Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3199: Tên thật Không nghĩ tới có thể nhìn thấy Thiên Thiên

- người đã mất tích từ lâu - ở chỗ này. Trước kia Tần Chủ Tế từng nhắc tới chuyện của Thiên Thiên, sau khi sinh sản không bao lâu, nàng đã bị một kẻ thần bí cướp đi. Thế nhưng không nghĩ tới, hiện giờ nàng lại ở chỗ của Hư Không Ma tộc này. Thiếu nữ Tô Nhược Ly gọi Thiên Thiên là mẹ này, được xưng là tuyệt thế thiên kiêu đệ nhất hiện giờ của Hư Không Ma tộc, thân phận chân chính
của nàng đã rõ như ban ngày.
Thế mà là con gái của Lâm Bắc Thần.
Huyết mạch cuối cùng mà người đàn ông kia để lại trên thế giới này?
Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Khâm Vân hiện lên vô số tin tức, mơ hồ hiểu ra điều gì.
Cho nên nói, sắp xếp cuối cùng của Tần Chủ Tế là bảo nàng mang theo “Gia Tân” Vĩnh Hằng Chi Lô, đi tìm Lăng Thần trước, sau đó lại tìm Kiếm Tuyết Vô Danh, kỳ thật là bởi vì đã tính tới tin tức này từ lâu rồi?
Giơ tay xoa ngực, Bạch Khâm Vân cảm thấy cho dù nàng đã sống lại một lần nữa, đầu óc vẫn không đủ dùng.
“Mẹ, mẹ biết người phụ nữ này?"
Tô Nhược Ly cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Thiên Thiên nhìn thoáng qua Kiếm Tuyết Vô Danh.
Kiếm Tuyết Vô Danh không nhanh không chậm nói: “Chẳng phải ngươi vẫn luôn muốn nói cho Nhược Ly biết về chuyện của cha con bé hay sao? Hiện tại ngươi có thể nói ra.
Trong mắt Thiên Thiên hiện ra một tia kích động, nói: “Thật sao?"
Từ trước tới nay, Kiếm Tuyết Vô Danh luôn dùng sự an toàn của con gái nàng để uy hiếp nàng, thế cho nên Thiên Thiên không thể nói cho con gái biết rất nhiều chuyện, rất nhiều bí mật đều phải chôn giấu trong lòng, không có cách nào nhận thân với Lâm Bắc Thần.
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Là thật, lúc này đây ta cho phép.
“Mẹ, rốt cuộc cha ta là ai?"
Tô Nhược Ly hỏi dò.
Nàng cũng rất muốn biết.
Thiên Thiên nhìn thoáng qua Bạch Khâm Vân, sau đó mới nhẹ nhàng giơ tay vuốt một sợi tóc dài màu tím của con gái cài lên vành tai, nói: “Kỳ thật ngươi không họ Tô, mà là họ Lâm, tên thật của ngươi gọi là Lâm Nhược Tố"
Lâm Nhược Tố (Lin Ruo Su)
Tô Nhược Ly (Su Ruo Li)
Chẳng qua là đảo ngược tên lại mà thôi.
“Lâm Nhược Tố?” Thiếu nữ vô cùng kinh ngạc, nói: “Mẹ, vậy cha ta là ai? Là đại anh hùng cử thế vô song đúng không, chắc chắn vô cùng cường đại cao quý, nếu không thì sao mẹ có thể gả cho hắn đúng không?"
Gả cho hắn sao?
Một tia thẹn thùng mềm nhẹ chợt thoáng lộ ra trên mặt Thiên Thiên: “Cha ngươi quả thật là đại anh hùng cử thế vô song, là người đẹp trai tuấn tú dũng cảm ưu tú nhất trên thế giới này, tên của hắn là Lâm Bắc Thần.
“Lâm Bắc Thần?"
Lâm Nhược Tố giật mình, nói: “Ta biết tên này, là một Nhân tộc, nhưng chẳng phải hắn đã...
Cái tên ba chữ Lâm Bắc Thần này, không phải người không có danh tiếng.
Mà hiện giờ Hư Không Ma tộc đã là thế lực lớn thứ ba, mà Lâm Nhược Tố là nhân vật Ma Tổ cấp thống soái, đương nhiên biết được vị Kiếm Tiên bị chết ngay trong hôn lễ trong truyền thuyết này.
“Đã làm sao vậy?"
Thiên Thiên ngẩn ra, vội vàng hỏi lại.
Cho tới nay, Thiên Thiên xem như bị “nửa giam lỏng” tin tức bên ngoài không truyền tới trong tai nàng, cho nên nàng căn bản không biết Lâm Bắc Thần đã chết. Lâm Nhược Tố cười nói: “Đã trở thành Thủy Tổ, cha ta quả nhiên rất lợi hại? Thiên Thiên nói: “Quả nhiên thiếu gia đã trở thành Thủy Tổ cấp, Nhược Tố, ngươi nên đi tìm hắn, chắc chắn hắn đang đau khổ tìm kiếm ngươi, tìm rất vất vả"
Bạch Khâm Vân hơi cau mày.
Xem ra Thiên Thiên cũng không biết chuyện bên ngoài.
Nàng cũng không lật tẩy Lâm Nhược Tố, mà nói: “Hắn từng bạc đầu trong một đêm?
“Thiếu gia.
Trong hốc mắt Thiên Thiên đã có nước mắt đảo quanh.
Lâm Nhược Tố nói: “Mẹ, mẹ đi nghỉ ngơi trước, ta đi tìm cha, chờ ta tìm được hắn, lại đến đón ngươi cùng đoàn tụ với cha, được không?"
Thiên Thiên liên tục gật đầu.
Lâm Nhược Tố tâm niệm khẽ động, hư không chi lực vô hình tiễn Thiên Thiên đi. Nháy mắt tiếp theo, sắc mắt nàng biến đổi.
Cho dù kiên cường cỡ nào, là thống soái địa vị cao cỡ nào, chỉ cần trong lòng còn có tình cảm, còn có chờ mong vào tình cha, bất chợt biết được chuyện như vậy, sao có thể không rối loạn nỗi lòng.
“Sư tôn, rốt cuộc chuyện này là như như thế nào?"
Lâm Nhược Tố nhìn về phía Kiếm Tuyết Vô Danh.
Kiếm Tuyết Vô Danh không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: “Ngươi đã biết chân tướng, kế tiếp muốn làm như thế nào?"
Lâm Nhược Tố không chút do dự mà nói: “Đương nhiên là báo thù"
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Cho nên ngươi muốn lãnh quân đi chi viện Bắc Thần quân đoàn sao? "
Lâm Nhược Tố nói: “Đi"
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Vậy còn do dự cái gì?"
Lâm Nhược Tố xoay người lập tức rời đi.
Thân hình chợt lóe.
Biến mất ở trong hư không.
Hiện giờ nàng đã là Hư Không Ma tộc thống soái, nàng có quyền uy tuyệt đối, có thể điều động tất cả ma thú, ma vật và ma nhân hiện giờ của Hư Không Ma tộc. Kiếm Tuyết Vô Danh không ngăn cản.
Nàng nhìn thoáng qua Bạch Khâm Vân, giơ tay khẽ vẫy. Vĩnh Hằng Chi Lô bị cưỡng chế lôi kéo tới trong tay nàng.
“Vật ấy, khuyết thiếu một bộ phận Kiếm Tuyết Vô Danh rót Hư Không ma khí vào trong đó, rất mau đã nhận ra một ít manh mối bí ẩn.
“Tiên Tri đại nhân không đi chiến trường sao?"
Bạch Khâm Vân hỏi.
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: “Đi chứ, làm sao không đi cơ chứ? Ta cũng nên đi gặp hắn. Trơ mắt đứng nhìn lâu như vậy rồi, ta cũng muốn đi xem lúc này đây hắn sẽ lựa chọn như thế nào.
Hiện giờ Bạch Khâm Vân đã biết bí mật về chuyện của Lâm Nhược Tố.
Thực hiển nhiên, việc mẹ con Thiên Thiên mất tích chính là do Kiếm Tuyết Vô Danh bày mưu tính kế.
Như vậy, vấn đề tới.
Nàng là minh hữu của Lâm Bắc Thần, quan hệ giữa hai người còn tương đối mờ ám, nhưng bất kể nói như thế nào, hai người đều là quan hệ tốt, tâm đầu ý hợp. Kết quả Kiếm Tuyết Vô Danh làm một chuyện tương đương “đâm sau lưng” như thế. Hẳn không phải chuyện ghen tức tranh giành tình cảm chứ.
Dựa theo cảm giác của Bạch Khâm Vân, Kiếm Tuyết Vô Danh hẳn không phải là một người như vậy.
1280 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận