Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3178: hắn còn sống không?

"Các vị"
Ánh mắt của Hàn Bất Phụ, lướt qua khuôn mặt của mọi người, nói: "Bảo trọng"
"Tất thắng"
"Tất thắng"
"Tất thắng"
Đám người cùng nhau hô to.
Sĩ khí tăng vọt.
Các tướng lĩnh hô to xong, lần lượt hành quân lễ tối cao với Hàn Bất Phụ, sau đó đi ra ngoài phòng họp.
Hàn Thượng Hương bước lên phía trước.
Nàng lẳng lặng nhìn phụ thân mình, thần tượng của mình, trụ cột tinh thần của mình, nam nhấn sùng bái nhất trong lòng của nàng này, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Nam Tượng tinh khu mà Chi Mẫu chiến bộ Tinh Duệ phải phòng ngự, là yếu địa chiến lược.
Chắc chắn sẽ gặp phải đòn công kích hung tàn nhất của Quân đế quốc. Trấn thủ mười ngày, mục tiêu chiến lược này rất gian nan.
Mặc dù bây giờ tu vi của Hàn Thượng Hương đã tăng nhiều, nhưng cũng không nắm chắc có thể sống sót trở về từ chiến trường.
"Phụ thân"
Hàn Thượng Hương hơi do dự, nói: "Ta có một vấn đề cuối cùng, nghĩ muốn biết đáp án Hàn Bất Phụ biết nữ nhi muốn hỏi gì.
Hắn thở dài một hơi, nói: "Đã chết.
Thân thể của Hàn Thượng Hương hơi chao đảo một chút.
Trong nội tâm nàng còn lưu lại một tia may mắn cuối cùng, người kia còn sống.
Nhất là khi mơ hồ phát giác được đám người Sở Ngân, Tiêu Bính Cam, Quang Tương, Thôn Tinh Hống đã biến mất không thấy đâu nữa, một tia mong đợi này đã được nàng phóng đại vô hạn.
Nhưng mà một câu của phụ thân đã đánh nát tất cả. Hàn Thượng Hương hành lễ với phụ thân.
Sau đó quay người rời đi.
Tướng quân bách chiến chết, tráng sĩ mười năm về.
Trận chiến này sinh tử khó liệu.
Hàn Thượng Hương đã có tử chí ở trong lòng.
Hàn Bất Phụ nhìn bóng lưng của nữ nhi, có chút suy nghĩ xuất thần.
Tiểu nữ hài chỉ lớn bằng lòng bàn tay mà mình ôm trong ngực lúc đầu kia, bây giờ đã lớn như vậy, thê tử chết từ rất sớm, hắn tay phân tay nước tiểu nuôi nữ nhi lớn khôn, trong lúc bất tri bất giác, tiểu nữ hài mỗi ngày đều nhút nhát núp sau lưng mình, vừa khóc vừa cầm chiến mâu, mười tuổi đã theo mình lên chiến trường kia, bây giờ đã là một tướng quân hợp cách.
Đáng tiếc.
Có một số chuyện, không thể nói.
Cho dù chết, cũng không thể nói.
Nếu như trận chiến cuối cùng này thật sự có thể thắng, khi anh chàng kia tự mình đứng ra, tất cả câu đố mới có thể được công bố. Chiến tranh không phải là mời khách ăn cơm. Thương vong không thể tránh khỏi.
Hàn Bất Phụ thân là Hồng Hoang quân thần, tính toán không bỏ sót, nhưng lần này cũng không nắm chắc chút nào, không có lòng tin tất thắng.
Bởi vì kẻ địch quá mạnh.
Cơ hội thắng duy nhất, đang ở trên người của anh chàng kia.
Trước giờ đều là nam nhân có đại danh từ kỳ tích, lần này thật sự có thể nghịch thiên mà đi, ngăn cơn sóng dữ không?
Không thể không nói, kế hoạch mà hắn đề xuất, thật sự là rất điên cuồng.
Còn điều mà mình muốn làm bây giờ, chính là đem hết khả năng, làm nền sau cùng cho thành công của kế hoạch này.
"Chỉ hi vọng. ."
Trong đầu của Hàn Bất Phụ, hiện lên thân ảnh của Lăng Thần và Tần chủ tế.
Lần này, không chỉ là Thiên Dự tinh hệ, Bác Sĩ đạo cùng Canh Kim thần triều cũng gặp phải sự uy hiếp to lớn, dựa theo kế hoạch của Lâm Bắc Thần, tất cả mọi người đều phải chịu một kiếp.
Thời khắc sinh tử, có đại khủng bố. Thời khắc sinh tử, cũng đều có hồi sinh.
Bác Sĩ đạo.
Lệ Sắc tinh hệ, Lệ Chí tinh.
Một mảnh tiêu điều.
Chuẩn bị chiến tranh đã rất đầy đủ.
Nhưng vẫn khó tránh khỏi lòng người bàng hoàng.
Bác Sĩ đạo vốn cũng không phải là lấy chiến để nổi tiếng.
Cho dù là nổi danh nhất học viện Cầu Tri, cũng không hề thành lập quân đội.
Tần chủ tế đứng trên quảng trường trước thư lâu.
Mấy vạn bác sĩ tụ tập ở đây.
Biểu cảm của mỗi người đều không giống nhau, có mê mang, có sợ hãi, cũng có phẫn nộ.
Toàn bộ tinh hệ, tu giả của Bác Sĩ đạo tổng cộng có mấy trăm triệu. Nhưng bác sĩ tụ tập ở đây hôm nay, cũng chỉ có một ít như vậy. Học viện Cầu Tri sớm vào một tháng trước đó, cũng đã bế quan.
Tân viện trưởng Tần Liên Thần tuyên bố trường học cho nghỉ, học sinh cùng các lão sư cùng nhau giải tán nàng cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế lôi kéo người khác bồi táng cùng mình.
Bởi vì đại quân đế quốc đã bao vây Lệ Sắc tinh hệ. Dưới máy móc cường lực của quân đế quốc, mỗi người đều như sắp đến ngày tận thế.
Tần chủ tế lúc trước lựa chọn kiên định đứng ở trong trận doanh của Bắc Thần tập đoàn, cũng không được đại đa số người đồng tình, bây giờ đại quân áp cảnh, rất nhiều người đem đầu mâu chỉ trích chỉa thẳng vào nàng. Hơn mười ngày gần đây, thậm chí phát sinh một số ám sát nhằm vào Tần chủ tế.
Có mấy tên thích khách, vẫn là khá xem trọng Tần chủ tế, đồng thời là học sinh được học viện Cầu Tri trọng điểm bồi dưỡng.
Đối với những người này, Tần chủ tế cũng không đại khai sát giới. Mà là phóng thích những học sinh này.
Tin tức mà nàng truyền ra đối với ngoại giới đơn giản trực tiếp— Ta muốn chiến.
Nếu như các ngươi không nguyện chiến, cũng không bắt buộc.
Nhưng mà. . .
Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Cho đến hôm nay, các cường giả của Bác Sĩ đạo cùng nhau tụ tập lại ở trong ngoài học viện Cầu Tri, cũng chỉ là một vạn ba nghìn sáu trăm năm mươi bốn người này.
Trong đó hơn phân nửa là học sinh của học viện Cầu Trị.
Trong đó có thí sinh cùng khoá lúc trước khi Tần chủ tế nhập học.
Như nữ tiến sĩ Mộ Dung Thiên Giác của Thái Bình thư viện, thủ tịch Sở Thanh Từ của Thiên Kiều thư viện, Thư Sơn thiên tài Kiều Tất La, tỷ muội Kiều Bích Dịch, Bố Thu Nhân của Phi Lư thư cục, Huyết Hải Thi Nhân Thần, Chu Trình Trình cùng Chung Đại Tuấn của Huyền Đăng các. . .
Lúc trước, bọn hắn là thủ tịch của học viện riêng, là thiên tài vang danh tứ phương, từng không tiếc tất cả cạnh tranh danh ngạch thủ tịch học viện Cầu Tri cùng Tần chủ tế, trăm thuyền tranh lưu, không nguyện chịu thua. Bây giờ, lại nguyện ý nghe theo lệnh của Tần chủ tế, chuẩn bị khẳng khái chịu chết, muốn quyết một trận tử chiến với quân đế quốc.
Ngoài ra, còn có trưởng lão, thầy chủ nhiệm, giáo tập cùng mấy ngàn người của học viện Cầu Tri.
1244 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận