Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2960: Ngươi không nên đến nơi này

“Tiền bối, có thể cho chúng ta biết tục danh của ngài hay không” Lâm Bắc Thần lớn tiếng nói.
Lý Trần Duyên ở bên cạnh không khỏi lau mồ hôi lạnh thay cho hắn, ở trước mặt Thủy tổ vậy mà cũng dám mở miệng chất vấn sao?
“Vô danh"
Thiên thần vĩ ngạn nọ thản nhiên trả lời.
“Tiền bối là vị nào trong hai mươi bốn vị Thủy tổ Nhân tộc vậy?” Lâm Bắc Thần tiếp tục đặt câu hỏi.
“Không nằm trong hai mươi bốn Thủy tổ"
Thiên thần vĩ ngạn nọ lại đáp.
Cái gì?
Trong lòng Lâm Bắc Thần thầm lấy làm kinh hãi.
Mặc dù đã sớm nghe nói những người thuộc cấm quân của Đế hoàng, có tồn tại mà Thủy tổ còn chẳng địch nổi, nhưng lúc này đây hắn vẫn cảm thấy bất ngờ.
Chẳng lẽ ngoài hai mươi bốn vị Thủy tổ Nhân tộc mà cả thế gian đều biết tới còn có tồn tại cấp bậc Thủy tổ khác?
Thiên thần vĩ ngạn trấn áp tầng chín nghìn ngục Vạn tộc cũng đã là cấp bậc Thủy tổ, đây chẳng phải có nghĩa là cấm quân trấn thủ từ tầng chín trăm chín mươi chín đều có tồn tại cấp bậc Thủy tổ sao?
Chí ít là chín trăm chín mươi chín vị Thủy tổ? Không thể nào.
Tuyệt đối không thể nào. Dựa vào những gì Vương Trung và Trâu Thiên Vận nói, ban đầu là Thánh giả phản bội, dẫn đến việc Đế hoàng bị thương, khí vận Nhân tộc mới bắt đầu suy giảm, Hoang Cổ tộc làm tu hú chiếm tổ chim khách. Nếu như dưới trướng Đế hoàng có nhiều tồn tại cấp bậc Thủy tổ như thế, vậy một tên Thánh giả Thủy tổ há có thể làm Đế hoàng trọng thương?
Lâm Bắc Thần không muốn tin vào đó.
Thế gian nhiều Thủy tổ như thế, còn không thể hoàn toàn trấn áp được Vạn tộc, bây giờ Nhân tộc lụi tàn, lỡ như Vạn tộc tái nhập, chẳng phải là tận thế ập đến hay sao?
Trong lúc Lâm Bắc Thần đang suy nghĩ lung tung rối loạn, thiên thần vĩ ngạn kia lại mở miệng nói chuyện.
“Ngươi không nên đến nơi này. Hắn nhìn về phía Lâm Bắc Thần.
Lâm đại thiếu suýt chút nữa “Hồi thành” tại chỗ. Chẳng lẽ hắn bị tồn tại cấp bậc Thủy tổ vô danh này nhìn ra một số bí mật trên người rồi hay sao?
Lâm Bắc Thần cảm thấy bản thân ở trước mặt Thủy tổ giống như một người trong suốt không mặc quần vậy, chỉ liếc mắt một cái đã bị nhìn thấy hết.
"Ta..."
Hắn đang muốn trả lời.
"Suyt."
Một giọng nói khác truyền đến: “Đại thúc vô danh, đừng nói cho phụ mẫu ta biết.
Giọng nói rất quen thuộc.
Nhưng cũng rất kinh hoàng.
Lâm Bắc Thần và Lý Trần Duyên liếc nhìn nhau, trong nháy mắt giống như bị người ta thiên niên sát vậy, suýt chút nữa bị dọa cho hồn bay lên trời.
Tổn thọ mất thôi.
Không phải đâu hạ?
Hai người cùng nhau quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên là thiếu niên lục long Ngô Thượng Long, không biết sau đó làm sao mà hắn lại đi theo sau đoàn người.
Con hàng này đi theo kiểu gì vậy?
Hai người Lâm Bắc Thần và Lý Trần Duyên đều ngây người.
Chuyện xảy ra khi nào vậy?
Trước đó vốn dĩ không để ý được hắn trà trộn vào kiểu gì nữa.
Lúc đó, khi cửa lớn dũng đạo kia đóng lại rõ ràng hắn còn ở bên kia cánh cửa, liên tục vẫy tay từ biệt kia mà.
“Ngươi nên trở về đi"
Thủy tổ vô danh nói.
Thiếu niên lục long Ngô Thượng Long nài nỉ: “Đại thúc à, ta không phải cấm quân, ta ở trong này bức bối thời gian dài như thế, cũng nên ra ngoài chứng kiến chút chuyện đời rồi"
Thủy tổ vô danh không nói lời nào nữa.
Lâm Bắc Thần tóm lấy hắn, nói: “Ngươi... Các ngươi quen biết nhau à?"
Thiếu niên Ngô Thượng Long nói: “Quen chứ, khi ta còn bé, đại thúc vô danh còn từng bế ta đấy, lúc đó ta còn tiểu vào mặt hắn.
Thanh đao gỉ khổng lồ lúc đó liền hơi rung lên.
Đối với đám người Lâm Bắc Thần mà nói thì giống như động đất vậy. Lâm Bắc Thần vội che miệng Ngô Thượng Long lại.
Nên bây giờ hắn lại có được thêm một thông tin mới nữa... Giữa các cấm quân có thể trao đổi với nhau, hoặc nói chính xác hơn là chí ít giữa một vài cấm quân nào đó, bọn họ có thể trao đổi tin tức với nhau.
Thủy tổ vô danh không tiếp tục nói chuyện nữa.
Hắn đưa đoàn người Lâm Bắc Thần đến điểm cuối cùng của mảnh hư không vũ trụ này, mở ra cánh cửa thông lên tầng trên, sau đó đưa bọn hắn tiến vào dũng đạo.
Ầm.
Dũng đạo bị đóng lại.
“Ơ, quên hỏi mất rồi, ở tầng ngục này trấn áp dị tộc gì nhỉ” Lâm Bắc Thần lẩm bẩm.
“Là một con tinh thú nguyên thủy, tên là “Tuyệt”. Cơ thể đã bị chém nát, vỡ thành vô số mảnh, hóa thành tinh trần chư thiên, đại thúc vô danh dùng hồn đao để trấn giữ, biến cơ thể nó thành sao trời mà mài đao, đoạn thần tính, khiến nó không thể khôi phục"
Ngô Thượng Long đáp.
Sự hiểu biết của hắn đối với ngục Vạn tộc rõ ràng không tầm thường.
“Cái gì?"
“Nhưng ngôi sao kia chính là thi thể tinh thú biến thành?"
“Đây là... Tinh thú cấp bậc Thủy tổ à?"
“Không thể tưởng tượng nổi.
Đám tín đồ cuồng tín đều bị làm cho kinh hoảng.
Trước đó, bọn hắn nhìn thấy Thủy tổ vô danh dùng tinh trần để mài đao đã đủ kinh hãi rồi, nhưng không thể ngờ là những tinh trần đó chính là mảnh thi thể tinh thú biến thành, đúng là như nghe đang chuyện thần thoại vậy.
“Con đường chúng ta đi không thể quay lại"
Lý Trần Duyên nói: “Tiền bối, chuyến đi lần này cũng không biết có thể gặp được bệ hạ hay không. Còn về việc thoát ra được ngục Vạn tộc lại càng là hy vọng xa vời. Ngươi đi theo chúng ta cũng khó có thể đi ra thế giới bên ngoài được"
“Không sao cả."
Ngô Thượng Long cười hì hì, đáp: “Ta bức bối lâu quá rồi, ta chỉ là muốn tìm vài người để nghe ta tâm sư, đợi đến khi các ngươi chết cả rồi thì ta lại trở về tìm phụ mẫu ta.
1216 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận