Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2590: Trùng hợp?

“Còn phải hỏi"
Lâm Bắc Thần nói: “Đương nhiên là nghe tin tức tốt trước rồi”
“Thôi đi, huynh định lừa ta à?”
Lăng Thần quả nhiên cực kỳ thông minh: “Tin tức xấu là, ta phải rời khỏi tinh khu Tử Vi”
“Muội đi đâu?”
Lâm Bắc Thần giật mình, vội vàng thể hiện tâm trạng không nỡ: “Muội muốn về Canh Kim thần triều sao?"
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Bắc Thần, Lăng Thần có chút hài lòng.
Đại tiểu thư gật đầu, dùng cằm cọ vào vai Lâm Bắc Thần, nhu thuận giống như con mèo nhỏ, bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, ta phải về rồi”
“Đây đúng là một tin tức xấu"
Lâm Bắc Thần cầm lấy bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn của Lăng Thần: “Không thì để hoàng thúc về một mình, muội lại đây?”
Lăng Thần lắc đầu nói: “Trong triều truyền đến tin tức, hình như có biến. Ta lo lắng cho an nguy của mẫu thân, nhất định phải nhanh chóng trở về. Hơn nữa, phụ thân cũng rất nhớ mẫu thân. Ông ấy và gia gia cũng sẽ theo ta trở về luôn"
Cha VỢ cũng phải rời đi sao?
Lâm Bắc Thần hít sâu một hơi: “Thế tin tức tốt thì sao?"
Tin tức tốt là... huynh có thể đi theo với ta một đoạn"
Lăng Thần cười híp mắt: “Vương quản gia nói, huynh cũng phải rời khỏi tinh khu Tử Vi. Chúng ta vừa lúc tiện đường, cho nên bây giờ cũng không cần tách ra”
“Sao?"
Lâm Bắc Thần kinh ngạc hỏi: “Ta cũng phải rời khỏi nơi này? Tại sao ta lại không biết nhỉ?”
Tên cẩu vật Vương Trung lại bày cái gì ở đằng sau nữa vậy?
Lăng Thần nói: “Ta cũng không biết rõ nữa."
Lâm Bắc Thần suy nghĩ, bởi vì hắn vẫn luôn vung tay chưởng quỹ, cho nên toàn bộ tinh khu Tử Vi chẳng có chuyện gì liên quan đến hắn. Hơn nữa, lĩnh vực Đông Đạo Chân Châu, mặc kệ ở đầu, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể quay về bất cứ lúc nào.
Ra ngoài xông xáo một trận cũng tốt.
Dù sao hắn cũng muốn đi tìm Hàn Bất Phụ.
“Vậy ngươi mau trở về chuẩn bị một chút đi, chúng ta nhanh chóng xuất phát.”
Lâm Bắc Thần tiễn Lăng Thần.
Một lát sau, Vương Trung khúm núm đi vào.
“Thiếu gia, ta có một tin tức xấu, một tin tức tốt, người muốn nghe cái nào trước?”
Vương Trung nói. Bốp. Lâm Bắc Thần đập một bàn tay lên đầu Vương Trung: “Nói cùng một lúc “A, cái này.”
Vương Trung như phát mộng.
Hai tin tức làm sao nói cùng một lúc được?
Thiếu gia, tin tức tốt chính là chúng ta phát tài rồi.”
Vương Trung quyết định trước hết để Lâm đại thiếu vui vẻ đã: “Lần này đại thắng, chúng ta vơ vét được rất nhiều chiến lợi phẩm. Đám Thú nhân cẩu hoang, một đường cướp bóc đốt giết giống như châu chấu, cướp các tinh bộ, chiến lợi phẩm còn chưa kịp đưa ra ngoài, bây giờ tất cả đều thuộc về chúng ta. Ha ha, thiếu gia, khoảng ngàn vạn Hồng Hoang kim, dựa theo ước định trước đó, chúng ta được phân sáu thành"
Lâm Bắc Thần nghe xong, mặt mày hớn hở.
Trước đó không nghĩ đến, thì ra đánh trận còn có thể kiếm tiền. Vương Trung nói xong, hai tay dâng lên một thẻ màu vàng sậm: “Thiếu gia, trong thẻ ám kim này chứa trọn vẹn hai trăm vạn Hồng Hoang ngân, người cầm lấy tiêu vặt nhé”
Lâm Bắc Thần nhận lấy: “Thế số còn lại thì sao?"
Vương Trung vội vàng cười làm lành: “Thiếu gia, quân phí, tiền trợ cấp, ban thưởng chiến công, trị liệu thương binh, sửa chữa khí giới... tất cả những thứ này đều dùng đến tiền"
Lâm Bắc Thần thở dài một hơi: “Không nghĩ đến một ngày ta cũng gia đại nghiệp đại như thế này?
Số tiền này không thể cắt xén. Coi như thôi đi.
“Tin tức xấu thì sao?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
“Tin tức xấu là, thiếu gia, chúng ta phải rời khỏi tinh khu Tử Vi tiến về khu vực hạch tâm của tinh vực Liệp Vương, sau đó chuyển trạm tiến vào Thần Thánh Đế Đình trung tâm. Dọc trên con đường này có lẽ có rất nhiều nguy hiểm, cho nên chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ trước”
Vương Trung đáp.
“Tiến về Thần Thánh Đế Đình trung tâm?"
Lâm Bắc Thần nói: “Vì sao lại phải đến đó?"
Nghe nói nơi này bây giờ là nơi hỗn loạn nhất. Đến đó chẳng phải rất nguy hiểm sao? Vương Trung suy nghĩ một chút, sau đó vung tay lên, cấm chế vô hình phát tán ra, phong ấn toàn bộ đại sảnh. Lúc này, ông mới chậm rãi nói: “Thiếu gia, người có nghĩ đến một số chuyện hay không?"
“Chuyện gì?"
Lâm Bắc Thần kinh ngạc, tên cẩu vật Vương Trung lại đột nhiên chơi trò thâm trầm như vậy. Vương Trung nói: “Thiếu gia, người có nghĩ đến trên đoạn đường này, người đi theo bên cạnh người đều có kỳ ngộ, khí vận cực kỳ bất phàm hay không? Có rất nhiều thời điểm, rõ ràng đều là những tiểu nhân vật không quan trọng, nhưng khi gặp được thiếu gia, tất cả đều nhất phi trùng thiên. Đây là vì nguyên nhân gì?”
“Bởi vì ta đẹp trai?"
Lâm Bắc Thần nói. Vương Trung không đáp, lại hỏi tiếp: “Thiếu gia, người có nghĩ đến vì sao một Vân Mộng thành nho nhỏ lại dung nạp nhiều “đại nhân vật”
như vậy hay không? Ngay cả công chúa của nhất đại thần triều như Lăng Thần cũng sinh sống bên trong?”
“Cái này."
Biểu hiện của Lâm Bắc Thần hơi nghiêm lại.
Đúng vậy.
Vân Mộng thành nho nhỏ nhưng lại có không ít ngọa hổ tàng long. Bên cạnh hắn, gần nhất thì có Sở Ngân, Đái Tử Thuần, Dạ Vị Ương, Nhạc Hồng Hương... một đám thiên tài huyết mạch cấp Phá Hạn, xa hơn thì có công chúa thần triều, Tần chủ tế... đều là phàm nhân có năng lực đô thần, hay Tiêu Bính Cam trên người có bí mật, thậm chí... Thậm chí ngay cả cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh, căn cứ tín ngưỡng ban đầu cũng là Vân Mộng thành. Những người này, có ai là nhân vật tầm thường chứ? Nếu như nói đám người Nhạc Hồng Hương, Sở Ngân là vì hắn xuất hiện mà thay đổi vận mệnh, thế thì đám người Lăng Thần, Tiêu Bính Cam, Kiếm Tuyết Vô Danh ngay từ lúc mới bắt đầu đã có lai lịch lớn.
Giống như Kiếm Tuyết Vô Danh, chỉ một câu cũng đủ để loại Giáo chủ một giáo như Xích Luyện Tiên Tri phải khẳng khái chịu chết, thân phận của nàng rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ?
Cho đến bây giờ, Lâm Bắc Thần cũng không biết rõ.
Hắn cũng không hỏi.
Bởi vì hắn tin rằng, chỉ cần thời cơ chín muồi, Kiếm Tuyết Vô Danh sẽ chủ động nói với hắn.
Vân Mộng thành là địa phương nào? Ở Đông Đạo Chân Châu, nó cũng chỉ là một thành nhỏ biên thùy mà thôi. Nhưng con người lại không hề nhỏ.
Người bước ra từ thành nhỏ đó, cuối cùng lại trở thành đỉnh phong đứng trên toàn bộ đại lục, thậm chí còn bước ra khỏi đại lục, trở thành truyền kỳ của thế giới Hồng Hoang.
Chỉ là một sự trùng hợp?
Nhiều người như vậy cũng là trùng hợp sao?
Lâm Bắc Thần tin rằng, hắn chính là nguyên nhân ảnh hưởng của hiệu ứng hồ điệp thế giới này. Nhưng quan trọng nhất vẫn là có một số nhân tố thần bí cấp độ rất sâu.
Trước kia, hắn đã loáng thoáng nghĩ đến như thế này.
Bây giờ, Vương Trung trực tiếp chỉ ra, khiến Lâm Bắc Thần liên tưởng đến rất nhiều.
1241 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận