Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1174: Đột phá, Đại La Kim Tiên hậu kỳ

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Đúng là như thế! Xác suất thành công của kỹ năng Khu Tán Chú bây giờ đã lên đến năm phần mười thế mà bản thân phải thi triển đến tận mười lần, cuối cùng mới thành công.

Vận khí hôm nay thật đúng là kém đến không còn gì để nói nữa rồi.

Bản thân tựa hồ cho tới bây giờ đều chưa từng đen đủi như vậy!

- Nhắc nhở, hoàn thành nhiệm vụ 'Cứu người', thu hoạch được 12 tỷ điểm kinh nghiệm, thu hoạch được 1 bảo rương phẩm chất Thần Thoại!

- Nhắc nhở, đẳng cấp đề thăng, hiện tại đẳng cấp của túc chủ là 87!



Sau khi Giang Lưu chờ được kỹ năng Khu Tán Chú cuối cùng phát huy tác dụng, gần như đồng thời, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên ở trong đầu của Giang Lưu. Hắn lập tức cảm thất ở trong cơ thể của mình có một luồng khí lạnh lẽo xẹt qua, tản ra toàn thân, Giang Lưu hiểu rõ, bản thân đã đạt đến cấp 87.

Từ đẳng cấp thì bản thân cũng coi là chính thức bước vào Đại La Kim Tiên hậu kỳ.

- Không sai không sai, cấp 87, khoảng cách đến cấp 90 lại được rút ngắn thêm một bước!

Sau khi kéo ra bảng thông tin nhân vật của mình, quan sát chỗ cột đẳng cấp hiện ra là cấp 87, trên mặt của Giang Lưu không khỏi lộ ra nụ cười mừng rỡ.

Bởi vì duyên cớ Quyển Trục Đề Thăng Đẳng Cấp còn cất ở trong không gian chứa đồ cho nên bản thân chỉ cần đạt đến cấp 90 thì có thể nhanh chóng đi vào cấp độ Chuẩn Thánh.

Bây giờ suy nghĩ một chút xem, bản thân cách cấp 90 cũng chỉ còn lại có 3 cấp bậc cuối cùng mà thôi!

Chẳng qua là lúc quan sát đẳng cấp 87 của bản thân, tâm tình của Giang Lưu rất không tồi thế nhưng mà sau khi nhìn thấy số điểm kinh nghiệm cần để lên cấp tiếp theo thì sắc mặt của Giang Lưu lập tức trở nên khó coi.

Điểm kinh nghiệm cần thiết để từ cấp 86 lên tới cấp 87 là 38 tỷ, mà bây giờ, bản thân muốn lên tới cấp 88 thì cần tới tận 62 tỷ điểm kinh nghiệm!

- Đáng sợ! Cần đến tận 62 tỷ điểm kinh nghiệm mới lên cấp được! Đây vẫn chỉ là cấp độ Đại La Kim Tiên mà thôi, đến cấp độ Chuẩn Thánh e rằng con số sẽ còn đáng sợ hơn nhiều nữa. Bản thân muốn lên tới cấp 100 không biết sẽ cần bao nhiêu điểm kinh nghiệm đây?!

Nhìn thanh điểm kinh nghiệm tương ứng với đẳng cấp tiếp sau , khóe miệng của Giang Lưu khẽ giật giật, đồng thời trong lòng cũng âm thầm chửi bậy.

- Thành công . . . Pháp Sư Huyền Trang, ngươi thế mà thật thành công . . . Chuyện này . . . chuyện này sao có thể xảy ra được?

Trong khi Giang Lưu đang quan sát thanh điểm kinh nghiệm tương ứng với đẳng cấp tiếp sau rồi sắc mặt đen lại, trong lòng âm thầm chửi bậy thì ở bên cạnh nhìn những sợi xiềng xích nguyên bản đang trói buộc Vân Tiêu Tiên Tử vỡ vụn, Triệu Công Minh trợn tròn mắt, sợ hãi la lên.

Thân là cường giả cấp độ Chuẩn Thánh, tố chất tâm lý của Triệu Công Minh tự nhiên là vô cùng cường đại nhưng mà vào lúc này hắn phải kinh ngạc kêu to lên tiếng cũng không phải là bởi vì tố chất tâm lý của hắn không quá quan, mà là cảnh tượng ở trước mắt này thật sự là làm cho người ta cảm thấy quá chấn động.

Trong thiên hạ có sáu vị Thánh Nhân, mà giữa Thánh Nhân cũng có phân chia mạnh yếu.

Mặc dù trong lòng cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì đối với sư bá Nguyên Thủy Thiên Tôn nhưng Triệu Công Minh vẫn là phải thừa nhận, ở bên trong sáu vị Thánh Nhân, thực lực của vị sư bá này cũng không tính yếu.

Hắn tự tay bày xuống phong cấm, cho dù mấy vị Thánh Nhân khác cũng không nhất định có thể mở ra.

Thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác, Huyền Trang chỉ có tu vi Đại La Kim Tiên thế mà lại có thể thành công hóa giải!

Chuyện này giống như là trong thế giới hiện thực, một đề toán làm khó rất nhiều nhà số học trên toàn cầu lại bị một sinh viên bình thường giải được vậy, làm sao không khiến cho người ta cảm thấy chấn động cho được cơ chứ?

- Ta thực sự đã khôi phục tự do rồi hay sao?

Không nói đến cảm xúc ở trong lòng của Triệu Công Minh là chấn động như thế nào, sau khi cấm chế bị hóa giải, Vân Tiêu Tiên Tử khôi phục sự tự do, tự nhiên nhảy lên đến đây, trên mặt cũng nở một nụ cười tươi đầy mừng rỡ.

Bị trấn áp ở phía dưới Kỳ Lân Nhai này gần hai ngàn năm, nguyên bản Vân Tiêu Tiên Tử còn tưởng rằng bản thân có thể cả một đời đều bị trấn áp ở chỗ này.

Không nghĩ tới, hôm nay bản thân thế mà thật sự là đã khôi phục sự tự do.

- Đa tạ Pháp Sư Huyền Trang! Trước đó Huyền Điểu sư muội nói ngài có rất nhiều thần thông, ta lúc ấy còn không tin. Hôm nay xem ra, sư muội quả nhiên là không có nói sai!

Mừng rỡ hơn, Vân Tiêu Tiên Tử quay người về phía Giang Lưu và thi lễ một cái, lên tiếng nói cám ơn.

- Vân Tiêu Tiên Tử không cần quá khách khí! Có thể cứu ngài ta cũng không có quá nhiều khó khăn!

Thấy Vân Tiêu Tiên Tử hành lễ cảm tạ đối với mình, Giang Lưu vội vàng nói.

- Pháp Sư Huyền Trang, ta thực sự đã nhìn lầm ngài!

Ở bên cạnh, vào lúc này, Triệu Công Minh cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, đồng thời mở miệng nói:

- Ta luôn luôn đều là không có ấn tượng tốt đẹp gì đối với người trong Phật môn, đây không phải là bí mật gì không thể nói, thế nhưng mà, ngài lại là một cái ngoại lệ!

Nghe được lời nói của Triệu Công Minh này, Giang Lưu mỉm cười, chưa từng nhiều lời.

Nhìn thấy nụ cười này ở trên mặt của Giang Lưu, trong lòng của Triệu Công Minh hơi động một chút rồi nhanh chóng giải thích:

- Pháp Sư Huyền Trang đừng có hiểu lầm. Ta cũng không phải là bởi vì ngài đã cứu muội muội của ta cho nên mới nhìn ngài bằng con mắt khác xưa, mà là bởi vì ở chung được gần nửa năm, hành động cùng cử chỉ của ngài để ta thay đổi ấn tượng!

- Triệu Công Minh tiền bối không cần giải thích, vãn bối hiểu rõ!

Nghe được lời giải thích này của Triệu Công Minh, Giang Lưu cười một cái nói.

Trong khi đang nói chuyện, ánh mắt của Giang Lưu nhìn về phía hai người Vân Tiêu Tiên Tử cùng Triệu Công Minh, nói:

- Bây giờ hai vị đều đã thu hoạch lại được sự tự do, không biết hai vị có dự định gì cho tương lai hay không?

Có dự định gì? Nghe được câu hỏi của Giang Lưu, hai người Vân Tiêu Tiên Tử cùng Triệu Công Minh đưa mắt nhìn nhau.

Sau khi hơi trầm mặc trong chốc lát, Triệu Công Minh mở miệng nói:

- Trước đây trong Đại Kiếp Phong Thần, tuy rằng Tiệt Giáo chúng ta tổn thương thảm trọng, nhưng khi đó Tiệt Giáo vạn tiên triều bái rầm rộ, vẫn còn có một bộ phận đệ tử chưa hi sinh, ta muốn giải cứu tất cả bọn họ!

- Huynh trưởng nói cực phải! Đệ tử của Tiệt Giáo còn sống trên đời này cũng không ít, nếu như có thể giúp đỡ, chúng ta tự nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn, đương nhiên. . .

Nói đến đây, Vân Tiêu Tiên Tử dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Nếu người không cần chúng ta giúp đỡ giống như là Đại sư huynh vậy, chúng ta cũng không cần thiết vẽ vời thêm chuyện!

Nghe Vân Tiêu Tiên Tử nhắc đến Đại sư huynh Đa Bảo đạo nhân, biểu cảm ở trên mặt của Triệu Công Minh cũng trầm xuống, hắn cúi đầu, không nói một lời.

Thân là Đại sư huynh của Tiệt Giáo, bây giờ lại biến thành Phật môn chi chủ, thậm chí ngồi nhìn rất nhiều người đã từng là sư đệ trong Tiệt Giáo biến thành tọa kỵ của những Phật Đà cùng Bồ Tát kia.

Cho nên vô luận là Vân Tiêu Tiên Tử vẫn là Triệu Công Minh thì thật sự đều không muốn nói chuyện gì với Đa Bảo đạo nhân người sư huynh này,.

- Bây giờ hai huynh muội các vị đều là vừa mới thu hoạch lại được sự tự do, chắc hẳn hai vị có nhiều chuyện muốn nói, vãn bối cũng không làm phiền nữa!

Thấy nhắc đến Đa Bảo đạo nhân, hai người Vân Tiêu Tiên Tử cùng Triệu Công Minh đều không còn hào hứng nữa, Giang Lưu mở miệng nói, chuẩn bị cáo từ.

- Ừm, Pháp Sư Huyền Trang hôm nay cứu giúp muội muội ta, Triệu Công Minh tuyệt đối không dám quên phần tình nghĩa này. Về sau nếu như có việc gì cần ta làm, hai huynh muội chúng ta dù xông lên núi đao biển lửa cũng không chối từ!

Nghe được lời cáo từ của Giang Lưu, Triệu Công Minh cũng không có giữ lại, chẳng qua là mở miệng nói với Giang Lưu hứa hẹn của bản thân.

- Ta chờ mãi chính là muốn nghe câu nói này của ngài đó!

Nghe được lời cam đoan này của Triệu Công Minh, trong lòng của Giang Lưu âm thầm vui vẻ.

Hai vị cường giả cấp độ Chuẩn Thánh đó! Đây có thể nói tuyệt đối thuộc về nhóm trợ giúp mạnh mẽ, về sau nếu như mình thật sự vạch mặt với Thiên Đình cùng Phật môn, có thể nhiều thêm hai vị cường giả Chuẩn Thánh tương trợ, phần thắng của bản thân sẽ tăng lên không ít.

- Như thế, ta liền sớm tạ ơn hai vị!

Cũng không có ý định tỏ vẻ thanh cao, Giang Lưu cực kỳ thản nhiên gật đầu, đáp ứng.

Sau khi dứt lời, Giang Lưu không tiếp tục dừng lại, thân hình khẽ động, nhanh chóng rời khỏi nhà tù ở phía dưới Kỳ Lân Nhai này.

- Huyền Trang này thực sự không giống như là những người khác trong Phật môn, xem ra sau này hắn tất nhiên có việc yêu cầu chúng ta hỗ trợ!

Thấy Giang Lưu không có cự tuyệt, Triệu Công Minh mở miệng nói.

- Đó là tự nhiên! Về sau nói không chừng, chúng ta còn phải kề vai chiến đấu nữa đó!

Ở bên cạnh, nghe được lời nói của Triệu Công Minh, Vân tiêu Tiên Tử gật nhẹ đầu nói.

- Ồ? Muội muội, lời này của muội là có ý gì? Mặt khác, muội cùng Pháp Sư Huyền Trang làm sao lại quen biết vậy? Hắn lại vì cái gì mà hứa hẹn muốn cứu muội thoát khốn?

Nghe được lời nói của Vân Tiêu Tiên Tử, Triệu Công Minh kinh ngạc nhìn Vân Tiêu Tiên Tử, mở miệng hỏi.

- Muội cũng mới quen biết Pháp Sư Huyền Trang từ đêm giao thừa năm nay. Nói đến cũng trùng hợp , là Huyền Điều sư muội . . .

Nghe Triệu Công Minh hỏi dò, Vân Tiêu Tiên Tử cũng đơn giản kể lại quá trình quen biết của bản thân cùng Giang Lưu cho Triệu Công Minh nghe.

Đêm giao thừa, sư muội Huyền Điểu đến đây ò chuyện với bản thân cho đỡ cô đơn, vừa lúc bị Giáo chủ của Minh Giáo là Pháp Sư Huyền Trang thấy được, trong lòng hiếu kì, hắn liền đi theo cùng nhau tới.

Sau khi trò chuyện, Pháp Sư Huyền Trang cũng coi mình làm người một nhà, vì thế liền hứa hẹn từ nửa năm đến một năm sẽ cứu mình rời khỏi.

- Giáo chủ của Minh Giáo? Muội nói ... Huyền Trang mới là Giáo chủ của Minh Giáo hay sao?

sau khi từ trong miệng của Vân Tiêu Tiên Tử biết đượcthân phận của Giáo chủ Minh Giáo của Giang Lưu, trên mặt của Triệu Công Minh lại lộ ra biểu cảm sợ hãi.

- Không sai, Huyền Điểu sư muội đã gia nhập Minh Giáo, chuyện này há có thể nói sai?

Vân Tiêu Tiên Tử gật nhẹ đầu, thừa nhận.

- Khó có thể tin! thân phận của Giáo chủ Minh Giáo vẫn luôn là bí mật, thậm chí rất nhiều người đều hoài nghi là sư tôn đang trốn ở phía sau màn khống chế tất cả những chuyện này. Không nghĩ tới, Giáo chủ chân chính lại là Pháp Sư Huyền Trang!

Sau khi xác định được tin tức này từ trong miệng của Vân Tiêu Tiên Tử, biểu cảm sợ hãi ở trên mặt của Triệu Công Minh lại càng rõ.

Thân là cường giả cấp độ Chuẩn Thánh, qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi chuyện có thể làm cho mình sợ hãi cộng lại đều không có nhiều bằng hôm nay.

Hôm nay bản thân tựa hồ đột nhiên biết được rất nhiều bí mật nguyên bản không thể nào biết được.

- Chờ một chút . . .

Đột nhiên biết được Giang Lưu lại là Giáo chủ của Minh Giáo, Triệu Công Minh xác thực kinh hãi, thế nhưng mà, tố chất tâm lý rốt cuộc rất mạnh cho nên tâm tình của Triệu Công Minh bình ổn không ít.

Thế nhưng mà sau một lát, Triệu Công Minh tựa hồ nghĩ tới điều gì.

Hắn kinh ngạc nhìn Vân Tiêu Tiên Tử, nói:

- Muội nói xem Pháp Sư Huyền Trang thân là người trong Phật môn, sau khi đi Tây Thiên thỉnh kinh tất nhiên là sẽ được phong Phật Đà, thậm chí, lấy tu vi của hắn bây giờ cũng có khả năng trở thành Vương Phật, nếu như có một ngày có thể đột phá Chuẩn Thánh, thay thế Di Lặc Phật, được phong làm Vị Lai Phật cũng không phải là không có khả năng. . .

Nói đến đây, Triệu Công Minh dừng lại một chút sau đó, lại nói tiếp:

- Thế nhưng mà đã như vậy thì Pháp Sư Huyền Trang kia vì cái gì lại muốn thành lập Minh Giáo đây? Thậm chí là còn che giấu thân phận Giáo chủ Minh Giáo của mình nữa!

Đúng vậy! Chuyện này giống như là trong một quốc gia có một vị Hoàng tử xuất sắc đến mức có cơ hội trở thành Thái Tử thế mà lại vụng trộm thành lập một nước nhỏ, tự xưng làm vương, hơn nữa còn không cho bất luận kẻ nào biết được!

- Huynh trưởng, vấn đề này vừa lúc đã hỏi tới điểm mấu chốt!

Nghe xong suy luận của Triệu Công Minh, Vân Tiêu Tiên Tử nghiêm mặt lại, gật nhẹ đầu nói.

- Huyền Điểu sư muội gia nhập Minh Giáo, cho dù chưa hề nói quá cẩn thận với ta về tình huống bên trong Minh Giáo. Thế nhưng mà, ta lại từ trong lời kể của muội ấy phát hiện ra rằng đại đa số người ở bên trong Minh Giáo đều có ác cảm rất lớn đối với Phật môn!

- Tình huống này đại biểu cho ý nghĩa gì, muội muội trong lòng hoặc nhiều hoặc ít có chút suy đoán.

- Cho nên muội muội mới nói chúng ta về sau có lẽ còn có cơ hội kề vai chiến đấu với Pháp Sư Huyền Trang hay sao?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận