Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1991: Song thần vẫn lạc

Đúng vậy.
Trong thời điểm cuối cùng của sinh mệnh, Thương chủ thần bắt đầu nguyền rủa Yểu chủ thần.
Cạm bẫy phát động, không đến thời khắc cuối cùng, ai là thợ săn ai là con mồi cũng không thể biết được.
Ngươi cho rằng chân tướng phơi bày thì chân tướng thật sự phơi bày sao?
Thương chủ thần dùng sinh mệnh dài dằng dặc và huy hoàng của mình chứng minh đạo lý này.
Đạo lý cũng rất đơn giản.
Ở đây có trận pháp kết giới do Yểu chủ thần thiết kế.
Sức mạnh bán chúa tể có thể phong ấn cuộc chiến cấp Chủ thần.
Thiên Đao Từ hiệp khách có thể địch Chủ thần nhưng đao của ông lại không phá nổi kết giới do Yểu chủ thần bố trí từ trước.
Nhưng, ông vẫn đến.
Chẳng những đến mà còn ra đao.
Chẳng những ra đao mà còn thành công. Cho nên, giải thích chỉ có một.
Thiên Đao Từ hiệp khách nhận được sự tán thành của Yểu chủ thần mới có thể tiến vào kết giới, thậm chí còn nhận được sự trợ giúp của Yểu chủ thần mới có thể vô thanh vô tức chém ra đao thứ nhất trí mạng mà không bị Thương chủ thần phát hiện.
Con mồi là Thương chủ thần.
Vù.
Đao mang thứ ba phá vỡ hư không, biến thành biển đao khí mênh mông.
Đao quang che mắt pháp tướng thần cách huyền vân của Thương chủ thần.
Chỉ trong chớp nhoáng, cảm ứng huyền diệu xuất hiện dẫn phát phản ứng dây chuyền.
Bên trong thần điện Thương chủ thần ở Đại Hoang thần thành, thần tọa được hỏa diễm và lôi điện bao phủ cao cao tại thượng bịch một tiếng, đổ sụp trên mặt đất.
Ầm ầm!
Quyền trụ thần điện Thương chủ thần từ từ sụp đổ.
Thần chiến sĩ, thần thuật sư nhìn thấy cảnh này không khỏi hốt hoảng biến sắc. Thần của ta...
Đã chết?
Bên trong Hào Khốc thâm uyên.
Đao quang tan hết.
Pháp tướng thần cách Thương chủ thần vỡ vụn.
Huyền vân biến thành những đám mây rải rác mất đi sinh cơ.
Thần tính phá diệt.
Đao ảnh áo trắng như tuyết sừng sững giữa không trung.
Đao là Kim Ti Đại Hoàn Đao.
Người là mắt báo.
Đao vô tình.
Nhân hữu bi.
Thiên Đao Từ hiệp khách.
Đây là lần đầu tiên Lâm Bắc Thần nhìn thấy đao khách đặc biệt nhất của Thần giới.
Truyền thuyết liên quan đến ông, thông qua miệng Tiềm Long, Lâm Bắc Thần hiểu được một chút.
Vị đao khách này là một tồn tại rất kỳ lạ.
Nói ông là thần, ông lại không nằm trong hệ thống thần tín ngưỡng chính thống.
Nói ông không phải thần, đao của ông có thể tàn sát Chủ thần.
Tiên khí của ông đã từng thao thiên cự lãng Thần giới.
Ông cũng đã biệt tích nhiều năm ở Thần giới, tung tích sống chết không rõ.
Bây giờ ông lại xuất hiện, Thiên đao vẫn sắc bén như cũ.
Vong hồn dưới đao của ông là một trong ngũ đại Chủ thần thống trị Đại Hoang thần tộc Thần giới, Thương chủ thần.
Lâm Bắc Thần nhìn ông ta, cảm nhận được một sự bi thương tràn ngập giữa thiên địa.
Thân hình Từ hiệp khách khôi ngô, áo trắng như tuyết, đôi mày rậm, cặp mắt báo mang theo sát ý và u buồn, Kim Ti Đại Hoàn Đao trong tay nhìn rất đơn giản.
Ông cúi đầu nhìn Lâm Bắc Thần. Ánh mắt như thần đao.
Lâm Bắc Thần đột nhiên có cảm giác toàn thân lạnh lại, có ảo giác bị một lưỡi đao xé rách nhục thân nhìn thấy linh hồn.
“Ngươi muốn học đao không?” Từ hiệp khách hỏi.
“A, cái này...” Lâm Bắc Thần ngẩn ra.
Không nghĩ đến thần nhân vừa mới giết chết Thương chủ thần lại nói như thế.
“Không học sao?” Từ hiệp khách lại hỏi.
A?
Đại lão, ta học, ta có thể học.
Lâm Bắc Thần đang định lên tiếng, Thiên Đao Từ hiệp khách đã hóa thành một vòng đao quang biến mất giữa thiên địa, vô tung vô ảnh.
Mẹ kiếp!
Ông ta đang đùa bỡn ta sao?
Lâm Bắc Thần như phát mộng.
Bỏ qua cơ hội ôm bắp đùi đại lão khiến cho hắn có chút hối hận.
Lúc này, một bên khác.
Cuộc chiến giữa Quắc chủ thần và Liệt Dương chủ thần cũng sắp hạ màn.
Mặt trời màu vàng bị cự hổ hắc ám xé nát, biến thành vô số đốm lửa lớn nhỏ khác nhau. Đa số đều bị cự hổ hắc ám nuốt vào trong bụng, còn có một phần phiêu tán trên không Hào Khốc thâm uyên.
Ánh mắt Lâm Bắc Thần sáng lên.
“Miện hạ đừng hoảng, ta đến giúp ngươi.”
Hắn xông thẳng lên, hấp thu ánh sáng màu vàng tràn ngập trong hư không. Đây chính là đồ tốt.
Thần lực tinh thuần của Liệt Dương chủ thần có thuộc tính Hỏa.
Thuộc tính Hỏa vô chủ có thể tùy ý hấp thu.
Đối với Lâm Bắc Thần nắm giữ được lực Thức Thần Hỏa Cảnh mà nói, đây chính là vật đại bổ, sao có thể bỏ qua.
Rống.
Cự hổ hắc ám nhìn Lâm Bắc Thần một chút.
Lâm Bắc Thần nói: “Miện hạ, ngươi không sao chứ? Trên dưới Liệt Dương thần tộc không biết cách làm người. Là tín đồ trung thành tuyệt đối của ngài, ta và bọn họ thế bất lưỡng lập...” Nói xong, hắn lại luống cuống tay chân thu nhặt mảnh vỡ Liệt Dương thần lực.
Ánh mắt cự hổ hắc ám lóe lên một sự không nói nên lời. Nhưng cuối cùng cũng không can thiệp.
Ông ta nuốt chửng thần cách của Liệt Dương chủ thần, cảm giác chắc bụng đã đạt đến cực hạn, thật không cách nào nuốt thêm thần lực Liệt Dương đang phân tán.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy, lập tức gia tăng sức mạnh.
Một lát sau, phần lớn mảnh vỡ màu vàng óng đều bị hắn thu thập hết.
“Ngươi chuẩn bị tiếp nhận phần thưởng của giải quán quân đi.”
Cự hổ hắc ám gào thét một tiếng, phóng lên tận trời, biến mất trong hư không vô tận.
Đại chiến kinh thế cuối cùng đã kết thúc.
Hai vị chủ thần đã chết.
Lâm Bắc Thần đưa mắt nhìn xung quanh.
Hào Khốc thâm uyên lớn như vậy đã hoàn toàn thay đổi bộ dáng.
Hào Khốc thâm uyên giống như một vệt đen trên bầu trời, bây giờ giống như một cái bát bị lõm xuống, biến thành một bồn địa to lớn hình tròn.
Băng thủy mất đi Liệt Dương thần lực chèo chống, rất nhanh đông kết. Dưới tác dụng nhiệt độ chung quanh thấp xuống, chúng tạo thành từng đợt thủy triều băng tinh.
Cầu viễn cổ đã sớm bị đánh thành bột mịn, biến mất không thấy đâu. Thiên đen địa tối.
Lâm Bắc Thần vỗ đôi hỏa dực, trôi nổi giữa thiên địa.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, xung quanh Hào Khốc thâm uyên dường như có một luồng sức mạnh nào đó đang chậm rãi rút lui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận