Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2142: Sợ?

Đổi lại trước đây, Sở Ngân nhất định sẽ nói một câu: “Cho dù chết, ta cũng phải trở về chết trước bằng hữu của mình”
Nhưng sau khi trải qua mấy tiếng ngắn ngủi, cách nhìn của hắn đối với quân sư phúc hắc Lý Nhất Điềm đã thay đổi, trở nên tin tưởng nhiều hơn.
Sự tin tưởng này một phần căn cứ vào trí tuệ và mưu lược của Lý Nhất Điềm.
Một phần khác chính là sự ăn ý và tán đồng đã tạo dựng được từ trận chiến sinh tử vừa rồi.
“Vậy chúng ta đi đâu?"
Sở Ngân hỏi.
Lý Nhất Điềm run giọng nói: “Đi mời viện quân.
“Viện quân?"
Sở Ngân hơi im lặng, bắt đầu liệt kê những cái tên cự đầu có thể ảnh hưởng được Thần giới lúc này mà hắn biết, sau đó loại bỏ từng người: “Ý của ngươi là đi tìm Quắc chủ thần?"
Lý Nhất Điềm lắc đầu, giọng nói vẫn run rẩy: “Người này đang do dự. Sau khi nhìn thấy Huyền Điểu chiến kỳ xuất hiện, tuyệt đối càng không đến giúp chúng ta.
“Thế tìm Lam chủ thần?”
Sở Ngân lại hỏi.
Lý Nhất Điềm vẫn lắc đầu, giọng nói lại càng thêm run rẩy: “Nàng ta... cũng chưa chắc đáng tin Sở Ngân im lặng.
Đạo lý bên trong, thật ra hắn cũng hiểu.
Nhưng người mà, cuối cùng cũng sẽ có lòng chờ mong vào vận may. Chỉ khi nào bị người ta đâm thủng mới có thể chân chính từ bỏ may mån.
Tuy nhiên, ngoại trừ những người này, Thần giới bây giờ còn có ai có thực lực và năng lực thay đổi chiến cuộc chú?
"Di theo ta."
Thân hình mềm mại của Lý Nhất Điềm run lên, giọng nói không cách nào át chế được sự sợ hãi. Nàng quay người đi về hướng ngược lại.
Sở Ngân ôm Hàn Lạc Tuyết theo sát đằng sau: “Rốt cuộc là đi đâu?”
“Đi rồi ngươi sẽ biết.
Lý Nhất Điềm lại càng run rẩy hơn: ‘Người này là át chủ bài miện hạ nói cho ta biết trước khi bế quan. Khi thế cục chuyển biến xấu đến trình độ này, chúng ta có thể đi tìm nàng"
Sở Ngân giật mình, nhưng rồi cảm thấy không cam lòng. Tên tiểu tử thúi Lâm Bắc Thần có nhiều át chủ bài như vậy nhưng cũng chỉ nói cho Lý Nhất Điềm biết, không nói cho hắn biết. Đúng là một tên khốn kiếp trọng sắc khinh bạn.
Nhưng nghĩ lại thì... E hèm.
Trọng sắc khinh bạn không phải là thương hiệu vốn có của tên tiểu tử đó sao?
Sở Ngân kềm chế tinh thần, đút một mảnh vỡ Mộc Linh Chi Tâm vào miệng Hàn Lạc Tuyết, sau đó nhìn thân hình run rẩy của Lý Nhất Điềm đang phi nhanh, nhịn không được liền an ủi: “Thật ra không cần sợ...
"So?"
Lý Nhất Điềm nói: “Ta một chút cũng không sợ.
“Nhưng ngươi đang run, giọng của ngươi..."
Sở Ngân còn tưởng rằng quân sự phúc hắc Lý Nhất Điềm ngại mất mặt nên cố gắng cưỡng ép mình bình tĩnh. Ai biết được Lý Nhất Điềm đột nhiên ngừng lại, chậm rãi quay đầu lại nói: “Ta không phải sợ, mà là ta quá hưng phấn.
Sở Ngân nhìn thấy bên trong ánh mắt của quân sự phúc hắc thiêu đốt lên ngọn lửa điên cuồng cực nóng.
Sở Ngân khẽ giật mình.
Loại ánh mắt này, hắn đã từng nhìn thấy.
Năm đó, sau khi đưa Thất hoàng tử đến kinh thành đế quốc Bắc Hải xong, được quan viên chiêu đãi dẫn đến sòng bài lớn nhất đế quốc là Thất Hiền Cư để trải nghiệm. Một dân nghiện cờ bạc đứng trước tuyệt cảnh trong thời khắc cuối cùng của trận đánh cược được ăn cả ngã về không cũng đã có ánh mắt như vậy. Tuy nhiên, cái vị dân cờ bạc thân gia ức vạn đó đã thua sạch, hôm sau nghe nói phát hiện thi thể trong khe công ngoài sòng bạc.
Vậy lần này thì sao?
Lý Nhất Điềm cũng đang đánh cược sẽ cười đến cuối cùng không?
Sở Ngân vẫn ôm Hàn Lạc Tuyết yếu ớt theo sát Lý Nhất Điềm, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, mặc kệ bỏ ra cái giá gì, lần này hắn sẽ dốc hết khả năng, toàn lực ứng phó Lý Nhất Điềm thắng được lần đánh cược này.
Khư giới.
Trên quảng trường Thánh điện, vô số dũng sĩ Khư tộc đang tập trung. Đám võ giả Khư tộc xếp hàng thật dài, sắc mặt trang nghiêm mà thần thánh không ngừng tiến vào thánh điện, cũng không thấy bước ra nữa.
Bên trong thánh điện, hiến tế vẫn còn đang tiếp tục.
Khư bà bà cầm pháp trượng trong tay, lẳng lặng nhìn tế đàn chín tầng. Tượng thần Khư giới chi chủ trải qua một ngày một đêm, từ phần eo trở xuống đã biến thành màu đỏ tươi, lóe lên ánh sáng yêu tà.
Trên sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt chấm tròn bên trong đại điện, từng bộ thây khô biến thành bột mịn tiêu tán trong gió.
Lại có võ sĩ Khư tộc mới bổ sung lên, giống như bươm bướm dập lửa. Cho dù nhìn thấy đồng bạn đi chết cũng không chút do dự.
Tượng thần Khư giới chi chủ đã được nhuộm đỏ hơn phân nửa. Võ sĩ đứng trên chấm tròn không cần cắt đứt bàn tay của mình, chỉ cần đứng bên trên, chấm tròn sẽ phát ra sức mạnh kinh khủng, hút hết huyết dịch từ trong lỗ chân lông da thịt bọn họ.
Tốc độ tử vong đang tăng nhanh.
Mỗi một võ sĩ đứng trên chấm tròn chưa đủ mười hơi sẽ bị hút khô huyết dịch, nước và năng lượng toàn thân, sau đó biến thành bột mịn mắt thường có thể thấy được hoàn toàn tiêu tán.
Trong những vết lõm kết nối chấm tròn trên mặt đất chảy xuôi huyết dịch, không ngừng tập trung về phía tế đàn chín tầng, sau đó thuận theo hoa văn tầng ngoài tế đàn một mực hướng lên rồi tập trung vào pho tượng Khư giới chi chủ. Cứ lặp lại như vậy.
Rất nhiều võ sĩ Khư giới đã chết đi.
1241 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận