Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2307: Vực chủ

“Ta đã biết rồi, đi chuẩn bị đi”
Lâm Bắc Thần gật đầu.
Tinh ham muốn thực hiện du lịch và đi lại giữa các tinh cầu, chỉ dựa vào tốc độ của bản thân tinh hạm, hiển nhiên còn thiếu rất nhiều. Trên Tinh Lộ, có một vào vị trí “điểm neo”
cố định, chính là kẽ hở không gian tồn tại trong tự nhiên, trải qua cải tạo tinh trận, trở thành cánh cửa tiến hành nhảy vọt siêu thời không của tinh hạm. Thông qua những “điểm neo”
đó, tinh hạm có thể vượt qua khoảng cách xa xôi trong nháy mắt, thực hiện vận chuyển giữa các giới tinh.
Đây cũng là cách thức cơ bản nhất di chuyển giữa các giới tinh trên Tinh Lộ.
Hình dung một cách đơn giản, cái gọi là “điểm neo”
chính là lối vào và lối ra đường cao tốc. Mỗi lần nhảy vọt ở điểm neo, đồng nghĩa với một lần đua xe cao tốc.
Lâm Bắc Thần xoay người về lại trong khoang thuyền tinh hạm. Dương Uy Hào hơi chấn động.
Khi nhảy vọt ở điểm neo, tinh trận sẽ co vào, không thể nào bảo vệ được khu vực lộ ra bên ngoài trên boong tàu. Nếu như còn tiếp tục ở lại trên boong thuyền, kết cục chỉ có một...
Chết.
Bất kể là Nhân tộc, Thú nhân tộc, Ma tộc, hay là Di tộc Hồng Hoang, không phải cường giả cấp bậc Vực chủ thì nhục thân không thể bại lộ trong môi trường chân không của vũ trụ.
Cái gọi là Vực chủ là gì?
Tu vi đạt đến nhị thập nhất giai trở lên.
Dựa theo lý luận tri thức trên lớp mà Tần lão sư đã dạy Lâm Bắc Thần ở thế giới Hồng Hoang, dùng giai vị cao thấp phân chia cảnh giới Võ đạo, chính là hệ thống mà Thần Thánh Đế Hoàng bệ hạ vĩ đại của Nhân tộc đã sáng tạo nên.
Mấy vạn năm qua, hệ thống này đã theo Nhân tộc không ngừng viễn chinh và xâm lược giữa các tinh hà, nhanh chóng được truyền bá. Cuối cùng còn được lưu truyền đến Thú nhân tộc, Ma tộc và Di tộc Hồng Hoang, rốt cuộc trở thành hệ thống cảnh giới Võ đạo tiêu chuẩn của toàn bộ Hồng Hoang.
Đối với việc này, Lâm Bắc Thần chỉ có thể nói một câu, Thần Thánh Đế Hoang bệ hạ của Nhân tộc trâu bò.
Ngũ giai trở xuống là phân chia phổ biến trong giới tinh. Ngũ giai đến thập giai là tông sư.
Thập nhất giai đến nhị thập giai là lãnh chúa.
Nhị thập nhất đến tam thập là vực chủ.
Trong Lưu Uyên Tinh Lộ, tồn tại cấp bậc Vực chủ đã là cường giả trên đỉnh Kim Tự Tháp, số lượng thưa thớt, vô cùng quan trọng. Chỉ khi đạt đến cấp bậc Vực chủ mới có thể dùng nhục thân bay vào vũ trụ. Bởi vì khoảng cách giữa các tinh cầu quá xa xôi, không có bất kỳ tinh trận nào có thể thực hiện được vận chuyển giữa các tinh cầu, nên đám võ giả từ Vực chủ trở xuống cần phải nhờ đến tinh hạm, tinh thú, hoặc là trang bị đặc thù nào đó mới có thể đi lại xuyên qua các tinh hà.
Dương Uy Hào chấn động kịch liệt.
Cảm giác nhảy vọt tại điểm neo rất kỳ quái, như mất đi trọng lực, và cũng rất nhanh.
Thời gian của một lần nhảy vọt sẽ không vượt qua quá hai mươi nhịp thở.
Rất nhanh, Dương Uy Hào đã hoàn thành nhảy vọt tại điểm neo lần thứ hai.
Thân hạm hơi rung lên rồi dần dừng lại.
Đám người Tần Chủ tế, Tra Hổ và Quang Tương đang bế quan luyện công phần mình trong khoang thuyền.
Vương Trung đang kiểm kê tài phú VỚ vét được từ Hô Diên Ngọc Long trên Dương Uy Hào, hoàn toàn tiến vào trạng thái của đại quản gia.
Còn Lâm Bắc Thần vì đã bật hack tu luyện nên có vẻ rất nhàn nhã.
Hắn có một loại cảm giác si mê đối với tinh không nên ngay lập tức tiến về phía boong tàu đang mở ra lần nữa.
Cộp cộp cộp.
Tiếng bước chân dồn dập truyền đến.
“Thiếu gia, bên ngoài có biến”
Thuyền trưởng Minh Tuyết Phong với bộ rau quai nón bước nhanh đến.
Trong lòng Lâm Bắc Thần hơi chấn động, dưới sự chỉ dẫn đi về phía trên boong tàu.
Xem xét một lúc cũng phải giật nảy cả mình.
Chỉ thấy bên ngoài điểm neo, mấy trăm bộ thi thể lơ lửng trong chân không, bởi vì mất trọng lực mà hoàn toàn thay đổi, nhưng mơ hồ có thể thấy được đa phần người chết là Nhân tộc...
“Đó là..."
Một thủy thủ chỉ về đằng trước.
Lâm Bắc Thần nhìn lại, phát hiện là một chiếc tinh hạm hỏng, trên cơ bản đã giải thể, trong đó còn đang liên tục phát ra ánh sáng nổ, là hiện tượng nổ tung do tinh trận bị chập mạch.
“Là tinh hạm của phủ Lăng Thiên"
Minh Tuyết Phong râu quai nón lộ vẻ ngang trọng, nói: “Tinh hạm vận chuyển trang bị của Lăng gia trang, bọn hắn gặp phải hải tặc tinh không Ma tộc... Không đúng, cuộc chiến còn chưa kết thúc"
Chỉ thấy trong tinh không phía xa xa có ánh lửa lập lòe.
Mơ hồ có dao động năng lượng truyền đến.
Lâm Bắc Thần lấy ra một chiếc kính viễn vông, đưa mắt nhìn vào.
Chỉ thấy tinh hạm khổng lồ với thể tích gấp bốn lần Dương Uy Hào có thừa đang bị tấn công, trên tàu có cường giả Nhân tộc và Ma tộc đang chiến đấu, tình hình cuộc chiến thảm liệt, liên tục có người ngã xuống, hóa thành thi thể.
Từng chiếc từng chiếc tinh hạm Ma tộc loại nhỏ cứ như linh cẩu vây lấy hùng sư, lít nha lít nhất bay đến gần tinh hạm khổng lồ.
Là Thần Hi Hào, một trong tứ đại kỳ hạm vận chuyển của thế gia luyện kim phủ Lăng Thiên.
Minh Tuyết Phong cũng thông qua tinh kính nhìn thấy được tình hình chiến đấu.
“Thiếu gia, chúng ta tránh đi, hay là.."
Hắn nhìn sang Lâm Bắc Thần.
“Ngươi cảm thấy thế nào?"
Lâm Bắc Thần lần đầu tiên gặp phải tình huống thế này, quyết định trưng cầu ý kiến một vài nhân sĩ chuyên nghiệp.
Minh Tuyết Phong nói: “Số lượng Ma tộc quá nhiều, người của bên ta không đủ, coi như có đi chi viện cũng không làm được nên chuyện gì... Không bằng sớm tránh đi, tránh bị cuốn vào cuộc chiến, hải tặc vũ trụ Ma tộc tàn nhẫn điên cuồng. Một khi bị bọn chúng phát hiện và để mắt tới thì chúng ta sẽ chết."
“Ngươi nói rất có lý Lâm Bắc Thần nghiêm túc gật đầu, nói: “Nên, chúng ta vẫn đi chi viện thôi"
Minh Tuyết Phong: “."
Mạch suy nghĩ logic kiểu này.
Chủ tử mới nhận chắc là đầu óc có bệnh rồi. Nhưng đã tuyên thệ hiệu trung rồi, mạng của bọn hắn chính là mạng của chủ nhân, chỉ có thể kiên trì tiến về phía trước thôi. Dương Uy Hào tăng tốc, xông vào chiến trường.
1316 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận