Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2564: Ta nói cho ngươi một bí mật

“Thơ?"
“Từng ra biển lớn thì nước ở sông hồ chẳng gọi là nước, nếu không phải ở núi Vu thì mấy chẳng gọi là mây; Tình này đã sớm trở thành nỗi nhớ nhung về dĩ vãng, cho đến bây giờ chỉ còn lại nỗi đau thương"
Lâm Bắc Thần từ trong đại sảnh bước ra, nhìn thấy Diệp Khinh An đang im lặng đứng một bên đại điện, giống như một pho tượng.
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần đi tới, ánh mắt Diệp Khinh An như đao.
Hắn nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần, biểu hiện phức tạp, tay nắm chặt chuôi kiếm rồi lại buông ra, rồi lại nắm chặt.
Lâm Bắc Thần dừng bước, cũng đối mặt với Diệp Khinh An.
“Có phải người rất muốn biết trong đại điện đã xảy ra chuyện gì đúng không?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Diệp Khinh An hơi giật mình, nhưng rồi lại lắc đầu.
Lâm Bắc Thần nói: “Có lẽ không giống như người đã nghĩ thì sao?"
Diệp Khinh An lại giật mình.
“Ta nói cho ngươi biết một bí mật”
Lâm Bắc Thần nói.
Diệp Khinh An hỏi: “Cái gì?"
Lâm Bắc Thần nói: “Thật ra ta họ Cao, vì mặt ta tròn nên tất cả mọi người đều gọi ta là..”
Diệp Khinh An vô thức nói: Cao Viên Viên?"
Lâm Bắc Thần lắc đầu: “Không, tất cả mọi người đều gọi ta là Thiếu Cật Nhất Điểm”
Diệp Khinh An: “..”
“Ta cũng nói cho ngươi biết một bí mật”
Hắn nhìn Lâm Bắc Thần, thản nhiên nói: “Thật ra Diệp Khinh An cũng chỉ là tên giả của ta, chỉ để thuận tiện làm việc trong quân đội mà thôi. Ta họ kép Đông Phương, bởi vì ta từ nhỏ đến lớn so kiếm chưa hề thua ai, cho nên tất cả mọi người đều gọi ta là...”
Ánh mắt Lâm Bắc Thần lộ ra kỳ quang: “Đông Phương Bất Bại?”
“Không, tất cả mọi người đều gọi ta là Đông Phương Lão Doanh”
Diệp Khinh An nói.
Lâm Bắc Thần: “..."
Con mẹ nó, một quán quân lặn cấp mười trên mạng lại bị liếm chó của thế giới này chơi một vỐ.
“Ngươi rất biết hài hước đấy”
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên vuốt mi tâm: “Nếu vừa rồi người hài hước được một phần ba như vậy, ôm Lệ Vũ Tầm vào lòng, có lẽ bây giờ ngươi không cần đứng ngoài đại điện nữa mà đã nằm trên giường của nàng”
“Ngươi thì biết cái gì?”
Ánh mắt Diệp Khinh An hiện lên sự trào phúng. Ánh mắt đó nhìn Lâm Bắc Thần giống như nhìn một thằng hề.
“Ha ha, ta đích thật cái gì cũng không biết, nhưng ta biết một việc?
Lâm Bắc Thần nhìn chằm chằm Diệp Khinh An: “Ta chỉ biết, đại soái... rất mềm"
Diệp Khinh An khẽ giật mình, ánh mắt chợt như muốn giết người.
Kiếm khí đáng sợ như ẩn như hiện.
Lâm Bắc Thần không hề sợ hãi chút nào, ngược lại còn vỗ vai của hắn: “Huynh đệ, ta tặng người nửa câu thơ.
Đạn chỉ hồng nhan lão, thu lai sương kỷ ti"
Diệp Khinh An ngẩn ra.
Lâm Bắc Thần nói: “Để công bằng, ta cho người thêm mấy câu nữa. Hỏi thế gian tình là chi, mà sao đôi lứa hẹn thề không phai, trời Nam đất Bắc cùng bay, giờ đây nóng lạnh mấy ngày bên nhau, vui hoan lạc, biệt ly đau, cũng đều bởi chữ tình sầu nữ nhi, mây cao lời vọng còn gì?, ngàn non tuyết trắng biết đi chốn nào?
Diệp Khinh An nghe xong, lại hoàn toàn ngây người.
Lâm Bắc Thần cười ha hả: “Ta cho ngươi thêm. Được rồi, nhất thời không nhớ nổi thi từ trang bức, tự người suy nghĩ đi.”
Nói xong, hắn quay người nghênh ngang rời đi.
Màn đêm giáng xuống.
Bên trong, bên ngoài tẩm cung, một nam một nữ đều trầm tư. Trở lại tẩm cung, Lâm Bắc Thần xoa xoa mặt của mình.
Hơi cứng.
Nói chuyện với Lệ Vũ Tầm đã tạo thành xung kích to lớn đối với hắn. Nhất là tin tức liên quan đến thần Thánh Đế Hoàng và Thần Thánh Đế Đình, cho dù Lâm Bắc Thần chỉ là một người ngoài đến thế giới Hồng Hoang chưa được một năm cũng ý thức được sự việc không ổn. Vì sao hay nói đệ nhất cường tộc Hồng Hoang là Nhân tộc vẫn luôn loạn như vậy. Thì ra rễ là ở chỗ này. Có thể tưởng tượng, cục diện tiếp theo sẽ chỉ càng lúc càng loạn. Cái thứ đồ chơi này giống như nội tình giao dịch cổ phiếu. Người biết được tin tức sớm, cuối cùng sẽ nghĩ cách phong tỏa tin tức, sau đó lợi dụng thời gian chênh lệch kiếm một món hời. Giống như hành vi của Y Trĩ hoàng triều.
Lâm Bắc Thần trước gửi đoạn video và đối thoại vừa rồi thông qua Wechat cho mọi người.
Mấy chuyện “quốc gia đại sự”
này vẫn nên giao cho Vương Trung, Lăng Quân Huyền, Thôi Hạo, Lăng Thái Tức tiêu hóa, xác nhận và ứng đối.
Hắn vẫn lựa chọn tiếp tục tu... bật hack.
Trải qua trận chiến với đám cường giả Thú nhân, Lâm Bắc Thần tích lũy cũng khá nhiều.
Hắn quyết định sử dụng giọt nguyên huyết Tinh Vương, gia tăng thực lực của mình.
Trong lòng hắn luôn có cảm giác nguy hiểm.
Tin tức liên quan đến Thần Thánh Đế Hoàng và Thần Thánh Đế Đình lại càng gia tăng thêm cảm giác nguy hiểm đó. Một trận đại loạn quét sạch thế giới Hồng Hoang sắp bộc phát. Nhất định phải nhanh chóng gia tăng thực lực, gia tăng sức tự vệ của mình.
Tiến vào mật thất tẩm cung, Lâm Bắc Thần điều tức một chút, sau đó nuốt giọt nguyên huyết cấp Tinh Vương.
Nguyên huyết vào cổ, cảm giác nóng bức như dung nham thiêu đốt xuất hiện.
Năng lượng tinh thuần nhanh chóng tiến vào trong cơ thể, lan tỏa toàn thân.
Có kinh nghiệm dung hợp nguyên huyết trước đó, Lâm Bắc Thần không vội vận chuyển Ngự Hư Súc Ý Dưỡng Kiếm Tâm Kinh, mà thay đổi lưu chuyển chân khí trong cơ thể, dẫn đạo cảm giác cực nóng này.
Đồng thời, điện thoại của hắn cũng đang toàn lực vận chuyển ứng dụng Hóa Khí Quyết.
Hai bút cùng vẽ.
Làm ít công to.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lâm Bắc Thần bắt đầu giành giật từng giây luyện hóa sức mạnh nguyên huyết.
Năng lượng ẩn chứa bên trong nguyên huyết cấp Tinh Vương vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Nó không phải là khái niệm nguyên huyết cấp Tinh Hà.
Mà là một sự bàng bạc, mênh mông khó có thể tin được. Lâm Bắc Thần một lần nữa cảm nhận được cảm giác sưng to.
Huyền khí bên trong cơ thể điên cuồng lưu chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như để bị vỡ. Thời gian càng lâu, dựa vào tâm pháp cũng khó mà khống chế. Hỗn Độn Quy Nguyên Khí tự động vận chuyển, không ngừng bồi bổ từng vị trí trong cơ thể. Dưới sự vận chuyển của Hóa Khí Quyết, Lâm Bắc Thần cảm nhận được một cách rõ ràng làn da, cơ bắp của hắn đang tiến một bước tăng cường.
Dựa theo Hỗn Độn Quy Nguyên Khí gào thét, huyết dịch lưu động cũng phát ra tiếng rít như giang hà.
1175 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận