Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2422: Phát hiện mới

Các thiếu nữ không dám nghịch lại ý của Lâm Bắc Thần, nơm nớp lo sợ ngồi xuống. Sau đó liền bị mỹ thực trước mắt hấp dẫn.
Nhịn không được ăn như hổ đói.
Rất nhanh, các nàng liền phát hiện, chàng thanh niên anh tuấn đến mức các nữ nhân cũng phải ghen ghét khi đối mặt với đám người Kỳ Giang thì như hung thần ác sát, nhưng đối mặt với các nàng, vẻ mặt lại ôn hòa như tiểu ca ca nhà bên.
Tùy ý trêu chọc vài câu đã khiến cho tâm trạng của các nàng bất tri bất giác hòa hoãn lại, sự khẩn trương cũng bị quét sạch, thỉnh thoảng còn bị Lâm Bắc Thần chọc cười phát ra tiếng cười duyên.
Sau thời gian một chén trà.
Động tĩnh chiến đấu bên trong khu sinh hoạt đã hoàn toàn biến mất.
Lâm Bắc Thần dừng đũa.
“Tất cả đã kết thúc rồi"
Hắn và Tần chủ tế đồng thời đứng dậy, bước đến bên ngoài Túy Tiên Lâu.
Trên đường phố bên ngoài.
Đã có gần vạn chiến sĩ Long Văn quân bộ tập trung, dùng tư thế kỳ quái đầu kẹp đũng quần đứng im bất động. Xem ra, tất cả mọi người đều không muốn chết.
Hồng Nhất mang theo mười tên cao tầng quân bộ đứng chờ bên ngoài. Trong đó có đại soái Long Huyễn của Long Văn quân bộ Điểu Châu thị.
Ông ta máu me đầy mặt, cánh tay phải bị đánh gãy, gương mặt đắng chát quỳ trên mặt đất, đến bây giờ còn không hiểu rốt cuộc ông ta đã đắc tội với đám quái vật Vực chủ này khi nào.
Long Huyễn vốn đang chiêu đãi khách quý trong đại điện quân bộ của mình, kết quả còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra đã bị một bàn tay lớn màu đỏ lật ngược nóc nhà, bắt ông ta ra, chỉ cần phản kháng một chút là bị đánh gãy cánh tay.
Trên đường bị mang đến Túy Tiên Lâu, nhìn thấy tình cảnh chung quanh, ông ta tuyệt vọng ý thức được Điểu Châu thị của mình xong rồi.
Long Văn quân bộ hoàn toàn không phải đối thủ của quái vật kim loại.
Lúc này, nhìn thiếu niên áo trắng tuấn mỹ từ bên trong Túy Tiên Lâu bước ra, Long Huyễn mơ hồ ý thức được hắn chính là chủ nhân đằng sau đám quái vật kim loại kia.
Nhưng vấn đề là, ông ta hoàn toàn không biết người này.
Cũng nghĩ không ra, tỉnh lộ Thiên Lang, thậm chí toàn bộ tinh khu Tử Vi từ lúc nào xuất hiện một nhân vật như vậy.
Trong các đại nhân vật bị bắt, ngoại trừ Long Huyễn còn có một người nhìn khoảng ba bốn chục tuổi, cách ăn mặc như thư sinh, một thân áo xanh, đầu đội khăn vuông, bên hông còn đeo một thanh trường kiếm vỏ kiếm thô sơ, treo lủng lẳng một mặt dây chuyền hình rồng.
Tu vi chân khí không hề thua kém bán Vực chủ Long Huyễn.
Ngoài ra còn có một người mặc áo đen, tư thái nhỏ nhắn, xinh xắn, đeo mặt nạ hình chim màu đen dẫn đến sự chú ý của Lâm Bắc Thần.
Trên người nàng, Lâm Bắc Thần cảm nhận được khí tức quen thuộc.
“Vị đại nhân này, không biết chúng ta có gì đắc tội... Long Huyễn rất biết cách mượn gió bẻ măng, tư thái bày ra rất thấp, bước lên nhận lỗi: “Xin đại nhân chỉ rõ, tại hạ nhất định sẽ sửa chữa, sẽ sửa chữa mà.”
Ánh mắt Lâm Bắc Thần hiện lên sự khinh bỉ.
Loại phế vật bị quyền thế tửu sắc làm cho thối nát lại trở thành thống soái quân bộ, người thống trị Điểu Châu thị, xem dân chúng vô tội như heo chó mà nghiền ép...
Xảy ra vấn đề.
Thần Thánh Đế Hoàng bệ hạ vĩ đại của Nhân tộc đã xây dựng thể chế chính trị, mang đến cho Nhân tộc huy hoàng mấy vạn năm, giúp Nhân tộc trở thành đại tộc đứng nhất tinh hà, nhưng bây giờ lại xảy ra vấn đề. Bản chất đã bị bệnh.
Ít nhất thể chế Nhân tộc tinh khu Tử Vi đã ngã bệnh.
Đối với Nhân tộc Hồng Hoang mà nói, tinh khu Tử Vi hỗn loạn chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng ai có thể cam đoan một ngày nào đó nó có thể hay không trở thành bệnh nan y khiến người khổng lồ cũng phải chết?
“Giết hết đi"
Lâm Bắc Thần khoát tay nói.
Hồng Nhất giơ một cánh tay lên.
Sắc mặt đám người Long Huyền đều trắng bệch.
“Khoan đã"
Tần chủ tế đột nhiên lên tiếng: “Mau giao nguyên soái Long Huyễn, còn có hắn và mấy người này cho ta thẩm vấn. Ta còn một số nghi vấn muốn được giải đáp.
Đối với yêu cầu của đại đại lão bà, Lâm Bắc Thần tất nhiên sẽ không từ chối. Thế là, Hồng Nhất, Hồng Nhị đích thân áp giải đám người Long Huyễn đi theo Tần chủ tế vào bên trong Túy Tiên Lâu, lần lượt thẩm vấn.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, liền mang theo Hồng Tam, Lam Nhị và Lam Tam vào Điểu Châu thị dò xét.
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"
Đám người Dạ Thiên Lăng đang trốn trong cửa hàng lương thực Mao Mao Lợi, biểu hiện khẩn trương nhìn động tĩnh trên đường.
Người nào dám đánh địa bàn của Long Văn quân bộ chứ? Chẳng lẽ là một thế lực quân bộ khác cát cứ ở Bắc Lạc Sư Môn?
Bọn họ tận mắt nhìn thấy một con quái vật kim loại màu lam cao hơn ba mét trực tiếp đè chết đám chiến tường Long Văn dám phản kháng trên đường phố. Hình ảnh đó quá kinh dị. Đại lãnh chúa cấp 6 lại bị giết chết không bằng một con kiến.
“Nhất định phải nghĩ cách rời khỏi đây"
Dạ Thiên Lăng quay đầu sang nhìn đám người Tạ Đình Ngọc, cắn răng nói: “Loạn thế tiếp tục, toàn bộ khu sinh hoạt sẽ rơi vào hỗn loạn. Đến lúc đó sẽ có người cướp đoạt lương thực và nguồn nước, chúng ta sẽ rất nguy hiểm. Ta thì không sợ chết, chết ở đây thì cũng thôi đi, nhưng sợ sẽ không mang được lương thực đã mua về. Đến lúc đó, các hương thân phụ lão ở bến cảng sẽ không có lương thực cứu mạng, sẽ phải chết"
Các hán tử bến cảng gật đầu, ánh mắt kiên nghị.
“Nếu có đại tỷ tỷ và Lâm đại ca ở đây thì dễ làm rồi. Tạ Đình Ngọc có chút lo lắng nói: “Cũng không biết bọn họ như thế nào rồi"
Ánh mắt Dạ Thiên Lăng sáng lên.
Đúng vậy, chàng thanh niên tuấn mỹ tên Lâm Bắc Thần kia, thực lực mạnh đến mức nghe rợn cả người. Kiếm pháp trong tay như Kiếm tiên giáng lâm. Nếu có hắn ở đây, lương thực và nước mà bọn họ đã mua hẳn có thể an toàn được đưa ra ngoài.
Nhưng chợt, bên trong ánh mắt của hắn lại hiện lên sự lo lắng.
Lâm Bắc Thần có mạnh cũng không mạnh bằng đám quái vật màu đỏ màu lam kia. Nếu gặp được chúng, chỉ sợ hắn lành ít dữ nhiều.
1379 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận