Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 731: Thế giới cấp bậc cao hơn

Trái tim của Kiếm Tuyết Vô Danh đột nhiên đập thình thịch.
Nàng không hề do dự lựa chọn có.
Cảnh tượng sau đó làm cho cả người Kiếm Tuyết Vô Danh bị vây trong chấn động vô cùng.
Trong không gian đại điện bỗng dưng xuất hiện một đạo hắc động nhỏ bé với đường kính chắc tầm nửa mét.
Trong đó lóe lên ánh sáng đỏ thẫm.
Một trái cây màu đỏ bị phơi nắng đến nhăn nhúm to bằng nắm tay liền rơi ra từ trong hắc động này.
“Gâu!” Con chó lông trắng chân ngắn ngậm nó vào trong miệng, sau đó giống như dâng hiến bảo vật ngậm tới đưa đến trong lòng bàn tay Kiếm Tuyết Vô Danh.
“Vậy mà thật sự là...” Nàng cầm trái cây màu đỏ đó trong tay, vừa nhìn đã xác định được đây chính là thần thảo Trùng Lâu mà bản thân cực khổ tìm kiếm.
Bởi vì trước đó Lâm Bắc Thần ba hoa là nàng đã chuẩn bị tâm lý, cho nên bây giờ đối với việc vào giây phút cuối cùng lấy thần thảo Trùng Lâu ngược lại nàng không kinh ngạc giống như trong tưởng tượng cho lắm.
Điều khiến nàng thật sự chính là cách thức xuất hiện của Trùng Lâu.
Cách thức lợi dụng không gian trùng động để đưa hàng hóa rõ ràng là con đường đặc biệt truyền tin từ thế giới cấp cao đến thế giới cấp thấp.
Cũng chính là nói, loại quả thần thảo Trùng Lâu này đến từ thế giới trên cả thế giới hiện tại.
Vậy thì xuất hiện vấn đề rồi.
Đệ đệ đáng ghét ở hạ giới làm sao mua được Trùng lâu từ thế giới cấp cao rồi sau đó chuyển nó về tới đây nhỉ?
Kiếm Tuyết Vô Danh cực kỳ kinh ngạc.
“Chẳng có nhẽ... suy đoán lúc ban đầu nhất là sai rồi, đệ đệ đáng ghét không phải thần linh từ thế giới này rớt xuống dưới, mà là từ thế giới cấp cao rớt xuống đây ư?”
“Bây giờ hắn đã có thể liên hệ với thế giới cấp cao rồi sao?”
Nghĩ đến đây, trong lòng Kiếm Tuyết Vô Danh hối hận không thôi. Đúng là sai lầm mà.
Cái đùi bự như thế mà trước đấy mình lại chỉ biết mưu toan lợi ích trước mắt, liên tục hố hắn nhiều lần đến vậy, đệ đệ đáng ghét... ấy, chắc là đại ca ca không ghi thù mình đâu nhỉ?
Kiếm Tuyết Vô Danh chìm vào suy nghĩ thật sâu.
Cũng may tiếng vang công kích thần điện của chiến sĩ quyến giả Vũ Thần Hệ đánh thức nàng từ trong vùng trời suy tư.
“Mặc kệ vậy, trước hết cứ lợi dụng thần cách tu bổ của Trùng Lâu, việc sau
này thì để sau đó tính, từ từ bồi thường cho Bắc Thần ca của mình là được.” Kiếm Tuyết Vô Danh lập tức đưa ra quyết định.
Cùng lắm thì trả bằng thịt thế thôi.
Nàng chấp nhận ngồi ngay ngắn, cơ thể thẳng tắp.
Công pháp bản nguyên vận chuyển.
Thần lực lưu chuyển ra ngoài, ở sau lưng nàng có từng đợt sợi tơ dày đặc được phác họa ngang dọc, giống như một tấm điện lưới căng ra, lại giống như khói thuyền lay lắt.
Một vài bộ phận của tấm điện lưới còn có những đường rãnh bị hỏng, vì vậy mà khiến nó trông có vẻ rách nát tồi tàn.
Nó giống như một tấm lưới đánh cá nhiều năm không được tu sửa mà tan tác. Nếu như Lâm Bắc Thần có mặt ở đây thì nhất định sẽ nhảy lên mắng vào câu.
Vãi đạn.
Thần cách đúng là một tấm lưới điện.
Đây không phải Internet thì là gì chứ?
Kiếm Tuyết Vô Danh lấy thần cách cụ thể của mình ra, nàng liếc nhìn bộ phận rách nát không trọn vẹn đó liền thở dài một hơi. Thần cách bị hỏng nghiêm trọng như thế.
Nàng chìa tay ra nắm chặt thần thảo Trùng Lâu, kế đó hút lấy mảnh vỡ thần tắc chứa đựng trong đó chuyển thành của mình sử dụng.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy từng đạo sợi khí màu đỏ sẫm tựa như thần văn mảnh mai rậm rạp tụ hội tạo thành, nó tuôn trào vào trong cơ thể của Kiếm Tuyết Vô Danh.
Cùng lúc đó, trên lưới điện thần tắc cũng xuất hiện những sợi khí màu đỏ sẫm đó, như có một bàn tay vô hình đang xuyên kim dẫn chỉ, từng chút một nối liền lại những chỗ bị rách trong tấm lưới thần cách kia.
Thần cách tu bổ trong thần quả Trùng Lâu ẩn chứa mảnh vỡ thần tắc tự nhiên do trời đất sinh ra.
Cái được gọi là ăn gì bổ nấy.
Hấp thu Trùng Lâu có thể dùng mảnh vỡ quy tắc trong đó tu bổ thần cách của bản thân.
Quá trình này cần thời gian là một tiếng.
Kiếm Tuyết Vô Danh không dám chậm trễ nữa, nàng dùng hết sực lực để thúc giục thần lực, luyện hóa thần thảo.
......
......
Vân Mộng thành, tại núi Thần Điện.
Hải lão nhân liếc nhìn mây đen cuồn cuộn như thủy triều trên bầu trời, biểu cảm trên mặt ông ta có chút quái lạ.
Nữ thần Hải tộc thì lại kinh ngạc nhìn ra biển cả mênh mông.
Trong mơ hồ có thể nhìn thấy được chỗ sâu đại dương có từng chiến hạm
đang ào ào tập kết.
Tiêu Bính Cam dịch dung trở thành Lâm Bắc Thần giống như một con chó
giả làm vua sói, hắn đứng trên bậc thang cao nhất của thần điện.
Hắn ngẩng đầu liếc nhìn màn ảnh hình chiếu thần lực treo trên không trung
kia.
Khi hình ảnh của năm đại chiến trường khác tắt đi, trái tim hắn cuối cùng
cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng kết thúc.
Ca thân yêu ơi, ngươi nhanh trở lại đi.
Trong lòng đệ đệ đây vội muốn chết rồi.
Nhưng cứ chờ mãi thì vẫn không nhìn thấy đám người Lâm Bắc Thần trở về.
Chuyện gì thế này?
Tiêu Bính Cam ngây ngẩn cả người, trái tim xuất hiện một dự cảm không lành.
Đột nhiên tai hắn khẽ động, nhìn về phía con đường núi phía dưới quảng trường thần điện.
Bộp bộp bộp!
Bóng người xuyên qua hư không lao đến, đó không phải đám người Lâm Bắc Thần.
Dẫn đầu là Hải An Vương với sát khí cuồn cuộn.
Sau lưng hắn là một đám người mắt đỏ au như lang như hổ
Tiêu Bính Cam không phải đồ ngu, cho nên từ trong sát khí hùng hổ của
những người này mà hắn đã hiểu được chuyện gì xảy ra.
Đờ cờ mờ.
Hắn âm thầm mắng một tiếng trong lòng, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.
Dưới tình huống như thế này nếu như là ca ca Lâm Bắc Thần thì hắn sẽ làm gì nhỉ?
Đại ca sẽ sải bước chạy trốn chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận