Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3013: Kỳ quan xuất hiện

Đại cục đã định.
Trương Uy liền quỳ xuống đất cảm động bật khóc.
Lão đại vì các tiểu nhân vật như mình, lại xung quan giận dữ, ngay cả thiên nữ của Chấp Pháp đình cũng chém giết, đây là bao che khuyết điểm cỡ nào chứ, đối với đám người mình là che chở cỡ nào chứ.
Trong lòng của hắn âm thầm thề thốt, hậu quả do giết chóc tạo thành tiếp theo đây, bản thân chắc chắn phải vượt lên trước gánh chịu, tuyệt đối không thể gây nguy hiểm cho lão đại.
Còn người suy nghĩ như vậy, không chỉ là Trương Uy.
Dường như mỗi một đặc vụ, trong lòng đều có suy nghĩ như vậy.
Từ khi Lâm Bắc Thần đi vào Đặc Pháp Cục, vừa quét qua xu hướng suy tàn trong cục trước kia, đem tất cả phúc lợi dành cho người nhà của các đặc vụ đều sắp xếp rõ ràng, tất cả mọi người đều biết rằng, đi theo Lý cục trưởng sẽ có thịt ăn.
Nếu như Lâm Bắc Thần ngã xuống, những kẻ như bọn hắn có chết thảm cũng phải nhận thôi, nhưng người nhà người thân bạn bè của mình, chỉ sợ là ngay lập tức đều gặp phải xui xẻo.
Bọn hắn, trong lúc bất tri bất giác đều đã bị trói trên chiến xa của Lâm Bắc Thần. Cho nên Lâm Bắc Thần cũng không keo kiệt ân huệ của mình.
Hắn ban thần dược có giá trị không nhỏ, còn đích thân chữa thương cho mấy đặc vụ bình thường.
"Đa tạ đại nhân Các đặc vụ hô to.
Nhưng Lâm Bắc Thần rất nhanh liền phát hiện, người bị kiếm ý của nữ tử đeo kiếm kia gây thương tích, rất khó mà khôi phục triệt để, thử các loại dược vật, đều khó mà có hiệu quả.
Cho dù là Dinh dưỡng khoái tuyến, cũng chỉ là khôi phục lực sinh mệnh chữa trị tổn thương, mà không phải khôi phục vết thương, tái sinh chi gãy.
Vậy thì có hơi phiền toái rồi.
Nữ tử đeo kiếm xuất thủ tàn nhẫn trước đó kia, kiếm đạo cực kì đặc thù, bây giờ những thứ đặc vụ này, cả đám đều gãy tay gãy chân, chẳng khác gì là tàn phế.
"Tử thương không tiếc, duy chỉ tiếc tứ chi không trọn vẹn, trở thành người vô dụng, không cách nào vì đại nhân mà phục vụ quên mình được nữa"
Trương Uy vô cùng bất cam nói.
May mà đầu của hắn không phải bị kiếm ý gây thương tích, quái trạng bị giẫm dẹp trước đó đã khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là tay cụt không cách nào tái sinh được nữa.
"Chư vị không cần lo lắng"
Lâm Bắc Thần vươn người liếc nhìn, nói: "Ta tự mình đi gặp hiền giả của huyết mạch thứ hai mươi hai Cải Tạo đạo, chế tạo tay chân giả cho chư vị Huyết mạch thứ hai mươi hai Cải Tạo đạo là một trong những truyền thừa của hai mươi bốn võ đạo Nhân tộc, Thiên Mã Lưu Tinh Tí của Sở Ngân chính là tác phẩm của đạo này, nếu như có thể có được tay chân giả tương ứng, dung hợp với vắn, thực lực của đám người tất nhiên sẽ không giảm mà ngược lại là tăng.
Đám người nghe vậy, tất cả đều vui vẻ.
Lúc này, tiếng xé gió chói tai vang lên.
Từng đạo năng lượng mạnh mẽ dao động, nhanh chóng tiếp cận về phía Đặc Pháp Cục khu Thái Kim.
Đám người kinh hãi.
"Người của Chấp Pháp đình, nhanh như vậy đã đến trả thù rồi sao?"
Trương Uy biến sắc.
Tâm niệm của hắn thay đổi thật nhanh, đang suy nghĩ làm sao ứng phó, dùng lí do gì để thoái thác, có thể lấy thân gánh tội thay, không để lão đại lâm vào trong đó...
Sưu.Sưu.Sưu.
Nhân ảnh lấp loé.
Từng đạo lưu quang rơi xuống, hóa thành bóng người, tất cả đều rơi vào trước người Lâm Bắc Thần, quỳ một chân trên đất hành lễ.
"Bái kiến phó tổng cục đại nhân"
Nữ tham mưu dung mạo xinh đẹp lại lạnh lùng hiện thân.
Các cường giả của tổng cục, trước đó khi bị phó tổng cục đại nhân tăng tốc vứt bỏ, bây giờ gắng sức đuổi theo, rốt cục đã tới trước khi vở kịch triệt để kết thúc.
Trong nháy mắt.
Có mấy ngàn vị cường giả của Đặc Pháp Cục, giống như hồng lưu, đem toàn bộ trong ngoài cục Thái Kim, bảo vệ chật như nêm cối, khí thế mạnh mẽ tràn trề, trong nháy mắt liền triển hiện ra ngoài.
Thì ra là người một nhà.
Đám người Trương Uy phản ứng lại, ngay lập tức vui mừng khôn xiết.
Lúc này, bọn hắn mới thật sự tiêu hoá được tin tức do hai người Vương Sướng Triệu Thư mang tới kia: Lão đại đã là phó tổng cục của Đặc Pháp Cục.
Dưới một người, trên vạn người.
Quyền hành ở ta, hiệu triệu tứ phương.
Các đặc vụ thân thể không trọn vẹn, còn có Vinh Yên, cả đám đều kích động toàn thân run rẩy.
"Đứng lên đi."
Lâm Bắc Thần ánh mắt yên tĩnh, thản nhiên nói.
Từng người một toàn thân bành trướng ra khí tức cường đại, cường giả của tổng cục tản mát ra uy áp tràn trề, lúc này mới bình thân, đứng nghiêm túc bên cạnh Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần lại nhìn về phía hai cỗ mộc quan mới tinh kia, nói: "Đem cỗ quan tài này đưa đến Thẩm Phán đình, đồng thời đưa đến một câu, thay bản cục trưởng hỏi một chút: Trong mắt của Chấp Pháp đình, còn có Đế Hoàng bệ hạ hay không?"
"Ta đi"
Triệu Thư cùng Vương Sướng đồng thời tranh công.
Nhưng Lâm Bắc Thần vẫn là từ chối lời thỉnh cầu của hai người.
Mà phái cao thủ trong tổng cục đi làm.
Khó khăn lắm mới bồi dưỡng ra được hai người trung thành có thể dùng, phải dùng ít đi một chút, dù sao cũng là đi trại địch trang bức, lỡ như trang bức thất bại bị giết thì phải làm sao bây giờ?
"Những người khác, theo ta áp giải tù phạm"
Lâm Bắc Thần ra lệnh một tiếng, cánh cửa của nhà giam mở rộng.
Giam giữ Tần Nhược cùng các cuồng tín đồ và gia thuộc của bọn hắn ở trong đó, tổng cộng hơn hai ngàn người, từng người một mang theo những vật như tinh xích chân, tinh còng tay, từ bên trong nhà giam bị áp giải ra.
Có người chửi ầm lên.
Có người lớn tiếng cầu khẩn.
Có người đang giải thích bản thân vô tội.
Lâm Bắc Thần thờ ơ.
Tần Nhược với gương mặt tiểu tàn nhang, ánh mắt vẫn tập trung ở trên mặt của Lâm Bắc Thần, hiếu kì cẩn thận quan sát vị thủ lĩnh đặc vụ hung danh bên ngoài này, trong lòng vẫn còn lặp đi lặp lại suy nghĩ về suy đoán của bản thân trước đó.
Lâm Bắc Thần âm thầm điều động Tân Tổ phân thân, che chở cho đội ngũ phụ cận. Đội ngũ xuất phát từ khu Thái Kim, một đường chạy chầm chậm, nghênh ngang đi đến tổng cục.
Thế là kỳ quan xuất hiện.1335 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận