Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2692: Trừ khi... ngươi để lại chút đồ cho ta

Nghe nói là tiệc thực tiễn Thí Đế Giả Trần Bắc Lâm, người có tư cách hiện thân dường như đều đến tham gia náo nhiệt.
Một số nhân vật phong vân đại tân sinh như Sở Thanh Từ, Kiều Thực Thực, Mộ Dung Thiên Giác cũng đều không mời mà tới, từng người một hiện thân.
Ngay cả hai huynh đệ Giang Nam Ngạn, Giang Nam Triều cũng đều hiện thân.
Rất nhiều người lấy dũng khí đến mời rượu, Lâm Bắc Thần đều mỉm cười chạm cốc. Bọn hắn đều vẫn còn rất trẻ, đều phong nhã hào hoa, đều có tiềm lực vô hạn, sau này có thể sẽ trở thành phụ tá đắc lực cho Tần chủ tế, bởi vậy Lâm Bắc Thần cũng không cưỡng ép tỏ vẻ ngược lại biểu hiện rất dễ gần.
"Trần thư hữu, tại hạ có mắt như mù, tất cả những gì đắc tội trước đó, xin thỉnh tội ở đây.
Giang Nam Ngạn bưng rượu, có chút thấp thỏm đi lên xin lỗi, trước đó hắn từng không chỉ một lần chế giễu Lâm Bắc Thần.
Nhưng mà, những thứ đó đều là tranh thể diện, giống như tiểu hài tử cãi nhau, nói cho cùng, hắn cũng không mắc sai lầm lớn mang tính nguyên tắc.
"Ha ha, Giang thư hữu không cần để trong lòng, chuyện lúc trước, chẳng qua là một số khúc nhạc dạo ngắn thú vị thôi"
Lâm Bắc Thần chạm cốc cùng hắn, một hơi uống cạn sạch.
Điều này khiến Giang Nam Ngạn vô cùng hưng phấn, cảm thấy rất có mặt mũi, càng kính phục hơn, lớn tiếng nói: "Sau này Trần huynh có chỗ nào xua đuổi, Giang mỗ nhất định chết không chối từ"
Không thể không nói, khi Lâm Bắc Thần bỏ lòng kiêu ngạo xuống, không còn tỏ vẻ, rất dễ dàng lấy được lòng người.
Dù sao ai mà không thích một anh chàng đẹp trai có thể đánh chết Tinh Đế chứ?
"Trần thư hữu, ta cũng kính ngươi một chén Ngay cả Mộ Dung Thiên Giác luôn thẳng thắn lạnh lùng ghét nam, cũng đều chủ động tới mời rượu.
Có lẽ là bởi vì uống rượu quá nhiều, cho nên trên khuôn mặt trắng nõn vinh nhuận, lại có một chút đỏ hồng, khiến cho vị học viên thủ tịch của thư viện Thái Bình này, trông có vẻ bớt chút cao lãnh, thêm một chút khí tức nữ tính ngày thường không thấy.
"Trần thư hữu, mời Kiều Thực Thực thể trọng nặng đến hơn ba trăm cân, cũng đi tới mời rượu.
Ngoại hình của nàng tuyệt đối kì lạ, mỗi một bước đi dường như đều muốn chấn động mặt đất rung động. Nhưng không có ai phủ nhận, nàng là một vị tài nữ trác tuyệt, là một vị thiên tài kinh diễm vô song. Hơn nữa bởi vì được Thư Đế Không Sơn Ánh Tuyền thu nhận làm đệ tử thân truyền, bây giờ Kiều Thực Thực càng là quang mang vạn trượng, là một sự tồn tại mà rất nhiều thiên tài Bác Sĩ đạo đều ngưỡng vọng ngưỡng mộ. Lâm Bắc Thần ai đến cũng không cự tuyệt, đều uống với người ta.
Bởi vì quan hệ của Lâm Bắc Thần, Kiều Bích Dịch, ngày trước ở trong loại tụ hội 'Cấp cao' này có phần không nhận được tiếp đãi, cũng đã trở thành hạch tâm— đương nhiên cũng có nhân tố nàng đã trở thành một trong những đệ tử quan môn của Thư Đế, nhưng Lâm Bắc Thần cố chấp mà lại kiên định cho rằng, vẫn là nhân tố bản thân lớn hơn.
Tiệc rượu cũng tiến hành đến rất khuya mới xem như kết thúc.
Chủ và khách đều vui vẻ.
Điều tiếc nuối duy nhất là, Tần Liên Thần, người m đã sáng tạo ra số điểm kỷ lục 800 điểm trước giờ chưa từng có trong cuộc mở sơn môn triệu tập dự của thi học viện Cầu Trị, cũng không xuất hiện trên yến hội lần này.
Nhưng mà, không có ai cho rằng đây là bởi vì Tần Liên Thần cao lãnh mà oán thầm. Bởi vì bên trong học viện Cầu Tri sớm đã có tin tức ngầm truyền ra, Tần Liên Thần sẽ trở thành đệ tử hạch tâm chân chính của Thư Đế Không Sơn Ánh Tuyền, đồng thời được coi là người nối nghiệp tương lai của học viện Cầu Tri, cũng được cho là người có khả năng lớn nhất chạm đến 'Thủy tổ chi quang, là hạt giống mang đến hy vọng và hưng phấn cho huyết mạch Bác Sĩ đạo thứ hai mươi mốt.
Là một người ưu tú đến một loại trình độ khiến cho người ta tuyệt vọng, nàng làm cái gì đều đúng cả.
Bây giờ Tần chủ tế chính là như thế.
Nàng vắng mặt trong yến hội lần này, trong mắt của rất nhiều người, nhất định là không muốn lãng phí thời gian, tranh đoạt từng giây từng phút để chấn hưng và phấn đấu cho Bác Sĩ đạo vĩ đại.
Quần chúng tham gia yến tiệc lần lượt giải tán đi.
Khuôn mặt uống rượu đỏ bừng bừng, Kiều Bích Dịch với đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh như ngập nước, toàn thân đều là mùi rượu, sớm đã có dự mưu ngăn cản Lâm Bắc Thần chuẩn bị rời đi, bên trong đôi mắt ẩn chứa thuỷ quang màu hồng đào, ngóc đầu lên hỏi: "Ngươi đi rồi, sẽ quay trở lại chứ, đúng không?"
"Đương nhiên, nơi này có các nữ nhân của ta mà"
Lâm Bắc Thần với vẻ nghiêm túc nói.
Kiều Bích Dịch ngay lập tức liền vui vẻ: "Tính cả ta sao? Tính cả ta sao?"
Lâm Bắc Thần cười gật đầu, nói: "Đương nhiên... Không tính"
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ cực kỳ hào hứng của Kiều Bích Dịch ngay lập tức liền sụp đổ.
"Vậy ngươi còn hết lần này đến lần khác đánh vào mông ta, bị rất nhiều người đều nhìn thấy Nàng hung tợn nói: "Tra nam. Tiện nghi của ta bị ngươi chiếm không ít, ngươi bảo ta làm sao lập gia đình đây?"
Lâm Bắc Thần nhìn tay phải của mình một chút, rất thù hận tiểu gia hỏa này nói: "Vậy ngươi muốn thế nào?"
Kiều Bích Dịch cắn môi, từng bước một tới gần, duỗi một ngón trỏ thon dài như ngọc ra, đâm vào cằm của Lâm Bắc Thần, nói: "Trừ phi... Ngươi để lại một chút đồ cho ta"
Lâm Bắc Thần giật mình kêu lên: "Cái này không hay lắm?"
1312 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận