Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2165: Ngươi là ai?

Ánh mắt Lâm Bắc Thần rơi vào người lão giả tóc xám mặc áo đen. Tóc xám, cao gầy, gương mặt tiều tụy. Nhưng cơ bắp trên người lại căng đầy, giống như rễ cây bằng thép, đánh vào thị lực, chẳng khác nào chiến thần kim cương.
Dò xét vài lần, trong đầu Lâm Bắc Thần không cách nào át chế một suy nghĩ. Uổng cho cái thân hình toàn cơ bắp như thế.
Gương mặt mo đó không xứng với thân hình cơ bắp đó.
“Tiểu tử, ngươi là ai?”
Ánh mắt lão giả tóc xám ẩn chứa sự kinh ngạc. Thương thế tay phải khôi phục cực kỳ chậm, do Hỗn Độn Quy Nguyên Khí tạo thành. Cho dù là ông ta cũng phải uống thuốc vận công mới có thể hồi phục lại từ từ.
Ông ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần, ánh mắt hung ác ngang ngược giống như một ác lang muốn xông đến.
Lâm Bắc Thần cảm nhận được chút xíu áp lực.
Trên người lão giả thân hình cơ bắp những gương mặt tiều tụy đó lại toát lên một khí tức nguy hiểm. Vẫn nên khách sáo trước một chút. Hắn ngẩng đầu, nho nhã hỏi: “Ngươi cần chi quan tâm ta là ai. Lão đầu, diện mạo người xấu như thế, muốn làm chim đầu đàn à? Mẹ ngươi không nói cho người biết đã xấu thì không nên chạy loạn ra dọa người sao?”
“Chết"
Lão giả tóc xám áo đen chưa từng bị người ta trào phúng qua như vậy. Ông ta đưa tay đấm ra một quyền.
Báo động xuất hiện trong lòng Lâm Bắc Thần. Hắn nhanh chóng tránh né. Oành.
Một quyền bình vô hình nhanh vô cùng sượt bên tai đánh vào hư không. Trong phạm vi trăm mét không khí sau đầu, bức tường hư không như pha lê vỡ vụn, chỉ thấy hư không sụp đổ từng mảng lớn ngay cả Einstein và Newton cũng không thể giải thích được.
Lâm Bắc Thần chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong. Giống như có người đốt pháo ngay bên tai của hắn. Một dòng chất lỏng ươn ướt trượt xuống mặt. Bên phía tóc mai hơi đau.
Lâm Bắc Thần đưa tay lau một cái.
Màu đỏ. Là máu.
Đổ máu.
Hô hấp của hắn trở nên dồn dập, bùng nổ ngay tại chỗ.
“Lão bang tử, ngươi dám hủy dung ta?"
Lâm Bắc Thần hóa thành một luồng thiểm điện, kiếm lục thi triển, không nhìn không gian và khoảng cách, đi thẳng đến trước người lão giả tóc xám áo đen, kiếm quang như điện vô tình đâm tới.
Ánh mắt lão giả tóc xám áo đen hiện lên sự ngưng trọng, cũng không dám lấy cơ thể kim cương mà mình vốn kiêu ngạo ra nghênh đón.
Oanh.
Quyền hình như rồng. Vù.
Kiếm khí vô hình.
Đẳng cấp nguy hiểm khi hai người giao thủ so với bất kỳ một cuộc chiến nào của Lâm Bắc Thần trước đó đều tăng lên không biết bao nhiêu lần. Sau hai mươi hơi thở, vết thương trên mặt Lâm Bắc Thần mới chậm rãi khép lại. Lão bang tử kia tuyệt đối là người thiên ngoại.
Trong lòng Lâm Bắc Thần đột nhiên ngộ ra.
Mặc dù chiêu thức đối phương đơn giản, nhìn cũng không tinh diệu, nhưng sức mạnh lại vô cùng lớn. Tùy ý đưa tay có thể đánh nát bức tường hư không, khiến cho không gian không ngừng rạn nứt như mạng nhện.
Lực quyền này rất cổ quái. Không phải huyền khí. Không phải thần lực.
Nhưng uy lực lại tuyệt luân. So với Hỗn Độn Quy Nguyên Khí của hắn chỉ kém bốn năm đẳng cấp mà thôi. Nếu hắn bị trúng một quyền chính diện của lão bang tử, hậu quả sẽ rất đáng sợ, thấp nhất cũng sẽ bị rách da, vết thương cũng không dễ dàng khép lại như trước. Người thiên ngoại đúng là khó đối phó. Trong lòng Lâm Bắc Thần nhanh chóng đưa ra phán đoán, suy nghĩ chiến lược tiếp theo. Không thể kéo dài thời gian quá dài ở đây.
Đột nhiên.
Oành.
Một luồng năng lượng kịch liệt nổ tung từ phía sau.
Kiếm vũ vỡ vụn bắn ra, tản mạn khắp nơi.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh tượng khiến cho mắt hắn mở to như muốn nứt ra.
Tần chủ tế bị thương.
Nàng bị người ta đánh lén.
Bầu trời xanh đẫm máu, giai nhân tóc trắng bay lên, thân hình bay ngược, lung lay như sắp đổ. Cặp kiếm dực đỏ như máu bị xé rách, một cái nằm trong tay tên lùn thấp bé đang liếm môi cười lạnh.
“Mę cha nó!"
Lâm Bắc Thần không kìm được chửi bậy lên, rốt cuộc không để ý đến cuộc chiến với lão giả tóc xám áo đen, liều lĩnh triệt thoái về phía sau, tiến đến gần Tần chủ tế.
“Muốn đi?”
Lão giả tóc xám áo đen cười lạnh, liên tục ra quyền.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt.."
Tiếng kêu như cú vọ của nhân vật phản diện phát ra từ miệng tên lùn màu đen.
Hắn giống như con chim tà ma mà khát máu, lè lưỡi kiếm láp máu dính đằng sau đôi cánh bị đứt gãy, sau đó tiện tay vứt bỏ, thân hình lao xuống, vạch ra một luồng hắc quang trong hư không, lao về phía Tần chủ tế.
Tần chủ tế kinh nhưng không hoảng hốt.
Mái tóc dài màu bạc bay múa như tuyết đầy trời. Tay nàng nắm chặt Quang Minh kiếm, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt đẹp như cổ đầm huyền băng, thiêu đốt thần lực ra chiêu đánh trả. Nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong như cũ.
Thế cục tràn ngập nguy hiểm. Vệ Danh Thần vốn nhiều lần sắp tử vong, gần như bị lăng trì chỉ còn lại một khung xương nhưng cũng nhờ thế mà trốn qua được một kiếp, được đám thuộc hạ thần ma chạy đến đưa ra khỏi chiến trường.
Lâm Bắc Thần không khỏi lo lắng trong lòng.
Hắn nóng lòng muốn đi trợ giúp Tần chủ tế, nhưng lão giả tóc xám áo đen vẫn cứ như bóng với hình, gắt gao cuốn chặt lấy hắn.
“Biến đi, lão già"
Lâm Bắc Thần đã hoàn toàn tức giận.
Hắn toàn lực thôi động Bất Hủ Chi Vương Sáo Trang, Hỗn Độn Quy Nguyên Khí bao phủ toàn thân, chính diện đón đỡ quyền của lão giả tóc xám, phun ra hai ngụm máu.
Nhưng cũng nhân cơ hội đó, ngân kiếm trong tay hắn thừa cơ chém rụng nắm đấm của đối thủ, còn thuận tiện thọc ra một cái lỗ máu.
Lão giả tóc xám kêu đau lui nhanh.
Lâm Bắc Thần thừa cơ triệu hồi cỗ máy số 1, hạ chỉ lệnh để nó cuốn lấy lão giả tóc xám. Sau đó hắn quay người chém ra một kiếm.
Kiếm lục.
Ảnh Đột Trảm.
Chiêu này được hắn xem là kỹ năng chuyển vị, lưu quang lóe lên, trong nháy mắt đến trước mặt tên lùn màu đen.
1350 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận