Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2653: Lão tử bị hại rồi

Vũ trụ Hồng Hoang từ ngày sinh ra đến nay, trải qua vô số năm diễn biến, đến sau khi sinh ra sinh mệnh, từng nền văn minh cường đại đã từng sinh ra sau đó lại hôi phi yên diệt, đem rất nhiều bí ẩn của lịch sử đều cất giấu ở bên trong di chỉ, di tích các nơi, trên cơ sở hậu nhân ở văn minh của tiền nhân, hết lần này đến lần khác tìm tòi, kế thừa, phát dương quang đại.
Trong truyền thuyết, Đế Hoàng thần thánh bệ hạ lúc đầu chính là một vị thiên tài ngôn ngữ, tinh thông bất kỳ văn tự của bất cứ chủng tộc nào, bất kỳ thời đại nào từ xưa đến nay.
Người sáng lập ra Bác Sĩ đạo Không Sơn Tân Vũ, chính là nghĩa nữ của Đế Hoàng thần thánh bệ hạ, cũng là đệ tử của hắn.
Ngôn ngữ là cơ sở của bất cứ nền văn minh nào, bất cứ võ đạo nào.
Thân là người tu luyện Bác Sĩ đạo, nắm giữ ít nhất ba mươi loại văn tự ngôn ngữ trở lên mới miễn cưỡng xem như một thư sinh hợp cách.
Về phần muốn ở trong vô số thư sinh của toàn bộ Lệ Chí tinh hệ trổ hết tài năng, trở thành người nổi bật tiến nhập học viện Cầu Tri, thì yêu cầu càng cao hơn.
Thời gian trôi qua.
Ngoài cửa lớn của học viện dần dần có tiếng ồn ào.
'Các gia trưởng' bắt đầu tốp năm tốp ba nghị luận.
Đồng thời, liên quan tới mười vị trí đầu của thành tích đơn khoa và các loại bàn cược đặc sắc của mười người sau khi đếm ngược cũng theo đó mà khởi động.
Tính trọng đại của việc tranh đoạt xếp hạng cùng điểm số trong cuộc thi, xuất hiện trên bàn cuộc, quả thật chính là điểm giống nhau của tất cả sinh linh có trí tuệ, học viện Cầu Tri đối với cái này cũng không bài xích, chỉ cần cam đoan chính quy, công bằng, công chính, thì có thể mở bàn đặt cược trong lúc thi. Lâm Bắc Thần đối với loại oai phong tà khí không làm mà hưởng này, mâu thuẫn tương đương. Tất cả đều muốn dựa vào nỗ lực và mồ hôi của bản thân để tranh giành. Sao có thể cứ luôn dựa vào vận khí để đọ sức được chứ.
"Thiếu gia, không đúng, loại đánh cược đặt cược này, cũng là dựa vào là nỗ lực và mồ hôi mà"
Vương Phong Lưu lôi kéo Lâm Bắc Thần, đi tới trước mặt bia đá của bàn đánh cược, nói: "Người xem, phía trên này có năm ngàn cái tên, phải từ bên trong 5,000 người này, tuyển ra mười vị trí đầu và sau mười, đều không phải là một chuyện dễ dàng, phải trải qua thu thập, phân tích, phán đoán các loại tư liệu, sau đó còn phải áp lên tiền tài nhất định, sau đó lại còn phải trải qua nỗi dày vò chờ đợi... Thiếu gia, cái này cực kỳ không dễ dàng" Lâm Bắc Thần nhìn những cái tên lít nha lít nhít trên đó. Đằng sau mỗi một cái tên, đều có ghi chú đặt cược cùng nhân số hiển thị.
Đồng thời dựa theo nhân số đặt cược nhiều hay ít, ở trên tấm bia đá hiển thị xếp hạng. Trước mắt người đứng đầu danh sách ở phía cao cao của bia đá, là Lý Quang Ngu tới từ thư viện Đông Lâm.
Mặc dù vào ba ngày trước đó, thư viện Đông Lâm đã chịu thua thiệt khi đối mặt với Trần Bắc Lâm, nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng đến sự xem trọng của các nơi đối với vị học viên thủ tịch của thư viện Đông Lâm này, dù sao trước đó, biểu hiện của Lý Quang Ngu thật sự có thể xưng là tuyệt đại thiên kiêu, trên con đường tạo nghệ của Bác Sĩ đạo, sớm đã trải qua vô số trường hợp, nghiệm chứng của tỷ thí và văn hội. Xếp hạng thứ hai lại là học viên thủ tịch của Thư Sơn Kiều Thực Thực.
Không sai, chính là tên mập thể trọng trông có vẻ vượt ba trăm cân kia.
Cực kỳ hiển nhiên, chiến tích cùng biểu hiện trước đó, Kiều Thực Thực cũng có thể nói là kinh diễm.
Thứ ba là học viên thủ tịch của Thượng Khí thư cục Tào Thư Vũ.
Thứ tư là học viên thủ tịch của thư viện Thái Bình Mộ Dung Thiên Giác. Thứ năm là học viên thủ tịch của Học Hải Thi Nhân Thần. Thứ bảy học viên thủ tịch của Huyền Đăng các Chu Trình Trình. Thứ tám là học viên thủ tịch của thư viện Thiên Kiêu Sở Thanh Từ.
Lâm Bắc Thần nhìn lướt qua, phát hiện những người này đều là nhân vật phong vấn của thư sinh đại tân sinh trong nghị luận nghe được của các phương trước đó, sớm đã vang danh ở bên ngoài, cho nên được các phương xem trọng, cũng là hợp tình hợp lí. Còn tên của Tần chủ tế thì ngay cả mười vị trí đầu cũng không tiến vào.
Xếp thứ mười lăm.
"Móa nó, cái bảng danh sách nát gì vậy, đập đập"
Lâm Bắc Thần hùng hùng hổ hổ, nói: "Tần lão sư thậm chí ngay cả mười vị trí đầu cũng không tiến vào, ta không phục" Đám người bên cạnh nghe vậy, có người ngay lập tức liền phản bác: "Tần Liên Thần chẳng qua là nhân vật mới quật khởi gần đây, mặc dù đã thắng hơn bảy trăm trận chiến, nhưng hàm kim lượng cũng không cao, hơn nữa nàng cũng không phải là học viên của thư viện học phủ nổi tiếng, nhưng mà một dã lộ tử có thể xếp thứ mười lăm đã là rất cao rồi, ngươi không hiểu không nên ở chỗ này nói mò."
"Mę nó."
Lâm Bắc Thần chờ hắn, nói: "Ngươi tên là gì?"
"Tại hạ Chung Đại Tuấn, có gì chỉ giáo?"
Người nói chuyện kia, là người trẻ tuổi mày rậm mắt to mặt mục trắng nõn, rất là ngạo khí.
"Ngươi biết ta là ai không?"
Lâm Bắc Thần cười lạnh nói.
"Không cần biết" Chung Đại Tuấn ngạo nghễ vểnh đầu, nói: "Chung mỗ một thân chính khí, thực sự cầu thị, xưa nay không ăn nói lung tung, chẳng cần biết ngươi là ai"
Những lời nói vừa mới nói xong, bên cạnh liền có người bí mật truyền âm, nói cho hắn thân phận thật sự của Lâm Bắc Thần.
Chung Đại Tuấn sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía An Nhân, lớn tiếng nói: "Cái gì? Ngươi nói cái gì? Lão bà của ta sinh rồi à? Các vị, cáo từ Hắn quay người trực tiếp rời đi.
Lâm Bắc Thần dở khóc dở cười.
Hắn ngược lại là không muốn làm gì Chung Đại Tuấn này cả, dù sao đây cũng chỉ là cuộc đấu khẩu bình thường mà thôi. Nhưng không ngờ rằng, mới mấy ngày mà thôi, bây giờ tên của mình, vậy mà lại có thể khiến cho lão bà của người khác có năng lực sinh con... Mà cùng lúc đó, đám người đứng bên cạnh hắn ngay tức khắc cũng trống đi một mảng lớn.
Những người khác từng người một tránh hắn giống như tránh ôn dịch.
Mę nó.
Lão tử bị hại rồi.
1370 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận