Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2311: Ngươi rốt cuộc là ai?

Két.
Một âm thanh kỳ quái vang lên trên boong thuyền.
Dường như là đồng thời, Bành.
Đầu của Si Tâm trưởng lão Phấn Như Mộng, trực tiếp nổ tung, hóa thành một chùm huyết vụ đỏ trắng biến mất trên cổ. Biến hoá bất thình lình khiến cho tất cả mọi người đều khẽ giật mình. Két. Tiếng thứ hai khẽ vang lên.
Bành.
Hai chân của Hoắc Kiến Bách cũng trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vụ đứt gãy. Một bóng người như thiểm điện tiến lên, nhấc cái cổ của Hoắc Kiến Bách lên, giống như dẫn theo con gà con, nâng 'Ly Hỏa công tử trọng thương này trong tay.
"Oa ha ha ha, tất cả không được nhúc nhích"
Người này năm đầu của Hoắc Kiến Bách, nói: "Các ngươi đã bị ta bao vây"
Biến hoá bất ngờ khiến cho tất cả mọi người cũng chưa kịp phản ứng.
Đôi mắt của Bát Tí Chiến Long Hoắc Tụ Huyết như muốn nứt.
Hắn rốt cục đã nhận ra, người này thì ra là một trên thuộc hạ mà mình có chút tín nhiệm, tên là Hoắc Nguyên Long, một trong những tâm phúc mới vừa rồi cùng mình từ trong tinh không trở về, hắn giận dữ hét: "Hoắc Nguyên Long, người làm cái gì vậy?"
Hoắc Nguyên Long Thần sắc quỷ dị, trên mặt mang chưa hề triển lộ qua nụ cười cổ quái.
"Thật xin lỗi, ta là cảnh sát"
Hắn lấy một loại giọng điệu làm ra vẻ mà phiền muộn nói.
Hoắc Nguyên Long điên rồi đi, hắn rốt cuộc là ai? On_OÀO.
Cảnh sát là cái gì?
"Hỗn xược, ngươi muốn chết phải không."
Bát Tí Chiến Long Hoắc Tụ Huyết nổi giận, còn đang muốn nói cái gì đó. Két.
Tiếng kim loại va đập kỳ dị lại lần nữa vang lên.
Đầu lâu của Hoắc Tụ Huyết nổ tung, trực tiếp từ trên cổ biến mất, hóa thành một chùm huyết vụ đỏ trắng.
"Rốt cuộc là ai muốn chết"
Hoắc Nguyên Long' nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra một hàm răng chỉnh tề trắng như tuyết.
Đám người không rét mà run.
Lúc này, cho dù có là tên ngốc cũng nhìn ra, cái chết của Si Tâm trưởng lão Phấn Như Mộng cùng Ly Hỏa công tử Hoắc Kiến Bách trọng thương trước đó, đều là do Hoắc Nguyên Long âm thầm ra tay đánh lén.
"Ngươi không phải Hoắc Nguyên Long, ngươi là ai? Ngươi dám..."
Một vị cường giả cấp Lĩnh Chủ của Hoắc gia gào thét la hét.
Bành.
Đáp lại hắn là một phát 'Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí. Không ngoài dự đoán, đầu nổ tung.
Cường giả đều phải chết.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt, bắt đầu kêu rên, những kẻ yếu đáng thương các ngươi."
Hoắc Nguyên Long phát ra tiếng cười quỷ dị giống như cú đêm của nhân vật phản diện, liên tục xuất thủ.
Phanh phanh phanh. Trong nháy mắt, lại có ba tên đường đường là cường giả cấp Lĩnh Chủ Hoắc gia, ngay cả tên cũng chưa kịp báo, một câu lời thoại cũng không có, nhận cơm hộp ngay tại chỗ, hóa thành thi thể không đầu. Hắn là ai? Hắn đương nhiên là Lâm Bắc Thần. Trước đó hắn ở trong vũ trụ bắn một pháo.
Không ngờ rằng uy lực của 69 sau khi ma cải, trong chân không quả thực là mạnh hơn so với môi trường bên trong lục địa, trực tiếp nổ tung tinh hạm của Hoắc Tụ Huyết. Thế là linh cơ của hắn khẽ động, dứt khoát để Minh Tuyết Phong điều khiển Dương Uy Hào rời khỏi chiến trường, còn bản thân hắn thì lại lợi dụng máy ảnh ma pháp, thừa dịp loạn bắt một tên cao thủ Hoắc gia, lợi dụng máy ảnh ma pháp, dịch dung thành dáng vẻ của hắn, lẫn trong đám người, lặng yên không một tiếng động leo lên Thần Hi Hào.
Hắn lẫn trong đám người, lấy Quét mã QR trong bóng tối quét qua cao thủ của Hoắc gia và Ma tộc.
Trong đó Si Tâm trưởng lão có tu vi mạnh nhất, đạt đến cấp Lĩnh Chủ thập lục giai, là Lĩnh Chủ mạnh nhất mà Lâm Bắc Thần từng thấy qua cho đến tận bây giờ, cho nên tuân theo nguyên tắc 'Bắt giặc trước tiên bắt vua, chửi người trước tiên chửi mẹ, vừa bắt đầu động thủ, liền trực tiếp dùng AWM bắn nổ đầu. Sau đó, lại làm trọng thương Hoắc Kiến Bách, bắt lấy hắn. Mấy người Hoắc Tụ Huyết còn lại, cũng đều là cường giả cấp Lĩnh Chủ trên boong tàu, có thể giết thì giết, căn bản không cần nói nhảm.
Hắn cực kỳ sợ hãi.
Dù sao cũng là lần thứ nhất gây án ở trong vũ trụ.
Chỉ khi xử lý cường giả cấp Lĩnh Chủ trong số kẻ địch, hắn mới có thể an tâm tỏ vẻ.
"Bao vây tên này"
"Có chuyện gì từ từ nói, trước tiên thả thiếu gia nhà ta ra"
Mấy tên cường giả cấp Lĩnh Chủ của Hoắc gia cùng Ma tộc đều lần lượt tránh né. Mặc dù không nhìn thấy 'Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, nhưng bọn hắn lại có thể mượn nhờ cảm thức cường đại cấp Lĩnh Chủ, dưới tiền đề quan sát được động tác của Lâm Bắc Thần, tránh né trước, tránh khỏi lời mời của tử thần.
Băng đạn của AWM đánh hụt, không tiếp tục đánh giết Lĩnh Chủ.
Lâm Bắc Thần có chút tức giận.
Ba-.
Hắn trực tiếp cho Hoắc Kiến Bách một bạt tai.
Một tát này rất nặng, đánh vị 'Ly Hỏa công tử này mặt mũi bầm dập, khuôn mặt thê thảm giống như quả đào chín mọng rơi xuống đất.
"Sao mà một chút nhãn lực cũng không có vậy chứ, bảo người của người phối hợp một chút, đứng yên đừng nhúc nhích, để cho ta đánh từng người một, tránh cái gì mà tránh?"
Lâm Bắc Thần rất bất mãn trách cứ.
Hoắc Kiến Bách hai mắt phun ra lửa, phẫn nộ đến mức dường như muốn thiêu đốt. Địa vị mà hắn tôn sùng, đã từng bị người ta làm nhục như vậy chưa?
Nhưng hai chân bị bắn nổ, chỉ còn lại nửa người trên, cơn đau nhức kịch liệt xé rách thần kinh khiến hắn căn bản không có cách nào ngưng tụ chân khí.
Từ vết thương xâm nhập vào, rõ ràng là ma khí.
Không lẽ người này là người của Ma tộc?
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hoắc Kiến Bách cũng là người kiên cường, cắn răng kháng cự, một tiếng hét thảm cũng không phát ra: "Có dám báo lên tên của người hay không"
1166 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận