Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2992: Quả nhiên là ngươi

Rất mau, Chu Sướng đi tới bên ngoài từ đường của Tần gia.
Lúc này, thế cục đã định.
Vợ chồng gia chủ Tần Hòa Luật, hai người con gái Tần Nhược, Tần Bàn bị buộc chặt ép quỳ ở cửa từ đường.
Mà đằng sau bọn họ là hàng loạt xác chết nằm trong vũng máu, có người già sắp chết, có đứa bé tóc chưa mọc hết, hiển nhiên là người già và trẻ nhỏ Tần gia trốn ở trong từ đường cuối cùng vẫn khó tránh khỏi cuộc tàn sát. Chu Sướng đi tới trước cửa từ đường, tất cả Hắc Ám Thu Cát Giả khom lưng hành lễ.
Ánh mắt hắn đảo qua bốn người Tần gia, tầm mắt dừng ở trên người chị em Tần Nhược và Tần Bàn, nở nụ cười: “Tần thị song xu, một người là tài nữ nổi danh, một người là mỹ nhân tuyệt sắc có tiếng, không biết bao nhiều người đàn ông ở Đế Đô đều muốn yêu thương âu yếm, đáng tiếc hôm nay phượng hoàng rơi xuống đất không bằng gà, ha ha!"
“Quả nhiên là ngươi"
Tần Hòa Luật là một người đàn ông trung niên rất nho nhã.
Cho dù đang trong trạng thái bị bắt nhốt, nhưng vẫn nỗ lực duy trì sự nho nhã uy nghi của mình, sâu bên trong đôi mắt cất giấu sự phẫn nộ, vẻ mặt lại cực kỳ bình tĩnh.
Hắn bị Tinh Liêu khóa chặt, tu vi bị phong bế, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Chu Sướng, cố nén nỗi bị thương, gắn từng câu từng chữ nói: “Hôm nay người Tần gia ta chết vì Đế Hoàng, chết cũng không tiếc. Chu Sướng, kẻ tiểu nhân nhà ngươi, sớm hay muộn cũng sẽ gặp báo ứng, kết cục chắc chắn sẽ thê thảm hơn Tần gia ta một vạn lần.
"Ha ha..."
Chu Sướng cười gằn, nói: “Đã nghe nói từ lâu, Tần đại nhân thiết cốt tranh tranh, đặc biệt tự cho mình là hơn người, theo ý của ta, đó là chưa gặp được thủ đoạn của Thẩm Phán Đình ta... Chẳng qua, hôm nay ta cũng không cần những khổ hình đó để tra tấn ngươi. Vài ngày trước, ta từng phái người tới xin cưới lệnh ái, nếu lúc ấy cầu thân thành công thì hôm nay ta cũng có thể cứu cả nhà ngươi. Nhưng thật đáng tiếc, Tần đại nhân ngươi tự cho là thanh cao, khinh thường ta, vậy thì hôm nay ta đành phải việc công xử theo phép công"
“Ngươi là loại sói, chuột, làm sao xứng với con gái ta?"
Tần Hòa Luật khinh thường cười lạnh.
“Giỏi lắm, có cốt khí.
Chu Sướng vỗ tay, nói: “Nếu không xứng, vậy dựa theo quy củ không cưới. Nói dứt lời, đi tới trước mặt Tần Nhược và Tần Bàn.
Ánh mắt hắn hơi dừng lại ở trên gương mặt nhỏ có vài nốt tàn nhang của Tần Nhược, cuối cùng dừng ở trên gương mặt xinh đẹp trắng nõn của Tần Bàn. Xoèn xoẹt.
Một phen xé rách áo ngoài của Tần Bàn.
Trong tiếng thét chói tai của người thiếu nữ, Chu Sướng phá lên cười.
“Ta chưa từng ở bên ngoài từ đường chơi con gái thế gia đại tộc, ha ha ha, Tần đại nhân, ngươi mở to mắt mà xem, đây là kết cục của việc làm trái ý Chu Sướng ta đây"
Lời còn chưa dứt.
Xoèn xoẹt.
Quần áo bị xé rách tựa cánh bướm bay tán loạn.Tần Bàn thét chói tai, mắng chửi giãy giụa, lại căn bản vô lực phản kháng.
Tần Nhược như hổ điên nhào tới: “Cầm thú, buông muội muội của ta ra. Bốp.
Chu Sướng lật tay tát một phát.
Tần Nhược bị phong ấn tu vi tức khắc bị đánh bay.
“Nữ nhân này thuộc về các ngươi.
Chu Sướng lạnh lùng cười gằn.
Đám Hắc Ám Thu Cát Giả xung quanh tức khắc nở nụ cười, dưới mặt nạ quỷ màu đen, ánh mắt trở nên hung ác dữ tợn.
Vô số bàn tay vươn tới tóm lấy Tần Nhược.
Cuồng tín đồ, từng tiến vào Đế Hoàng Thần Điện, con gái nhà cao cửa rộng... Nhiều thân phận chồng lên nhau khiến cho dung mạo cũng không xem như đẹp tuyệt vời của Tần Nhược cũng trở nên thực có lực hấp dẫn.
“Súc sinh, dừng tay, súc sinh!"
Tần Hòa Luật rốt cuộc không có cách nào bình tĩnh, lại bị gắt gao ấn tại chỗ.
Mắt thấy hai cô con gái băng thanh ngọc khiết sắp bị cầm thú bức hiếp, hai vợ chồng giận dữ trừng mắt nhe răng, mắng chửi tới xin tha, đều không làm nên chuyện gì.
Đúng lúc này — Uỳnh uỳnh uỳnh.
Dao động năng lượng mạnh mẽ truyền đến.
Sáu, bảy tên Hắc Ám Thu Cát Giả canh giữ ở nơi xa kêu rên một tiếng, bị bắn bay ngược ra sau, nặng nề va vào cửa từ đường, trong miệng phun máu, ngã trên mặt đất run rẩy...
"Hả?"
Chu Sướng thay đổi sắc mặt, ngừng lại động tác cởi bỏ quần, xoay người lạnh giọng quát: “Kẻ nào?"
Đám Hắc Ám Thu Cát Giả xung quanh trong nháy mắt cũng bắt đầu cảnh giác, rút đao kiếm ra khỏi vỏ, nhìn vào trong bóng đêm ở nơi xa.
Lộp cộp, lộp cộp, Tiếng bước chân vang lên.
“Ta nghe nói, Thẩm Phán Đình của Nội Các có nghĩa vụ thẩm phán và quét sạch kẻ tà ác bất trung với Đế Hoàng, là người thủ hộ quang minh hành tẩu trong đêm tối, thẩm phán hắc ám, bảo vệ quang minh.
Một giọng nói trong sáng lại lạnh thấu xương, cùng với tiếng bước chân vang lên từ trong bóng đêm.
“Ai biết hôm nay nhìn thấy, chẳng qua chỉ là một đám mặt người dạ thú, không bằng heo chó. Chó hoang động dục ven đường cũng sẽ không làm ra loại sự tình táng tận thiên lương như thế này... Hắc Ám Thu Cát Giả, ta nhổ vào"
Lâm Bắc Thần mặt mang sát ý, không nhanh không chậm, từ từ đi tới trước cửa từ đường.
Phía sau hắn, truyền tới tiếng bước chân chỉnh tề có nhịp điệu.
Các võ sĩ Đặc Pháp Cục mặc giáp trụ màu bạc tựa như võ sĩ quang minh từ trong bóng tối xông tới như thủy triều, vây quanh toàn bộ từ đường chật như chêm cối.
Đặc Pháp Cục?
Chu Sướng quay đầu lại nhìn thoáng qua, nói: “Cút đi"
Bốn cơ cấu chấp phác đặc thù lớn trong Đế Đô bao gồm Thẩm Phán Đình lệ thuộc Thần Thánh Nội Các, Chấp Pháp Đình lệ thuộc Thần Thánh Nghị Hội, Ngự Lâm Quân lệ thuộc Huy Diệu Thành và Đặc Pháp Cục thành lập dựa theo Đế Hoàng luật pháp.
Trong đó, lẽ ra Đặc Pháp Cục có địa vị tối cao.
Nhưng Đế Hoàng không xuất hiện, Đặc Pháp Cục không còn người chống lưng.
Mà ba cơ cấu quyền lực đầu sỏ còn lại phát triển rực rỡ như mặt trời ban trưa, dẫn tới một khoảng thời gian rất dài cho tới nay, trong bốn cơ cấu chấp pháp đặc thù lớn, Đặc Pháp Cục có địa vị thấp nhất.
Nhìn đến người của Đặc Pháp Cục, Chu Sướng căn bản là không coi ra gì.
Đám Hắc Ám Thu Cát Giả khác vốn đang lo lắng cũng đều nở nụ cười, một lần nữa cảm thấy thả lỏng.
Lâm Bắc Thần vung tay lên.
“Bắt hết tất cả cho ta"
Hôm nay hắn chính là cố ý gây sự.
Nếu là giáp sĩ bình thường của Đặc Pháp Cục, làm sao dám ra tay với Hắc Ám Thu Cát Giả của Thẩm Phán Đình? Nhưng đám đặc vụ xuất hiện hôm nay đã bị Lâm Bắc Thần dạy dỗ ra tính cách coi trời bằng vung từ lâu, chỉ nghe theo mệnh lệnh của hắn, nghe thấy quân lệnh bèn lập tức vọt lên như thủy triều.
1079 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận