Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3106: Có nói hay không?

Dẫn Hồn Đăng bay lơ lửng trong không trung.
Lâm Bắc Thần bắt đầu tra khảo hồn thể ở trong đèn.
Đám hồn thể bị nhốt trong Dẫn Hồn Đăng, chúng đã không thể tự khống chế vận mệnh của bản thân từ lâu, muốn sống không được muốn chết không xong, chỉ cần một ý niệm của Lâm Bắc Thần là có thể điều khiển Dẫn Hồn Đăng, khiến bọn chúng bị dày vò đau khổ như trong địa ngục, từng giây từng phút không được giải thoát.
"A.."
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến mật thất trong Lâm phủ ở Vân Mộng thành tựa như quỷ vực đáng sợ.
“Có nói hay không?"
Lâm Bắc Thần không ngừng ép hỏi.
Đối với đám đồ tể tay đầy máu tươi, không biết tạo ra bao nhiêu tội nghiệt ở thế giới ngầm hắc ám dưới mặt đất,Lâm Bắc Thần sẽ không có bất kỳ đồng tình gì, thẳng tay sử dụng thủ đoạn tra tấn khủng khiếp nhất.
Đảo mắt, một canh giờ qua đi.
Đám hồn thể đều sắp điên rồi.
Lâm Bắc Thần lại hỏi: “Không nói đúng không? Tốt thôi, ta đây tiếp tục tra tấn” Dược Tiên Nhân tức khắc hỏng mất.
Hắn vội vàng quỳ xuống cầu xin nói: “Nói... Nói, ta nói, ngươi muốn biết cái gì, nhưng ngươi chưa hỏi mà Hả?
Lâm Bắc Thần ngẩn ra.
Đúng rồi.
Hình như là hắn chưa đưa ra câu hỏi.
“Là ai sai sử các ngươi?"
“Rốt cuộc Trương Uy bị ai giết?"
“Rốt cuộc thế lực quý tộc sau lưng tổ chức sát thủ thế giới ngầm hắc ám gồm những ai?"
“Mấy ngày này, các ngươi còn làm chuyện gì?"
Lâm Bắc Thần một hơi hỏi ra tất cả vấn đề muốn biết.
Đám hồn thể sôi nổi trả lời.
Không phải bọn họ yếu đuối nhu nhược mà là do Dẫn Hồn Đăng quá đáng sợ. Một khi hồn thể bị Dẫn Hồn Đăng thu lấy, bị gạch tên trong Sổ Sinh Tử, gặp phải tra tấn còn ghê gớm hơn khổ hình đáng sợ nhất trên thế giới này. Bọn họ đã không chịu nổi.
Một đám hồn thể đều sợ trả lời chậm sẽ bị Lâm Bắc Thần đơn độc túm ra làm điển hình để tra tấn, vội vàng thể hiện, triệt để nói ra tất cả những gì mình biết.
Thực mau, Lâm Bắc Thần đã biết hết những điều mà hắn muốn biết.
Thẩm Phán Đình bịa đặt chuyện Trương Uy phản quốc, hung phạm đứng sau cái chết của Trương Uy, danh sách đám quý tộc âm thầm đối phó hắn cùng với những việc ác mà các quý tộc đã từng làm, để lại nhược điểm,... Trong đó, bao gồm một chiến lược hành động quy mô lớn chuyên môn nhằm vào hắn, gọi là “Kinh Thử Kế Hoạch"
“Đây là coi ta như tên Quang Tương kia?"
Lâm Bắc Thần giận mà bật cười: “Có mấy thứ này, ta sẽ khiến một đám các ngươi đều phải trả giá đắt.
Hắn thu hồi Dẫn Hồn Đăng, trở về Đặc Pháp Cục ở Đế Đô, Hồng Hoang vũ trụ. Vừa mới từ trong mật thất đi ra, đã có hành chính tham mưu xinh đẹp trắng nõn tiến tới báo cáo: “Đại nhân, Lý Anh lão tướng quân phái người đưa tin, sự tình đã làm thỏa đáng, mời ngài đi tới Huy Diệu thành, tiếp thu binh đoàn mới.
Ồ?
Lâm Bắc Thần vô cùng vui mừng.
Rốt cuộc nguyện vọng xâm nhập vào nội bộ Huy Diệu thành đã có thể đạt thành.
Huy Diệu thành, một trong ba đầu sỏ lớn quyền lợi cao cấp nhất của Nhân tộc Thần Thánh đế quốc.
So sánh với Thần Thánh Nghị Hội và Nội Các, Huy Diệu thành là đầu sỏ quyền lợi bị Hoang Cổ tộc thẩm thấu ít nhất, vẫn duy trì rất nhiều truyền thống cổ xưa.
Bởi vì nắm chặt quân quyền trong tay, cho nên lực ảnh hưởng rất lớn.
Tất nhiên Đặc Pháp Cục không thể sánh bằng loại cơ cấu đầu sỏ quyền lực này. Tổng bộ của Đặc Pháp Cục độc chiếm một khu, diện tích cũng đã đủ rộng lớn, kiến trúc tựa như rừng rậm màu đen, cũng đủ khí phái trang trọng và có đặc sắc, nhưng so với Huy Diệu thành so thì vẫn còn kém quá nhiều.
Huy Diệu thành ở trong ngoài Đế Đô đều có lượng lớn chỗ dừng chân.
Đóng quân ở trong Đế Đô chính là cao tầng đại lão của Huy Diệu thành, cùng với một số ít quân đoàn có chiến tích vinh quang và truyền thừa đỉnh cấp, mà lực lượng đóng quân ở ngoài Đế Đô có địa vị thấp hơn, nhưng cũng vẫn hơn xa thế lực bình thường.
Ví dụ như các tổ chức sát thủ lớn của thế giới ngầm hắc ám dám nhận nhiệm vụ ám sát thành viên của Đặc Pháp Cục, nhưng rất ít khi dám nhận nhiệm vụ nhằm vào quân đội.
Nơi mà Lý Anh mời Lâm Bắc Thần đến nằm ở ngoài Đế Đô.
Sau khi xe bay ra khỏi Đế Đô, tăng tốc bay vút trên trời cao, ước chừng khoảng nửa canh giờ sau, bèn tới một chỗ sơn mạch lơ lửng tên là Thăng Long Sơn. Thăng Long Sơn chiếm diện tích 80000 dặm, núi non huyền phù ở hơn 10000 mét trên không trung, mây trắng lượn lờ, cỏ cây phồn thịnh, kiến trúc cổ san sát, núi non trùng điệp, thác xiết sông chảy, tựa như một cái lục địa nhỏ trôi nổi.
Mà đây mới chỉ là chỗ đóng quân của một tòa phân thành của Huy Diệu thành mà thôi.
Lý Anh cưỡi tàu bay, đã tới một đồn biên phòng ở bên ngoài núi chờ đợi từ lâu.
“Ngươi đã đến rồi.
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần đã đến, Lý Anh chủ động tiến về phía trước chào đón, nói: “Thời gian bế quan lần này kết thúc sớm hơn so với tưởng tượng của ta, nhưng ngươi có thu hoạch không?"
Lâm Bắc Thần cười nói: “Thu hoạch rất lớn... Cha nuôi, thời gian dài không gặp, ta rất nhớ ngài"
Lý Anh chỉ là hơi mỉm cười.
Lâm Bắc Thần lại nói: “Nghe nói cha nuôi đã hoàn thành bước đầu xây dựng chiến bộ? Ta chính là tới để nghe tin tức tốt từ ngài.
“Vào núi trước, trên đường lại nói"
Lý Anh mang theo Lâm Bắc Thần, thay đổi một chiếc quân xe, trải qua một loạt kiểm tra, bắt đầu vào núi.
Xuyên thấu qua cửa sổ xe, nhìn xuống phía dưới.
Xanh um tươi tốt, hiếm thấy vết chân.
Ngẫu nhiên có thể thấy được từng vòng năng lượng bảo hộ to lớn tựa như cái bát úp ngược, che đậy hết thảy bên dưới.
“Đó chính là nơi đóng quân của các chiến bộ, quân đoàn lớn.
Lý Anh giới thiệu nói: “Kết giới quân đoàn có thể che lấp ở hết thảy bên trong, phòng ngừa người ngoài nhìn trộm, muốn tiến vào thì cần phải xin phép, sau khi lấy được phê chuẩn mới có thể tiến vào.
1321 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận