Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3151: Ta là ai?

“Kia chính là đá mài dao mà ta tỉ mỉ chế tạo cho ngươi đó, có phải rất vừa lòng không"
Lâm Thính Thiền nghĩ tới sự tích gạt người ngày xưa, tức khắc trở nên hưng phấn, nói: “Ngươi đã từng nói một câu, gọi là gì nhỉ? À, đúng rồi, là “nơi nào có cái gọi là năm tháng yên bình, đều là có người gánh vác gánh nặng đi trước giùm ngươi”. Những lời này quá đúng. Ngươi cho rằng Đông Đạo Chân Châu đại lục gió êm sóng lặng, chẳng qua là mấy đế quốc nho nhỏ đánh nhau như chơi trò chơi gia đình, chờ kẻ khí vận chi tử là ngươi từng chút một trưởng thành sao? Ha hả, ngươi quá ngây thơ rồi, đó là bởi vì ta đang âm thầm chặn lại tất cả kẻ địch vượt qua khả năng chống cự của ngươi.
Lâm Bắc Thần: “"
Ta thật sự không nên nhắc lại chuyện xưa.
Kết quả bị yêu tinh này nghe thấy, trực tiếp trang bức trước mặt ta.
Nhưng mà tin tức lộ ra trong lời nói của Lâm Thính Thiến lại khiến Lâm Bắc Thần lập tức hiểu ra rất nhiều. Nói như vậy, kỳ thật Lâm Thính Thiền cũng có tác dụng bảo vệ giống như Vương Trung, âm thầm bảo hộ và phụ tá mình sao?
Nhưng hẳn là phân công của hai người có điều khác nhau chứ?
Từ sau khi hắn “xuyên qua”, Lâm Thính Thiền không hề chính diện xuất hiện nữa, mà âm thầm giấu trong bóng tối... Liên hệ tới lúc trước nàng từng nói đã lợi dụng luân hồi khiến Vệ Danh Thần mắc bẫy, lại nghĩ tới lúc trước cả đại lục đều bị phong ấn kín mít, chỉ có nàng ở Lâm phủ như cũ vẫn duy trì thời gian chảy xuôi, còn có thể thực hiện lưu thông tàu thuyền giữa Đông Đạo Chân Châu và Hồng Hoang vũ trụ...
Lâm Bắc Thần bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói: “Ngươi khống chế trật tự luân hồi của Đông Đạo Chân Châu?” Lâm Thính Thiền xoa huyệt Thái Dương, cảm thấy cạn lời, nói: “Không phải là khống chế, ta chỉ là phụ trách duy trì mà thôi. Thế gian này ai có thể nắm giữ luân hồi? Cho dù là bệ hạ, năm đó cũng.” Nói tới đây, nàng đột nhiên ngừng lại.
À.
Thì ra chỉ là một nhân viên quản lý trình tự.
Lâm Bắc Thần mơ hồ hiểu ra.
Có thể xác định, Lâm Thính Thiền và Vương Trung đều là lực lượng mà Thần Thánh Đế Hoàng để lại ở Đông Đạo Chân Châu. Vương Trung phụ trách bảo vệ bên cạnh hắn, mà Lâm Thính Thiền thì phụ trách giữ gìn và thúc đẩy luân hồi... Bố trí lớn nhất, lý tưởng và trí tuệ lớn nhất của Thần Thánh Đế Hoàng chính là thành lập sinh tử luân hồi giữa Hồng Hoang vũ trụ và Âm Cực vũ trụ, có thể cân bằng hai cái vũ trụ, kết thúc việc giết chóc và ăn mòn lẫn nhau. Đông Đạo Chân Châu tựa như ruộng thí nghiệm của hắn, cho nên hắn sắp xếp người ở Đông Đạo Chân Châu quan sát, giữ gìn, thúc đẩy luân hồi trật tự hình thành và cố định là vô cùng cần thiết.
Sự tồn tại của Lâm Thính Thiền có ý nghĩa rất lớn.
Nhưng tại sao Thần Thánh Đế Hoàng còn muốn Vương Trung - một vị Thủy Tổ trong hai mươi tư Huyết Mạch Đạo Thủy Tổ của Nhân tộc - ở Đông Đạo Chân Châu bảo vệ một vị “khách xuyên qua” như Lâm Bắc Thần hắn?
Thân phận của Vương Trung cao hơn Lâm Thính Thiền, thực lực càng mạnh hơn, theo lý mà nói, “đồ vật” mà Vương Trung bảo hộ hẳn là quan trọng hơn .
Nói cách khác, Lâm Bắc Thần hắn càng quan trọng hơn luân hồi.
Như vậy lại về tới vấn đề khảo vấn linh hồn lúc trước.
Ta là ai?
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên xoa giữa mày.
Trong ba đáp án trước, Lâm Bắc Thần cảm thấy mình có thể trước tiên loại trừ đáp án sai lầm hắn là “Thánh Giả” hoặc là nói Âm Cực chi chủ này.
Bất kể xem xét từ phương diện nào, Thần Thánh Đế Hoàng đều không có lý do gì coi trọng bảo vệ vị đối thủ đến từ Âm Cực vũ trụ từng hãm hại hắn hai lần như thế, còn đặt hắn ở trong Đông Đạo Chân Châu, cái ruộng thí nghiệm luân hồi này.
Mà hai đáp án còn lại kia...
Còn phải từ từ cân nhắc.
Lâm Bắc Thần đột nhiên lại nghĩ tới, lúc trước hắn ở Âm Cực vũ trụ, bóng hình Thần Thánh Đế Hoàng từng xuất hiện, nói một câu “rốt cuộc chờ được ngươi”. Lượng tin tức ẩn chứa trong lời này cũng rất khủng khiếp.
“Tựa hồ ngươi đang suy nghĩ rất nhiều?"
Lâm Thính Thiền hài hước mà cười nói: “Ta khuyên ngươi không cần tự cho là thông minh. Ta được lâm thời lựa chọn, trở thành người giữ gìn trật tự luân hồi là bởi vì Kim Thiền tộc ta trời sinh có năng lực mà thôi, không cần tưởng tượng quá nhiều nha"
Lâm Bắc Thần: “"
Cho nên lúc trước ta là đấu trí đấu dũng với không khí?
Hắn không nhịn được lại hỏi: “Sư phụ của ngươi là Lê đại nhân, nhưng dường như ngươi lại rất thân cận với bệ hạ, quan hệ tam giác này... Rốt cuộc là chuyện như thế nào?"
Ba chữ “tình tay ba” hẳn là không thích hợp để miêu tả mối quan hệ này.
“Lê đầu gỗ là tâm phúc của bệ hạ, cũng rất thân cận với bệ hạ. Từ nhỏ ta lớn lên bên người bệ hạ, thuở nhỏ ngây thơ không biết gì từng mù quáng sùng bái tên đầu gỗ này, đi theo hắn học mấy thần thông, cho nên gọi hắn là sư phụ, có gì khó hiểu sao?"
Lâm Thính Thiền hỏi ngược lại.
À, thì ra là như thế.
Hiện tại Lâm Bắc Thần đại khái cũng hiểu rõ ngọn nguồn của một đoạn chuyện xưa này: Lâm Thính Thiền và Lê Hoằng Nghị đã đi theo bên người Thần Thánh Đế Hoàng từ lâu, đại khái đều là người sáng lập Đặc Pháp Cục lúc đầu. Sau này Thần Thánh Đế Hoàng “ẩn nấp” rồi, cho nên sự uy nghiêm của Đặc Pháp Cục lung lay sắp đổ, gặp phải Chấp Pháp Đình và Thẩm Phán Đình lần nữa khiêu khích và chèn ép, dẫn tới Lâm Thính Thiền ngạo kiều và Hoang Cổ tộc tranh đấu kịch liệt. Vốn dĩ chuẩn bị gây sự một phen, tiêu diệt đối thủ, bảo vệ sự uy nghiêm của cơ cấu trực thuộc Đế hoàng, kết quả lúc này luân hồi trên Đông Đạo Chân Châu dần dần hình thành hình thức ban đầu, cho nên trong quá trình chiến đấu ở nơi khác nàng bỗng nhiên nhận được mệnh lệnh của Đế Hoàng, bèn giả chết rời đi Đế Đô đại lục, đi tới Đông Đạo Chân Châu làm một nhân viên quản lý “trật tự luân hồi”, âm thầm lại gây ra rất nhiều chuyện...
Chính là như vậy.
Lâm Bắc Thần rốt cuộc chải vuốt xong đoạn quan hệ này.
Có một loại cảm giác sảng khoái xưa nay chưa từng có.
Sau đó, hắn hỏi một vấn đề khác quan trọng nhất, nói: “Luân hồi chính là vòng sinh tử luân phiên đi lại giữa hai đại lục, nói cách khác, nơi nào đó trong Đông Đạo Chân Châu và Âm Cực vũ trụ nối với nhau, rốt cuộc chỗ liên hệ này ở nơi nào? Hiện giờ ta gần như đã luyện hóa toàn bộ Đông Đạo Chân Châu, tại sao lại không phát hiện ra, chẳng lẽ là ở bên trong Thần giới?"
Lâm Thính Thiền cực kỳ khẳng định nói: “Không ở trong Thần giới.
1324 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận