Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2227: Gây hoa

Uy lực Tuyết Vực Chi Ưng rất lớn nhưng cho dù dùng tốc độ nhanh nhất để bóp cò, vẫn phải có khoảng cách ở giữa.
Tuy nhiên..
Lâm Bắc Thần nghĩ đến đây, tay trái móc UZI ra.
Thứ đồ chơi này có thể bắn liên tiếp, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh.
“Không ổn rồi"
Ngọc Vô Khuyết lập tức nhìn ra được nguy cơ của Lâm Bắc Thần.
Ông đang định ra tay giúp đỡ, nhưng nháy mắt sau đó đã nhịn được.
Bởi vì ông nhìn thấy Lâm Bắc Thần mỉm cười. Sau đó, hắn nhẹ nhàng thực hiện một thủ thế rất kỳ lạ, có lẽ là kiếm ấn, sau đó ngón trỏ bung ra.
BIUBIBIUBIUBIU... Chướng khí phá âm rất nhỏ vang lên. Trên người trưởng lão truyền công Khâu Hằng vốn đang di chuyển linh hoạt đột nhiên xuất hiện nhiều vết máu. Tiếp theo, ông ta giống như một con thỏ nghịch ngợm bị đá văng ra ngoài, co quắp lại. Thắng bại đã phân. Khâu Hằng nằm mơ cũng không nghĩ đến Lâm Bắc Thần còn có kiểm kỹ thuấn phát một cách nhanh chóng như vậy.
Oành.
Thân hình khổng lồ của ông ta rơi xuống bên trên một tảng đá, máu như suối từ trong mười vết thương trên người trào ra.
Lâm Bắc Thần bước nhanh về phía trước.
Mái tóc đen của hắn cuồng vũ trong gió, gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng như đóng băng, ánh mắt lạnh thấu xương, không chút do dự bóp cò súng Tuyết Vực Chi Ung trong tay phải.
Ầm ầm ầm.
Ba tiếng nổ quanh quẩn giữa thiên địa.
Đạn vô hình bắn vào người Khâu Hằng, tóe lên những luồng huyết quang, bắn tứ chi vỡ nát, đầu nổ tung.
Qua đời ngay tại chỗ.
Lâm Bắc Thần lại dùng UZI bắn liên tiếp vài phát nữa, lúc này mới thỏa mãn thổi khói xanh toát ra từ họng súng.
Đương nhiên, trong mắt người khác, đây là sau khi hắn giết người, dùng động tác trang bức mang tính tiêu chí thổi ngón tay của mình.
“Ta đã nói rồi, ta tiễn người lên đường mà người còn không tin"
Hắn thản nhiên nói: “Người một nhà thì phải đoàn tụ với nhau. Người đến gặp đứa cháu gái ác độc, hèn hạ của mình cùng nhau đến chỗ Mạnh Bà uống canh đoàn viên đi"
Ngay từ lúc ban đầu, Lâm Bắc Thần đã động quyết ý.
Làm khó hắn thì hắn còn có thể nhẫn, nhưng muốn tính kế huynh đệ của hắn, hắn sẽ tiễn người lên đường. Nếu không, về sau em trai ruột của ta làm sao mà đặt chân ở Phi Kiếm Tông được? Người không hung ác đứng không vững.
Hôm nay, hắn sẽ trảm thảo trừ căn.
Bốn phía đều yên tĩnh.
Diễn võ trường Kiếm Lai Phong lớn đến như vậy, không khí vốn ồn ào náo nhiệt nhưng lúc này lại đột nhiên biến thành nghĩa địa nửa đêm, im đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Không ai nghĩ đến, đường đường là trưởng lão truyền công tu vi tứ giai đỉnh phong Khâu Hằng tự mình đăng tràng, chẳng những không báo thù được cho cháu gái, hơn nữa còn chỉ chèo chống nhiều hơn ba hơi so với Khâu Lạc Dao mà thôi.
Gương mặt Liễu Vô Ngôn hiện lên sự chấn kinh cực độ. Ông ta đã tính sai rồi.
Liễu Vô Ngôn đương nhiên có kế hoạch của mình. Bên trong Phi Kiếm Tông, các loại phe phái không ít. Chưởng môn như ông cũng không thể tùy tiện hành động. Nhất là nhất mạch của trưởng lão truyền công Khâu Hằng, uy hiếp quá lớn. Khâu Hằng chẳng qua cũng chỉ có tứ giai đỉnh phong, bản thân cũng không có uy hiếp quá lớn nhưng con trai Khâu Hằng là Khâu Thiên Cảnh lại là thiên tài tuyệt diễm, huyết mạch cấp Thượng Dung, không thể khinh thường. Con gái của hắn Khấu Lạc Dao cũng có huyết mạch Thượng Dung, được các phương xem trọng.
Nhất mạch Khâu thị, hậu kình bừng bừng phấn chấn, tiềm lực vô tận, mấy năm qua càng lúc càng cường thế.
Ngược lại, Liễu Vô Ngôn không có con cái, một mình cô đơn. Đệ tử thân truyền duy nhất đã chết một cách ly kỳ bốn năm trước, nhân tài dưới gối tàn lụi.
Nếu không phải có danh hào đệ nhất cường giả Phi Kiếm Tông, chỉ sợ vị trí Chưởng môn của ông đã bị lung lay rồi.
Có được một huyết mạch Phá Hạn như Tiêu Bính Cam, đối với Liễu Vô Ngôn mà nói chẳng khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Chỉ cần bồi dưỡng Tiêu Bính Cam, có người kế tục, Phi Kiếm Tông tuyệt đối vẫn là vật trong lòng bàn tay ông ta.
Điều khiến cho Liễu Vô Ngôn lo lắng chính là, bí mật Tiêu Bính Cam có huyết mạch cấp Phá Hạn sớm muộn gì cũng sẽ bị tiết lộ. Đến lúc đó, các phương tất nhiên sẽ điên cuồng lôi kéo.
Cho nên, trước khi tin tức bị bại lộ ra, ông ta sớm để Tiêu Bính Cam và Khâu Hằng nhất mạch trở mặt với nhau, tuyệt không có khả năng cấu kết.
Việc ông ta tước đoạt tài nguyên của Khâu Lạc Dao cho Tiêu Bính Cam cũng là một nước có như thế.
Nữ nhân ngu xuẩn Khâu Lạc Dao quả nhiên đã bắt đầu làm loạn. Cho nên mới có chuyện như ngày hôm nay.
Nhưng Liễu Vô Ngôn không nghĩ đến sự việc phát triển thuận lợi vượt qua sự tưởng tượng của ông ta.
Một lần diễn võ, ngoài ý muốn đạt được thu hoạch lớn.
Khâu Hằng và Khâu Lạc Dao bị giết chết, Khâu thị nhất mạch bị đả kích quá lớn, càng làm cho Khâu Thiên Cảnh và Tiêu Bính Cam không bao giờ trở thành một trận doanh được.
Lâm Bắc Thần đã tặng cho ta một món quà lớn.
Liễu Vô Ngôn nhìn thiếu niên lạnh lùng anh tuấn trên diễn võ trường, trong lòng cân nhắc được mất, cũng không tỏ thái độ ngay lập tức.
“Sư tổ..”
“Khâu trưởng lão đã bị đánh chết rồi”
“Mau đi mời Khâu Thiên Cảnh sư huynh"
Bầu không khí trên diễn võ trường trở nên bối rối. Rất nhiều đệ tử như phát mộng, nhất là những đệ tử có quan hệ thân thiết với Khâu Lạc Dao, sắc mặt trắng bệch, tay chân phát run.
Ngay cả đám trưởng lão Phi Kiếm Tông có mặt tại diễn võ trường nhất thời cũng không biết nên như thế nào cho phải. Đây là lần đầu tiên có chuyện trưởng lão trong tông môn bị đánh chết ngay trước mặt tất cả mọi người.
“Lão đệ, lần này người gây họa rồi"
Ngọc Vô Khuyết thấp giọng nói: “Người thừa dịp đang loạn mà đi nhanh đi"
Lâm Bắc Thần cầm khẩu súng người khác không nhìn thấy được, bình tĩnh nói: “Tại sao phải đi? Lão bang tử muốn chết. Lúc trước, không phải ông ta đã nói rồi sao? Chỉ cần ta có thể gây tổn thương cho ông ta, ông ta sẽ thả cho ta rời đi. Bây giờ ta đánh chết ông ta, chẳng lẽ không tính là tổn thương sao?”
“Lúc này mà người còn giảng đạo lý nữa"
Ngọc Vô Khuyết liên tục thúc giục, lập tức muốn mang hắn rời đi.
“Lão Ngọc, người đừng giả vờ ngớ ngẩn"
Lâm Bắc Thần đứng im tại chỗ: Người dẫn ta đi, đến lúc đó người chính là phản đồ phản bội Phi Kiếm Tông. Ta không thể liên lụy người được"
1154 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận