lưu cũng chẳng mấy để tâm tới những lời bàn tán của các tiên nữ này, lúc này bao nhiêu tâm tư của Giang Lưu đều đặt cả trên người mình.

Đầu tiên, quan trọng nhất là cái được gọi là sức mạnh lời nguyền nhân quả không chỉ khiến Ác Thi trực tiếp rớt 3 cấp, mà ngay cả Giang Lưu cũng rớt 1 cấp.

Vốn dĩ tu vi của Giang Lưu đã đạt tới cấp 88, theo đó mà rơi xuống cấp 87.

Nhìn cấp của mình tụt xuống còn 87, trong lòng Giang Lưu tự lẩm bẩm:

- Lúc trước khi ta giết Di Lặc Phật Tổ cũng không có bị rớt cấp, cho nên, lần này giết chết Vương Mẫu nương nương lại bị rớt cấp, chắc không phải là do thân phận của Vương Mẫu nương nương đâu!

Hơn nữa, Ác Thi còn rớt tận 3 cấp, còn hắn thì rớt 1 cấp, là vì Ác Thi là người ra tay, cho nên hắn mới rớt cấp nhiều hơn sao?

Hay là nói thật ra điểm kinh nghiệm bị trừ của hai người là giống nhau, chẳng qua mình cấp cao hơn, sau khi trừ một phần điểm kinh nghiệm tương ứng, mình chỉ giảm một cấp mà thôi, nhưng Ác Thi lại tận 3 cấp?

Được rồi, bất luận là trừ cấp hay là trừ điểm kinh nghiệm, cũng đều không quan trọng.

Tóm lại, bởi vì giết Vương Mẫu nương nương nên mình và Ác Thi đều rớt cấp, đây cũng là sự thật.

Giang Lưu suy nghĩ hồi lâu, trong lòng thầm thở dài.:

- Lời nguyền nhân quả? Cho nên, nói đến cùng thì là do nhân quả sao?

Về nguyên nhân khiến cho cấp độ của mình và Ác Thi giảm xuống, có suy đoán thế này.

Nếu nói nhân quả, thì nhân quả giữa mình và Vương Mẫu nương nương nằm ở chỗ nào?

Nhân quả lớn nhất, phải là do Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi?

Bất kể vì lý do gì, Vương Mẫu nương nương đều cho mình mượn dùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ, mấy năm nay, vẫn luôn đánh phó bản trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ mà tu vi của mấy thầy trò mình tăng lên rất nhiều rất nhiều.

Vậy nên, từ một trình độ nào đó mà nói, cũng có thể nói là hắn nợ nhân quả của Vương Mẫu nương nương?

Sau khi suy nghĩ một hồi, Giang Lưu lại thở dài một hơi.

- Quả nhiên mà? Ở thế giới thần thoại này, nhân quả thực sự tồn tại!

Cái gọi là nhân quả, chính là mang ơn phải báo đáp sao?

Chẳng hạn như mình nợ Vương Mẫu nương nương một nhân quả, nếu Vương Mẫu nương nương bị người ta giết hại, cái đó không liên quan tới mình, theo cái chết của Vương Mẫu nương nương, những nhân quả đó đương nhiên cũng sẽ tan thành mây khói theo.

Nhưng nếu mình tự tay giết chết Vương Mẫu nương nương, vậy thì lại không được! Tác dụng của nhân quả sẽ trực tiếp phát huy, khiến mình và Ác Thi bị giáng cấp.

Nghĩ thông được điểm này, Giang Lưu cũng hiểu ra, tuy giáng cấp là một chuyện bất đắc dĩ, nhưng nói tóm lại, nếu có thể thành công giết chết Vương Mẫu nương nương, đối với mình mà nói, vẫn đáng lắm.

Bớt một cường giả cấp Chuẩn Thánh như Vương Mẫu nương nương, thế lực của Thiên Đình đương nhiên sẽ giảm đi một khúc.

Hơn nữa, sau khi giết chết Vương Mẫu nương nương, cũng không phải không có thu hoạch gì.

Đầu tiên là phương diện tiền vàng, 35 vạn tiền vàng, với Giang Lưu mà nói có thể là một món tài sản không nhỏ, cũng có thể mua được những món đồ chất lượng không tồi trong hệ thống cửa hàng.

Còn có 4,2 tỷ điểm kinh nghiệm nữa?

- Trước đây khi Phật Di Lặc bị giết, đẳng cấp còn cao hơn Vương Mẫu một chút, nhưng điểm kinh nghiệm của Phật Di Lặc lại không cao bằng Vương Mẫu? Xem ra là do gia nhập yếu tố thân phận nên mới có điểm kinh nghiệm thêm vào sao? Điểm kinh nghiệm thêm vào của Vương Mẫu còn cao hơn cả Phật Di Lặc?

Cuối cùng, Giang Lưu còn nghĩ đến thị nữ cấp Đại La Kim Tiên bên cạnh Vương Mẫu.

Sau khi Vương Mẫu bị giết, thị nữ thế mà cũng tan thành mây khói theo? Suy đi nghĩ lại, trong lòng Giang Lưu có một suy đoán, liệu thị nữ đó có phải là Thiện Thi hay Ác Thi của Vương Mẫu không?

Dường như sau khi bản tôn chết đi, tam thi cũng sẽ tan biến theo, mới có thể giải thích được điểm này chăng?

Với tu vi Chuẩn Thánh của Vương Mẫu, chém ra một Thi có sức mạnh Đại La Kim Tiên cũng là chuyện hợp tình hợp lý nhỉ?

Tất nhiên, điều khiến Giang Lưu chú ý nhất vẫn là món đồ được tuôn ra trong bọc không gian.

Thành công giết chết Vương Mẫu xong có tuôn ra rất nhiều thứ, tuy phần lớn đối với Giang Lưu đều hơi có vẻ gân gà, nhưng cũng có một số đồ tốt.

Đầu tiên, Giang Lưu lấy ra một chiếc nhẫn màu đỏ thẫm, thần niệm có thể cảm nhận được trong chiếc nhẫn này có sức mạnh cực lớn, theo ánh mắt nhìn kỹ của Giang Lưu, thông tin thuộc tính tương ứng cũng hiện lên.

Nhẫn Khế Ước Bá Vương (cấp Thần): Yêu cầu cấp 85, lực công kích +3600 vạn, đặc hiệu: Có thể giúp bản thân +5 cấp trong thời gian ngắn, thời gian duy trì 3600 giây, thời gian làm lạnh 3 ngày, vĩnh cửu không mòn.

Đối với Giang Lưu chiếc nhẫn cấp Thần này chính là thứ cần dùng nhất bây giờ.

Không nói đến cộng thêm 3600 vạn lực công kích, đặc biệt là đặc hiệu của chiếc nhẫn này, càng khiến Giang Lưu cảm thấy thần kỳ hơn.

Cấp bậc bây giờ của mình là 87, nếu sử dụng đặc hiệu, trong vòng một giờ, mình có thể tăng đến cấp 92 rồi?

Đây chính là tu vi Chuẩn Thánh hàng thật giá thật đấy!

Rất có ích vào những lúc quan trọng, ví dụ như khi sử dụng Tru Tiên Kiếm, sử dụng Thí Thần thương, đều phải mua phiếu thể nghiệm trang bị trước, nhưng nếu sử dụng đặc hiệu này, khi mua phiếu thể nghiệm trang bị cũng sẽ tiết kiệm được một chút chăng?

Ngoại trừ nhẫn cấp Thần này, còn có một món y phục nửa trong suốt.

Sau khi Giang Lưu lấy kiện y phục đó ra, thông tin thuộc tính tương ứng cũng hiện ra trước mắt hắn.

Thời Trang Thánh Nhân (vật tiêu hao): Sau khi sử dụng, có thể ngẫu nhiên biến thành hình dạng một vị Thánh Nhân, lấy giả loạn thật, thời gian duy trì 3600 giây.

- Đồ tốt!

Nhìn bộ y phục hàng tiêu hao nửa trong suốt này, Giang Lưu cũng thầm kinh ngạc.

Biến thành bộ dạng một vị Thánh Nhân, cũng không cần ra tay, chỉ cần hiện thân là cũng đủ khiến người ta hoảng sợ đi?

Phiền phức duy nhất chính là ngẫu nhiên biến thành hình dáng của một vị Thánh Nhân nào đó.

- Mấy vị khác thì cũng thôi, lỡ như sau khi sử dụng, ta ngẫu nhiên biến thành hình dáng của Nữ Oa nương nương thì sao? Đây là hệ thống bắt ta mặc đồ nữ, làm nữ trang đại lão à?

Vốn còn tưởng bộ Thời Trang Thánh Nhân này là món bảo vật mạnh mẽ lắm, nhưng nghĩ tới việc mình có thể sẽ biến thành hình dáng của Nữ Oa nương nương, khóe miệng Giang Lưu giật giật, rồi vội vàng lắc đầu, vứt đi mấy suy nghĩ đang ẩn hiện trong đó.

Chỉ cảm thấy hình ảnh quá đẹp, không dám nhìn thẳng!

Ngoại trừ Thời Trang Thánh Nhân và nhẫn Bá Vương Khế Ước ra, còn có một trang bị cấp Sử Thi và một số đạo cụ cùng tài liệu khác, đối với Giang Lưu cũng chẳng có tác dụng gì mấy.



Giang Lưu không vội rời khỏi Thiên Đình, hắn cũng không rời khỏi được, trốn trong vườn Cam Thảo lặng lẽ chờ đợi, kiểm kê lại những đồ vật trong bọc không gian của mình, đồng thời cũng suy nghĩ nên tiến hành cục diện tiếp theo như thế nào.

Vương Mẫu nương nương đã ngã xuống, ba vị Chuẩn Thánh đã mất đi một vị, tiếp theo, có nên ra tay với Phật Di Lặc của Phật Môn không đây?

Thiên Đình mất đi một vị Chuẩn Thánh, cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh với Phật Môn đúng không ?



Không nói Giang Lưu ở trong vườn Cam Thảo có tâm trạng thế nào, sau khi Ngọc Đế nhìn thấy thi thể của Vương Mẫu, hắn nhanh chóng đưa thi thể của Vương Mẫu lao về phía động Địa Tạng.

Mấy năm gần đây, phàm là có Tiên Phật nào táng mệnh, Địa Tạng Vương Bồ Tát sẽ chẳng hề nể mặt, lập tức cho chuyển thế đầu thai.

Ngọc Đế sợ mình đến muộn một chút thì sẽ không kịp cứu người nữa.

U Minh Địa Phủ chính là nơi cho quỷ hồn dung thân, theo Ngọc Hoàng Đại Đế xuất hiện, ánh sáng chói lóa tỏa ra từ trên người hắn.

Giống như mặt trời chói chang xuất hiện ở nơi luôn tối tăm, trong phút chốc, vô số quỷ hồn đều kinh hãi bỏ chạy.

Ngay cả đám đầu trâu mặt ngựa, Hắc Bạch Vô Thường kia cũng không dám nhìn thẳng vào Ngọc Đế.

Đường đường là Ngọc Hoàng Đại Đế mà lại xuất hiện ở U Minh Địa Phủ này? Rốt cuộc vì sao Ngọc Đế lại đến đây, đám quỷ sai không cần nghĩ cũng có thể đoán được.

Dù sao chuyện Vương Mẫu nương nương ngã xuống cũng có thể coi là chuyện kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu.

Quả nhiên, Ngọc Hoàng Đại Đế xuống Địa Phủ, cũng chẳng hề do dự, trực tiếp bay thẳng tới động Địa Tạng.

Tiểu Sa di ở cửa động Địa Tạng nhìn thấy Ngọc Đế kim quang chói lóa đứng trước mặt mình, sắc mặt hơi biến, vội vàng cúi đầu hành lễ:

- Tham kiến Ngọc Đế bệ hạ!

Thế nhưng, Ngọc Đế cũng chẳng để tâm đến câu chào của tiểu Sa di này, trong lòng hắn gấp gáp, xông thẳng vào trong động Địa Tạng.

Sau khi vào trong động Địa Tạng, Ngọc Đế nhìn thấy Địa Tạng Vương Bồ Tát đang ở bên cạnh hồ Tẩy Hồn.

Mà trong hồ Tẩy Hồn, một linh hồn đang ngâm trong đó, đồng thời, vô số ký ức đang bị nước hồ của hồ Tẩy Hồn này tẩy sạch!

Mắt thấy linh hồn của Vương Mẫu bị ném vào trong hồ Tẩy Hồn nhanh như vậy, sắp mặt Ngọc Đế đại biến, tức giận quát lên:

- Địa Tạng, ngươi làm càn, còn không thả hồn phách của Dao Cơ ra cho quả nhân!

Vừa dứt lời, cũng chẳng thèm đợi Địa Tạng Vương Bồ Tát hành động, Ngọc Đế đã không nhịn được mà tự mình động thủ, giơ tay bắt lấy hồn phách của Vương Mẫu đang ở trong hồ Tẩy Hồ.

- Ngọc Đế bệ hạ!

Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của Ngọc Đế, sắc mặt Địa Tạng Vương trầm xuống, thân hình lóe lên, chặn trước mặt Ngọc Đế.

Hai tay chắp vào nhau, Địa Tạng Vương nói:

- Bệ hạ, ngươi là chủ của Tam giới, biết chuyện tất cả Tiên Phật vẫn lạc trọng sinh đều do bần tăng an bài, vẫn mong bệ hạ đừng làm khó ta!

- Tránh ra cho ta!

Chỉ là, giao tình giữa Ngọc Đế và Vương Mẫu gần như có thể nói là tồn tại suốt từ thời kỳ Thái Cổ tới giờ, chính mắt nhìn thấy hồn phách của Vương Mẫu ngâm chìm trong cái hồ Tẩy Hồn này, Ngọc Đế sao có thể bận tâm nhiều như thế được?

Trong miệng quát một câu, Ngọc Đế lập tức phất tay áo.

Tuy rằng thân phận của Địa Tạng Vương Bồ Tát bất phàm, nhưng dù sao cũng chỉ có tu vi là Đại La Kim Tiên thôi, làm sao có thể cản được Ngọc Đế?

Với cái phất áo kia của Ngọc Đế, Địa Tạng Vương Bồ Tát chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh khủng khiếp khó có thể hình dung ào tới, cơ thể hoàn toàn không theo khống chế bị hất bay ra ngoài…

Bạn cần đăng nhập để bình luận