Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2148: Hiệu quả không thể tưởng tượng nổi

Là Bàn Hổ. Tên này... Hắn lại có tư cách nhúng tay vào trong cuộc chiến đấu cấp Chủ Thần? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Có cùng nghi vấn như vậy, còn có Sở Ngân đứng ở phía xa cuối cùng đã chạy đến. Đúng vậy, mẹ con gia nhập vào chiến trường, chính là Lý Nhất Điểm dẫn theo trợ thủ của hắn tới.
Nói thật, Bàn Hổ cùng nương của Bàn Hổ, hắn đều đã gặp qua.
Cũng mơ hồ phát giác ra được, trên người của hai mẹ con này, ẩn giấu bí mật gì đó. Nhưng không ngờ rằng, là bí mật to lớn như thế.
"Miện hạ nói không sai, bọn họ quả thực là có lực lượng tương đương chủ thần..."
mặt mũi của quân sư phúc hắc Lý Nhất Điểm tràn đầy hưng phấn, nói: "Cái này há chẳng phải là nói, tất cả đều ở trong lòng bàn tay của miện hạ sao? Miện hạ thật sự giống như thần nhân vậy"
Hiện tại nàng thật sự sắp chìm vào trong sự sùng bái tuyệt đối đối với Lâm Bắc Thần. Trên người của thiếu niên này có quá nhiều bí mật.
Sức hấp dẫn của loại bí mật này đối với Lý Nhất Điểm, sắp vượt xa giá trị nhan sắc của hắn.
"Còn có một vị Thiên Không Chi Chủ, ngươi có thể đối phó không?"
Nàng quay đầu nhìn về phía Chiến Thần Quách Quân Chiến Thần Quách Quân với vẻ mặt đau khổ, nói: "Bản thể của ta đều hủy, ngươi cũng quá xem trọng ta rồi đấy."
Nói xong, thấy trên mặt của tiểu quân sư phúc hắc lộ ra vẻ khinh bỉ, lập tức tức giận đến nghiến răng, nói: "Nhưng mà, ta ngăn chặn Thiên Không Chi Chủ một khoảng thời gian, vẫn có thể... Tiểu Kim Tử, ngươi đến phối hợp với ta."
Hoàng Kim Cự Tích Vương bên cạnh trên người mặc áo lót quần đùi, trên cổ đeo dây chuyền đại kim, nghe vậy thân thể run lên, tròng mắt lồi ra. Hắn không thể tin nổi dùng chi trước nhỏ bé, chỉ chỉ vào mình: "Tê tê tê, tê tê?"
Chiến Thần Quách Quân gật gật đầu, nói: "Không sai, chính là ngươi, Kiếm Chủ Thần ban cho ngươi Thần Vị, ngươi bây giờ cũng nên xuất một phần lực... Ta chính diện, ngươi triền đấu, thi triển thần thông thiên phú của ngươi đi!
"Tê tê tê."
Hoàng Kim Cự Tích Vương lắc đầu lia lịa, không ngừng lùi lại.
Nói đùa cái gì vậy? Ta chỉ là một con thằn lằn nhỏ không tranh quyền thế, mơ ước lớn nhất là đi đến thế giới Hồng Hoang thiên ngoại tìm mấy thằn lằn cái sinh con, khuếch tán huyết mạch của ta...
Hiện tại muốn để ta cứng rắn đối đầu với Chủ Thần?
Nằm mơ.
Hắn cũng không quay đầu lại, quay người liền muốn chạy.
"Ngươi đi"
Chiến Thần Quách Quân trực tiếp bay lên cho một cước, đá vào trên mông của Hoàng Kim Tích Dịch Vương, đá bay nó, lăng không vọt tới Thiên Không Chi Chủ.
Hoàng Kim Tích Dịch vương: o (2 o =) o!
Ta đã sớm nhìn ra cái đồ chó Chiến Thần Quách Quân nhà ngươi không phải con người mà.
"Phi phi phi"
Hắn bất đắc dĩ, đành phải điên cuồng phun nước bọt về phía Thiên Không Chi Chủ. Đây là thần thông thiên phú của nó - ngợp trong vàng son. Nhìn thấy từng mảnh dịch nhờn hoàng kim nhanh chóng vụ hoá ở trong hư không, biến thành từng đám sương mù kim phấn lấp loé, quét về phía Thiên Không Chi Chủ. Đám sương mù kìm phấn này cực kỳ quỷ dị. Với cảnh giới và kinh nghiệm của Thiên Không Chi Chủ, lại cũng là rất nhanh đã bị bao phủ ở trong đó, bị che mờ ánh mắt cùng cảm giác, chỉ cảm thấy bị cưỡng ép kéo vào một mảnh thế giới khác. Chiến Thần Quách Quân vì tranh một khẩu khí, kiên trì xuất thủ.
Thân hình hóa thành lưu quang, xông vào trong sương mù kim phấn.
Phanh phanh phanh.
Nhoáng nhoáng nhoáng!
Trong sương mù kìm phấn không ngừng truyền tới âm thanh đánh lộn. Thỉnh thoảng có một cánh tay của Thiên Không Chi Chủ, hay là nửa cái đầu của Chiến Thần Quách Quân từ bên trong chui ra ngoài, kết quả lại bị kéo sống trở về... Từng mảnh huyết vũ, từ trong sương mù kim phấn rơi xuống.
Sau mấy chục hơi thở, thậm chí còn có chân cụt tay đứt, giống như sủi cảo rơi xuống mặt đất.
Người bên ngoài không nhìn thấy rõ tình hình chiến đấu bên trong, nhưng chỉ nghe âm thanh này, xem hình ảnh này, đã cảm thấy từng đợt ghê răng buồn nôn, toàn thân rét lạnh, hãi hùng khiếp vía.
Hai đại cường giả loại cấp bậc này, đúng là đang vật lộn sao?
"Phi phi phi..."
"He-tui - !"
Hoàng Kim Cự Tích Vương cũng là bán mạng già.
Nó dùng chi trước vạch lên miệng của mình, cụp đầu lưỡi, không ngừng nhổ nước miếng về phía mê vụ kim phấn, duy trì đặc hiệu của Ngợp trong vàng son...
Sở Ngân nhìn thấy, trên trán từng dãy hắc tuyến không khỏi rủ xuống.
Phương thức chiến đấu hiếu kỳ.
Đối với một phương Kiếm Thần Điện mà nói, viện quân đột nhiên xuất hiện, ngay lập tức liền giải quyết nguy cơ lớn nhất.
Đám người Tiềm Long, Lư Băng Ốn ngẩng đầu xem chiến, trong lòng không ngừng suy nghĩ lại, bản thân trước đó rốt cuộc có từng đắc tội với Bàn Hổ hay không, trước đó ăn nhiều đuối nướng của Hoàng Kim Tích Dịch Vương như vậy, tên này sẽ không lập bảng liệt kê tính số đấy chứ?
"A. Khoáng Thạch Chi Chủ phát ra tiếng kêu thảm, trận bại đầu tiên.
Thời gian không đến một khắc đồng hồ, hắn đã bị lão nương của Bàn Hổ cho một trận gậy, đánh tứ chi vỡ vụn, Thần Cách nứt ra, cho dù là tế ra Thần Vị Pháp Tướng, cũng không làm nên chuyện gì.
Phương thức chiến đấu của lão nương Bàn Hổ rất đơn giản.
Bà chỉ đơn giản vẫy động trượng, ngay cả chiêu thức đối ứng cũng không có, cũng không có bất kỳ quang ảnh đặc hiệu chói lọi nào, không mang theo chút dao động năng lượng nào, chỉ giống một lão phụ nông dân mạnh mẽ đang đánh đập nghịch tử không hiếu thuận.
Nhưng hiệu quả lại quỷ dị không thể tưởng tượng nổi...
Đánh tới cuối cùng, Khoáng Thạch Chi Chủ hoa mắt váng đầu, ngay cả bản thân vốn dĩ biết chiêu thức thần thông gì cũng quên mất, chỉ có thể chạy trối chết, vắt chân lên cổ mà thoát ra khỏi chiến trường. Phía dưới, một đám người nhìn mà trợn tròn mắt chó.
Cái này cũng được à?
Bọn hắn nhìn trận chiến đấu cấp Chủ Thần mà hoài nghi sâu sắc về bản thân.
Một bên khác, cuộc chiến của Bàn Hổ và Hỏa Diễm Chi Chủ cũng cực kỳ không tầm thường.
Bắp thịt toàn thân của Bàn Hổ hở ra, hai cánh tay giống như máy đóng cọc, từng quyền một rầm rầm rầm giống như thiểm điện đánh ra, đuổi theo đánh đập Hỏa Diễm Chi Chủ... Còn Hỏa Diễm Chi Chủ trong tiếng rống giận dữ, không ngừng thi triển các loại hỏa diễm thần thông.
1315 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận