Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2902: Chuẩn bị một chiếc quan tài thượng hạng

“Tại hạ Nông Quy Thiểm, chào Lý cục trưởng"
Đại thiếu gia Nông gia nho nhã lễ độ, trên mặt treo ý cười. Lâm Bắc Thần khẩy điếu thuốc, nói: “Ngồi đi Nông Quy Thiểm ngồi xuống, nụ cười trên mặt vừa rõ ràng vừa trong trẻo, nói: “Nói ra đúng thật hổ thẹn, bởi vì bề bộn nhiều công việc, từ sau khi Lý cục trưởng nhậm chức làm Cục trưởng Đặc Pháp Cục khu Thái Kim mà ta chưa thể lập tức đến chúc mừng ngay, thật sự thất lễ mất rồi.
Lâm Bắc Thần cười đáp: “Không sao"
“Ta từng nghe kể về sự tích của Lý cục trưởng, nhất là cái đêm ngăn cơn sóng dữ ở Hoa phủ, trợ giúp Hoa Vũ Kiếm leo lên vị trí gia chủ. Biểu hiện của Lý cục trưởng quả nhiên khiến tại hạ xem mà cảm thán, tương lai vô hạn” Nông Quy Thiểm cười nói tiếp: “Thật sự không ngờ, gia hỏa dối trá lá mặt lá trái bội tình bạc nghĩa thiếu tình cảm như Hoa Vũ Kiếm vậy mà lại có thể được một vị thiên tài vô song trung trinh như Lý cục trưởng đây thề trung thành, khiến ta ghen tị"
"Ha ha."
Lâm Bắc Thần bật cười khẽ, đáp: “Nông công tử, ngươi không cảm thấy kiểu châm ngòi ly gián như thế này quá thẳng, quá đơn giản hay sai? Rốt cuộc ngươi cảm thấy ta ngu ngốc cỡ nào mới tin vào mấy lời ma tiếng quỷ mà ngươi nói?"
Không hổ là đối thủ cạnh tranh của Hoa gia nha.
Nhanh như thế đã điều tra rõ ràng từng chuyện trong quá trình thượng vị của Hoa Vũ Kiếm rồi.
Nông Quy Thiểm nghiêm mặt nói: “Lý cục trưởng hiểu nhầm ta rồi. Những lời vừa rồi chính là lời nói thật lòng thật dạ của ta.
Lâm Bắc Thần chậm rãi nhả khói thuốc, nói: “Nói đi, Nông công tử là người bận bịu, đến tìm ta làm gì? Vì tên buôn Nông Tam Nguyên kia à?"
“Ha ha, đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ.
Nông Quy Thiểm nói: “Ta đến đây là để bàn một chuyện làm ăn với Lý cục trưởng"
“Chuyện làm ăn gì?"
Lâm Bắc Thần phối hợp hỏi hắn.
Nông Quy Thiểm nói chuyện không làm người ta kinh ngạc đến chết thì không thôi, nói: “Lý cục trưởng, ngươi biết không, ngươi nhìn bề ngoài thì hào quang ngời ngời, thật ra đã bước vào chỗ chết mà không hay không biết rồi hay không?"
Chân mày Lâm Bắc Thần giật một cái, hắn muốn biết con hàng này rốt cuộc đang lắc léo mê hoặc cái gì, vì vậy nói: “Ồ? Xin rửa tai lắng nghe"
Nông Quy Thiểm rất hài lòng với phản ứng của Lâm Bắc Thần.
Hắn nói: “Hoa Vũ Kiếm, người này lắm mưu nhiều kế, tâm tư thâm trầm, thích liệu sự trước, đúng thật là một nhân kiệt có thể thành sự. Nhưng hắn lại cay nghiệt thiếu cảm tình, vì thành sự mà có thể từ bỏ hết mọi thứ, trong lòng chỉ có mỗi bản thân, chưa từng cố kỵ vì thân tình hữu nghị ân tình. Ta tin là Lý cục trưởng chắc hẳn đã hiểu rất rõ rồi mới phải.
Lâm Bắc Thần không nói gì, rít một hơi thuốc.
Nông Quy Thiểm lại nói tiếp: “Hôm nay hắn trọng dụng ngươi, hậu đãi ngươi, mưu quyền mưu thế vì ngươi, một là bởi vì ngươi có công “tòng gia chủ”, hai là vì thực lực của ngươi có thể dùng được, ba là vì làm bộ làm tịch cho những kẻ thề trung thành khác nhìn thấy, tuyệt đối không phải vì hắn biết ơn ngươi. Ngươi có tin không, một khi hắn gặp phải bất kỳ tình thế không còn đường lui, chỉ cần có thể hi sinh ngươi mà giải quyết được vấn đề thì hắn vẫn sẽ không chút do dự từ bỏ ngươi"
Lâm Bắc Thần thản nhiên tiếp lời: “Có thể phục vụ quên mình cho Hoa đại ca chính là vinh hạnh của ta. Nếu quả thật có một ngày như thế, ta cũng sẽ không mảy may oán hận"
Đây là thiết lập hình tượng của ông đây. Không thể phá vỡ được.
Lâm đại thiếu diễn kịch đến nghiện.
Nông Quy Thiểm nở nụ cười: “Lý cục trưởng nghĩa bạc vẫn thiên, khiến người bội phục. Nhưng cái gọi là người tài biết chọn chủ mà hầu, chim khôn biết chọn cành mà đậu, ngu trung quá là không thể được, thanh thế đoạt thế mới có thể đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Hoa gia bây giờ là côn trùng trăm chân chết còn giãy dụa, nhưng sức lực sau cùng đã mất, Lý cục trưởng còn cố chấp như thế, đến cuối cùng trái lại sẽ ôm khổ vào mình. Ngươi phải biết, thứ mà Hoa gia có thể cho ngươi, Nông gia hoàn toàn có thể cho ngươi gấp bội"
“Ha ha, trung thần không hầu hai chủ Lâm Bắc Thần trực tiếp từ chối.
Còn muốn biến ta trở thành như Lữ Bố, phục vụ ba nhà? Vậy chẳng phải sau này thanh danh của ta sẽ xấu luôn à?
“Từ trước đến giờ ta luôn tin rằng chỉ cần đủ lợi ích thì người mãi mãi có thể lựa chọn lại lần nữa... Lý cục trưởng không ngại đưa ra điều kiện, chúng ta có thể thương lượng thử"
Nông Quy Thiểm khẽ mỉm cười, nói: “Mặt trời Hoa gia sắp lặn rồi, sáu đại gia tộc còn lại đều không muốn để nó được vực dậy một lần nữa, đều đã âm thầm liên thủ với nhau rồi. Hoa Vũ Kiếm hữu tâm vô lực, sớm muộn gì cũng chết, Lý cục trưởng, ngươi cần gì phải chôn cùng với hắn kia chứ?"
Lâm Bắc Thần không nói gì.
Nông Quy Thiểm cho rằng trong lòng Lâm Bắc Thần đã dao động, tiếp tục nói: “Các đại gia tộc đối phó Hoa gia, trước nhất phải đối phó với tâm phúc của Hoa Vũ Kiếm. Mất người là ngươi, Công Tôn Long Tuyền, Hoa Dương và Hoa Chính Thịnh đứng mũi chịu sào, không bao lâu nữa ngươi sẽ gặp phải phiền toái to lớn, không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu... Lúc này, mới là tuyệt cảnh của Lý cục trưởng ngươi đấy.
“Trước thân kiếm của ta, không có tuyệt cảnh.
Lâm Bắc Thần phóng khoáng nhả ra một ngụm khói thuốc: “Nếu như chỉ nói những chuyện này thôi, vậy thì không còn chuyện gì hay để nói nữa rồi... Ha ha, Nông đại công tử, ngươi vẫn nên nói vài thứ thực tế hơn đi Trong lòng Nông Quy Thiểm có hơi thất vọng.
Chẳng qua đây cũng là chuyện nằm trong dự đoán của hắn.
Loại người như Lý Thiếu Phi này, nếu chỉ nói mấy câu đã có thể thuyết phục thu nạp về phe thì hắn cũng không đáng để mình khổ tâm điều tra nữa.
“Cửa lớn Nông gia, mãi mãi rộng mở với Lý huynh"
Nông Quy Thiểm cười cười, đổi sang đề tài khác: “Lần này ta đến đúng thật là vì nhận được ủy thác của Khu trưởng, đến nói giúp cho Nông Tam Nguyên. Nếu như Lý cục trưởng nguyện ý “mở cửa”, vậy Khu trưởng và Nông gia bọn ta đều vô cùng cảm kích. Vẫn là câu nói kia, có điều kiện gì thì Lý cục trưởng có thể nói ra.
Lâm Bắc Thần ấn tàn thuốc trong tay xuống bàn, nói: “Ngươi đến trễ mất rồi.
1195 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận