Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2642: Hối hận

Gương mặt Lý Tử Di trở nên vô cùng tức giận và khó xử. Vốn bọn hắn hừng hực sát khí đến đây hưng sư vấn tội, cho rằng thư viện Đông Lâm to lớn, học viện Cầu Tri tuyệt đối sẽ không vì một kẻ đến từ xứ khác mà vạch mặt.
Vốn bọn hắn còn cho rằng có thể mượn cơ hội này để biểu lộ sự lớn mạnh của thư viện Đông Lâm một cách rõ ràng. Ai biết trái lại còn bị vả mặt. Trong phút chốc bầu không khí trở nên vừa khẩn trương lại căng thẳng.
“Haizzz..”
Phương Chi Li chậm rãi thở dài, nói: “Theo lý mà nói, lão phu không nên lên tiếng, nhưng nỗi đau mất con của Lý viện trưởng, lão phu cũng có thể lý giải được, nên ta cậy già lên mặt, nói nhiều thêm một câu. Mong Lý viện trưởng bớt đau buồn, tiết chế tính tình, ngày sau giáo dục dòng dõi, nhớ giữ lấy phong phạm lễ phép khiêm nhường của kẻ tri thức, đừng rơi vào sự cố chấp tranh giành tàn nhẫn... Chuyện lần này, ai đúng ai sai, trong lòng mọi người tự có đáp án riêng, thư viện Đông Lâm các ngươi làm việc bá đạo đã quen, sớm tối phải chịu thiệt thòi. Lần này chân đá phải miếng sắt chân chính, lão phu khuyên người ngừng tay, đừng truy cứu tiếp nữa. Nếu không, ngày sau trong tinh hệ Lệ Chí này còn có một mạch Đông Lâm hay không, cũng khó nói lắm"
Lý Tử Dị run người. Trái tim Lý Quang Ngu cứ như bị một cánh tay khổng lồ vô hình nào đó bóp chặt lấy. Trong lòng đám người thư viện Đông Lâm không hiểu sao chợt thấy lạnh lẽo. Những lời này của Phương Chi Li “Khổ Chu”
đã không còn là ám chỉ nữa, mà là đang nhắc nhở một cách rõ ràng với bọn hắn rằng: Trần Bắc Lâm, nhánh Đông Lâm các ngươi không thể trêu vào. Với địa vị và thân phận của Phương Chi Li, nói ra những lời này tuyệt đối không phải chỉ nói chơi. Các học viên đỉnh cấp như Mộ Dung Thiên Giác, Thi Nhân Thần, Kiều Thực Thực, Chu Trinh Trình, Tào Thư Vũ nghe thế thì càng thầm thấy kinh hãi, lòng hiếu kì đối với Trần Bắc Lâm càng trở nên to lớn hơn.
Mà người phải chịu chấn động và kinh hãi nhiều nhất, cùng lúc cũng chỉ đến thế thôi, là mấy người Kiều Bích Dịch, Bố Thu Nhân, Giang Nam Ngạn và Giang Nam Triều đang chen chúc trong đám đông.
Bọn hắn thuộc nhóm quần chúng ăn dưa, thuộc số ít những người đã từng tiếp xúc với Lâm Bắc Thần. Trong ấn tượng của bọn hắn, Trần Bắc Lâm ngoại trừ lớn lên đẹp trai ra thì cũng chẳng có bao nhiêu phong mang hiển lộ hết. Hơn nữa, hắn còn nói năng vui vẻ, tư thái ôn hóa hiền lành, hoàn toàn chính là kiểu hình tượng thư sinh truyền thống, tuyệt đối không thể liên tưởng được với hình tượng ác đồ giết chết Nguyên Toại Lưu và Lý Quang Khư, càng không thể nào liên hệ được với hình tượng một người đủ thực lực tiêu diệt thế lực to lớn như thư viện Đông Lâm với nhau.
“Nói cách khác, nếu như hôm đó thái độ của ta tốt hơn chút thì có lẽ bây giờ ta đã là bằng hữu của một đại lão thâm sâu khó lường?"
Bố Thu Nhân hối hận không thôi.
“Nếu như hôm đó ta chủ động hơn chút nữa."
Kiều Bích Dịch cũng không nhịn được mà thầm hối hận.
Trái lại là Giang Nam Ngạn bày vẻ mặt vui mừng: May mà hôm đó ta không tăng cường độ trào phúng điên cuồng. Nếu không người đầu tiên chết trong tay Trần Bắc Lâm chỉ sợ không phải là Lý Quang Khư mà đã là mình rồi.
Trong phút chốc, bầu không khí trở nên trầm mặc. Sắc mặt Lý Tử Dị liên tục biến hóa, khó lòng đưa ra quyết định.
Lúc này “Chuyện của thư sinh các ngươi, dùng quy củ thư sinh của các ngươi để giải quyết đi”
Một bóng người Đại Uyên với thân hình cao lớn như vượn người đi ra từ trong đám người Đông Lâm, nói: “Nhưng chuyện của Thánh thế đạo Võ đạo chúng ta, chắc hẳn nên dùng quy củ của võ giả để giải quyết... Lão phu Chưởng môn Thánh Chân Lưu - Tiết Phong Thanh, hôm nay nhất định phải báo mối thù giết đồ đệ với Trần Bắc Lâm. Nếu ai ngăn cản thì cũng chính là kẻ thù sống còn, không chết không thôi với Thánh Chân Lưu”
Ánh mắt của Phương Chi Li vẫn không hề xảy ra bất kỳ biến hóa nào.
“Cái gọi là khách theo chủ"
Hắn nhướng mày, thản nhiên nói tiếp: “Đến tinh hệ Lệ Chí, đến Vấn Đạo Sơn, bất kể là đạo nào trong hai mươi bốn huyết mạch đạo, đều phải dựa theo quy củ Tiến sĩ đạo. Thánh Chân Lưu đáng gờm lắm sao? Để là kẻ địch của học viện Cầu Tri chúng ta, các ngươi vẫn chưa đủ tư cách"
Bá lắm.
Giọng ngữ bình thản ung dung, nói ra lại cường thế nhất.
Đối với Phương Chi Li mà nói, nói chuyện khách sáo với thư viện Đông Lâm là vì tất cả mọi người đều cùng một mạch Tiến sĩ đạo, hoặc ít nhiều cũng có tình cảm hương hỏa với nhau. Nhưng Thánh Chấn Lưu nhà người thì tính là cái gì chứ? Cũng dám chạy đến Vấn Đạo sơn giương oai cơ à?
Mặt mày Tiết Phong Thanh không đổi sắc, thản nhiên đáp: “Thánh Chân Lưu bọn ta trong mắt Phương Khổ Chu có lẽ không được tính là thế lực to lớn gì, nhưng đồ đệ Nguyên Toại Lưu là người được Hoang Cổ tộc chọn trúng. Không biết Phương Khổ Chu khi đối mặt với Hoang Cổ Thánh tộc phải chẳng cũng có can đảm nói ra những lời vừa rồi?”. Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều biến sắc.
Hoang Cổ Thánh tộc!
Hiện đang là đệ nhất đại tộc của Nhân tộc!
Hoang Cổ Thánh tộc cũng là một chủng tộc cường thế đang dần hiển lộ dã tâm, vẫn luôn “đòi độc lập”
muốn tách ra khỏi Nhân tộc.
Vì không để Hoang Cổ Thánh tộc tách ra khỏi Nhân tộc, Hội đồng Tối cao đã nhiều lần thỏa hiệp... Dù sao việc mất đi Hoang Cổ Thánh tộc đối với thế lực Nhân tộc mà nói chính là một vết rách to lớn, rất có thể dẫn đến việc khí vận của Nhân tộc cứ thế suy bại.
Mấy năm gần đây, Hoang Cổ Thánh tộc càng ngày càng ngang tàn, ngay cả trung ương Thần thánh Đế đình cũng không thèm để vào mắt, cho tới bây giờ toàn nghe điều chứ không nghe tuyên. Mà hiện giờ tin tức Thần thánh Đế hoàng vô cùng có khả năng sẽ vẫn lạc đang xôn xao, quyết định của Hoang Cổ Thánh tộc càng trở nên quan trọng hơn đối với Nhân tộc. Trong lòng Phương Chi Li cũng thấy hơi kinh sợ.
Hoang Cổ Thánh tộc!
Quái vật như khối u ác tính cũng như một con ký sinh trùng này.
Đến tận ngày hôm nay, nó vẫn luôn ký sinh trong nội bộ Nhân tộc, hấp thu chất dinh dưỡng, liên tục phát triển lớn mạnh, đạt được vô số cái lợi.
Bây giờ chúng lại muốn độc lập khỏi Nhân tộc, mà Hội đồng Tối cao không những không chế tài mà trái lại còn nhiều lần bình định dung túng.
1377 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận