Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2085: Ta hận nhất hai loại người

“Việc thăm dò Lạc Tinh Uyên, mãi cho đến trước khi thiên biến diễn ra, chúng ta cũng không có nghe qua. Mặc dù chúng ta không tìm được Hàn tướng quân, nhưng cũng có phát hiện, bên dưới Lạc Tinh Uyên sâu không thấy đáy rất có thể là một khe hở không gian trong truyền thuyết. Còn về phần nó thông đến hướng nào thì chúng ta không biết. Chúng ta đã cử những dũng sĩ dũng mãnh nhất trong nước đi thăm dò nhưng đều một đi không trở lại. Tin tức truyền về rất có thể là đến một giao diện khác.
Ngu Thân Vương nói tiếp.
Trong lòng Lâm Bắc Thần không khỏi hơi động.
Vực sâu dưới Lạc Tinh Uyên thông đến vị diện khác?
Đây cũng được xem là một phát hiện. Đồng nghĩa với việc Hàn Bất Phụ vẫn còn hy vọng sống?
“Ta biết rồi”
Lâm Bắc Thần gật đầu.
Đế quốc Cực Quang làm đến trình độ này cũng không phải qua loa.
“Thần ma giáng xuống, thay đổi rất nhiều chuyện. Việc thăm dò Lạc Tinh Uyên của đế quốc đã được thần ma tiếp quản. Bọn họ dường như cũng cảm thấy có hứng thú với Lạc Tinh Uyên.
Lâm Bắc Thần như có điều suy nghĩ.
Thần ma cũng cảm thấy hứng thú với khe hở không gian?
Có khả năng nó không thông đến Thần giới.
Ngu Thân Vương nói một hơi, do dự một chút lại tràn ngập hy vọng, lộ ra vẻ khẩn cầu: “Lâm đại nhân, con gái của ta còn trẻ, không biết ngươi có thể cứu nó hay không. Nó...
Lâm Bắc Thần trực tiếp thi triển Thủy Liệt Thuật bao phủ người Ngu Khả Nhi. Hiệu quả không lớn. Ánh mắt hy vọng của Ngu Thân Vương lại biến thành tuyệt vọng, dần dần ảm đạm.
Ngu Khả Nhi ngược lại rất thản nhiên, nhoẻn miệng cười, dung nhan mỹ lệ sáng chói. Nàng nhìn Lâm Bắc Thần: “Đáng tiếc trước đó ta không cua được ngươi. Là bởi vì tuổi ta còn nhỏ, còn chưa phát dục, cho nên tên đồ tử hoàn khố ngươi mới không xuống tay với ta?"
Lâm Bắc Thần tự nhủ trong lòng, chủ yếu là do lúc đó bận quá, hơn nữa còn có chút kén ăn. Ngu Khả Nhi lại nói: “Ngươi còn nhớ Lâm đại nhân của liên minh đế quốc trung ương không?"
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.
Ngu Khả Nhi nói: ‘Nàng ấy chính là tỷ tỷ của ngươi, Lâm Thính Thiền.
“Cái gì?"
Lúc này, Lâm Bắc Thần mới thật sự kinh hãi.
Nữ nhân vóc người nóng bỏng che mặt chính là chị của hắn?
Trong lòng hắn run lên.
Nhớ ngày đó, trong lòng của hắn còn nổi lên ý đồ không tốt. Nghiệp chướng mà! Tuy nhiên, không phải lúc trước chị của hắn bị ma thú tập kích sao?
Tại sao trong thời gian ngắn, chị ấy đã thân cư địa vị cao như vậy, lại còn biểu hiện ra thực lực rất mạnh?
Cái này không khoa học.
Lúc trước, nhất định là chị ấy giả mất tích.
Chị hắn nghiện diễn kịch như thế, còn cha hắn thì sao?
Ông mất tích đến giờ cũng không thấy cái bóng, chết cũng không thấy xác luôn.
Ông sẽ không phải hóa thân thành người nào đó quen thuộc, lập mưu trong bóng tối chứ?
Hắn cảm thấy hai cha con này không đơn giản như bề ngoài.
“Ngươi không muốn hỏi tung tích của nàng ấy sao?"
Ngu Khả Nhi nhìn Lâm Bắc Thần rơi vào trầm mặc, hỏi tiếp một câu.
Lần trước, khi nhắc đến Lâm Thính Thiền, Lâm Bắc Thần cũng không nhiệt tình cho lắm. Lần này cũng giống như vậy.
Rất kỳ quái.
Lâm Bắc Thần hỏi: “Thế tỷ ấy ở đâu?"
Mặc dù hắn không có hảo cảm với người chị ruột này, nhưng dù sao cũng là chị, nhất là trong cuộc chiến ở Bạch Vân thành, chị ấy còn giúp hắn rất nhiều lần, quan tâm một chút cũng đúng mà.
“Sau khi liên minh đế quốc trung ương bị thần ma công hãm, nàng ấy đã lẩn trốn. Bây giờ, nàng ấy đang bị Thần Vương Điện Chu truy nã treo thưởng, nhưng phần thưởng vẫn chưa thấy rút xuống, hẳn là vẫn còn sống. Ngươi nên tranh thủ thời gian tìm nàng ấy, nếu không, nàng ấy sẽ rất nguy hiểm. Nghe nói vị Thần Vương kia điểm danh truy nã nàng ấy, hình như có chuyện trọng đại nào đó. Cho dù nàng ấy không phải chị của ngươi, ngươi cũng không thể để nàng ấy rơi vào tay của Thần Vương được"
Ngu Khả Nhi nói đến đây, nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Đây đều là tin tức mà ta vô tình nghe được khi còn làm thị nữ cho thần ma Nói xong, hào quang trên mặt Ngu Khả Nhi nhanh chóng ảm đạm xuống. Giống như linh vận trong pho tượng mỹ nhân ngọc thạch bị rút ra, thiếu nữ mỹ nhân vị thành viên cứ như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn.
Ngu Thân Vương bảo vệ trước người nàng nhìn thấy con gái chết đi, gương mặt lộ ra vẻ cực kỳ bi ai, bờ môi run run, một câu cũng không nói nên lời. Cuối cùng, ông mở lòng bàn tay phải ra, đưa cho Lâm Bắc Thần một ngọc quyết nhìn cung tiễn, sau đó ông chậm rãi nhắm mắt lại, đột ngột chết đi, chết một cách không an tường.
“Mau an táng bọn họ cho kỹ càng”
Lâm Bắc Thần nói.
Hắn rót một tia huyền khí vào ngọc quyết, bên trong chính là vị trí và phương pháp mở ra kho vũ khí bí mật của đế quốc Cực Quang mà Ngu Thân Vương đã nói trước đó. Hắn đưa ngọc quyết cho Lăng Trì: “Ngươi phái người đi lấy, xem như quân phí Không phải Lâm Bắc Thần trang bức. Hiện tại, bí tàng vũ khí đế quốc như thế này hoàn toàn không có ý nghĩa gì với hắn.
Lăng Trì cũng không từ chối.
Dù sai quân liên minh luân phiên đại chiến, tổn thất nặng nề, cần phải bổ sung.
Mắt thấy ở đây đã không còn chuyện của mình, trang bức cũng đã làm xong, Lâm Bắc Thần vẫn còn nhớ đến cuộc hẹn với Tần chủ tế, lập tức nhảy lên thanh đồng mã xa, hét lớn một tiếng: “Đi, đến Vân Mộng thành.
Chít chít.
Quang Tương tóc xoăn lập tức huy động roi nhỏ trong tay quất lên tuấn mã thanh đồng. Tiếng hí dài chấn thiên vang lên, vó ngựa chấn động thiên khung, tuấn mã thanh đồng ầm ầm chạy về phía Vân Mộng thành, đuổi theo như gió.
“Cái tên này?"
Viêm Ảnh còn có rất nhiều chuyện cần nói, nhưng đã không còn nhìn thấy cái bóng của Lâm Bắc Thần nữa. Tức giận không thôi.
Đám người Lăng Trì vốn có ý giữ lại Lâm Bắc Thần để thảo luận chiến lược tiếp theo, mục đích chính là muốn biết cho rõ ràng trình độ của Lâm Bắc Thần bây giờ rốt cuộc là trình độ nào, có thể đối kháng với nhiều thần ma giáng xuống hay không, sau đó chế định sách lược tiếp theo của liên minh. Ai biết được tên muội phu này chạy quá nhanh đi.
Hoàn toàn không để ý đến mọi người.
Lâm Bắc Thần một lòng muốn chạy đến Vân Mộng thành còn chưa chạy được một nửa, một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.
“Kiểm trắc có phần mềm hệ thống điện thoại thăng cấp. Xin hỏi ngài có muốn thăng cấp hay không?”
Giọng nói của trợ lý điện thoại Tiểu Cơ vang lên bên tai.
1197 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận