Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1985: Tuyệt chiêu áp đáy hòm

“Chuyện gì xảy ra thế?”
Hàn Lạc Tuyết quay lại nhìn thiếu nữ áo bào đen chân trần: “Trận pháp truyền tống hình ảnh không thể xảy ra vấn đề. Có người đã nhúng tay vào trận chung kết giải thi đấu thần tuyển?”
Thiếu nữ áo bào đen chân trần liếm môi, vẻ mặt hưng phấn: “Ta không biết nhưng hình như có chuyện thú vị phát sinh. Quá tốt rồi, quá tốt rồi. Đám người kia rốt cuộc không nhịn được...”
Hàn Lạc Tuyết nói: “Ta muốn đi gặp Miện hạ.”
Miện hạ trong miệng nàng chính là Lam Chủ Thần.
Thiếu nữ áo bào đen chân trần cười như không cười nói: “Bây giờ chỉ sợ Miện hạ không còn tâm tư gặp ngươi. Chi bằng ngươi và ta cũng đi xem xét, kiểm tra xem rốt cuộc trận pháp truyền tống hình ảnh xảy ra vấn đề gì. Có lẽ cũng cần đến Hào Khốc thâm uyên kiểm tra luôn.”
Ánh mắt Hàn Lạc Tuyết sáng lên: “Được.”
...
...
“Xin hỏi, Hào Khốc thâm uyên đi như thế nào?”
Một tiểu thiếu nữ vác theo một cái nồi lớn vỏ đen gặp người liền hỏi.
Nhưng rất nhiều người nhìn nàng bằng ánh mắt giống như nhìn dã man nhân thiểu năng, có người thì tùy tiện qua loa, có người không thèm để ý.
Kết cục của người qua loa thì không tệ.
Người không thèm để ý thì mặt mũi bầm dập.
Bốn man tử da đen đến từ Khư giới không ngừng thay phiên nhau cõng nồi, mạnh mẽ đâm tới.
Đội chấp pháp ngày bình thường nhắc đến là có mặt, lần này không biết vì sao từ đầu đến cuối vẫn không thấy xuất hiện.
....
...
Hào Khốc thâm uyên.
Đinh.
Thương kiếm tấn công.
Hỏa tinh sáng chói mắt bắn tung tóe.
Thân hình Lâm Bắc Thần và Phan Đa Tình giao thoa nhau.
Vù.
Chiến mâu màu đen giống như con rắn độc âm hiểm, trong nháy mắt đâm ra, chọn lúc lực cũ Lâm Bắc Thần đã tan lực mới còn chưa có.
Hoắc Tà sau khi hắc hóa đối với việc nắm chắc chiến cơ có thể nói là đạt đến đỉnh cao, khiến cho Lâm Bắc Thần không thể không cưỡng ép vận chuyển sức mạnh, sử dụng phi chủ lưu đại ngân kiếm một lần nữa tấn công chiến mâu màu đen.
Đinh đinh đinh.
Hỏa tinh bắn tung tóe bên trong hư không.
Chỉ trong nháy mắt, hai người không biết đã trao đổi bao nhiêu chiêu.
“Khá lắm, cái tên đen thui kia, khí lực của ngươi không nhỏ, có thể đối kháng với đệ nhất mãnh sĩ Kha Nam Dương thôn ta.”
Lâm Bắc Thần hô to.
Cảm nhận được lực phản chấn phi chủ lưu đại ngân kiếm truyền đến, hắn thật sự kinh ngạc đối với biểu hiện thực lực dưới trạng thái hắc hóa của Hoắc Tà.
Nhất là lực nhục thân, đúng là không hề thua kém Phan Đa Tình. Hắn thật sự không biết Hoắc Tà lại còn chấn kinh hơn cả hắn.
Phân lượng U Minh hắc thương của Hoắc Tà rất nặng, phối hợp với thương pháp Xanh Thuyền Địa Hạ Hà, có thể nói là thế đại lực trầm. Đối thủ bình thường, dưới sự công kích như thế, chỉ trong mấy chiêu sẽ bị chấn đến tay chân tê liệt, trung môn mở rộng...
Nhưng giao thủ với Kiếm Tiêu Dao, hắn lại không làm được.
Cho dù U Minh sáo trang trong trạng thái bật hết hỏa lực, cho dù Kiếm Tiêu Dao đang bị thương nặng còn chưa khôi phục, cho dù là... bất kể như thế nào, thương trong tay hắn bị kiếm của Kiếm Tiêu Dao gần như chém nát, thân thương lưu lại từng vết lõm dày đặc nhỏ bé thì không nói, lại càng chấn cánh tay của hắn đến gần như gãy xương...
Kiếm Tiêu Dao phải chết.
Nếu không, đại thù đã kết xuống, ta sẽ vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.
Nghĩ đến đây, Hoắc Tà lại càng không dám có chút giữ lại, dốc hết tu vi toàn thân, điên cuồng tấn công Lâm Bắc Thần, chiêu nào cũng trí mạng.
“U Minh Thủy Triều.”
Màu đen mờ mịt quét sạch bầu trời, trong không khí mơ hồ truyền đến âm thanh thủy triều chảy xuôi, càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng bành trướng. Đến cuối cùng, màu đen vô tận giống như nước sông bên trong mạch nước ngầm, quét sạch nửa bầu trời, theo thương pháp của Hoắc Tà không ngừng bành trướng tấn công.
Đây là biểu hiện tượng trưng cho U Minh thần lực mà hắn nắm giữ.
Hỏa diễm toàn thân Lâm Bắc Thần tăng vọt, không ngừng đổi chiêu, trong thời gian ngắn không cách nào ngăn chặn được Hoắc Tà.
Phan Đa Tình đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
“Liệt Dương Diệt Tuyệt Thương.”
Hắn súc thế dẫn đạo, thả ra đại chiêu.
Màu vàng mang theo lực liệt dương vô tận, giống như một mặt trời rơi xuống, tập sát về phía Lâm Bắc Thần.
Oành.
Lâm Bắc Thần bị đánh bay.
Một đen một vàng, hai thanh trường thương giáp công Lâm Bắc Thần. Hắn bắt đầu rơi vào thế hạ phong.
“Tình huống dường như không đúng lắm.”
“Khoảng cách Hoắc Tà xuất hiện đã qua một chén trà, nhưng không hề có Chủ thần nào của Đại Hoang Thần Tổ ra tay can thiệp. Ít nhất Quắc chủ thần hẳn nên xuất hiện sớm mới đúng.”
“Chẳng lẽ...”
“Quắc chủ thần đã bị kềm chế?”
“Hoặc tình huống quá hỏng bét. Khó trách cục diện hôm nay lại thối nát đến như thế.”
Lâm Bắc Thần vừa cố gắng chiến đấu, vừa tìm kiếm cơ hội chiến thắng.
“Giết.”
Một vòng đao quang giống như dòng điện kích xạ Lâm Bắc Thần.
Đinh.
Đao kiếm tương giao.
Trường đao vỡ vụn.
Minh Nhược thần linh cầm thanh đao không trọn vẹn nhanh chóng lùi về phía sau.
Dưới sự thôi động của lực thần cách, sau ót hắn hiện ra một vòng lửa cực nóng, trực tiếp thi triển uy áp thần cách thần linh cao vị, ý đồ nhiễu loạn chiến ý Lâm Bắc Thần.
“Ngươi cũng dám xuất hiện?”
Lâm Bắc Thần thân phụ song thần vị, mặc dù thần cách chưa thành, nhưng uy hiếp cấp bậc thần cách vẫn không hề ảnh hưởng đến hắn. Hắn giận dữ hét lên: “Thân là thần linh, ngươi cũng dám xông vào trận chung kết giải thi đấu thần tuyển. Ngươi muốn bị treo trong ngục giam Ma uyên sao?”
“Ha ha, ngươi còn hy vọng Quắc chủ thần cứu ngươi à?”
Phan Đa Tình phá lên cười: “Ngay cả bản thân ông ta mà còn khó bảo toàn.”
Minh Nhược cười to: “Một khắc trước đó, nơi này đã sớm bị đại thần thông ngăn cách, ngay cả Chủ thần cũng không nhớ rõ mọi chuyện sau khi tiểu thuyền phu ra tay, cũng sẽ không để người ngoài biết được. Hắc hắc, mọi người cuối cùng chỉ nhìn thấy ngươi bị Tiểu Phan đính chết trên băng nham. Đây chính là kết cục chân chính của giải thi đấu thần tuyển.”
Tiểu thuyền phu Hoắc Tà chấn động U Minh chiến mâu trong tay: “Nói mấy lời vô dụng làm gì, chúng ta đồng loạt ra tay giết chết tên gia hỏa đó, tốc chiến tốc thắng tránh đêm dài lắm mộng.”
Ba người vội vàng ra tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận