Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2841: Hôn lễ (3)

"Ta sẽ chờ ngươi đến cưới ta.
Đây là lời mà lúc ấy Lăng Thần đã nói.
Nữ hài tử này, chưa bao giờ thay đổi tâm ý của nàng.
Từ đầu đến cuối, nguyện vọng lớn nhất của nàng, chính là gả cho mình.
Mà dường như Lăng Thần cũng là người đầu tiên kiên định nói ra muốn làm bạn gái của hắn từ khi hắn xuyên không đến nay?
Lúc đó, hắn vẫn là một tên hoàn khố thanh danh vẫn chưa hoàn toàn thay đổi.
Bây giờ, mộng tưởng chiếu vào hiện thực.
Trên mặt của Lâm Bắc Thần, ánh sáng trong đôi mắt nhìn nữ tử xinh đẹp vô song bên cạnh này cũng trở nên ôn nhu.
Quà tặng của vận mệnh, thật là kỳ diệu.
Lăng Thần dường như cảm ứng được sự biến hoá tâm trạng của Lâm Bắc Thần, ngón tay nhẹ nhàng ngoắc ngoắc trong lòng bàn tay của hắn, không hề nghiêng đầu nhìn hắn, vẫn duy trì sự trang nghiêm và nghiêm túc của Đế Giả, nhưng khóe miệng xinh đẹp lại nhếch lên một đường cong rõ ràng.
Hành động nhỏ trong khoảnh khắc này, cũng chỉ có hai người bọn họ mới có thể cảm nhận được.
Không.
Thực ra còn có người thứ ba.
Trong chỗ ngồi của hơn một vạn Thần tử ở phía dưới kia, vị trí không thu hút ở phía sau, hai thân ảnh kỳ quái lặng lẽ ngồi, các nàng vốn không phải là chủ nhân thực sự thuộc về hai chỗ ngồi này.
Một người trong đó, thân mặc váy dài trắng, dáng người yểu điệu, dung nhan tuyệt mỹ thanh lệ đến cực điểm, trên trán tản mát ra một loại khí thế uy áp thiên địa, không phải Kiếm Tuyết Vô Danh thì là ai? Còn ngồi ở bên cạnh nàng, lại là Ngân Hoàng Hải Vũ với mái tóc dài màu xanh lam. Điều kỳ quái là, mọi người chung quanh đối với sự xuất hiện của các nàng, dường như không hề có bất cứ phản ứng nào, giống như căn bản không nhìn thấy vậy.
Ngân Hoàng Hải Vũ thỉnh thoảng nhìn về phía Kiếm Tuyết Vô Danh.
Trong ánh mắt của nàng, có chút lo lắng.
Nhưng biểu cảm của Kiếm Tuyết Vô Danh, lại vô cùng bình tĩnh.
Khi nàng nhìn thấy động tác nhỏ giữa Lâm Bắc Thần và Lăng Thần, khóe miệng thậm chí còn mang theo một tia mỉm cười.
Cẩu nữ thần rất yên tĩnh.
Nàng theo bản năng thậm chí ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Ánh nắng có chút chói mắt.
Không trong trẻo ôn nhu như ánh trăng.
Ánh trăng rất sáng, sáng cũng vô dụng, vô dụng nhưng vẫn sáng.
Ta thích ngươi, thích cũng vô dụng, vô dụng vẫn thích.
Nàng nhìn nam tử được vô số ánh mắt dõi theo kia, đôi mắt mỹ lệ hơi híp lại. Nàng giật mình nhớ tới, bản thân cũng đã từng có một hôn lễ như vậy.
Khi đó người mà mình nắm tay, người nói ‘Vĩnh viễn không phụ ta là ai? "Ngươi không sao chứ?"
Ngân Hoàng Hải Vũ nhẹ giọng nói. Kiếm Tuyết Vô Danh không nói gì.
Ngân Hoàng Hải Vũ thở dài một hơi, nói: "Nếu như ngươi muốn ngăn cản, có lẽ chỉ là chuyện mà một câu nói liền có thể khiến cho hôn lễ này dừng lại, thậm chí còn có cách khác, tại sao không đi tranh giành một chút chứ?"
Kiếm Tuyết Vô Danh vẫn không nói gì.
Nàng biết chuyện cũ giữa Lâm Bắc Thần và Lăng Thần.
Cái này cũng không quan trọng.
Lâm Bắc Thần dắt tay cô nương yêu thương nhất bước lên nghi thức hôn lễ.
Cái này cũng không quan trọng.
Hôn lễ không có mời nàng.
Càng không quan trọng.
Quan trọng là hắn sắp kết hôn rồi, nhưng từ đầu đến cuối đều không hề nhắc qua với nàng cho dù là một câu.
Kiếm Tuyết Vô Danh biết, bản thân có thể là có chút để tâm vào chuyện vụn vặt. Nhưng nàng phát hiện, không khống chế nổi tâm trạng và suy nghĩ của mình.
Thật sự là trải nghiệm đáng sợ.
Trước kia dường như cũng đã từng trải nghiệm qua?
Ngân Hoàng Hải tộc không nhịn được lại thở dài một hơi, nói: "Đã thích hắn, tại sao không nói rõ ràng chứ? Nếu ta là ngươi, ta đã sớm ngủ với hắn rồi.." Kiếm Tuyết Vô Danh vẫn duy trì trầm mặc.
Không biết là không có hứng thú nói chuyện, hay là không có sức lực để nói chuyện. "Hay là chúng ta đi thôi"
Ngân Hoàng Hải Vũ đổi một loại phương thức khác, nói: "Nhìn cũng ngại lắm... chi bằng trở về đi, Hư Không đã rục rịch ngóc đầu dậy, bắt đầu khôi phục, kế hoạch của chúng ta nhất định phải gia tăng tiết tấu"
Kiếm Tuyết Vô Danh cuối cùng đã mở miệng.
"Xem hết"
Nàng kiên quyết nói.
Thế là Ngân Hoàng Hải tộc không nói gì nữa.
Thân là nữ nhân, thực ra nàng rất rõ.
Bất kể lúc này mình có nói cái gì, có làm cái gì, cũng không có chút ý nghĩa nào cả, lời nói cho dù có đạo lý, nói ra vào thời điểm này, đối với Kiếm Tuyết Vô Danh mà nói có thể đều ầm ĩ khó nghe giống như chim sẻ líu ríu.
Rất nhanh sau đó, hôn lễ long trọng này, đã kết thúc trong một mảnh chúc mừng chúc phúc cùng hoan hô.
Sau đó, chính là nghi thức đăng cơ của Hoàng đế và hoàng hậu.
"Bây giờ có thể đi rồi chứ?"
Ngân Hoàng Hải tộc lại nói: "Đã kết thúc rồi"
Kiếm Tuyết Vô Danh gật gật đầu, nói: "Đi thôi, đã đến lúc rời đi..hả?"
Trong giọng nói của nàng, đột nhiên lộ ra một tia kinh ngạc.
"Hình như có vị khách không mời sắp tới"
Kiếm Tuyết Vô Danh đã phát giác được điều gì đó, khẽ nhíu mày, chợt lông mày lại giãn ra, giọng nói khôngnghe ra được giao động cảm xúc, thản nhiên nói: "Tiếp tục xem thử xem, có chuyện thú vị sắp xảy ra rồi"
Lời còn chưa dứt.
"Chờ đã"
Đột nhiên một tiếng hét lớn vang vọng khắp toàn bộ quảng trường ngoài điện, truyền đến rõ ràng vào trong tai của tất cả mọi người, nói: "Ta phản đối"
1338 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận