Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2182: Hoàng tước tại hậu

Kiếm Tuyết Vô Danh nghẹn họng nhìn trân trối.
Khá lắm, trở mặt như trở bánh tráng.
Tiểu nha đầu kia có hai mặt.
Nàng xem như đã hiểu vì sao Lâm Bắc Thần lại nói như vậy trước đó. Đẳng cấp của thiếu nữ này rất cao.
Toàn thân Thiên công tử run rẩy, mặt lấp lóe sát khí đỏ bừng, hiển nhiên đang muốn vận chuyển huyết mạch chi lực làm ra giãy dụa sau cùng.- Nhưng đã cùng đường mặt lộ rồi.
Mặc cho hắn giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi tay Mộc Tâm Nguyệt, cũng không cách nào xuất lực đả thương nàng ta.
Về sau, huyết mạch chi lực cũng không có ý nghĩa.
Cơ thể Thiên công tử giống như quýt bị mất nước, nhanh chóng khô quắt xuống.
“Ngươi... ngươi... đừng... đừng mà.”
Ánh mắt Thiên công tử hiện lên sự cầu khẩn.
Hắn có thể cảm nhận được ngay cả huyết mạch Huyết Ma của mình cũng đang bị rút ra, bóng ma tử vong đập vào mặt.
Gương mặt Mộc Tâm Nguyệt trắng muốt, lông mày đen rậm, gương mặt như vẽ, vẻ đắc ý giống như đóa hoa nở rộ. Ánh mắt trong suốt đã sớm biến thành âm tàn. Vẻ điềm đạm đáng yêu cũng hóa thành tàn nhẫn.
“Cảm ơn người đã thành toàn, Thiên công tử đúng không? Ha ha, huyết mạch của ngươi, ta rất thích"
Nàng cười nhẹ.
Nụ cười ngọt ngào trong mắt Thiên công tử giống như ác ma. Mộc Tâm Nguyệt chậm rãi đưa tay.
Nàng từng cái từng cái đẩy ngón tay Thiên công tử đang nắm đầu mình ra, sau đó trở tay đặt vào thiên linh cái Thiên công tử, bàn tay trắng muốt trong nháy mắt giống như cây đao của Tử thần vội vàng gặt lấy khí tức sinh mệnh sau cùng của Thiên công tử.
“Ta không phục, ta không cam tâm”
Cuối cùng, Thiên công tử mang theo oán hận tràn ngập chết đi, cơ thể cao lớn giống như quả cầu thoát hơi, chỉ còn lại một lớp da. Cổ tay Mộc Tâm Nguyệt rung lên.
Lớp da biến thành bột mịn tiêu tán.
Thiên công tử cứ như vậy mà chết.
Mộc Tâm Nguyệt hít sâu một hơi, chậm rãi ngẩng đầu, gương mặt toát lên vẻ say mê, hai tay chậm rãi mở ra, phát ra tiếng cảm khái “A, rốt cuộc... lúc này, ta cuối cùng cũng nắm được vận mệnh ban cho”
Sau vô số đêm tuyệt vọng hèn mọn cầu sinh, rốt cuộc nàng cũng đã có được đồ vật mà nàng tha thiết. Thể chất, huyết mạch, sức mạnh...
Nhẫn nhịn đến hôm nay, cuối cùng nàng đã có được.
Thử hỏi thiên hạ này, bây giờ có ai có thể chống lại nàng?
Nàng chậm rãi cúi đầu nhìn Lâm Bắc Thần.
Cứ như vậy mà nhìn chằm chằm, cũng không lên tiếng.
Ánh mắt phức tạp, không có quá nhiều thân cận.
Ngược lại còn mang theo sự thương hại.
“Bạn gái trước đây của ngươi, ánh mắt nhìn người có chút là lạ"
Kiếm Tuyết Vô Danh xích lại gần, thấp giọng nói: “Lúc trước không phải người bạc tình bạc nghĩa với người ta chứ?"
Lâm Bắc Thần lắc đầu.
Con mẹ nó, người kia mới là kẻ bạc tình bạc nghĩa đấy.
Nhưng bây giờ không phải là lúc nói cái này.
Vẫn nên làm rõ ràng bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lâm Bắc Thần đang định há miệng đặt câu hỏi, đột nhiên ánh sáng bên trong lực trường lấp lóe một cái, một thân ảnh mặc áo bào đen thon dài ngược sáng đi tới. Là Vệ Danh Thần. Hắn đến một mình. Chiếc áo bào đen cho dù ngược sáng, bên trong ánh sáng màu nhũ bạch bao phủ vẫn rất bắt mắt.
“Làm rất tốt”
Vệ Danh Thần gật đầu với Mộc Tâm Nguyệt: “Giết chết Thiên công tử, ngươi đã lập được công đầu"
Mộc Tâm Nguyệt cười nhạt. Vệ Danh Thần lại nói: “Huyết mạch Huyết Ma của Thiên công tử và thể chất thôn phệ của ngươi hai hợp một có thể thay đổi vận mệnh của ngươi. Sau khi đến thiên ngoại, không bao lâu nữa, ngươi sẽ trở thành nhân vật phong vẫn trong đệ nhất huyết mạch thế giới”
“Thật sao?"
Mộc Tâm Nguyệt mỉm cười: “Vậy ta phải đa tạ Thần Vương miện hạ rồi”
“Không cần cảm ơn ta, chúng ta là đôi bên cùng có lợi”
Biểu hiện của Vệ Danh Thần vẫn bình thường, cười nói: “Ta giúp người đạt được hai huyết mạch chi lực, nhận được cơ duyên tiến hóa huyết mạch. Người giúp ta ngưng tụ linh uẩn Đông Đạo Chân Châu, là một giao dịch cả hai cùng có lợi. Bây giờ, ngươi hãy giao linh uẩn cho ta, giao dịch của chúng ta chính thức hoàn thành"
“Giỏi cho một giao dịch cả hai cùng có lợi"
Mộc Tâm Nguyệt cười nói: “Nhưng ta đột nhiên thay đổi chủ ý"
Vệ Danh Thần nhìn nàng: “Ngươi nói vậy là có ý gì?”
“Cả hai cùng có lợi không bằng độc thắng. Linh uẩn quý giá như vậy, hội tụ tinh hoa toàn bộ sinh linh đại lục, ta giữ lại không tốt hơn sao? Tại sao ta lại phải đưa cho ngươi?"
Mộc Tâm Nguyệt cười như không cười, ánh mắt ngoan lệ.
Vệ Danh Thần hừ lạnh: “Ngươi muốn phản bội ta?"
“Phản bội? Buồn cười"
Mộc Tâm Nguyệt cười lạnh, khinh thường nói: “Ta cũng không phải thuộc hạ của ngươi, càng không phải người hầu của ngươi, nói gì đến phản bội?"
“Đúng là người không biết thì không sợ"
Vệ Danh Thần cảm khái nói: “Ta quật khởi hay không không quan trọng. Ta thống trị thần giới vô số năm, chuyển thể đến thế giới này vẫn có thể khống chế hết thảy. Ngay cả Lâm Bắc Thần là đại lục chi tử ngưng tụ khí vận trong người vẫn bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay"
Nói đến đây, hắn quay sang nhìn Lâm Bắc Thần đã bị trói thành bánh chưng: “Ta nói như vậy, ngươi không nên tức giận. Có lẽ ngươi còn không biết vì sao người tu luyện lại nhanh hơn người khác rất nhiều, vận khí cũng tốt hơn so với người khác? Ha ha, thật ra rất đơn giản. Mỗi một đại lục, mỗi một thế giới, mỗi một thời đại đều có một vị đại lục chi tử độc nhất vô nhị, tuân theo khi vận đại lục mà sinh ra, có thể trở thành sinh linh may mắn nhất thế giới này, bất luận tu luyện hay làm việc, độ may mắn đều vượt qua người khác, có thể độc lập dẫn dắt một thời đại. Ngươi chính là đại lục chi tử thời đại này của Đông Đạo Chân Châu, đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta..
1179 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận