Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2343: Ngày Thánh Điển

Sao?
“Cửa hàng chuyển nhượng?”
Khi Lâm Bắc Thần tiến vào tiểu điếm, hắn phát hiện tiểu điếm Thổ phỉ ca dán hoành phi, dùng giá thấp chuyển nhượng tiểu điếm, giá cả cụ thể có thể thương lượng khi gặp mặt.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ lão thổ phỉ đã phát tài, chuẩn bị về hưu?
Lâm Bắc Thần tò mò gửi tin nhắn hỏi thăm. Kết quả cũng không thấy câu trả lời. Với tính cách lúc nào cũng online, tích chữ như vàng của lão thổ phỉ, bây giờ lại không online, mãi cũng không thấy trả lời tin nhắn.
Lâm Bắc Thần đành phải đóng lại ứng dụng Kinh Đông Thương Thành. Cuộc sống của anh hùng đơn giản mà buồn tẻ như vậy.
Hai ngày sau cũng chẳng có chuyện gì kỳ quái phát sinh.
Đại Phong quân bộ cũng không nhằm vào chuyện đêm đó mà chính thức khởi xướng điều tra.
Hoắc gia dường như cũng rất trung thực, cũng không tiếp tục khiêu khích gây chuyện. Ngày thứ tư.
Đại hội khen ngợi anh hùng Nhân tộc đã được tổ chức ở quảng trường Thần Thánh Đế Hoàng Lưu Uyên thành.
Là một trong những anh hùng của Nhân tộc, Lâm Bắc Thần cũng là đối tượng được mời.
Sáng sớm, với sự đi cùng của Dịch Thư Nam và Lữ Siêu, Lâm Bắc Thần ngồi xe quân đội đến quảng trường Thần Thánh Đế Hoàng thụ huấn.
Về phần tại sao hắn muốn đi?
Dĩ nhiên không phải vì phần thưởng giá trị mười ngàn Hồng Hoang Ngân nhất định phải có mặt tại đại hội thụ huấn mới có thể lấy được.
Tiền không quan trọng.
Quan trọng nhất là vinh quang anh hùng Nhân tộc chiếu lấp lánh, kích phát tình cảm vĩ đại của Lâm Bắc Thần.
Xe quân đội tiến lên trên con đường rộng rãi.
Khắp Lưu Tinh thành tràn ngập bầu không khí vui mừng.
Lầu các cửa hàng hai bên đường đều cắm tinh cờ đồ đằng Tử Diệu Hoa của Nhân tộc tỉnh lộ Lưu Uyên đón gió bay phấp phới, tượng trưng cho mong ước tốt đẹp nhất.
Dân thành thị đổ ra đầu phố, mặt vẽ hình hoa Tử Diệu, trong tay quơ tinh cờ hoa Tử Diệu, xếp thành một đội ngũ thật dài giống như dòng sông màu tím tập trung về phía quảng trưởng Thần Thánh Đế Hoàng.
“Đúng là rầm rộ"
Lâm Bắc Thần không khỏi cảm khái.
Hình ảnh như vậy, khi hắn còn ở trái đất, cũng chỉ có ngày Quốc khánh mới được nhìn thấy trên tivi.
“Tiền tuyến truyền đến tin chiến thắng, Đại Phong quân bộ một lần nữa đã đoạt lại lưu vực phía Tây sông Thiên Thủy, hiện tại đang giằng co với Ma tộc Phần Thiên quân trên mặt sông rộng ba ngàn mét"
Dịch Thư Nam ngồi đằng trước, gương mặt trắng nõn không che giấu được sự vui mừng: “Hôm nay cũng là ngày kỷ niệm một vạn ba trăm năm nghị hội Nhân tộc Lam Cực Tinh thành lập. Cho nên tất cả mọi người đều rất vui.
Lát nữa, trong đại hội khen thưởng, đại nhân ngài chính là nhân vật chính"
Lâm Bắc Thần cười nhạt, biểu hiện vẫn đậm phong khinh.
Hắn nghĩ, ta là nhân vật chính không phải rất bình thường sao?
Xe quân đội một đường thông suốt.
Dòng người hai bên đường càng lúc càng nhiều.
Mọi người quơ tinh cờ Tử Diệu hoa trong tay, giống như rót thành dòng sông màu tím, cảnh tượng cực kỳ hùng vĩ.
Lâm Bắc Thần cũng bị lây nhiễm.
Bất kể nói như thế nào, đây đều là đồng bào của hắn. Bọn họ có tình cảm mộc mạc nhất, hy vọng Nhân tộc càng ngày càng tốt hơn, sớm ngày kết thúc chiến tranh, khôi phục lại cuộc sống sinh hoạt hạnh phúc ngày xưa. Đột nhiên, trong lòng Lâm Bắc Thần không khỏi dâng lên báo động. Giống như có nguy hiểm sắp phát sinh.
“Dừng xe"
Hắn đột nhiên nói. Chiếc xe đột nhiên chậm dần tốc độ. Oành. Sóng xung kích kịch liệt.
Một cột sáng năng lượng không chút dấu hiệu từ phía đám người bên phải đánh thật mạnh vào đầu chiếc xe. Năng lượng nổ tung kinh khủng sinh ra.
Sức mạnh đáng sợ trong nháy mắt khiến cho xe quân đội mất khống chế, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, lăn lộn trên đường.
“Đại nhân cẩn thận."
Trong hỗn loạn truyền đến tiếng kinh hô của nữ thư ký Dịch Thư Nam. Xe quân đội va chạm mặt đất, phát ra ánh lửa khắp nơi.
Nét mặt Lâm Bắc Thần vẫn rất bình tĩnh nhưng trong lòng đã nổi lửa giận. Nếu không phải vừa rồi chiếc xe đột nhiên ngừng lại, chỉ sợ cột sáng kinh khủng kia đã đánh vào chính giữa chiếc xe. Cho dù có lực luyện kim và trận pháp gia trì bảo vệ, nhưng nó vẫn bị nổ tung thành mảnh nhỏ. Hai bên đường lập tức truyền đến tiếng kinh hô. Vụ nổ đột nhiên xuất hiện khiến cho đám người trên đường rơi vào hỗn loạn, bên trong tiếng giẫm đạp còn có tiếng khóc vang lên. Cũng may đường đi trong Lưu Uyên thành đủ rộng, hơn ba mươi mét. Vụ nổ sinh ra ba động cũng không trực tiếp tác động đến người dân bình thường, thành ra cũng không có thương vong trực tiếp xuất hiện. Sau năm ba hơi thở.
Oanh.
Nửa phần thân trước của chiếc xe quân đội VỠ vụn, đập xuống đất. Ngọn lửa thiêu đốt.
Trận pháp thân xe hỗn loạn, tiếng nổ không ngừng truyền ra.
Bành.
Cửa xe vỡ vụn bị đạp bay.
Dịch Thư Nam trán chảy máu từ bên trong lao xa, lớn tiếng gọi: “Lâm đại nhân, Lâm đại nhân."
“Ta không sao? Âm thanh của Lâm Bắc Thần xuất hiện sau lưng nàng.
“Đại nhân, ngài không sao chứ? Ngài."
Dịch Thư Nam vui mừng nói. Chỉ cần Lâm Bắc Thần không có việc gì, nàng đã cảm ơn trời đất rồi.
Lúc này, nữ thư ký Dịch Thư Nam chỉ cảm thấy đầu mình đau nhức, tầm mắt mơ hồ, nhưng nàng không quá lo lắng về những thứ này, vô thức giơ tay bắn ra một tín hiệu cứu viện, đồng thời thôi động trang bị luyện kim phòng ngự Lưu Huỳnh Vũ trên người. Hơn mười luồng huỳnh quang bay múa, biến thành một vòng bảo hộ, bao lại phạm vi bốn mét xung quanh chiếc xe bị vỡ vụn.
Nàng quay người nhìn lại.
Nàng nhìn thấy toàn thân trên dưới của Lâm Bắc Thần chỉ có mấy chỗ tổn hại trên ngoại bào mà thôi, cũng không bị thương. Hắn đang phá vỡ trần xe để cứu nam thư ký Lữ Siêu vẫn còn đang mắc kẹt trong chiếc xe. So với Dịch Thư Nam, thương thế của Lữ Siêu nặng hơn rất nhiều.
Ít nhất có mười một mảnh vụn kim loại đâm vào ngực và bụng của hắn. Một thanh kim loại sắc bén đâm xuyên qua ngực phải của hắn, cả người mất đi năng lực hành động. Máu tươi từ trong vết thương chảy ra, nguy cơ sớm tối.
Lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh.
1245 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận