Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2306: Va chạm trực diện

Lâm Bắc thần quay đầu nhìn lại.
“Lâm đại nhân, xin đưa chúng tôi theo cùng với”
Hắn tỏ vẻ lấy lòng, cúi người cầu xin.
“Đúng thế, Nhân tộc Lưu Uyên Tinh Lộ xong cả rồi, phải chạy khỏi nơi này, chỉ có chiếc phi hạm này, xin đưa chúng ta cùng rời khỏi đây với”.
“Chúng ta nguyện ý thanh toán lộ phí”
“Đúng, đúng thế, chúng ta có tiền, tất cả mọi chuyện chúng ta đều nghe theo ngươi hết"
Một số người khác cũng lao ra theo, trên mặt là hy vọng và vẻ lấy lòng, đau khổ cầu xin.
Lâm Bắc Thần thản nhiên nói: “Ai nói ta muốn rời khỏi Lưu Uyên Tinh Lộ?"
“Vậy ngươi."
Thành chủ Thủy Tinh thành bắt đầu lên tiếng trước nhất nghi hoặc hỏi Lâm Bắc Thần.
“Ta muốn đến Lưu Uyên Tinh Lộ, gia nhập vào chiến trường chống Ma tộc"
Lâm Bắc Thần hiên ngang lẫm liệt, nói ra một cái lý do đến cả hắn cũng cảm thấy có hơi qua loa và buồn cười.
Lý do này đương nhiên là qua loa rồi. Đám người im như thóc.
“Không thể nào, ngươi nói láo, ngươi nhất định sẽ rời khỏi Lưu Uyên Tinh Lộ. Chẳng qua là do người không muốn đưa đám người vướng víu bọn ta theo thôi,... Dựa vào cái gì chứ? Phi hạm Dương Uy Hào này chính là hy vọng cuối cùng của bọn ta, ngươi đã là anh hùng thì không thể chỉ biết bản thân như thế được.”
Thành chủ Thủy Tinh thành bắt đầu trở nên rất kích động, tức giận quát lên.
Đùng.
Đáp lại hắn chính là một đòn Phá thể vô hình kiếm khí.
Thành chủ Thủy Tinh thành nổ đầu chết tươi, thi thể chậm rãi ngã xuống.
“Trói buộc bằng đạo đức? Đám ngu xuẩn các ngươi, tại sao còn chưa hiểu?"
Lâm Bắc Thần thổi thổi đầu ngón tay. Động tác mang tính tiêu chuẩn.
Hắn trưng bộ mặt khó hiểu, hỏi: “Cho tới tận bây giờ, ta đâu phải là người tốt dư thừa đạo đức gì đó, ta còn xấu xa hơn Hô Diên Ngọc Long nữa đấy... Nể mặt cùng là Nhân tộc với nhau, ta cảnh báo một lần cuối cùng, đừng có tìm đường chết”
Nói xong, hắn thản nhiên xoay người. Sau đó bay về phía phi hạm Dương Uy Hào.
Đồng hành cùng với hắn còn có Tần Chủ tế, Vương Trung, Kim Thiền, Quang Tương và Tiểu Tra Hổ.
Tiêu Bính Cam ở lại.
Bởi vì hắn muốn báo đáp ân tình truyền công cho của Liễu Vô Ngôn, xây dựng lại Phi Kiếm tông.
Hoàng tử hèn nhát và tiểu long nữ Long Na cũng ở lại. Một lúc sau.
Vù vù vù. Thân hạm khổng lồ của Dương Uy Hào chậm rãi động đậy, chậm rãi bộc phát động năng, thoát khỏi lực hút đại địa, chầm chậm bay lên không trung.
“Thân ca, bảo trọng, chờ đến khi ta xây dựng lại Phi Kiếm tông rồi, ta nhất định sẽ lên Tinh Lộ tìm người”
Tiêu Bính Cam huơ huơ cánh tay, lớn tiếng nói.
Hắn đã tiến vào ngũ giai, lại có được phần thưởng to lớn là mấy trăm năm công lực của Liễu Vô Ngôn, chỉ cần hắn chậm rãi hấp thu hết, sớm tối đều có thể tiến vào cảnh giới đại tông sư. Sở dĩ hắn chọn ở lại ngoại trừ vì muốn xây dựng lại Phi Kiếm tông, báo đáp ân tình của Liễu Vô Ngôn ra thì hắn còn muốn rèn luyện bản thân cho thật tốt, thử rời khỏi sự che chở của Lâm Bắc thần, tự đi đoạn con đường của mình.
Hắn muốn hướng đến một tương lai, bản thân có thể kề vai chiến đấu cùng với Lâm Bắc Thần.
Mà không phải giống như ở Thanh Vũ giới này, vẫn luôn trốn dưới cánh chim của Lâm Bắc Thần.
Long Na và hoàng tử hèn nhát Lý Dục đại khái cũng có kiểu tâm lý như thế. LẦm ầm. Phi hạm Dương Uy Hào đằng không bay lên, hóa thành một chấm đen nho nhỏ, biến mất khỏi bầu trời. Trên quảng trường, đám người đều lộ vẻ mặt khác nhau, biểu cảm mờ mịt.
“Đều do hắn hết”
“Cái tên nghị viện chó má này."
“Chó cũng không bằng Đám người phẫn nộ cần đến mục tiêu để phát tiết.
Thế là vô số luồng sáng lực lượng khác nhau vô cảm đánh lên thi thể của Hô Diên Ngọc Long, biến hắn thành bột min. Tinh hạm màu đen nhạt phi hành tốc độ cao trong vũ trụ đầy sao.
“Không ngờ rằng giấc mơ di chuyển trong vũ trụ vào thời đại khoa học kỹ thuật ở Trái Đất không cách nào thực hiện được, vậy mà lại thành hiện thực ở thế giới khác, ở tại nền văn minh Võ đạo.."
Lâm Bắc Thần đứng trên boong tàu, đưa mắt nhìn bốn phía.
Tinh hà cô tịch.
Vũ trụ chân không băng lãnh lại rộng lớn, vô biên vô hạn. Từng đốm sao trời tựa như hạt mè điểm lên trên nền sân khấu màu đen, nhỏ bé xa xôi, dường như xa đến mức không thể chạm đến. Vẻ ngoài của tinh hạm tương tự như thuyền lớn di chuyển trên biển, chia làm boong tàu và buồng lái, trừ phi có thêm cánh buồm và cột buồm, thoáng nhìn không có khác biệt gì lớn so với thuyền trên biển. Điểm khác biệt là trên boong tàu có quang tráo tinh trận như pha lê trong suốt, khiến toàn bộ boong tàu đều được bao trùm, có thể duy trì điều kiện trọng lực, không khí nhất định để sinh vật sinh tồn. Số lượng tinh trận trên tinh hạm rất nhiều, hợp thành tam đại hệ thống ma trận khác biệt, tam đại công năng này chia ra dùng để duy trì sinh tồn, tác chiến và vận chuyển. Lúc này, dưới sự vận chuyển của tinh trận vận chuyển, Dương Uy Hào hấp thụ nguyên tố chi lực trong hư không vũ trụ, hình thành triều tịch, mượn nhờ phong phạm, thôi động tinh hạm to lớn bay nhanh. Tốc độ nhanh thật.
Gấp mấy nghìn lần vận tốc âm thanh.
Thân hạm to lớn tựa như thú biển màu đen lui tới trong đại dương mênh mông vô ngần.
“Thiếu gia, khoảng cách đến điểm nhảy vọt tiếp theo còn một khắc đồng hồ nữa."
Một thủy thủ tinh hà trung niên có râu quai nón, người mặc giáp trụ hoa mỹ màu đen, cung kính báo cáo.
Dương Uy Hào của Nghị viên Hộ Diên Ngọc Long cấp bậc không nhỏ, trên hạm có tổng cộng hai mươi sáu thủy thủ tinh hà, đều là người vận chuyển có kinh nghiệm phong phú trong vũ trụ, chia làm hai ca, có thể khống chế tinh hạm ở các giai đoạn một cách hoàn mỹ.
Người có râu quai nón tên là Minh Tuyết Phong, là hạm trưởng của Dương Uy Hào, trước đó hắn làm thuê cho Hô Diên Ngọc Long, kinh nghiệm đi lại giữa các tinh hà phong phú, rất có uy vọng. Bây giờ Lâm Bắc Thần dùng lý phục người, hắn đã dẫn theo các thủy thủ khác, chính thức tuyên bố hiệu trung với Lâm Bắc Thần.
1262 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận