Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2899: Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại

Kiếm sĩ, chết trên chiến trường là vinh quang.
Trong trận chiến báo thù cho hắn, nàng không phải là người đầu tiên bỏ mạng, cũng sẽ không phải là người cuối cùng.
Chiến tranh mãi không kết thúc.
Đến tận khi bóng tối tán loạn, hoặc là ánh sáng bị chôn vùi.
Trong nháy mắt khi lưỡi kiếm sắp cứa đứt làn da trên cổ, thậm chí Mễ Như Yên còn cảm thấy hơi nhẹ nhõm.
Không biết sau khi cái chết ập chết, liệu mình còn có thể nhìn thấy hắn hay không?
Khi còn sống, khoảng cách giữa hai người bị kéo ra ngày càng xa. Hai người đã từng cùng nhau đồng sinh cộng tử, kỷ ức bên trong kho hàng ở vùng ngoại thành nhỏ bé của Vân Mộng thành kia, để lại trong sinh mệnh của nàng một quãng thời gian ngắn ngủi tốt đẹp nhất... Mặc dù đó là vì mắc oan chạy nạn.
Đối với Mễ Như Yên mà nói, khi đó là giấc mộng tình yêu của thiếu nữ.
Nhưng cũng đáng tiếc là kể từ khi đó, mối liên hệ giữa hắn và nàng ngày càng trở nên ít dần đi. Bên cạnh hắn có nhiều nữ hài tử ưu tú trác tuyệt vây quanh như thế, nàng giống như một kẻ ngốc nghếch tay chân luống cuống, không ngừng bị đẩy ra xa ở phía ngoài. Rồi đến cuối cùng nàng chỉ có thể đứng ở xa xa bên ngoài đám người, lẳng lặng nhìn theo hắn đang ngày càng phát ra ánh hào quang chói lóa.
Mãi cho đến khi nàng nghe được tin tức hắn vẫn lạc...
Mễ Như Yên cảm giác như thể đã trải qua dày vò thống khổ đến hủy diệt.
Chuyện này không người nào hay biết.
Nàng trằn trọc bao đêm, nước mắt từng làm ướt bao chiếc gối đầu.
Nàng biết rõ mình chỉ là một trong rất nhiều thiếu nữ đang tuyệt vọng mà thôi.
Đặc biệt, nhưng cũng tầm thường.
Nhưng hôm nay, tất cả đều sắp được giải thoát rồi.
Cái chết cũng không phải là thứ nàng mong muốn.
Nhưng nếu bởi vì báo thù mà chiến tử, nàng cũng thấy can tâm. Nhưng...
Đinh.
Ngón tay to lớn màu đỏ nắm lấy lưỡi kiếm.
James tiến đến gần, cười lên ha hả: “Muốn chết à, đã có sự đồng ý của bản soái hay chưa? Ngươi lại...
Lời còn chưa kịp nói hết.
Mễ Như Yên thoáng ra sức giãy dụa.
Vù.
Một vòng sóng chợt lóe lên.
"Hửm?"
James hơi bất ngờ nhìn vào cánh tay của mình.
Bả vai đứt đoạn.
Cánh tay màu đỏ nặng nề nện lên boong tàu.
Hắn nhìn sang phía đối diện.
Trên mặt Mễ Như Yên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nàng nhìn kiếm trong tay mình.
Không đúng.
Không phải là kiếm của mình đã chém đứt cánh tay của tên chiến soái Thú nhân này.
Mà là...
Nàng xoay đầu quan sát.
Nàng trông thấy một nam tử cao lớn mặc áo bào đen, tóc đen rối loạn xõa xuống như thác chảy, không biết đã xuất hiện ở bên cạnh từ khi nào.
Hắn mặt mũi tuấn lãng, ngũ quan đoan chính, da thịt màu đồng cổ, hai mắt sáng rực có thần, tản ra một loại chính khí nghiêm nghị.
Mễ Như Yên không quen biết người này.
Chỉ cảm thấy kiếm trong tay có hơi chấn động.
Dường như đang hỏi thăm nam tử mặc hắc y này.Đấu khí phun trào, cánh tay James nhanh chóng tái sinh trở lại. Hắn nhìn chằm chằm vào nam tử hắc y kia, trong ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác, nói: “Ngươi là người phương nào?"
“Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại.
Nam tử hắc y chậm rãi mở miệng. Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại?
Chưa từng nghe cái tên nào như thế cả.
Gia hỏa này, rốt cuộc là đột nhiên xuất hiện như thế nào? James còn muốn hỏi tiếp nữa, nhưng chỉ kịp nhìn thấy nam tử tóc dài hắc y ở phía đối diện đột nhiên vươn tay ra, lòng bàn tay nắm chặt lại.
Một cỗ lực lượng vô hình không gì chống đỡ nổi phun trào.
James chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình cũng bắt đầu bị bóp méo, sau đó cơ thể của hắn trôi nổi không theo khống chế của bản thân, tứ chi vặn vẹo như bánh quai chèo, xương cốt phát ra tiếng vỡ giòn tan rắc rắc, từng đoạn từng đoạn gãy vụn.
"A, ta... A a."
James vừa thốt ra tiếng kêu rên thảm thiết vừa bất lực giãy dụa.
Thú nhân Hồng Yểm có đặc thù thân thể và đấu khí cường hãn, trước mặt lực lượng vô hình này, chúng yếu ớt không chịu nổi một đòn, giống như sợi mì bị bóp méo, mảnh xương đâm ra khỏi thớ thịt, máu tươi phun ra.
Cơ thể đang bị dập vỡ từng chút một.
“Đại soái?"
“Cứu đại soái.
“Giết"
Mười mấy tên cường giả Thú nhân Hồng Yểm điên cuồng lao lên. Nam tử tóc đen cong ngón tay búng ra. Vut.
Chỉ phong hóa thành kiếm khí.
Kiếm khí phá không.
Trong tiếng nổ liên tiếp, cường giả Thú nhân Hồng Yểm đang xông lên bị đạn bạo trong chớp mắt, hóa thành một đám huyết vụ như lửa nổ màu đỏ, nở rộ giữa không trung.
Miểu sát.
“Kẻ chạm vào người của Nhân tộc ta, chết. Nam tử tóc đen khẽ nói, tay vung lên.
Kiếm trong tay những kiếm sĩ đã chết đi rơi xuống, nằm trên boong thuyền chấn động, oong oong thành tiếng, đột nhiên như khôi phục, trôi nổi giữa không trung. Lưỡi kiếm tỏa ra ánh hào quang, mũi kiếm chỉa về phía Thú nhân Hồng Yểm ở xung quanh.
Vèo vèo vèo vèo. Vạn kiếm phá không.
Kiếm quang lướt qua, đám thú da đỏ hung tàn tựa như rơm rạ đồng loạt ngã xuống dưới lưỡi liềm sắc bén của nông phu.
Hắn phất tay, thủ lĩnh quân địch hôi phi yên diệt.
Hơn bốn nghìn Thú nhân Hồng Yểm tinh nhuệ hóa thành chân cụt tay đứt, hồn đoạn tinh hạm dưới tay nam tử hắc y tự xưng là Kiếm Ma này.
Sạch sẽ rồi.
Thương thế của các kiếm sĩ Đội quân Kiếm Tiên có mức độ nghiêm trọng không giống nhau, nhìn cảnh tượng máu me xung quanh như thể địa ngục, chìm sâu bên trong tịch lặng.
"A.."
Tiếng kêu thảm thiết của James phá vỡ sự yên tĩnh này.
Gã đầu lĩnh cường hoành Thú nhân Hồng Yểm này, thân thể cao lớn của hắn bị đè ép trở thành một cái thịt viên, máu tươi chảy xuống tí tách. Hắn muốn thôi động đấu khí khôi phục về ban đầu, nhưng thứ chờ đợi hắn lại là đau đớn vô tận.
1219 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận