Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2112: Ngươi là ai?

Sở Cửu Nhất chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, tất cả mọi thứ bên trong tầm nhìn đều biến thành màu xám trắng.
Còn chưa kịp chờ nàng khôi phục phản ứng, thị giác đã khôi phục lại bình thường.
Nàng vô thức nhìn xung quanh, phát hiện năng và con gái đang ở trên đỉnh một thạch tháp cao hơn năm trăm mét, cường phong phần phật chung quanh.
Người thần bí đang lơ lửng trên không cách đó năm mét.
Trên người hắn tản ra thần lực nhu hòa, bảo vệ hai mẹ con nàng không bị cưỡng phong quấy nhiễu.
“Đừng nhúc nhích. Khi nào xong việc, ta mang hai người rời đi”
Người thần bí thấp giọng nói.
Sở Cửu Nhất và con gái Tuyền Tuyền đều cùng nhau gật đầu..
Hai người bắt được một tia hy vọng trong tuyệt vọng, trở nên phối hợp trước nay chưa từng có. Cho dù Trịnh Tuyển Tuyền chỉ mới bốn tuổi nhưng cũng ôm mẹ thật chặt, im lặng không phát ra một chút âm thanh nào.
Ngoài trăm thước.
Cự ma Thần Vương diệt thế đột nhiên quay đầu, nhìn về phía người thần bí, sau đó sải bước đến gần. Khí tức bạo ngược băng lãnh giống như đại dương điên cuồng dâng trào, mãnh liệt đánh tới. Người thần bí vẫn đứng rất bình tĩnh, không hề có ý tránh né.
Đối mặt với quái vật diệt thế, ánh mắt của hắn vẫn tỉnh táo như huyền bằng vạn năm.
“Năm... bốn... ba... hai... một!"
Hắn bỗng nhiên bóp cái cúc áo kim loại trong tay. Sức mạnh kỳ dị vô thanh vô tức truyền ra ngoài. Dành!
Rầm rầm rầm! Ba mươi sáu cột sáng màu lam đột nhiên không một chút dấu hiệu từ mặt đất bốn phía phóng lên tận trời. Tượng Thần Vương cự hình vọt đến, vừa lúc chui vào vòng vây ba mươi sáu cột sáng.
Ong ong ong.
Sóng cao tần chấn động không ngừng truyền qua truyền lại giữa ba mươi sáu cột sáng màu xanh, giống như tiếng vang, không ngừng điệp gia sinh ra hiệu ứng cộng hưởng kỳ dị, dẫn đến mắt trần có thể nhìn thấy gợn sóng không khí như sóng nước dập dờn.
Tượng Thần Vương cự hình tốc độ cực nhanh trong nháy mắt đứng im tại chỗ. Ánh sáng màu đỏ trong mắt nó giống như nến tàn trong gió, kịch liệt chấn động. Sau đó, cơ thể khổng lồ của tượng Thần Vương như một cái máy hư hỏng lâu năm không được tu sửa, không thể điều khiển được. Ngay sau đó, tứ chi của nó bắt đầu tách ra. Nói chính xác, các thành phần kim loại to lớn tổ hợp thành tượng Thần Vương bắt đầu rơi xuống đất một cách nặng nề.
Tượng Thần Vương đã “chết”. Sở Cửu Nhất mở to mắt.
Con quái vật kia đã bị đánh bại.
Nàng khó có thể tin nhìn về phía người thần bí.
Hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại có thể đánh bay quái vật ác ma Thần Vương như thế? Nếu hắn có thể đánh bại ba tượng Thần Vương còn lại, chẳng phải sẽ có rất nhiều người được cứu sao?
“Thúc thúc thật lợi hại? Trịnh Tuyền Tuyền không nhịn được lên tiếng. Sở Cửu Nhất vội vàng che miệng con gái, phòng ngừa quấy rầy người thần bí khiến đối phương không vui. Cũng may người thần bí không để ý đến. Hắn đáp xuống trận pháp ba mươi sáu cột sáng màu xanh, thu hết toàn bộ những phần bị rơi ra của tượng Thần Vương, bỏ vào một cái thùng trữ vật to lớn nào đó. Tốc độ cực nhanh. Chưa đến ba bốn hô hấp, hắn đã làm xong hết thảy.
“Đi.
Người thần bí giống như một luồng lưu quang, nhanh chóng đến một bên mẹ con Sở Cửu Nhất, đưa bàn tay bao trùm xuống, chuẩn bị mang mẹ con nàng rời đi.
Nhưng vào lúc này.
“Ngươi là ai?"
Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai. Người thần bí đột nhiên quay đầu.
Chỉ thấy không biết từ khi nào, một tiểu cô nương mặc trang phục kiếm sĩ xuất hiện sau lưng hắn, gương mặt trứng ngỗng trắng noãn với đôi mắt to, lông mi dài, đường nét trên gương mặt tinh xảo như vẽ, mái tóc dài màu đỏ, khí chất băng lãnh, ánh mắt còn mang theo vẻ trêu tức theo dõi hắn. Trên người tiểu cô nương này, hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm nồng đậm. Hắn không chút do dự đưa tay đánh ra ba luồng ánh sáng màu xanh thẳm. Vù vù vù. Ba luồng ánh sáng giống như có sự sống, xoay tròn bay múa, trong khoảnh khắc đã đến bên người tiểu cô nương có mái tóc dài màu đỏ, lưu chuyển chính giữa, lộ ra bản thể, là một tiểu thuẫn có ba mặt hình tam giác. Các vết lõm trên bề mặt tấm thuẫn rất phức tạp, tràn ngập ánh sáng màu xanh. Khi tiểu thuẫn bay múa, ánh sáng màu lam từ những vết lõm lan tràn ra ngoài, nhanh chóng dính liền trên không trung, sau đó vòng quanh tiểu cô nương có mái tóc dài màu đỏ. Trần thuật. Một chiêu của người thần bí đã đắc thủ, nhưng cũng không thừa thắng truy kích.
Hắn mang theo mẹ con Sở Cửu Nhất tiến hành nhảy vọt.
Có thể đánh. Nhưng không cần thiết. Mục đích đã đạt thành.
Rời khỏi nơi này trước rồi nói.
Điều khiến cho người thần bí thở phào một hơi chính là thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ không đuổi theo.
Bóng ma nhảy vọt.
Nháy mắt sau đó, hắn cùng với mẹ con Sở Cửu Nhất đã xuất hiện ngoài ngàn mét.
Nếu không mang theo hai mẹ con Sở Cửu Nhất, khoảng cách bóng ma nhảy vọt ít nhất phải bốn ngàn mét.
Tuy nhiên, vấn đề không lớn.
Thoát khỏi chiến trường, sự lo lắng của người thần bí cũng tan mất. Hắn chuẩn bị thi triển bóng ma nhảy vọt lần nữa, trực tiếp rời khỏi nơi này. Nhưng mà...
“Ngươi tinh thông thần trận thuật, ngươi không phải là người của Yểu chủ thần Thần giới chứ?”
Âm thanh thanh lãnh trêu tức kia một lần nữa vang lên. Thân hình người thần bí cứng đờ. Là thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ. Nàng giống như giòi trong xương, một lần nữa xuất hiện ngoài trăm thước sau lưng. Ánh mắt thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ trở nên băng lãnh, hiện lên sự lăng lệ.
Bàn tay trắng như ngọc của nàng cầm tiểu thuẫn ba mặt, sức mạnh đã bị phong ấn trong thuẫn.
Rất nhanh đã nhận ra được trận thuật của ta rồi sao?
Người thần bí ý thức được sự đáng sợ của đối phương, khẽ quát một tiếng, hai tay giơ lên. Một chục luồng ánh sáng màu lam bắn ra. Ánh sáng bay múa giống như một tấm lưới trời bến thành một trận kén màu lam xung quanh thiếu nữ có mái tóc màu đỏ.
“Vô dụng thôi."
1336 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận