Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2888: Tới đúng lúc

"Ai?"
Hoa Vũ Nhụy đột nhiên lạnh mặt, quay đầu nhìn về phía bên ngoài.
Một nam một nữ cũng đều cảnh giác ra mặt.
Một thân người thon dài, mờ ảo như trích tiên, bước đi huyền ảo như lướt trên mây, chậm rãi từ bên ngoài đi đến: “Nói rất đúng, nói thật là hay. Nếu đã như thế, vậy ta đây giết chết các ngươi, sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.
Hoa Vũ Nhụy ánh mắt ngưng trọng: “Lý Thiếu Phi?"
Lâm Bắc Thần từ bóng tối bên ngoài chậm rãi đi tới, nhếch miệng cười: “Không phải ngươi muốn giết ta hay sao?
Ta tới rồi... Mời giết"
Hoa Vũ Nhụy cười gằn, phất tay nói: “Giết hắn.
Một người ngoài, hơn nữa vẫn là một người đàn ông, dám xông vào trong biệt viện của nàng, chỉ cần một lý do này cũng đủ khiến hắn chết đi một vạn lần.
“Tiểu tử... Chịu chết đi"
Người đàn ông cường tráng như gấu khổng lồ, cười dữ tợn một tiếng, liếm môi, cả người bộc phát ra lực lượng cuồng bạo vô hình, phảng phất Kim Cang bất tử, xông về phía Lâm Bắc Thần.
Thánh Thể Đạo.
Lực lượng hệ.
Ít nhất cũng có tu vi là Đế cảnh 61 cấp.
Một cái xông tới này như núi đổ, như trời sập/ Không khí vặn vẹo.
Không gian kích động.
Khóe miệng Lâm Bắc Thần hiện ra một tia ý cười khinh miệt.
Loại cấp bậc này... Không đủ tắc kẽ răng.
Hai chân dùng lực.
Vèo.
Thân hình như tia chớp bắn ra.
Thân ảnh đan xen. Lâm Bắc Thần tùy ý vặn tay.
Răng rắc.
Cái đầu của người đàn ông cường tráng như gấu khổng lồ trực tiếp bị xoay vặn 180 độ.
“Ha ha, thân thể ta bất tử, ngươi."
Cái đầu cười to.
Còn chưa dứt lời.
Lâm Bắc Thần trực tiếp chém xuống một nhát.
Phanh!
Một cái đầu to như thế, trực tiếp bị vỡ tung.
Tính cả toàn bộ thân thể to cao đều bị một nhát này bổ ra thành hai nửa, giống như rễ cây cổ thụ bị lưỡi cưa thô ráp cưa làm đôi, chỗ bị cắt đôi máu thịt nhoe nhoét. Huỳnh huỵch.
Hai mảnh thân thể của người đàn ông cường tráng ngã xuống sang hai bên.
Cùng lúc đó.
Keng.
Giữa mày của Lâm Bắc Thần đột nhiên tóe lên một tia lửa.
Một sợi tóc mảnh không thể nhìn thấy được bằng mắt thường, đâm vào giữa mày của hắn.
Nhưng da thịt vùng mặt cứng rắn như thần, nhẹ nhàng ngăn cản lần đánh lén này. Lâm Bắc Thần xoay tay tóm lấy.
Một sợi tóc màu đỏ bị hắn rút ra từ trong hư không, chặt chẽ chộp vào trong lòng bàn tay, hắn đột ngột vung ra.
"Oe oe oe.."
Từ gợn sóng trong hư không túm ra mái tóc dài màu đỏ như máu của con nhóc thắt hai búi tóc tròn.
“Ngươi.."
Con nhóc giật mình hoảng sợ đến thay đổi sắc mặt: “Thả ta ra.
Bí kỹ Phát Như Huyết của nàng đã ám sát không biết bao nhiêu cường giả Đế cảnh, ngay cả nhân vật cấp Tinh Tôn nếu không có sự phòng bị trước, cũng sẽ nuốt hận thăng thiên.
Nhưng mà lúc này đây...
Thế mà không chọc thủng da mặt của người này.
Rốt cuộc mặt của hắn làm bằng thứ gì?
Vèo vèo vèo.
Lâm Bắc Thần túm mái tóc dài của con nhóc, tùy tay vung lên.
Thật sự xả tóc.
Con nhóc bị mất khống chế, thân thể giống như quả tạ buộc dây xích bị ném văng xoay vòng vòng trong không trung.
Sau đó, Lâm Bắc Thần hung hăng vung cánh tay đập về phía mặt đất.
Phanh.
Con nhóc bị vứt trên mặt đất bẹp dí như một cái bánh.
Hắn không hề dừng lại, thân hình trở nên mơ hồ tại chỗ, trong nháy mắt tiếp theo, xuất hiện ở trước mặt Hoa Vũ Nhụy.
“Tới đúng lúc lắm.
Hoa Vũ Nhụy cười lạnh.
Dực Miêu trong lòng nàng ta gào lên một tiếng, hóa thành con vật to khổng lồ, thì ra là một con Hồng Hoang Di Loại cấp Tỉnh Thú, mồm to như bồn máu trong chớp mắt mở ra, giống như đã ôm cây đợi thỏ hồi lâu, trực tiếp nuốt Lâm Bắc Thần vào trong bụng.
“Ngu xuẩn"
Hoa Vũ Nhụy cười gằn. Đây là đòn sát thủ của nàng.
Bản mạng tinh thú Tuyết Nghệ Điêu.
Nàng tu luyện cả Độc Tễ Đạo và triệu hoán.
Tuyết Nghệ Điêu cả người đều là kịch độc, dịch dạ dày có thể hòa tan Tinh Tôn, một khi bị nuốt vào trong bụng, cho dù là Tinh Tôn cũng phải chịu thua.
Ánh mắt đảo qua hai mảnh thân thể trên mặt đất và “bánh” nhóc con, trong lòng Hoa Vũ Nhụy nặng nề.
Phụ tá đắc lực chiến đấu một trận mà chết cả hai.
Lại phải một lần nữa tuyển người.
Cũng không biết lão Thất từ chỗ nào tìm được tên quái vật Lý Thiếu Phi này, thế mà có sức chiến đấu mạnh như thế... May mà hắn đã chết, không thì thật sự sẽ tạo thành mối uy hiếp lớn đối với việc cạnh tranh chức vị gia chủ của mình.
“Không ngờ hôm nay lão thất lại có quyết đoán như thế, khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn, không còn là kẻ lo nghĩ nhiều mà thiếu quyết đoán trước kia... Ha hả, chẳng qua, nếu ngươi đã ra tay, vậy chờ đến lúc đi giải thích với Trưởng Lão Hội đi.
Lòng bàn tay của Hoa Vũ Nhụy sáng ngời, lộ ra một cái máy chụp ảnh luyện kim. Tất cả hình ảnh vừa rồi đều đã được ghi lại.
Chỉ cần đưa đoạn hình ảnh này cho Trưởng Lão Hội, vậy thì Hoa Vũ Kiếm xem như bị loại bỏ khỏi danh sách tranh chức gia chủ của Hoa gia.
Chết mất hai người thuộc hạ đổi lấy một phụ tá đắc lực của Hoa Vũ Kiếm, đồng thời khiến hắn trực tiếp bị loại trừ, cái giá phải trả này...
Cũng không phải không thể tiếp thu.
Trên mặt Hoa Vũ Nhụy lần thứ hai hiện ra ý cười.
Đúng lúc này.
Phốc.
Một bàn tay đâm thủng bụng của Tuyết Nghệ Điêu, bỗng nhiên vươn ra, tóm một cái đã tóm được cổ của nàng.1378 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận