Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1429: Chăm chăm nhổ lông dê một con đã?



Nghe lời Nhiên Đăng Phật Tổ nói, Giang Lưu mở miệng nói:

- Ngươi gọi đi, cho dù ngươi gọi nát họng, cũng sẽ không... Ặc, xùy, ngại quá, nói sai rồi. Phật Tổ yên tâm, ta sẽ không đả thương ngươi và tính mạng của ngươi!

Trong khi nói chuyện, hắn giơ Đồ Vu kiếm trong tay lên, không phí lời, một kiếm chém thẳng về phía Nhiên Đăng Phật Tổ.

Khi Giang Lưu tấn công đến, vẻ mặt Nhiên Đăng Phật Tổ ngạc nhiên, nỗ lực né tránh, đồng thời cũng hét lớn:

- Huyền Trang, bây giờ thương thế của ta mới vừa khỏi hẳn, thực lực bị hao tổn, khó có thể phát huy tác dụng đối với việc ngươi đột phá! Vẫn là lần sau bàn lại đi!

- Không sao đâu, với ta đều giống nhau cả.

Nghe Nhiên Đăng Phật Tổ kêu to, động tác trên tay Giang Lưu không chần chờ chút nào.

Từng kiếm khí Đồ Vu Kiếm liền mạch, liên tiếp.

Cùng lúc đó, Ác Thi bên cạnh cũng không có ý khoanh tay đứng nhìn. Hắn cũng vọt lên, liên thủ với Giang Lưu.

Bọn Tôn Ngộ Không đã đuổi tới từ trong Linh Lung Tiên Phủ. Nhìn trận đấu bên này, Trư Bát Giới cảm khái nói:

- Sư phụ thật mạnh! Hiện giờ đã hoàn toàn có thể đè ép Nhiên Đăng Phật Tổ.

Nhìn chiến đấu giữa bầu trời, một nụ cười cũng lộ ra trên mặt Tôn Ngộ Không, sắc mặt mang theo chờ mong, nói:

- Hừ hừ hừ, lão Tôn cũng cảm thấy khoảng cách đột phá Chuẩn Thánh càng ngày càng gần.

Trước đây bởi vì Giang Lưu giết Vương Mẫu dẫn đến lời nguyền nhân quả nên hạ một cấp. Cấp bậc của Tôn Ngộ Không còn cao hơn Giang Lưu một cấp!

Mặc dù mấy ngày nay điểm kinh nghiệm của Giang Lưu có rất nhiều đều dựa vào ban thưởng do hoàn thành nhiệm vụ.

Thế nhưng xét từ mặt đẳng cấp, Tôn Ngộ Không cũng đã đến cấp 89 rồi.

Theo lời hắn nói, hắn cách Chuẩn Thánh tịnh giới càng ngày càng gần cũng không tính là phóng đại.

Tôn Ngộ Không bên này thế nào tạm thời không nói.

Dưới sự liên thủ của Giang Lưu và Ác Thi, Nhiên Đăng Phật Tổ tự nhiên không phải đối thủ.

Đấu tầm một khắc đồng hồ, thanh máu trên đầu Nhiên Đăng Phật Tổ lại trống rỗng lần nữa, lâm vào trạng thái trọng thương sắp chết.

Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống nhắc nhở lại vang lên trong đầu Giang Lưu lần nữa.

Nhắc nhở: Thu được 3,5 tỷ điểm kinh nghiệm, thu được 13 vạn lượng tiền vàng. Phát động hiệu quả Vô Song, thu được 7 tỷ điểm kinh nghiệm, thu được 26 vạn lượng tiền vàng.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên. Mặc dù điểm kinh nghiệm và tiền vàng đều giảm xuống một đoạn nhưng đây vẫn là thu hoạch lớn lao như cũ đối với Giang Lưu.

Nhìn thanh điểm kinh nghiệm, chỉ còn lại hơn 10 tỷ điểm kinh nghiệm sau cùng là hắn đã có thể thăng cấp.

Suy nghĩ hiện lên trong lòng Giang Lưu. Nói thế thì ngược lại mình nên giết Nhiên Đăng Phật Tổ thêm mấy lần nữa?

Có danh hiệu Vô Song, điểm kinh nghiệm có thể tăng gấp đôi.

Nếu mình quét một mình hắn, hôm nay có lẽ có thể quét đến cấp 90 rồi nhỉ?

Có câu nói rất hay, mặc dù nhổ lông dê nhưng cũng không nên nắm lấy một con dê liều mạng nhổ.

Thế nhưng khi bắt lấy một con, nhổ một con là đủ rồi. Giang Lưu đương nhiên không có suy nghĩ buông tay.

Sau khi thấy Nhiên Đăng Phật Tổ đã hôn mê, tiếp theo Giang Lưu lại dùng tổ hợp kỹ năng Quan Âm Chú và Trị Dũ Thánh Thủ, kéo lượng máu của Nhiên Đăng Phật Tổ lên.

- Ha ha ha, Phật Tổ à, ta cảm giác khoảng cách đột phá càng ngày càng gần...

Nhìn Nhiên Đăng Phật Tổ đã tỉnh lại, sắc mặt Giang Lưu lộ ra nụ cười xấu xa, mở miệng nói.

Đồng thời hắn còn lấy ra một bình nước thuốc trị liệu trên tay.

- Cáo từ!

Chỉ là Nhiên Đăng Phật Tổ cũng không nhìn nước thuốc trị liệu trong tay Giang Lưu thế nào, thân thể run rẩy, quẳng xuống một câu như vậy, chuyển thân đào mệnh.

- Đi được chắc?

Thấy bóng dáng Nhiên Đăng Phật Tổ chuyển thân đào mệnh, khóe miệng Giang Lưu hơi giương lên, đồng thời cũng đuổi theo.

Trước đó, lúc đuổi theo từ Linh Lung Tiên Phủ, bởi vì danh hiệu Vô Song tăng gấp đôi tốc độ di chuyển nên hắn đã đuổi kịp thân hình Nhiên Đăng Phật Tổ.

Hiện tại, hắn có thể trốn được sao?

Một đuổi một chạy, khoảng một nén nhang, Giang Lưu lại lần nữa ngăn cản đường đi của Nhiên Đăng Phật Tổ.

- Huyền Trang, ngươi!

Nhiên Đăng Phật Tổ vừa sợ vừa giận nhìn Giang Lưu, thật sự phát cáu.

Nếu Huyền Trang thật sự muốn giết hắn thì sao?

Đây cũng không đúng! Bởi vì mỗi lần đến lúc Nhiên Đăng Phật Tổ bị đánh gần chết, Giang Lưu đều sẽ chữa khỏi thương thế cho hắn, đủ để thấy Giang Lưu không có sát tâm với hắn.

Thế nhưng cứ níu lấy hắn không thả như vậy, Nhiên Đăng Phật Tổ lại cảm thấy phi thường phẫn nộ và bất đắc dĩ.

Hắn muốn đột phá Chuẩn Thánh, muốn chém ra Bản Ngã Thi, mặc dù là việc vui lớn, việc vui lớn quan hệ với Phật Môn.

Thế nhưng vì Phật Môn mà để hắn mỗi lần đều bị đánh đến gần chết?

Nhiên Đăng Phật Tổ tất nhiên không cao cả thế.

Nhưng đến mức này, Giang Lưu đã không còn gì để nói.

Vì thế hắn không đợi Nhiên Đăng Phật Tổ nói hết lời, Giang Lưu lại giơ Đồ Vu kiếm trong tay lên lần nữa.

Thấy lượng máu của Nhiên Đăng Phật Tổ chỉ có hơn phân nửa thôi, Giang Lưu còn vô cùng tri kỷ, trước tiên dùng Quan Âm Chú cho hắn, đẩy đầy lượng máu, lúc này mới ra tay.

Đánh thì đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát, lúc Giang Lưu tấn công đến, hiện giờ Nhiên Đăng Phật Tổ gần như đã có ám ảnh tâm lý.

Lại tầm một khắc đồng hồ trôi qua, thanh máu trên đầu Nhiên Đăng Phật Tổ đã trống rỗng lần nữa.

Âm thanh hệ thống nhắc nhở lại vang lên trong đầu Giang Lưu lần nữa.

Nhắc nhở: Thu được 2,2 tỷ điểm kinh nghiệm, thu được 8 vạn lượng tiền vàng. Phát động hiệu quả Vô Song, thu được 4,4 tỷ điểm kinh nghiệm, thu được 16 vạn lượng tiền vàng!

Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, lại là 4,4 tỷ điểm kinh nghiệm tới tay.

Giang Lưu nhìn thanh điểm kinh nghiệm của mình. Tốt rồi, hiện tại chỉ kém tầm 10 tỷ điểm kinh nghiệm cuối cùng.

Lại giết mấy lần xem sao?

Giang Lưu lại ném kỹ năng Quan Âm Chú và Trị Dũ Thánh Thủ về hướng Nhiên Đăng Phật Tổ như cũ, để thanh máu của Nhiên Đăng Phật Tổ lại tăng lên lần nữa.

Thấy Nhiên Đăng Phật Tổ lại tỉnh lại lần nữa, sắc mặt Giang Lưu cũng lại hiện lên nụ cười chân thành, nói với Nhiên Đăng Phật Tổ:

- Phật Tổ, hiện tại ta thật sự cảm giác đột phá càng ngày càng gần.

Chỉ là lúc nghe lời Giang Lưu nói, Nhiên Đăng Phật Tổ cũng không tiếp tục phản ứng kịch liệt mà lại giơ tay lên chặn lại lời Giang Lưu nói:

- Tốt rồi, Huyền Trang, việc đã đến nước này, không cần nói nhiều!

- Hắn đã từ bỏ rồi?

Thấy vẻ mặt Nhiên Đăng Phật Tổ bình tĩnh, dáng vẻ đã nhận mệnh, Giang Lưu âm thầm lẩm bẩm trong lòng.

- Vậy đa tạ Phật Tổ thông cảm! Nếu hôm nay có thể đột phá, Phật Tổ trợ giúp ta, ta tất nhiên...

Đùng! Còn không đợi Giang Lưu nói xong, đột nhiên có một khí tức vô cùng mạnh mẽ xuất hiện trên người Nhiên Đăng Phật Tổ.

Đồng thời vầng sáng đỏ tươi như máu cũng lóe lên trên người hắn.

Theo khí tức tăng vọt, Nhiên Đăng Phật Tổ kêu lên một câu:

- Thuật Thiên Phật Độn Huyết!

Chợt, thân hình như điện, trong chớp mắt đã biến mất trên bầu trời.

- Đây là muốn chạy trốn sao? Tốc độ thật nhanh!

Thấy Nhiên Đăng Phật Tổ thế mà sử dụng pháp thuật tự mình hại mình để đào mệnh, Giang Lưu vừa sợ vừa vội trong lòng.

Hắn cũng thi triển pháp thuật Thê Vân Tung tốc độ cao nhất, đuổi theo hướng Nhiên Đăng Phật Tổ.

Chỉ là cho dù là có danh hiệu Vô Song tăng phúc tốc độ, Giang Lưu cũng chỉ có thể nhìn thân hình Nhiên Đăng Phật Tổ càng ngày càng xa. Sau cùng hoàn toàn biến mất không thấy.

Trơ mắt nhìn thân hình Nhiên Đăng Phật Tổ cứ như vậy hoàn toàn tiêu biến trước mặt mình, Giang Lưu vừa tức vừa bất đắc dĩ trong lòng, nói:

- Hắn cũng quá hẹp hòi rồi đó.

Mình giết hắn thêm mấy lần thì thế nào? Dù sao mình cũng sẽ không đòi mạng hắn!

Mà thế rồi sao? Hắn lại tình nguyện thi triển loại pháp thuật tự mình hại mình chạy trốn, cũng không nguyện ý giúp mình?

Nhiên Đăng Phật Tổ cũng quá hẹp hòi rồi đi?

Đương nhiên, Giang Lưu cũng biết rõ câu càm ràm trong miệng này hoàn toàn do hắn đứng trên lập trường của mình mới càm ràm.

Nếu như là đổi qua một góc độ khác, mỗi lần Nhiên Đăng Phật Tổ đều muốn đánh mình gần chết vì sự đột phá của hắn thì sao?

Mình cũng sẽ sử dụng loại pháp thuật tự mình hại mình này chạy trốn nhỉ?

- Được, cụ thể xem ra còn lại 9,7 tỷ điểm kinh nghiệm.

Nếu Nhiên Đăng Phật Tổ đã biến mất không thấy, như vậy Giang Lưu cũng nghĩ đến việc đi giết những Chuẩn Thánh khác.

Giết cường giả Chuẩn Thánh thu hoạch được nhiều điểm kinh nghiệm hơn so với việc vào phó bản giết những quái cấp thấp.

Chủ yếu hơn là bây giờ hắn đã có được thực lực giết cường giả Chuẩn Thánh.

Nói về cường giả Chuẩn Thánh, khắp thiên hạ có không ít, chỉ là người hắn biết rõ chỉ có hơn hai mươi vị.

Mà phải đi giết ai bây giờ? Thật sự không có đối tượng phù hợp sao?

- Quên đi, chỉ là 9,7 tỷ điểm kinh nghiệm mà thôi, thường xuyên vào phó bản, mười ngày nửa tháng chắc cũng có thể thăng cấp rồi nhỉ?

Giang Lưu kiểm kê một vòng, thật sự tìm không thấy Chuẩn Thánh phù hợp để giết, hắn âm thầm lắc đầu, hình như chỉ có thể làm thế thôi nhỉ?

- Nhưng lúc này, ngược lại có thể đi Ma giới đi một lần!

Đột nhiên lòng Giang Lưu hơi động, ánh mắt hơi nheo lại.

Vô Thiên Phật Tổ là người duy nhất xóa bỏ bạn tốt với hắn đúng không?

Hắn có nên nhân cơ hội này đi luận bàn một trận với Vô Thiên Phật Tổ không?

Hơn nữa Vô Thiên Phật Tổ là bản diện kim sắc cấp 99, nếu có thể giết hắn một lần, nhiều nhất hai lần, hắn sẽ có thể thăng cấp rồi đúng không?

Hơn nữa ngày đến Linh Sơn cũng không xa.

Vô Thiên Phật Tổ cũng nhìn chằm chằm Phật Môn, đến lúc đó có lẽ có thể trở thành trợ lực.

Trước đó mình cần cân nhắc thực lực Vô Thiên Phật Tổ thật tốt, cũng hợp lý phải không?

Vừa nghĩ đến đây, Giang Lưu kéo ra danh sách bạn tốt, gửi một tin tức cho bọn Tôn Ngộ Không.

Nói hắn có chuyện quan trọng cần đi Ma giới một chuyến.

Chợt, Giang Lưu đã đến Bắc Câu Lô Châu với tốc độ cực nhanh, xuyên qua không gian thông đạo giữa nhân gian và Ma Giới, trực tiếp đáp xuống Ma giới.

Càng đến thời điểm then chốt thăng cấp, Giang Lưu càng có cảm giác không thể chờ đợi.

Giết Nhiên Đăng Phật Tổ mấy lần, thu hoạch tầm 20 tỷ điểm kinh nghiệm. Sau khi Giang Lưu nếm được ngon ngọt, hắn khó có thể chịu đựng tốc độ vào phó bản một ngày thu hoạch một tỷ tám trăm triệu điểm kinh nghiệm nữa.

Sau đó, rất nhanh thân hình của Giang Lưu đã tới Đại Nghịch Phật Tự tại Ma giới.

Hắn hoàn toàn không có ý che giấu thân hình, đi tới trước Đại Nghịch Phật Tự, Phật quang tỏa ra trên thân Giang Lưu!

Đồng thời, hắn hét lớn một tiếng:

- Vô Thiên Phật Tổ! Bần tăng tới đây, chẳng lẽ trốn tránh không gặp?

Bạn cần đăng nhập để bình luận