Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3098: Vụ án bắt cóc

Lâm Bắc Thần còn bổ nhiệm nhân viên lễ tân đặc biệt ngay tại chỗ, chuyên phụ trách tiếp đãi, truyền đạt các loại công việc có liên quan đến Trương gia trấn, để một khi có việc, chúng dân trong trấn có thể lập tức kết nối liên lạc được với cao tầng Đặc Pháp Cục ngay.
Chốt lát sau, khi rời đi, Lâm Bắc Thần lại sai người đưa tới một phần trợ cấp thật lớn, về sau còn đưa một nhà ba người đồ đệ Trương Vô Úy theo.
Đệ tử Trương Vô Úy sợ là sẽ muốn theo chân hắn luyện công. Nghĩa nữ Trương Miêu Miêu tất nhiên là đi theo hưởng phúc. Tộc lão Trương Xán dẫn theo người của Trương gia tiễn đến tận ngoài trấn nhỏ, lúc này mới lưu luyến không rời, đưa mắt nhìn theo từng chiếc phi xa Đặc Pháp Cục, bay lên tầng mây, biến mất không thấy đâu nữa.
“Phất rồi, Trương gia chúng ta cuối cùng cũng phất lên rồi.” “Trở về chuẩn bị, xin gia nhập vài Đặc Pháp Cục đi.
“Tộc lão, Trương gia lên như diều gặp gió là việc trong tầm tay đấy. Tại sao ngươi lại mặt ủ mày chau thế kia?” Một người trẻ tuổi vui mừng vô cùng.
Nhưng mấy tộc lão lớn tuổi, ví dụ như đám người Trương Xán thì đưa mắt nhìn theo đội xe Đặc Pháp Cục đã đi xa. Trên mặt từng người một đều có dáng vẻ tâm sự nặng nề.
“Haizzz, lễ ngộ của Phó tổng cục đối với Trương gia chúng ta, nặng nề quá đỗi. Trương Xán thở dài, nói tiếp:
“Cứ thế này, chúng ta chẳng khác nào đã hoàn toàn buộc lại thành một vào trận doanh của Phó tổng cục. Ta nghe nói, gần đây rất nhiều thế lực đều đang âm thầm chỉa mũi dùi vào hắn, rốt cuộc có thể cười đến cuối cùng hay không, dù là ai cũng không thể nào chắc chắn được. Bây giờ đế quốc đang thiên biến vạn hóa, loạn trong giặc ngoài dần dần nổi lên, hôm nay ngươi đắc thế, ngày mai ta đắc thế... Cũng không biết vị Phó tổng cục đại nhân này có thể phong qung được bao lâu nữa. Mấy người tộc lão khác cũng đều gật đầu phụ họa theo.
Nhưng Trương gia chỉ là một thế lực nhỏ không quan trọng... Không, đến cả hai chữ thế lực cũng không tính vào được. Đối mặt với cành ô liu mà Đặc Pháp Cục ném ra, họ vốn không có cơ hội từ chối.
“Đi thôi, đi cả đi"
“Chúng ta cũng không có quyền được lựa chọn, người trẻ tuổi đủ tư cách đều chuẩn bị cả đi, tham gia tuyển chọn vào Đặc Pháp Cục. Bây giờ chúng ta chỉ có thể cược vào Lý đại nhân là người có thể cười đến cuối cùng thôi"
“Không sai, đánh cược một lần, lỡ đâu thành công, Trương gia chúng ta xem như thật sự một bước lên trời rồi. Mấy tộc lão cũng rất lưu manh, biết không còn lựa chọn nào khác, cuối cùng đều hạ quyết tâm.
Trên đường trở về.
“Từ nay về sau, phàm là người nào chết trận vì Đặc Pháp Cục đều có thể nhận được đối đãi giống như Trương Uy. Tiền trợ cấp gấp bội, tộc nhân cũng có thể nhận được cơ hội ưu tiên trúng tuyển” Lâm Bắc Thần ngồi trong xe, bế Trương Miêu Miêu, nói với ba tay sai còn lại: “Ba người các ngươi, gần đây phải cẩn thận một chút, gặp phải chuyện gì, mang thêm bên người mấy người nữa. Các ngươi đều là người cũ sát cánh từng bước bên ta, tộc nhân trong nhà cũng đều được hưởng ưu đãi, trong tộc có thân hữu muốn gia nhập vào Đặc Pháp Cục thì trực tiếp đem danh sách báo lên cho ta là được. Nhưng hãy nhớ kỹ, thân gia nhất định phải trong sạch, điều tra rõ ràng. Nếu không, nếu người mà các ngươi đề cử xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không nể mặt mà tha thứ” “Đa tạ đại nhân"
Tam đại tay sai đã hạ quyết tâm đi theo Lâm Bắc Thần, lúc này nghe thế, càng phấn khích hơn.
Vinh nhục đời ngươi tạm không nói trước, có thể thay đổi vận mệnh và địa vị của tộc nhân, điều này đối với bọn hắn mà nói chính là cơ duyên to lớn.
Trước đây Đặc Pháp Cục chưa từng có tiền lệ này.
Trong giây lát.
Về đến tổng cục Đặc Pháp Cục.
Đã có sẵn tham mưu hành chính chuẩn bị sắc chỗ ở cho gia thuộc, ba mẹ con Trương Vô Úy được sắc xếp an toàn đến trụ sở, có quan viên chỉ định phụ trách cuộc sống hằng ngày cho bọn họ, cũng như phụ trách giám sát việc tu luyện của Trương Vô Úy.
Khẩu cung lấy được từ chỗ Hắc Ám Thu Cát Giả, sắp xếp lại với nhau, “bằng chứng” vững như núi.
Lâm Bắc Thần quyết định động thủ với Thẩm Phán Đình.
“Người đâu, đem những chứng cứ này công báo ra bên ngoài.
Hắn quyết định vượt lên trước, đứng tại điểm cao đạo đức, sau đó múa may đại bổng, bắt đầu phê phán Thẩm Phán Đình cả về đạo đức và luật pháp.
Đương nhiên, chỉ như thế này là chưa đủ.
Hoàn toàn không thể làm dao động được căn cơ của Thẩm Phán Đình.
Dựa trên kinh nghiệm của hắn, thế này chỉ xử lý được mấy con tôm cái tép nhỏ như Sở trưởng, hình như cũng không thể gây ra tác dụng to tát gì. Bây giờ, xem ra muốn chân chính làm một mẻ lớn, mới có thể trấn áp được những kẻ ngu xuẩn kia.
Lâm Bắc Thần dời mục tiêu, đặt vững vào Đại đình trưởng của Thẩm Phán Đình và Đại pháp quan của Chấp Pháp Đình.
Chỉ là, xử lý những nhân vật thế này nhất định phải có một lý do thích hợp.
Lý do này, khó mà tìm ra.
Đợi đã.
Mình là một trong số nội gián.
Mình có thể không đi con đường bình thường.
Đột nhiên hai mắt Lâm Bắc Thần sáng lên.
Tại sao người tốt thường bị vu oan hãm hại, nhưng mãi mãi không biết tiên hạ thủ vi cường?
Ta có thể khiến hai kẻ này, cùng bị vu oan hãm hại cả đôi.
Cái loại năng lực truyền thống này, ta cũng thể hiện rất chuyên nghiệp đấy nha.
Không phải Thẩm Phán Đình muốn tạo ra chứng cứ ta tư thông với Quân đoàn Bắc Thần sao, vậy ta trực tiếp trở tay vu oan cả lượt.
Vu oan của bọn hắn đều là vu oan giả.
Nhưng ta vu oan, he he he he.
Tùy tiện để lão Hàn viết một cái công văn kiểu mật tín, hoặc làm ra chút đồ tín vật cao tầng Quân đoàn Bắc Thần chẳng hạn. Với ta mà nói thì cái việc này dễ như trở bàn tay. Tiếp đến sẽ nghĩ cách ném vào trong phòng làm việc của hai con hàng này...
Chậc chậc chậc, đến lúc đó căn bản chính là bùn đất bôi lên đũng quần... không phải phân thì cũng là phân. Đúng, cứ làm thế đi.
Nhất định phải tăng thêm cường độ, thực hiện nhanh chóng.
1238 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận