Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2533: Dựa vào ta

Đồ xấu xí?
Thải Hí Sư khẽ giật mình, sau đó lửa giận cả người tựa như hỏa diễm thiêu đốt.
Đã có một khoảng thời gian quá dài, không có ai dám xưng hô với hắn như vậy.
"Ngươi."
Hắn đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên sắc mặt hơi thay đổi.
Mạch Phong cũng cảm thấy hoa mắt.
Trong viện trong nháy mắt lại có thêm mấy bóng người.
Lần lượt là ba vị giáo tập thư viện chính khí của Tử Vi tinh khu do nghị trường cấp hai Mặc Hàn dẫn dắt, ba vị hiệp khách áo choàng đỏ giáp trụ hỏa diễm do nghị trưởng cấp hai Dạ Nhất dẫn đầu... Tổng cộng tám vị. Trong đó sáu vị đều là cường giả cấp Tinh Hà.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên vi diệu.
Cực kỳ hiển nhiên, hai nhóm người này, cũng là vì Lâm Bắc Thần mà tới.
"Yển Thư, động tác của ngươi có chút nhanh rồi đấy" Một trong Hồng Bào Khách trong giọng nói mang theo sự mỉa mai, nói: "Nhưng mà, Lâm Bắc Thần không phải vẻn vẹn chỉ là mục tiêu của ngươi, người của Hồng Ảnh' chúng ta cũng đang tìm hắn, ngươi cũng không thể độc chiếm"
"A Ha ha..."
Thải Hí Sự thờ ơ cười lạnh, từ chối cho ý kiến.
"Lại là 'Cực Đạo Thôn Tinh Thử? Thư viện chính khi chúng ta, vừa hay thiếu một con thú canh cổng" Một vị giáo tập râu đen mặt mũi trắng nõn, đôi mắt nhìn chăm chú vào người Quang Tương, cũng không rời mắt.
"Con tinh thú này, là ta phát hiện trước, huyết mạch trong cơ thể nó, cũng là ta kích phát" Ánh mắt của Thải Hí Sư âm trầm như huyền băng, nói: "Ai giành với ta, người đó chết" "Ha ha, thiên tài địa bảo, người gặp có phần"
Hồng bào khách cười ha hả nói: "Nhưng mà, chúng ta không dùng kiếm giường nỏ, đánh tới đánh lui không có gì hay cả, chi bằng đối phương thức khác đi, Cực Đạo Thôn Tinh Thử này có thể thuộc về Thải Hí Sư người, nhưng mà, người phải đưa ra một số vật có ý nghĩa để đền bù cho chúng ta, như vậy mới có thể khiến tất cả mọi người đều vui vẻ... Nếu không, người phải suy nghĩ một chút xem, có thể đối phó được với sự vây công của lục đại tinh hà liên thủ chúng ta hay không" "Được"
Thải Hí Sư là Luyện kim thuật sư, bảo bối trong tay không ít, tặng đi cũng không đau lòng, nhìn về phía ba vị giáo tập của thư viện Chính Khí, nói: "Ba vị nói thế nào?"
Ba vị giáo tập thương lượng một chút, trước tiên gật đầu với người kia, nói: "Có thể" "Lão sư..".
Nghị trường cấp hai Mặc Hàn thấy thế, vội vàng ngăn cản nói: "Nhưng con tinh thú này chính là do Lâm Nhiếp Chính nuôi, hắn có công với Thiên Lang vương triều, chúng ta làm sao có thể.."
Hắn rất có chí khí của thư sinh, không ngờ rằng cục diện sẽ diễn biến thành như thế.
"Thiên tài địa bảo, người có năng lực thì có được."
Giáo tập mặt trắng râu đen nói: "Không được nói bừa nữa... Lui lại"
Mặc Hàn nghe vậy, chỉ có thể đồng tình liếc mắt nhìn Lâm Bắc Thần, chậm rãi lui lại.
"Các ngươi nói xong rồi sao?"
Lâm Bắc Thần đứng ở bên cạnh Quang Tương tình huống không rõ, lại nhìn thấy đám ngời Lưu Quang bị điều khiển và tổn thương, trong mắt lóe lên sát ý nồng đậm, hắn nhìn lướt qua cường giả cấp Tinh Hà ở đây, cười lạnh nói: "Mấy tên cháu rùa, thật sự coi mình là cỏ rác đúng không? Muốn chết, vậy thì cứ xếp thành hàng, từng bước một bước đến, hôm nay có một người tình một người, mấy tên cẩu tạp chủng các ngươi, một người cũng đừng hồng sống sót rời khỏi Lục Liễu sơn trang"
"Ha ha ha... Chỉ dựa vào người sao?"
Thải Hí Sự nở nụ cười khinh thường.
Trên mặt của mấy người khác cũng hiện ra vẻ mỉa mai.
Nhưng lúc này.
"Không, dựa vào ta"
Một giọng nói trong trẻo dễ nghe như chim sơn ca vang lên.
Nguyệt quang ngân sắc lóe lên.
Một thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp, xuất hiện ở bên cạnh Lâm Bắc Thần, đứng sóng vai với hắn. Khí thế uy áp cường đại phát ra.
Mấy cường giả cấp Đại Tinh Hà đột nhiên giật mình.
Thiếu nữ xuất hiện, hiển nhiên chính là Lăng Thần.
Bởi vì Kỳ thân vương muốn quét dọn chiến trường Vân Mặc phường, cho nên mới hơi chậm một chút.
"Thần ca ca, giao cho ta đi"
Lăng Thần tức giận nói: "Để bọn hắn biết, kết cục của việc trêu chọc nam nhân của ta."
Dưới tác dụng của loại bảo khí như Tà Nguyệt Chuỳ này, một chút vết thương nhỏ ban đầu của nàng đã triệt để khôi phục, lúc này lại biến thành đại tiểu thư kiều diễm tư thế hiên ngang kia.
"Ứng phó được sao?"
Lâm Bắc Thần lập tức với vẻ mặt vui thích, tận hưởng mùi vị ăn cơm mềm, chỉ cảm thấy mùi vị thơm ngọt.
Lại hỏi: "Hoàng thúc đâu? Chết ở đâu rồi... chi bằng để hoàng thúc đến" "Việc rất nhỏ.
Lăng Thần vô cùng tự tin: "Không cần hoàng thúc xuất mà đâu?"
Cuộc đối thoại như vậy, để lộ ra sự khinh thường tuyệt đối, khiến cho trong mắt của mấy người cấp đại Tinh Hà dao động khói mù.
Cấp cực đại Tinh Hà lấy lại tinh thần, cẩn thận quan sát Lăng Thần, chân khí tự thân của nha đầu này cũng không tính là mạnh, cũng chỉ là cấp Vực Chủ mà thôi, trên người nàng có uy thế như vậy, hình như là đến từ bí bảo nào đó? Như vậy... Trong mắt mấy người đều sáng lên.
Còn bên trong ánh mắt của Thải Hí Sư tràn đầy nham hiểm.
Một đôi nam nữ này đứng chung một chỗ, giống như quyến lữ thần tiên bên trong câu chuyện thần thoại, nam tuấn dật, nữ xinh đẹp, quả thực chính là đang hung hãn kích thích thần kinh của hắn.
Đối với loại sinh vật hướng tới sự hoàn mỹ này, niềm vui lớn nhất của tên xấu xí như hắn, chính là dùng phương thức tàn nhẫn nhất phá hủy triệt để.
"Một đôi tiểu đồ chơi đáng yêu này khiến cho ta nhớ lại niềm vui thú tra tấn con mồi đã lâu, đang khảo vấn tin tức liên quan tới Vong tình mộ' trước đó, ta hoạt động tay chân một chút trước, lên một số món ăn khai vị, các người sẽ không phản đối chứ?"
Thải Hí Sự nhìn giáo tập của thư viện Chính Khí cùng Hồng Bào khách bên cạnh.
"Ha ha, nhẹ nhàng"
Hồng Bào Khách cười ha hả nói.
"Giữ lại người sống là được rồi."
Giáo tập mặt trắng râu đen mặt không thay đổi nói.
"Ha ha, đó là đương nhiên"
Thải Hí Sư chào hỏi xong, trên mặt phóng ra nụ cười nham hiểm biến thái, đi về phía hai người Lâm Bắc Thần.
Hắn muốn đích thân động thủ, hung hăng tra tấn. Thân là một Tà• luyện kim sa, hắn có quá nhiều biện pháp có thể khiến cho người ta sống không bằng chết.
Lăng Thần vui mừng không sợ.
"Sâu kiến không biết sống chết, bò sát"
1332 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận