Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1152: Chuẩn Thánh chấn động

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nguyên bản ở bên trong Phật Môn, phần công tác quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này là một miếng bánh thơm ngon.

Chính vì vậy, lúc đầu, Như Lai Phật Tổ mới giao phần công tác này cho Quan Âm Bồ Tát, bởi vì lúc ấy, Quan Âm Bồ Tát là phụ tá đắc lực của Như Lai Phật Tổ.

Rốt cuộc, đi Tây Thiên thỉnh kinh không chỉ là Vô Lượng Lượng Kiếp mà còn quan hệ đến chuyện Phật môn đại hưng, một khi việc này hoàn thành tất nhiên là Thiên Đạo sẽ ban tặng công đức, mà người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh tự nhiên sẽ được chia thêm phần.

Thế nhưng mà, điều bọn họ không nghĩ tới chính là hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này mới được gần một nửa thì Quan Âm Bồ Tát đã nhập ma, đi tới Ma giới.

Sau đó thì sao? Công việc quản lí hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này này rơi vào trong tay của Di Lặc Phật Tổ.

Ngay khi mà Vị Lai Phật Di Lặc Phật Tổ đảm đương phần công tác này, uy tín lập tức tăng mạnh, tựa hồ có thể tạo thành uy hiếp ở trình độ nhất định đối với Hiện Tại Phật Như Lai Phật Tổ.

Vậy kết quả của Di Lặc Phật Tổ thế nào? Chưa làm được bao lâu, Di Lặc Phật Tổ đã bị người giết chết, hơn nữa hung thủ đến nay còn chưa có manh mối gì. Cho dù sau này được hai vị Thánh Nhân cứu sống thế nhưng mà tu vi cũng chỉ còn là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, đối với công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng đã là lực bất tòng tâm. Cuối cùng, chính Di Lặc Phật Tổ mở miệng thỉnh cầu từ đi tới công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này.

Có lẽ là xét thấy kết cục của hai người Quan Âm Bồ Tát cùng Di Lặc Phật Tổ không quá tốt, cuối cùng, Thánh Nhân Chuẩn Đề khâm điểm Minh Vương Khổng Tuyên tiếp nhận nhiệm vụ, trở thành người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh thứ ba.

Lấy thực lực của Khổng Tuyên, dưới tình huống Thánh Nhân không ra mặt, trong thiên hạ không ai có thể đánh bại hắn mới đúng.

Nguyên bản, Chuẩn Đề suy nghĩ là không có sai, thế nhưng mà, ai có thể nghĩ tới, hết lần này tới lần khác mặc dù có thực lực mạnh nhất nhưng thời gian tiếp nhận công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh của Khổng Tuyên lại là ngắn nhất.

Ngũ Sắc Thần Quang bị hủy, thậm chí ngay cả chính hắn đều kém chút nữa là bị giết, kết cục như thế quả thực làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động.

Minh Vương Khổng Tuyên tiếp nhận công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh tựa hồ còn chưa được một năm nhỉ? Thế mà đã rơi vào kết cục này?

Thực lực mạnh nhất thế nhưng thời gian hắn đảm nhận trách nhiệm quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh lại ngắn nhất? Hết lần này tới lần khác người có thực lực yếu nhất là Quan Âm Bồ Tát tựa hồ là thuận lợi nhất?

Vào lúc này, Đại Lôi Âm Tự hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát đều cúi đầu, không dám tiếp xúc với ánh mắt của Như Lai Phật Tổ.

Vô luận như thế nào, kết cục của ba người Quan Âm Bồ Tát, Di Lặc Phật Tổ cùng Minh Vương Khổng Tuyên làm cho tất cả mọi người ở đây ý thức được công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này đáng sợ đến nhường nào.

- Ôi. . .

Sau khi nhìn chung quanh một vòng, nhìn dáng vẻ của tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát ở đây, trong lòng của Như Lai Phật Tổ âm thầm thở dài một hơi.

Mặc dù phản ứng của những Phật Đà này cùng Bồ Tát làm cho người ta cảm thấy tức giận, nhưng lại cũng có thể lý giải.

Bây giờ, đối với công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này, tất cả mọi người tránh như rắn rết, bản thân cũng hầu như không thể cường ngạnh, cưỡng ép nhét công việc này cho người khác chứ?

- A Di Đà Phật, gần mười năm trôi qua, bây giờ, chuyến đi Tây Thiên thỉnh kinh đã hoàn thành được khoảng bảy phần mười, chỉ còn lại ba phần mười quãng đường cuối cùng mà thôi. Chúng ta thật vất vả lắm mới kiên trì đến cục diện bây giờ, nhất định không thể phí công nhọc sức!

Sau khi trầm mặc một lát, Như Lai Phật Tổ mở miệng nói.

Chẳng qua là mặc dù lời nói này của Như Lai Phật Tổ có lý, nhưng những Phật Đà cùng Bồ Tát ở đây lại vẫn cúi đầu, như trước là không dám mở miệng nói chuyện.

Xác thực, cho tới bây giờ, chuyến đi Tây Thiên thỉnh kinh đã là đến giai đoạn cuối cùng rồi. Thế nhưng mà, tựa hồ càng đến cuối cùng, Vô Lượng Lượng Kiếp này mới lại càng ngày càng đáng sợ chứ?

Cho dù là cường giả Chuẩn Thánh như Di Lặc Phật Tổ hay thậm chí là cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như Khổng Tuyên nhúng tay vào cũng có kết cục gì?

Những Phật Đà cùng Bồ Tát ở đây làm sao dám giẫm lên vết xe đổ.

- Thôi được. . .

Đợi một chút, vẫn như trước là không có người mở miệng nói chuyện, Như Lai Phật Tổ có chút bất đắc dĩ gật nhẹ đầu, nói:

- Đã là như thế vậy thì công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này tạm thời gác lại, chúng ta bàn bạc kỹ hơn đi!

Hô. . .

Như Lai Phật Tổ vừa dứt lời, tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát ở đây đều thở phào nhẹ nhõm, bầu không khí nguyên bản vắng lặng cũng trở nên khoan khoái không ít.

- Phật Tổ, Minh Vương Khổng Tuyên đã bị trọng thương, không biết tình huống của ngài ấy bây giờ như thế nào?

Sau khi bầu không khí thoải mái hơn, Dược Sư Vương Phật mở miệng nói với Như Lai Phật Tổ.

Câu hỏi này của Dược Sư Vương Phật xem như là hỏi được sự nghi ngờ trong lòng của tất cả mọi người ở đây, tất cả đều hiếu kì quan sát Như Lai Phật Tổ.

Thứ nhất là xác thực muốn biết rõ tình huống bây giờ của Minh Vương Khổng Tuyên, một mặt khác, đương nhiên cũng muốn quan sát, nếu như thương thế của hắn có thể mau chóng khôi phục, có phải nên để hắn tiếp tục đảm nhận trách nhiệm công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh hay không đây?

Vấn đề này của Dược Sư Vương Phật rốt cuộc là ý gì, Như Lai Phật Tổ tự nhiên là hiểu rõ.

Sau khi liếc mắt nhìn Dược Sư Vương Phật một cái, Như Lai Phật Tổ chợt lắc đầu thở dài nói:

- Trải qua trận chiến này, Minh Vương Khổng Tuyên đã bị trọng thương, tuy rằng tính mệnh không có gì đáng lo ngại, nhưng muốn khỏi hẳn cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Nếu như ... không có gì bất ngờ xảy ra thì ... e rằng cần tới ngàn năm mới có thể khỏi hẳn, dù cho là phục dụng linh đan diệu dược, ít nhất cũng cần mấy chục năm điều tức mới được!

- Không nghĩ tới, thương thế của Minh Vương lại nghiêm trọng như thế!

Nghe được lời này của Như Lai Phật Tổ, trong lòng của tất cả mọi người ở bên trong Đại Lôi Âm Tự đều âm thầm sợ hãi.

Không dùng đan dược thì cần ngàn năm, cho dù phục dụng linh đan diệu dược chuyên dùng để chữa thương mà cũng cần mấy chục năm điều tức mới khỏi hẳn ư?

Chỉ có điều ngẫm lại, ở trong trận chiến này, Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên đều bị phá hủy, như vậy Khổng Tuyên sẽ phải gánh chịu thương thế nặng như vậy tựa hồ cũng có thể hiểu được.

Chẳng qua là cho dù phục dụng linh đan diệu dược để trị liệu thương thế thì cũng cần mấy chục năm mới khỏi được. Xem ra chờ đợi Khổng Tuyên tiếp tục công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh quả nhiên là chuyện không có khả năng.

Cũng khó trách Như Lai Phật Tổ muốn tìm kiếm người mới tới đảm nhận trách nhiệm công việc lên kế hoạch cho hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này.

Chẳng qua là kết cục của ba người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đều gần ngay trước mắt, ngay cả cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như Khổng Tuyên đều rơi vào kết quả như vậy, kế tiếp nên phái ai đi đây?

Cũng không thể bắt Thánh Nhân Giáo chủ tự mình ra tay, sắp đặt kiếp nạn cho mấy người Huyền Trang chứ?

Dù cho là Thánh Nhân Giáo chủ nguyện ý tự mình ra tay, thế nhưng mà chuyện không phải cứ muốn là làm được.

Thánh Nhân không thể xuất hiện ở tam giới lục đạo, đây là quy củ do chính Hồng Quân lão tổ định ra ở sau Phong Thần Chi Chiến.

Không nói đến Đại Lôi Âm Tự bên này là tình huống gì nhưng chuyện cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất là Khổng Tuyên chiến một trận với Côn Bằng rồi kém chút nữa là bị giết cũng không phải là bí mật gì, rất nhanh liền truyền ra tới.

- Không nghĩ tới Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên đều bị hủy! Thậm chí chính hắn đều kém chút nữa là bị giết? Vô Lượng Lượng Kiếp này thực sự đáng sợ! Cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như Khổng Tuyên mà cũng kém chút nữa là đã vẫn lạc rồi!

Ở bên trong Thiên Đình, Ngọc Đế cùng Vương Mẫu ngồi cùng một chỗ, Vương Mẫu sợ hãi nói.

- Bây giờ cục diện của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này thật là làm cho người ta cảm thấy có chút mù mờ!

Ngọc Đế tiện tay lấy từ bên trong mâm đựng trái cây ở trước mặt một hạt bồ đào, ném vào trong miệng, hai đầu lông mày nhíu lại, suy tư nói.

- Ồ? Hạo Thiên, chàng cảm thấy chỗ nào kỳ quái?

Nghe được lời nói của Ngọc Đế, Vương Mẫu nhìn ông một chút sau đó hỏi.

- Tuy rằng hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này là Vô Lượng Lượng Kiếp, nhưng mục đích cuối cùng chính là giúp cho Phật môn đại hưng. Tựa như là Phong Thần Chi Chiến lúc trước, tuy rằng cũng Vô Lượng Lượng Kiếp, nhưng mục đích lại là vì kiếm đủ người cho chúng ta thành lập Thiên Đình!

Ngọc Đế mở miệng, nói với Vương Mẫu.

- Không sai, xác thực là như thế!

Vương Mẫu gật nhẹ đầu, đáp.

- Thế nhưng mà bây giờ, nàng nghĩ lại mà xem chuyến hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này làm cho Quan Âm nhập ma rồi trốn qua Ma giới, Di Lặc Phật bị giết, ngay cả Khổng Tuyên đều kém chút là chết rồi, Phật môn đại hưng này chính là hưng thịnh như vậy hay sao?

Tiếp theo, Ngọc Đế lại phân tích.

- Việc này chàng nói ta mới để ý, thật là có chút kỳ quái.

Nghe được Ngọc Đế phân tích, trên mặt của Vương Mẫu cũng lộ ra biểu cảm quái dị, bà khẽ gật đầu.

Vô Lượng Lượng Kiếp đáng sợ, tuy rằng hợp tình hợp lí nhưng mà mục đích lại là vì giúp cho Phật môn đại hưng, nhưng bây giờ lại rơi vào cục diện bây giờ, Phật môn liên tiếp xuất hiện tổn thương, thật là có chút kỳ quái.

Chuyện này giống như là trong đại kiếp Phong Thần Chi Chiến thì mặc dù sát cơ ngập trời là vậy, thế nhưng mà mục đích của đại kiếp Phong Thần Chi Chiến là vì bổ sung nhân thủ cho Thiên Đình, vì thế, ở bên trong đại kiếp Phong Thần Chi Chiến kia, Thiên Đình lại cũng không có bị cuốn vào trong đó, từ đó có thể thấy được lốm đốm.

- Quên đi, việc này, chúng ta tiếp tục yên lặng theo dõi kỳ biến là được rồi!

Sau khi suy tư một lát, Ngọc Đế không nghĩ ra lý do gì khiến chuyện biến đổi thành như thế, cũng liền không tiếp tục đi suy nghĩ nhiều nữa.

Hai người Ngọc Đế cùng Vương Mẫu đổi qua chủ đề khác, nói chuyện phiếm một lúc chủ đề lại rơi trên mình người thần bí kia, thảo luận Hồng Mông Tử Khí là có ở trong tay của người thần bí hay không.

- Vô Lượng Thọ Phúc, Vô Lượng Lượng Kiếp quả nhiên là không tầm thường! Chẳng qua là vì cái gì Phật môn sẽ hao tổn nhiều đến như vậy nhỉ?

Một bên khác, ở bên trong Đâu Suất Cung, Thái Thượng Lão Quân cũng nghĩ đến vấn đề này, thầm nói trong lòng.

Mục đích của chuyến hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này chính là giúp cho Phật môn đại hưng, đây là chuyện được Thiên Đạo chú định, không thể có sai lầm.

Huyền Trang là Nhị đệ tử Kim Thiền Tử của Như Lai Phật Tổ chuyển thế, chuyện này cũng không sai.

Công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh sớm đã được Phật môn an bài phải rõ ràng, vì cái gì sẽ diễn biến thành tình trạng ngày hôm nay nhỉ?

Thái Thượng Lão Quân cũng cảm thấy có chút kỳ quặc, có thể nghĩ rất lâu nhưng thực sự là nghĩ mãi mà không rõ.

- Khụ khụ khụ. . .

Trên đỉnh một cây Phù Tang Mộc có một cái tổ chim khổng lồ, Ô Sào Thiền Sư lẳng lặng ngồi xếp bằng ở bên trong tổ chim này.

Sắc mặt có chút tái nhợt, trong miệng ho khan vài tiếng, khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười rất có thâm ý.

- Phật môn sao? Ha ha ha! Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này con đường đã sắp tiến đến giai đoạn cuối, cuối cùng át chủ bài cũng nhanh lật ra tới. Ta thật sự muốn nhìn xem, đến lúc đó sắc mặt của đám người ở trong Phật môn các ngươi sẽ là như thế nào, ngẫm lại đều cảm thấy rất chờ mong, khụ khụ khụ. . .

- Ngay cả Khổng Tuyên đều kém chút bị giết hay sao? Đại kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh còn đáng sợ hơn sự tưởng tượng của ta nhiều! May mắn ta cùng Huyền Trang kết bái làm huynh đệ, nếu không e rằng ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp này, Ngũ Trang Mạt Chược Quán của ta cũng sẽ bị cuốn vào. ... Từ từ, đợi một chút, hồ!

Ở bên trong Ngũ Trang Mạt Chược Quán, vào lúc này, Trấn Nguyên Tử đang chơi mạt chược cùng mấy đệ tử, biết được tình huống của Khổng Tuyên, trong lòng của Trấn Nguyên Tử lập tức cảm thấy có chút sợ hãi nhưng càng nhiều vẫn là may mắn.

- Vô Lượng Lượng Kiếp thật là đáng sợ! Thực lực của Khổng Tuyên không thấp hơn ta thế mà đều kém chút là bị chết rồi? Xem ra, ta kiên định sách lược núp ở bên trong U Minh Huyết Hải không ra, thậm chí không gặp mặt Huyền Trang là đúng!

Ở bên trong U Minh Huyết Hải, sau khi biết được tình huống của Khổng Tuyên, người bị Giang Lưu gọi là Chuẩn Thánh nhát gan nhất thiên hạ là Minh Hà Lão Tổ càng bị dọa đến chui đầu vào sâu trong U Minh Huyết Hải hơn.

Tình huống của Khổng Tuyên làm cho vô số nhân vật lớn vì thế mà chấn động, nhưng nếu như nói trong số các cường giả Chuẩn Thánh, ai là người chấn động kịch liệt nhất thì tất nhiên là khó ai vượt qua được Vô Thiên Phật Tổ. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận